Nguyệt Hạm Tích nở nụ cười, đó là vui vẻ phát ra từ nội tâm, nàng nhìn sang Tây Nguyệt Các Chủ, Tây Nguyệt Các Chủ gật nhẹ đầu.
Nguyệt Hạm Tích đi đến bên cạnh Huyền Thiên, nắm lấy tay hắn nói:
- Ta không quan tâm ngươi có nhiều nữ nhân, chỉ để ý trong lòng ngươi có
ta hay không... Huyền Thiên, ta cả đời này, nguyện ý đi theo ngươi.
Xa xa, Mạc Thiên Ky đứng ở bên cạnh Huyền Hồng nói:
- Nhi tử của ngươi đúng là tiểu tử phong lưu.
Trên mặt Huyền Hồng tràn đầy vui vẻ nói:
- Chỉ cần hắn không gây tai họa cho nữ nhân, phong lưu thì như thế nào,
Thiên nhi tư chất tuyệt luân, tướng mạo anh tuấn, nếu là một lòng chẳng
phải làm cho nhiều nữ nhân đau lòng sao. Huyên Huyên, con nói có phải
không...
Ở Bắc Thần Các, Ngạo Huyên Huyên đã sớm cùng Huyền Hồng, Mạc Thiên Ky, Hướng Thiên Tiếu quen thuộc, Huyền Hồng cũng hết sức hài
lòng với người sắp là con dâu này.
Bị trưởng bối trêu chọc, Ngạo
Huyên Huyên không khỏi có chút xấu hổ, thầm nghĩ nếu là Huyền Thiên
yêu sâu sắc một người thì nàng và Nguyệt Hạm Tích chỉ sợ sớm mất phần,
hoàn toàn chính xác không phải điều trong nội tâm nàng mong muốn.
Nhưng nếu quá mức phong lưu, sau này không biết gặp được bao nhiêu mỹ nữ đây? Chẳng lẽ cũng đều thu? Điều này làm cho Ngạo Huyên Huyên lại có một ít
ghen ghét, vô luận như thế nào, thân là nữ nhân, Ngạo Huyên Huyên không
muốn chia xẻ một nam nhân với quá nhiều nữ nhân.
Ngạo Huyên Huyên không biết trả lời như thế nào, chứng kiến Huyền Thiên đi về phía này,
nàng đỏ mặt bay tới ôm lấy tay Huyền Thiên, ánh mắt nhìn sang Nguyệt Hạm Tích biểu thị nàng cũng là nữ nhân của Huyền Thiên.
Hai tay
Huyền Thiên được hai tuyệt đại mỹ nhân ôm lấy, đạp không mà đi trong
lòng thoải mái, hai tay truyền đến từng cảm giác mềm mại ôn hòa. . .
- Cha!
Huyền Thiên nắm tay Nguyệt Hạm Tích, Ngạo Huyên Huyên tới trước mặt Huyền Hồng.
- Huyền bá bá!
Nguyệt Hạm Tích cảm nhận được Huyền Thiên bóp nhẹ tay nàng, nàng cũng khom người chào Huyền Hồng.
Huyền Hồng ý cười đầy mặt nhìn Huyền Thiên, trên mặt đều là vẻ hài lòng, hắn gật nhẹ đầu:
- Tốt. . tốt! Thiên nhi, Hạm Tích tại trước mắt bao người chịu áp lực rất lớn, có thể đi theo con cần rất nhiều dũng khí, con phải hảo hảo đối
tốt với nàng.
Huyền Thiên gật nhẹ đầu, nắm tay Nguyệt Hạm Tích nói:
- Thiên nhi biết rồi.
Ngạo Huyên Huyên dùng sức nhéo nhéo tay của Huyền Thiên nói:
- Còn có ta nha. . . !
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Đương nhiên không thể thiếu nàng.
Hướng Thiên Tiếu nói:
- Tàng Vạn Tuyệt cùng Tàng Thiên Ca đều bị đánh chạy đi rồi. Thiên thiếu, chúng ta kế tiếp đi nơi nào? Về Thiên Kiếm Tông hay là trực tiếp đánh
tới Tây Vực Huyền Gia?
Huyền Thiên hơi chút suy tư, nói:
- Chúng ta rời Thiên Kiếm Tông hơn nửa tháng rồi, trực tiếp đi Huyền
Gia, dù là mượn đường Truyền Tống Trận đến Tây Nguyệt Các vậy cũng mất
mười ngày, đợi chúng ta từ Huyền Gia trở lại Thiên Kiếm Tông, thời gian
cần càng lâu. Nếu có nửa bước vương giả tiến công Thiên Kiếm Tông, trận pháp Mạc Sư Bá bố trí không ngăn cản được lâu như vậy, chúng ta trở lại Thiên Kiếm Tông trước, bảo đảm an toàn Thiên Kiếm Tông rồi mới đi Tây
Vực Huyền Gia.
Huyền Hồng gật nhẹ đầu, nói:
- Hết thảy
dùng an nguy Thiên Kiếm Tông làm trọng, hiện tại số lượng cừu địch cũng
không ít. Chỉ nửa bước vương giả đã có ba người, chúng ta trước tiên trở về Thiên Kiếm Tông đi.
Tuy rằng Huyền Hồng rất bức thiết muốn
trở về Tây Vực Huyền Gia nhưng mà cũng biết hiện tại Thiên Kiếm Tông mới là căn cơ của bọn hắn.
Mạc Thiên Ky cũng biểu thị khẳng định về
Thiên Kiếm Tông trước, ý kiến mọi người sau khi đồng nhất thì mượn đường truyền tống trận về Bắc Thần Các, lúc sau từ Bắc Thần Các bẩm Bắc Vực
Thiên Kiếm Tông.
Về phần Thiên Tinh Các, Mạc Thiên Ky đã từng là
đệ tử Thiên Tinh Các. Hiện tại mặc dù đối với Thiên Tinh Các không còn
còn tình cảm gì, nhưng cũng không để Thiên Tinh Các bị diệt.
- Mạc Sư Huynh ( đệ ), ngươi không trở về Thiên Tinh Các sao?
Khi mà Mạc Thiên Ky đi ngang qua Thiên Tinh Các chúng Thái Thượng trưởng lão, không ít cường giả nhao nhao giữ lại nói.
Mạc Thiên Ky lắc đầu, nói:
- Chuyện cũ đối với ta đã như mây khói, Thiên Tinh Các không tiếp tục
liên quan cùng ta nữa, duy nhất lo lắng chính là cừu hận, nếu như Tàng
Vạn Tuyệt còn dám trở lại Thiên Tinh Các thì nhắn lại với hắn. Mạc Thiên Ky ta nhất định sẽ lấy tính mạng của hắn.
Thế lực của Tàng gia
tại Thiên Tinh Các rất mạnh, hơn bốn mươi năm trước, Tàng gia thì cơ hồ
chiếm cứ nửa giang sơn Thiên Tinh Các.
Mạc Thiên Ky mất tích, Tàng Vạn Tuyệt có hiềm nghi nhưng mà Tàng Vạn Tuyệt lại cũng không lọt vào thẩm vấn nghiêm khắc.
Nếu trưởng bối Thiên Tinh Các nghiêm khảo Tàng Vạn Tuyệt vấn, có lẽ sẽ từ
trong miệng Tàng Vạn Tuyệt tìm ra tung tích hạ lạc của Mạc Thiên Ky, như vậy Mạc Thiên Ky cũng sẽ không bị nhốt lâu như vậy.
Đám người
Huyền Thiên thông qua Truyền Tống Trận, rất nhanh trở lại Bắc Thần Các,
so với trước lúc đi thì nhiều hơn một người là Nguyệt Hạm Tích.
Đến Bắc Thần Các, mọi người cũng không có dừng lại, Huyền Thiên xuất ra mấy cỗ phi hành khôi lỗi, Huyền Hồng, Mạc Thiên Ky, Hướng Thiên Tiếu tất cả lên một cỗ. Huyền Thiên cùng Ngạo Huyên Huyên, Nguyệt Hạm Tích cùng
cưỡi một cỗ xuất phát hướng Bắc Vực Thiên Kiếm Tông.
Một đoàn người Huyền Thiên sau khi rời đi, toàn bộ Thiên Tinh Thành đều sôi trào lên.
Kết cục ngàn năm trước cũng không lặp lại, lúc này đây, kiếm trận sư Huyền
Thiên chiến thắng truyền nhân Bất Tử Chi Thân Đệ Nhất Công Tử.
Đệ Nhất Công Tử một mực chiếm cứ đệ nhất thiên hạ yêu nghiệt, danh tiếng
hậu bối đệ nhất thiên tài được nhiều cường giả đoán sẽ thắng.
Nhưng kết quả quyết đấu thì lại ngoài sự đoán trước của đại đa số người,
Huyền Thiên toàn thắng Đệ Nhất Công Tử, hơn nữa còn kém một chút đã giết chết Đệ Nhất Công Tử, chặt đứt một tay hắn biến hắn thành người tàn
phế.
Điều này đối với thực lực của Đệ Nhất Công Tử có ảnh hưởng cực lớn.
Có chút võ giả tu vi thấp cũng không rõ mất đi một tay có ảnh hưởng gì lớn bởi vì đối với kiếm khách mà nói, một kiếm nơi tay cùng hai cánh tay,
thực lực cũng không có khác nhau quá lớn.
Cường giả thì biết rõ mất đi một tay cùng chỉ sử dụng một tay hoàn toàn là hai cái khái niệm bất đồng.
Có hai cánh tay và chỉ sử dụng một tay còn tay kia kinh mạch bị thương thì thực lực tự nhiên sẽ giảm bớt đi nhiều, so với hai cánh tay mà sử dụng 1 tay hoàn toàn bất đồng.
- Đệ Nhất Công Tử bước vào Thiên Giai
Cảnh gần mười năm, từ chín tuổi liền danh chấn thiên hạ, một viên minh
tinh sáng chói như thế thật sự là không thể đoán được, lại sẽ bị người
khác vượt qua!
- Đúng vậy a, làm cho người khiếp sợ đó là người
vượt qua hắn là trong số yêu nghiệt hậu bối công tử, không ngờ là Huyền
Thiên, ba năm không thấy liền ngang trời xuất thế, trước trảm Đỉnh công
tử, sau trảm Kiếm Công Tử, lại đánh bại Đệ Nhất Công Tử. Thật sự là làm
cho người rung động, ngắn ngủn ba năm sẽ phát sinh biến hóa lớn như
vậy...