Tu vi bước chân vào địa giai cảnh lại có rất nhiều công pháp võ kỹ có
thể tu luyện như “Bách Quỷ Thôi Hành Thuật”, “Địa Hỏa Ấn Pháp”, đây là
hai bản địa giai bí kíp lấy được ở trên người “Quỷ Mị Hành Giả”.
Nhưng mà “Địa Hỏa Ấn Pháp” cần chỗ dung nham trong lòng đất, vừa hấp
thu lửa nóng chảy trong lòng đất vừa tu luyện, Huyền Thiên cũng không
nóng lòng muốn học “Bách Quỷ Thôi Hành Thuật”, hiện tại thứ Huyền Thiên
muốn học nhất chính là phương pháp khống chế máy móc, tượng gỗ địa giai
cảnh.
Tay sờ vào trong ngực, tinh thần ý niệm vừa động thì
“Thiên cơ bảo giám” liền đi ra từ “Không Gian Giới Chỉ”, rơi vào trong
tay Huyền Thiên.
Lại lần nữa nhìn lại phương pháp khống chế máy móc, tượng gỗ trong “Thiên cơ bảo giám”.
Máy móc, tượng gỗ chỉ là máy móc, là vật chết, cũng không có ý niệm tư
tưởng như mình, nguyên lực hành động của chúng nó bắt nguồn từ “Ma Linh
Thạch” trong cơ thể, “Ma Linh Thạch” in dấu ấn ký tinh thần của người đó thì người đó liền có thể khống chế máy móc, tượng gỗ.
Không chế máy móc, tượng gỗ được chia làm hai tình huống.
Loại thứ nhất chính là máy móc, tượng gỗ do chính mình chế tạo ra, ở
trong quá tình chế tạo sẽ in dấu ấn ký tinh thần lên cho nên ai chế tạo
máy móc, tượng gỗ thì người đó chính là chủ nhân của máy móc, tượng gỗ,
nhất định có thể khống chế được, loại không chế này không giới hạn tu vi khống chế, chỉ cần có thể chế tại ra thì mặc kệ là máy móc, tượng gỗ
cấp bao nhiêu thì chủ nhân đều có thể khống chế.
Loại thứ hai chính là máy móc, tượng gỗ do người khác chế tạo, trước tiên cần phải
lấy “Ma Linh Thạch” ra khỏi máy móc, tượng gỗ khiến ấn ký tinh thần của
người khác trong đó biến mất, sau đó in dấu ấn ký tinh thần của mình
lên, loại không chế này có hạn chế tu vi, võ giả cảnh giới nào thì chỉ
có thể không chế máy móc, tượng gỗ cảnh giới đó.
Cùng một đại cảnh giới thì võ giả có thể vượt cấp khống chế máy móc, tượng gỗ, cảnh
giới bất đồng thì không có cách nào vượt qua được.
Người máy
trong đại điện, tượng gỗ bạch hổ trong thông đạo đối với Huyền Thiên mà
nói thì đều là máy móc, tượng gỗ do người khác chế tạo, cho nên Huyền
Thiên nếu muốn khống chế những máy móc, tượng gỗ này thì trước tiên phải lấy “Ma Linh Thạch” chi nguyên năng lượng của bọn nó ra, sau đó in dấu
ấn ký tinh thần của hắn lên “Ma Linh Thạch”, như vậy thì những người máy cùng tượng gỗ bạch hổ này có thể trở thành vật sở hữu riêng của Huyền
Thiên.
Muốn in dấu ấn ký tinh thần lên “Ma Linh Thạch” cũng
không khó khắn, Huyền Thiên mất chưa đến một canh giờ đã học xong, kể cả cách làm thế nào để xóa đi ấn ký tinh thần của người khác in dấu lên.
Muốn đem máy móc, tượng gỗ của người khác chế tạo dừng lại để lấy “Ma Linh Thạch” ra thì rất khó.
Người máy trong đại điện tuy bất động nhưng nếu Huyền Thiên muốn động
vào thân thể của bọn nó thì chúng nó nhất định sẽ phản kích.
Nhất là “Ma Linh Thạch” lại là chi nguyên năng lượng của người máy,
người chế tạo ra máy móc, tượng gỗ sẽ không dễ dàng để cho tác phẩm của
mình bị người khác đoạt đi, nhất định sẽ có một ít an bài với máy móc,
tượng gỗ.
Cho nên một khi muốn cướp lấy “Ma Linh Thạch” của
máy móc, tượng gỗ thì cần sẽ gặp phải công kích kịch liệt của máy móc,
tượng gỗ.
Nếu muốn lấy “Ma Linh Thạch” trong máy móc, tượng gỗ ra thì chỉ có một phương pháp là phải mạnh mẽ cưỡng đoạt lấy.
Huyền Thiên rất rõ rang về thực lực của người máy trong đại điện cùng
với tượng gỗ bạch hổ trong thông đạo, cho dù tu vi của Huyền Thiên có
đột phá đến địa giai cảnh thì thực lực đó cũng không dám khinh thị chúng nó.
Nhất là người máy trong đại điện, tuy rằng một người thì không vấn đề gì nhưng vừa động thủ chính là đến bảy người, tạo thành
một kiếm trận cường đại, cho dù là cường giả địa giai cảnh ngũ đoạn cũng chưa chắc có thể thắng được, nguy hiểm còn lớn hơn so với việc Huyền
Thiên đối mặt với tượng gỗ bạch hổ.
Đối với cái này thì Huyền Thiên phải biết rõ ràng về cấu tạo của người máy, muốn lấy “Ma Linh
Thạch” ra thì ít nhất cũng phải biết rằng “Ma Linh Thạch” nằm ở nơi nào
của máy móc, tượng gỗ.
Về cấu tạo của máy móc, tượng gỗ, in
dấu hạ ấn ký tinh thân lên “Ma Linh Thạch” đều ở bên trong “Thiên cơ bảo giám”, ghi lại đủ loại máy móc, tượng gỗ từ võ đạo cảnh đến địa giai
cảnh, Huyền Thiên đầu tiên là bắt đầu xem từ cấu tạo nhập môn của máy
móc, tượng gỗ lên, trước tiên là phải thống nhất tất cả các điểm giống
nhau của các loại máy móc, tượng gỗ.
“Ma Linh Thạch” khống
chế được nhất cử nhất động của máy móc, tượng gỗ, cũng giống như là đầu
người, lại là nơi chi nguyên năng lượng cho máy móc, tượng gỗ; nên giống như là “tánh mạng” của máy móc, tượng gỗ, giống như trái tim người sống vậy.
Về vị trí của “Ma Linh Thạch” ở bên trong tất cả máy
móc, tượng gỗ đều đặt một chỗ thống nhất, tất cả “Ma Linh Thạch” của
người máy đều đặt ở chỗ trên đầu mi tâm, tất cả khôi lỗi thú thì ”Ma
Linh Thạch” được đặt ở trong lồng ngực chỗ trái tim.
Vị trí “Ma Linh Thạch” có lẽ có liên quan với chủng loại của máy móc, tượng gỗ.
Người máy linh hoạt hơn, có thể là kiếm sĩ, cũng có thể là đao khách,
có thể sử dụng các loại vũ khí, thi triển các loại chiêu thức kỳ diệu,
thậm chí là tạo thành trận pháp, thực lực liên thủ vô cùng cường đại,
“Ma Linh Thạch” đặt ở chỗ mi tâm tượng trưng cho biến hóa, giống như là
võ giả vậy.
Hình thể Khôi Lỗi Thú thì lớn hơn, thực lực lại
vô cùng mạnh, vô luận là thân thể chắc chắn hay sức lực đều vượt xa
người máy đồng cấp khác, “Ma Linh Thạch” để ở chỗ trái tim tượng trưng
cho “Sinh mệnh lực” tràn đầy, giống như là yêu thú vậy.
Sau
khi biết rõ ràng điểm giống nhau cùng một ít cấu tạo cơ bản của máy móc, tượng gỗ xong, Huyền Thiên liền tìm được mô hình đồ của người máy trong đại điện cùng tượng gỗ bạch hổ trong thông đạo, nghiên cứu kỹ càng cơ
quan của máy móc, tượng gỗ.
Thời gian trôi qua nhanh chóng,
Huyền Thiên trầm mê ở trong áo diệu huyền bí của cơ quan thuật. Hầu như
không có cảm giác thời gian trôi qua, chỉ có thể theo sự luân chuyển của ban ngày và đêm tối để biết rõ thời gian đã trôi qua bao lâu.
Từ nhập môn cơ quan thuật đến cấu tạo của máy móc, tượng gỗ; nội dung
bao gồm vô cùng phức tạp, hơn nữa lĩnh hội, quen thuộc, lý giải một ít ở trong lòng khiến Huyền Thiên mất hết cả mười ba ngày.
Thời
gian duy trì liên tục trong “Cấm Địa Thí Luyện Tràng” chỉ có hai mươi
ngày, ngày đầu tiên Huyền Thiên tiến vào Cấm Địa Thí Luyện Tràng liền bị cưỡng bức xâm nhập vào bên trong cung điện nguy hiểm này, đột phá tu vi trong ba ngày, bước chân địa giai cảnh. Mất mười ba ngày quan sát, học
tập cơ quan thuật trong “Thiên cơ bảo giám”, quen thuộc tất cả cấu tạo
của máy móc, tượng gỗ.
Buổi tối ngày thứ mười sáu, Huyền
Thiên an ổn ngủ một giấc, buổi sáng ngày thứ mười bảy, trời đã sáng hơn
một canh giờ thì Huyền Thiên mới tỉnh lại, dưỡng tức tinh thần.