Kiếm khách Võ Đạo bát trọng cảnh không cần kiếm mà muốn thắng võ giả thất trọng cũng thập phần khó khăn.
Khúc Hướng Nam khóe mắt giật giật, rõ ràng bị người coi rẻ, trong nội tâm thầm phát hỏa.
Nếu trận đấu đã bắt đầu Khúc Hướng Nam cũng không nhắc lại, hai chân
hắn hơi cong, mãnh liệt đạp một cái, cả người, như một đầu báo săn, đột
nhiên phóng nhanh tới trước.
Khinh công Hoàng giai thượng phẩm, Báo Ảnh Thuật.
Hào quang lóe lên, kiếm trong tay Khúc Hướng Nam trong chốc lát rút ra, kiếm quang sáng chói như như thiểm điện đâm ra phía trước, đâm thẳng
vào lồng ngực Huyền Thiên.
- Tốt --!
Khúc Hướng
Nam ra chiêu như báo săn tập kích, nhanh như tia chớp, lại như hành
vân lưu thủy, thông thuận tự nhiên, từ tĩnh đến động thập phần hài hòa,
khiến người còn chưa kịp phản ứng, kiếm đã đâm ra rồi
Kiếm của Khúc Hướng Nam rất nhanh, trong chớp mắt đã tới trước ngực Huyền Thiên.
Chúng đệ tử dưới lôi đài nhìn không chuyển mắt, xem Huyền Thiên hóa
giải như thế nào, trong đó, có không ít đều là đệ tử tinh anh ngoại môn
đã xong trận đấu.
Là sử dụng thân pháp khinh công né tránh hay là sử dụng kiếm kỹ đôi công?
Đệ tử dưới lôi đài trong đầu đều đang nghĩ đến phản ứng của Huyền Thiên.
Thân thể Huyền Thiên khẽ động, vượt quá dự đoán của mọi người, hắn một
không tránh né, hai không rút kiếm, ngược lại trực tiếp xông về trước
đi, tựa hồ còn ngại kiếm của Khúc Hướng Nam không đủ nhanh, thân thể như muốn xông tới mũi kiếm vậy.
Thấy Huyền Thiên không hề ngăn
cản, thân thể vọt tới mũi kiếm, không chỉ chúng đệ tử quan chiến dưới
lôi đài, mà ngay cả Khúc Hướng Nam cũng thất kinh, cái này không phải là tìm chết sao?
Chỉ có trưởng lão ngoại môn ngồi xem trên khán đài nhìn Huyền Thiên, mới lộ ra một tia ngạc nhiên.
Huyền Thiên sử dụng cũng là khinh công Hoàng giai thượng phẩm -- Báo
Ảnh Thuật, nhưng tạo nghệ cao hơn Khúc Hướng Nam gấp trăm lần.
Tuy rằng không ít đệ tử nhìn khinh công của Khúc Hướng Nam có vẻ hành
vân lưu thủy, nhưng trong mắt Huyền Thiên lại trăm ngàn chỗ hở, sơ hở
liền hiện, ngay cả tiểu thành cũng chưa đạt đến, ở trước mặt Huyền Thiên đã tu luyện đến đại thành chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ cả.
Hơn nữa, Huyền Thiên sở trường nhất không phải công pháp, không phải khinh công, thân pháp, mà là kiếm kỹ.
Một kiếm của Khúc Hướng Nam nhìn như cực nhanh, nhưng theo Huyền Thiên thấy lại rất thô lậu.
Lập tức kiếm của Khúc Hướng Nam muốn cắm vào lồng ngực Huyền Thiên,
trong lúc đó, thân hình Huyền Thiên tựa như linh xà uốn xuống, thân thể
hơi nghiêng.
Kiếm của Khúc Hướng Nam cơ hồ lướt qua quần áo trước ngực Huyền Thiên
Một kiếm này, rơi vào khoảng không!
Chúng đệ tử dưới đài con mắt trừng lớn, cái này lại tránh được?
Khinh công Huyền Thiên sử dụng là Báo Ảnh Thuật, một sát na tránh né
kia, lại sử dụng thân pháp Linh Xà Bộ, Báo Ảnh Thuật và Linh Xà Bộ, hai
loại thân pháp khinh công hoàn toàn bất đồng lại được Huyền Thiên kết
hợp tinh xảo như thế.
Một màn khiến con mắt chúng đệ tử trứng lớn còn ở phía sau.
Ngay khi Huyền Thiên tránh thoát một kiếm này bàn tay liền duỗi ra
trước, hệt như là lè lưỡi, đánh ngay lên cổ tay cầm kiếm của Khúc Hướng
Nam.
Cổ tay Khúc Hướng Nam tê rần, như bị điện giật vậy, kiếm trong tay lập tức rơi vào tay Huyền Thiên.
Huyền Thiên phản trảo chuôi kiếm, thân thể nương theo lực nghiêng
người xoay tròn lấy, trường kiếm vẽ ra một đạo hàn mang trên không.
Khúc Hướng Nam vừa muốn đoạt kiếm, bỗng cổ họng mát lạnh, trường kiếm lạnh như băng đã kề lên cổ hắn rồi.
Một cổ cảm giác mát lạnh từ cổ họng, một mực lan đến trái tim, khiến toàn thân Khúc Hướng Nam rùng mình một cái.
Né tránh, ra tay, đoạt kiếm, phản kích!
Các động tác liên tiếp, vẻn vẹn chỉ trong chớp mắt, Huyền Thiên tay không đoạt kiếm, chế trụ Khúc Hướng Nam.
Kiếm đã gác trên cổ, mục tiêu có bất kỳ phản kháng nào, chỉ cần nhẹ
nhàng vẽ một cái sẽ khiến đối phương máu tươi văng ba bước..
Thanh âm Khúc Hướng Nam run lên, kinh hãi nói:
- Ta nhận thua, Huyền Thiên sư huynh, ta nhận thua.
Huyền Thiên thu kiếm lại, đâm về phía trước, Khúc Hướng Nam chấn động,
lại nghe thấy BOANG... một tiếng, trường kiếm đã chọc vào vỏ kiếm của
hắn
Huyền Thiên quay người, đi xuống khỏi lôi đài, từ đầu đến cuối cũng không chạm một chút vào kiếm trên lưng.
- Một vị kiếm khách chính thức tâm phải như kiếm, phong duệ lăng lệ ác
liệt ẩn nấu trong vỏ, không ra khỏi vỏ thì thôi, vừa ra khỏi vỏ phong
mang tất lộ, kiếm khách chính thức, kiếm trong tay, không dễ dàng ra,
vừa ra kiếm, phong duệ tung hoành bát phương lục hợp, kiếm khí chém khắp hư không tứ phía. Thiên Nhi, con cần lĩnh ngộ hàm nghĩa chính thức của
kiếm!
Trong đầu Huyền Thiên nhớ tới lời phụ thân dạy lúc
trước, trước kia mình không hiểu, nhưng theo lĩnh ngộ của hắn đối với
kiếm càng ngày càng khắc sâu, thời gian dần trôi qua đã hiểu hàm nghĩa
trong đó.
Kiếm khách chính thức, kiếm không ở trong tay, kiếm ở trong lòng, tâm chính là kiếm, mặc dù phong mang lăng lệ ác liệt có
che dấu trong vỏ, không dễ dàng xuất kiếm, nhưng kiếm vừa ra phong mang
tất lộ, kiếm khí tung hoành, quét bát phương lục hợp, trảm hư không tứ
phía, không thể ngăn cản.
- Kẻ này là kiếm đạo kỳ tài, tuổi
còn trẻ, lĩnh ngộ đối với kiếm lại vô cùng cao sâu. Trong hàng đệ tử
ngoại môn, người kiếm kỹ cường đại, quỷ dị, linh xảo, bá đạo đều không
thiếu, nhưng phong mang quá lộ, không biết thu liễm, người chính thức
hiểu được hàm nghĩa của kiếm chỉ mình kẻ này.
Trưởng lão ngoại môn rên khán đài nhìn Huyền Thiên đi xuống lôi đài, thầm nghĩ trong lòng.
Trưởng lão ngoại môn nhìn ra môn đạo vừa rồi Huyền Thiên đoạt kiếm phản kích, chúng đệ tử ngoại môn lại không hiểu ra sao, ánh mắt mở to, cũng
không suy nghĩ cẩn thận cuộc chiến vừa rồi Huyền Thiên đến cùng đã dùng
kiếm kỹ gì?
Trong tay hắn không có kiếm, lại chiếm kiếm trong tay, quay người đấu một cái liền chế trụ Khúc Hướng Nam.
Thoạt nhìn, Huyền Thiên làm tựa hồ rất dễ dàng, nhưng chúng đệ tử trong lòng hiểu rõ, nếu là mình gặp phải tình huống này nhất quyết không làm
được như Huyền Thiên.
Tin tức Huyền Thiên một chiêu chế địch
được đông đảo đệ tử ngoại môn trông thấy, kể cả rất nhiều đệ tử tinh anh nữa, rất nhanh dẫn đến một mảng xôn xao.
Đệ tử tinh anh
ngoại môn quan sát trận đấu của Huyền Thiên có một ít là người của Dương sư huynh hoặc Trương Long, quá trình trận đấu của Huyền Thiên rất nhanh liền truyền vào tai bọn hắn.
Mặc dù đại bộ phận đệ tử cảm
thấy kinh ngạc vì thực lực Huyền Thiên, nhưng những cự đầu trong hàng đệ tử tinh anh như Dương sư huynh, Trương Long... thì lại xì mũi coi
thường, không thèm để ý đến.
Khúc Hướng Nam chỉ là đệ tử có
tu vị Võ Đạo cảnh thất trọng, tùy tiện một đệ tử có tu vị cửu trọng cũng đều có thể tay không đoạt kiếm đánh bại, phương pháp của Huyền Thiên
tuy rằng kỳ diệu, nhưng thực lực biểu hiện ra cũng không vượt qua đệ tử
tu vị cửu trọng, tự nhiên sẽ không khiến cho Dương sư huynh, Trương
Long... coi trọng.
Huyền Thiên xuống lôi đài, trực tiếp rời khỏi quảng trường.
Giải đấu bài danh quan trọng là mấy trận đấu vòng sau, trận đấu vòng
đầu tổng cộng có 508 trận, Huyền Thiên là trận thứ 467, còn 41 trận nữa
thì sẽ đấu xong.
Nhưng sau khi trận đấu vòng đầu xong, còn
phải đợi sau khi 508 vị đệ tử bị loại xếp thứ tự mới có thể triển khai
trận đấu thứ hai, thời gian phải hai ngày sau.