Không có quá nhiều tính kỹ xảo gì hết, có chỉ là lực lượng thuần túy, lực lượng tuyệt đối mà thôi.
- Tứ linh hợp thể - - !
Bốn vị bán bộ vương giả lại rống to một tiếng lần nữa, nâng lực lượng
của bốn loại áo nghĩa kiếm trận tới mức đỉnh phong, điên cuồng thôi động cương nguyên bên trong cơ thể, đề thăng áo nghĩa đã lĩnh ngộ tới cảnh
giới cao nhất.
Bên trong kiếm trận kia lại xuất hiện một con
quái thú do tứ tượng thần thú hợp thể mà thành, vô cùng khổng lồ, nghênh đón phía thiên cương địa sát kiếm trận mà đánh tới.
Trong nháy mắt, con quái thú kia cùng với ba trăm sáu mươi đạo linh kiếm kiếm cương đụng chung một chỗ.
Ba ba ba ba ba - -
Thanh âm vỡ nát vang lên liên miên không ngớt, đầu tiên là bốn cái đầu, tiếp sau đó là toàn bộ thân thể của con quái thú kia dần dần phát nổ.
Còn thiên cương địa sát kiếm trận cũng không có toàn bộ bị phản chấn
quay về như lần trước nữa, mà là một thanh lại một thanh linh kiếm bị
phản chấn trở về, chỉ là, đại thế của kiếm trận cũng chưa từng thay đổi, lực công kích khủng bố tiếp tục lao về phía trước mặt.
Huyền Thiên hai tay bày ra kiếm thế, đấy về phía trước, linh kiếm bị phản
chấn mà quay về rất nhanh liền cương mang đại thịnh, tiếp tục bắn về
phía trước, linh kiếm kiếm cương liên miên không dứt.
Răng rắc răng rắc răng rắc - - !
Con quái thú khủng bố dài hơn ngàn mét, ở dưới công kích của thiên
cương địa sát trận song áo nghĩa lực lượng, toàn bộ biến thành mảnh vụn, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm kiếm cương thế đâm không giảm, tiếp
tục bay thẳng về phía bốn người Kiếm Nhân xuân.
Phanh - - bùm - - !
Trong nháy mắt, tứ áo nghĩa kiếm trận do bốn người tạo thành toàn bộ
đều biến thành nát bấy dưới thế công kích của linh kiếm kiếm cương, bị
phá không còn một mảnh.
Bốn người Kiếm Nhân xuân mất đi lực
lượng phụ thể của trận pháp, thực lực lập tức giảm xuống một bậc, so với Huyền Thiên thì quả thực là kém xa.
Tứ áo nghĩa kiếm trận vừa bị vỡ thì thần sắc của bốn vị bán bộ vương giả lập tức biến thành vẻ kinh hoảng!
Bọn họ hứng trí bừng bừng từ Thiên Châu chạy tới Thần Châu, tự cho là
bằng vào thực lực của bốn người, cho dù là hủy diệt hết thế lực võ đạo
của Thần Châu thì cũng còn dư sức, nếu như thánh đỉnh xuất thế, vậy còn
không phải là lấy nó dễ như trở bàn tay sao? Ai có thể giành được với
bọn họ cơ chứ?
Thế nhưng, kết quả bọn họ tuyệt đối không thể
ngờ được, bốn người liên thủ, tạo thành tứ áo nghĩa kiếm trận, lại đều
bị một tên Huyền Thiên tuổi bất quá chỉ chừng hai mươi hai hay hai mươi
mốt gì đó đánh bại, mà tu vi của Huyền Thiên cũng bất quá chỉ mới là
thiên giai cảnh bát trọng mà thôi, đây cơ hồ là khiến cho bốn người Kiếm Nhân Xuân luôn tự cho là Thiên Châu cao cấp hơn Thần Châu, nhân loại
Thiên Châu cũng giỏi hơn Thần Châu rất nhiều này không cách nào chấp
nhận nổi!
Bất quá, cho dù có không thể nào chấp nhận hơn nữa
thì sao chứ, sự thật bày ngay trước mắt, tứ áo nghĩa kiếm trận vừa bị
phá, ở dưới công kích của Huyền Thiên, bọn họ ngoại trừ chạy trốn ra thì chỉ có mỗi một con đường chết mà thôi.
Trong nháy mắt, bốn vị bán bộ vương giả lập tức lùi nhanh về phía sau.
Sau khi tới đây tới giờ, bọn họ cảm thấy bốn phía hư không xung quanh
Hỗn Độn Thánh Đỉnh bị phong tỏa, cũng không quan tâm gì lắm, hiện tại
mới biết được, phong tỏa hư không, không cách nào thuấn di được, đó là
hậu quả nghiêm trọng cỡ nào, tốc độ lùi lại làm sao có thể so được với
tốc độ đánh tới của linh kiếm được có chứ?
Vừa rồi bày trận,
Kiếm Nhân Dần cùng với Kiếm Nhân Dương đứng ở phía trướct trong nháy mắt đã bị linh kiếm kiếm cương đuổi kịp.
Một trận tiếng vang đinh đinh đang đang vang lên - -
Thần binh vương giả trong tay hai người trong nháy mắt đã bị đánh bay,
trong nháy mắt, cương tráo hộ thể của hai người cũng bị linh kiếm kiếm
cương xuyên thấu qua trong nháy mắt.
A - -
A - -
Hai tiếng kêu thảm
thiết vang lên, hai người trong nháy mắt đã bị kiếm trận kiếm cương ẩn
chứa hai loại thuộc tính lực lượng chém thành mảnh vụn.
Kiếm
Nhân Dần cùng với Kiếm Nhân Dương là hai người có thực lực cường đại
nhất trong số bốn người, thế nhưng, ở dưới công kích của thiên cương địa sát trận ẩn chứa song áo nghĩa thì căn bản không có khả năng đánh trả,
công kích khủng bố cỡ này so với một kích của vương giả bình thường còn
cao hơn một chút.
Bốn người tiến vào bên trong không gian
phong tỏa của Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng không xa, nhất là hai người Kiếm
Nhân Xuân cùng với Kiếm Nhân Cơ, lúc bày trận lại đứng sau, thì lại càng không đi vào sâu bao nhiêu, lúc Kiếm Nhân Dần cùng với Kiếm Nhân Dương
bị giết chết thì hai người cũng đã chạy ra bên ngoài không gian phong
tỏa rồi.
Hai người kinh hồn đảm chiến, không dám dừng lại
chút nào, trong nháy mắt đã tụ lại một chỗ, thuấn di chạy trối chết, chỉ để lại một câu ngoan độc:
- Huyền Thiên! Ngươi dám giết chết cường giả của Kiếm gia Thiên Châu của bọn ta, ngày khác vương giả Kiếm
gia ta nhất định sẽ tới tìm ngươi báo thù - - !
Ngay lúc hai
người Kiếm Nhân xuân cùng với Kiếm Nhân Cơ chạy trốn thì phía đằng xa
lại có thêm một đạo thân ảnh thuấn di, rất nhanh mà đến, thân ảnh kia là một nữ tử yểu điệu, hiển nhiên chính là Âm Cơ.
Thuấn di bay
một cái, trong nháy mắt liền tới bên ngoài hơn mười dặm, qua vài cái
nháy mắt liên tục thuấn di mấy lần, cũng chạy ra ngoài được hơn mấy chục dặm, cho dù là Huyền Thiên có khống chế kiếm trận thuấn di đi nữa cũng
không thể nào đuổi kịp được.
Cho nên, để cho hai người Kiếm
Nhân Xuân và Kiếm Nhân Cơ chạy trốn tuy rằng chính là lưu lại hậu hoạn
thật, nhưng Huyền Thiên cũng không đuổi theo, cho dù là có hy vọng đuổi
kịp đi nữa, tại lúc quan trọng ngay trước mặt thế này, hắn cũng không
thể nào rời khỏi Hỗn Độn Thánh Đỉnh được.
Huyền Thiên vung
tay lên, bốn năm cái bàn tay khổng lồ liền đánh ra, cầm lấy không gian
giới chỉ cùng với tất cả những vật phẩm mà Kiếm Nhân Dương cùng với Kiếm Nhân Dần để lại vào trong tay.
Trong tay của hắn lại thêm
một cây Toái Không Toa dài chừng một thước rưỡi, toàn thân đen khịt,
đúng là bí bảo mà hai người Kiếm Nhân Dương cùng với Kiếm Nhân Dần dùng
để thuấn di trong hư không, do đỉnh tiêm vương giả luyện chế mà thành.
Cộng thêm với một cây mà lúc trước đã lấy được từ chỗ của Lệ Ba Hàn,
Huyền Thiên đã có được hai cái bí bảo dùng để thuấn di trong hư không
rồi.
Huyền Thiên thu hết tất cả vào, ánh mắt nhanh như chớp
nhìn về phía một đạo quang mang đang thuấn di tới từ phía xa, bóng người bên trong quang mang khiến cho hắn có một loại cảm giác thập phần quen
thuộc.
- Là nàng ta - - Âm Cơ!
Đồng tử của Huyền Thiên co rút lại.
Huyền Ky đã bị bắt giữ, việc duy nhất còn khiến Huyền Thiên lo lắng chính là không thể giết chết được Âm Cơ.
Lúc Âm Cơ còn cách Hỗn Độn Thánh Đỉnh còn hơn ba mươi dặm thì liền dừng lại, trong ánh mắt của nàng ta cũng có chút kinh ngạc.