Vạn Hóa Thánh Pháp của Tàng Vạn Tuyệt có tạo nghệ vô cùng cao, trong ánh mắt của hắn lộ ra hào quang hưng phấn. Có Vạn Hóa Thánh Pháp trợ giúp,
chiến lực của hắn ở bên trong nửa bước vương giả cùng cảnh giới cơ hồ là đạt trình độ cao nhất.
Nhưng mà thần sắc hưng phấn của Tàng Vạn Tuyệt không bảo trì bao lâu, trong chốc lát liền hóa thành vẻ khiếp sợ.
Chỉ thấy tay trái Mạc Thiên Ky đồng dạng vẽ một cái, trong hư không cũng
xuất hiện quỹ tích của một con đường. Hư không phạm vi hơn ba ngàn thước trong chốc lát cũng bắt đầu vặn vẹo không kém Tàng Vạn Tuyệt.
- Không có khả năng! Ngươi làm sao có thể biết Vạn Hóa Thánh Pháp?
Tàng Vạn Tuyệt lập tức kinh hô, thanh âm có chút không thể tin nổi.
Bí kíp Vạn Hóa Thánh Pháp bị Đệ Nhất Công Tử đạt được thì bị Thiên Tinh
Các Chủ giả trang thành Hắc y nhân cướp đi, Vạn Hóa Thánh Pháp tưởng
chừng mất tích nhưng trên thực tế, Tàng Vạn Tuyệt cùng Tàng Thiên Cơ lại bí mật tu luyện.
Tàng Vạn Tuyệt nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không
thông, Vạn Hóa Thánh Pháp bí kíp ở trên tay hắn, mà trước đó cũng không
người khác xem qua, Mạc Thiên Ky làm sao có thể biết được Vạn Hóa Thánh
Pháp? Chẳng lẽ, Vạn Hóa Vương còn truyền thừa ở địa phương khác sao?
Không để cho Tàng Vạn Tuyệt suy nghĩ thêm nhiều nguyên nhân, chuyện làm cho
hắn càng rung động hơn đã xảy ra, cơ hồ khiến hắn sụp đổ tại chỗ. Vạn
Hóa Thánh Pháp của Mạc Thiên Ky có tạo nghệ còn sâu hơn cả hắn.
Điều này sao có thể ----?
Trong nháy mắt Tàng Vạn Tuyệt rơi vào đả kích trầm trọng, Mạc Thiên Ky có Vạn Hóa Thánh Pháp thì cũng thôi. Với tu vi nửa bước vương giả nhưng đối
phương mới tu luyện Vạn Hóa Thánh Pháp, Mạc Thiên Ky lại vẫn cao hơn hắn một đoạn.
Điều này làm cho tâm lý oán hận của Tàng Vạn Tuyệt với Mạc Thiên Ky cơ hồ không cách nào tiếp nhận.
Vạn Hóa Thánh Pháp của Mạc Thiên Ky có tạo nghệ càng sâu, tự nhiên hiệu quả càng lớn, chim đại bàng của Tàng Vạn Tuyệt do thập giai kiếm ý biến
thành bị suy yếu rất lớn, mà cự long ngàn trượng tuy rằng bị tước bớt
chút lực lượng nhưng không bằng chim đại bàng.
Răng rắc --
Kiếm khí chim đại bàng suy yếu trong chốc lát bị cự long ngàn trượng xé nát
bấy, cự long ngàn trượng tiếp tục bổ về phía trước, kiếm khí khủng bố
phô thiên cái địa bổ về phía Tàng Vạn Tuyệt.
- Tàng Vạn Tuyệt,
chuyện tình ngươi không biết còn nhiều lắm. . . Ngươi cho rằng ở bên
trong vạn hóa di tích chỉ có ngươi lấy được Vạn Hóa Thánh Pháp sao?
Thanh âm của Mạc Thiên Ky vang lên, ngữ khí lạnh nhạt, khí định thần nhàn.
- Ah ----!
Tàng Vạn Tuyệt phẫn nộ hô to một tiếng, quát:
- Ta không tin! Ta không tin đã nhiều năm như vậy, bổn tọa còn thắng
không nổi ngươi, Mạc Thiên Ky, ngươi không nên sống trên đời. . . Không
nên sống. . . !
Vừa hô to, Thiên cấp thượng phẩm bảo kiếm trong
tay Tàng Vạn Tuyệt trong chốc lát huy động nhanh chóng như tia chớp,
trong nháy mắt chỉ thấy một mảnh kiếm quang bay múa phía trước hắn.
Trong nháy mắt, vô số đạo kiếm cương kích xạ ra như tinh vân đầy trời.
Vô số đạo kiếm cương tới cự long ngàn trượng ở phía trước.
Biến hóa của Thập giai kiếm ý mặc dù đối với có lực sát thương cường đại mặc dù đối với cường giả thiên giai nhưng công kích kiếm ý đơn thuần trước
mặt nửa bước vương giả vẫn còn chút yếu kém, cự long ngàn trượng lập tức bị kiếm cương dày đặc chém nát bấy.
Đồng thời kiếm cương đầy trời bao phủ Mạc Thiên Ky.
Trong nháy mắt, trong tay Mạc Thiên Ky đồng dạng xuất hiện một thanh trường
kiếm, thân kiếm sáng chói vô cùng, chỗ chuôi kiếm có khắc hai chữ -- Kim Cương.
Đúng là vương giả thần binh Kim Cương Vương, kiếm này vừa ra, oai vương giả của Mạc Thiên Ky lập tức tăng gấp đôi vững vàng trấn
áp Tàng Vạn Tuyệt.
Ba ba ba ba ba --
Kiếm cương rậm rạp chằng chịt như sao trên trời bị kiếm cương sáng chói đánh nát.
Một mảnh tinh không đầy sao trong chốc lát liền biến thành hai nửa, kiếm
cương sáng chói trong chớp mắt trảm đến trước mặt Tàng Vạn Tuyệt...
- Vương giả thần binh?
Tàng Vạn Tuyệt thét lên một tiếng kinh hãi, không dám nghênh đón, thân thể của hắn đột nhiên bạo lui về phía sau.
Toàn thân Mạc Thiên Ky tách ra kim quang, thân ảnh như điện đuổi theo Tàng Vạn Tuyệt, chỉ còn lưu lại một đạo thanh âm:
- Nắm chặt thời gian. Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn.
Tàng Vạn Tuyệt vừa lui, Mạc Thiên Ky vừa đuổi, Huyền Thiên cùng Đệ Nhất Công Tử lập tức xuất hiện.
Ánh mắt Huyền Thiên một mực chú ý đến Đệ Nhất Công Tử hai vị nửa bước vương giả vừa dời đi, hắn lập tức quơ nắm đấm màu vàng, 360 chuôi linh kiếm
vây quanh bên ngoài cơ thể phá không rời đi cấp tốc đuổi tới Đệ Nhất
Công Tử.
- Giết đi --! Thiên thiếu!
Hướng Thiên Tiếu sợ người khác không biết, la lớn.
Giờ phút này chúng cường giả gặp phải một vấn đề khó khăn, Mạc Thiên Ky
cùng Tàng Vạn Tuyệt hai đại nửa bước vương giả, Huyền Thiên cùng Đệ Nhất Công Tử hai đại hậu bối yêu nghiệt, đều đang tiến hành đại chiến sinh
tử. Bọn họ chỉ có hai con mắt hận không thể móc ra mỗi con chú ý một
bên.
Vô luận là hai phe chiến đấu như thế nào, vũ giả đang xem cuộc chiến cũng không muốn bỏ qua.
Hai trận đại chiến đồng thời tiến hành, đám người phải lựa chọn, tuy nói
cuộc chiến nửa bước vương giả đặc sắc kích thích khiến người ta động tâm nhưng mà đối với chuyện Huyền Thiên có thể không chém giết Đệ Nhất Công Tử hay không, chúng vũ giả đang xem cuộc chiến càng có hứng thú. Đại bộ phận vũ giả đều nhìn về phía Huyền Thiên cùng Đệ Nhất Công Tử.
Sau khi Tàng Vạn Tuyệt rời đi, thời gian trôi qua mấy chục hô hấp, sắc mặt
Đệ Nhất Công Tử tuy rằng vẫn còn có chút tái nhợt, nhưng so với lúc
trước thì tốt hơn nhiều, thấy Huyền Thiên giết tới đây, Đệ Nhất Công Tử
cũng không tỏ vẻ sợ hãi.
- Huyền Thiên, vừa rồi Lôi Đình chi lực chính là át chủ bài cuối cùng của ngươi rồi sao? ? Đích thật là phi
thường cường đại, chỉ sợ chí cường giả Thiên giai thập trọng bị đánh
trúng cũng phải chết... Đáng tiếc ah đáng tiếc, ha ha ha ha. . . !
Đệ Nhất Công Tử cười ha hả, nói tiếp:
- Đối thủ của ngươi là Đệ Nhất Công Tử ta, ta giết không thể chết được.
Bất Tử Chi Thân lợi hại vượt quá tưởng tượng của ngươi, ngươi cho rằng
bổn công tử bị thương rất nặng sao? Hiện tại ta đã khôi phục toàn bộ
rồi, ngay cả át chủ bài của ngươi cũng không thể giết chết ta thì đú với ta như thế nào? Thời điểm cương nguyên của ngươi hao hết thì bổn công
tử sẽ giết chết ngươi.
Ba ba ba ba. . .
Đệ Nhất Công Tử đứng đấy bất động cười to mặc cho kiếm cương kiếm trận của Huyền Thiên bổ vào trên người hắn.
Một đạo lại một đạo vết thương xuất hiện trên người Đệ Nhất Công Tử nhưng
mà lại không có một chút máu tươi chảy ra, miệng vết thương lập tức liền lại.
- Ha ha ha ha. . . ! Bổn công tử không thể bị giết chết được. Ha ha ha....
Đệ Nhất Công Tử đứng ở nơi đó để cho Huyền Thiên công kích, hắn cười ha hả, trong thanh âm tràn đầy vẻ khinh thường.
Huyền Thiên nhíu nhíu mày, không tiếp tục sử dụng kiếm trận công kích, thủ
chưởng màu vàng biến thành trảo chộp tới, hắn quát to:
- Bản thiếu gia không giết chết được ngươi nhưng lại có thể đánh tan tôn nghiêm của ngươi....