Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 879: Chương 879: Huyền Thiên giết Kinh Hoàng. (1)




Công tử cấp yêu nghiệt đạt tới thiên giai cảnh trung kỳ thì có thể lĩnh ngộ ra kiếm ý bát giai, mà Huyền Thiên thì hoàn toàn là thuộc loại biến thái, tu vi mới đạt tới thiên giai nhị trọng đã đem kiếm ý lĩnh ngộ đến trình độ bát giai, một khí đem toàn bộ lực lượng kiếm ý bạo phát ra ngoài thì cũng trở thành một đòn sát thủ rất lớn.

Lúc kiếm ý bộc phát thì đồng thời tay trái của Huyền Thiên cũng thi triển ra Vạn hóa thánh pháp, Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm ở trong tay phải, cũng biến thành một mũi cương to lớn mạnh mẽ, đem thực lực vận chuyển tới đỉnh phong, trong nháy mắt đâm ra ba kiếm, ba đạo kiếm cương, toàn bộ đâm vào chỗ mũi cương yếu nhất của ba mạch kiếm trận.

Mũi cương của ba mạch kiếm trận trong nháy mắt nổ tung, khi một trận bão kiếm vừa quét ngang qua thì trực tiếp biến thành hư vô.

Mười tám chuôi linh kiếm kia thì trực tiếp bị cơn bão kiếm cuốn lên trên không trung trong nháy mắt, Kinh Hoàng trong lúc nhất thời không thể đem linh kiếm thu hồi về trong cơ thể của mình.

Tốc độ của cơn bão kiếm nhanh đến cực điểm, trong nháy mắt đã bao phủ xung quanh Kinh Hoàng!

Đám cường giả Đại Kinh thiên triều, nguyên một đám thấy vậy liền trợn mắt há hốc mồm, thần sắc hoảng sợ, biểu hiện ở trên mắt giống như đang trông thấy trời sập…

Đám cường giả ở bên này Thiết Quan Thành cũng chấn động, trong nháy mắt hô hấp cũng ngừng lại, kinh ngạc nhìn về phía dòng xoáy cao hơn nghìn thước của cơn bão kiếm kia.

Kinh Hoàng bị cơn bão kiếm bao phủ, cũng không có bị lưỡi dao sắc bén cắt thành mảnh nhỏ, thân thể của cường giả cái thế thiên giai thất trọng vô cùng chắc chắn, vì vậy cho dù Huyền Thiên trực tiếp chém ra kiếm cương khủng bố, cũng chỉ có thể chém cường giả thiên giai lục trọng thành mảnh nhỏ, cũng có thể bổ thân thể kiên cố của cường giả cái thế thiên giai thất trọng.

Trong phút chốc Kinh Hoàng bị bao phủ ở trong cơn bão kiếm kia, thì kiếm ý thất giai của Kinh Hoàng cũng trong nháy mắt bộc phát lên, một trận kiếm phong nhỏ bé nổi lên ở xung quanh.

Kiếm ý công kích bốn phương tám hướng, không trừ một chỗ nào, trong lúc vội vã kiếm ý chỉ mới đạt tới sự phòng thủ tốt nhất mà thôi.

Kiếm ý bát giai cùng kiếm ý thất giai, chỉ kém nhau có một giai, nhưng sự chênh lệch lại vô cùng lớn.

Kinh Hoàng truyền ra vài đạo thanh âm rên thảm, thân thể thối lui về phía sau, kiếm ý bộc phát công kích rất nhanh, nhưng mà cũng trong thời gian gấp rút, rất nhanh liền biến mất.

Từ bên trong cơn bão kiếm lui ra ngoài thì nhìn Kinh Hoàng có chút chật vật, long bào màu vàng ở trên người khắp nơi đều có lỗ thủng, lốm đốm vết máu như viên ngọc, vừa rồi cơn bão kiếm đã cắt ra da thịt của hắn, khiến cho Kinh Hoàng bị thương, hơn nữa, lại phát ra kiếm ý toàn diện, khiến cho sắc mặt của Kinh Hoàng có chút trắng bệch, tinh thần bị hao tổn.

Huyền Thiên ở bên trong Thánh Giáp Khôi Lỗ, cho nên người ngoài không có nhìn được sắc mặt của hắn, mặc dù có chút trắng bạch, nhưng mà so với tình huống của Kinh Hoàng thì tốt hơn nhiều, lực tinh thần của Huyền Thiên vượt xa đám người bình thường, tuy rằng cũng đồng dạng là vận dụng kiếm ý quá độ nên bị phản phệ, nhưng mà bị hao tổn không nghiêm trọng cho lắm.

Lúc Kinh Hoàng bị Huyền Thiên sử dụng kiếm ý bát giai làm bị thương, nhìn thật chật vật, trong lúc đó sắc mặt lại lộ ra vẻ giật mình, chỉ thấy lại có một đoàn cơn bão kiếm xuất hiện nhanh chóng di chuyển về phía hắn.

Là Huyền Quý Thông!

Tu vi của hắn là thiên giai tám trọng đỉnh phong, nên cường độ kiếm ý cũng đạt tới bát giai, trước kia hắn cũng cùng Kinh Hoàng chiến đấu, mà thủy chung Kinh Hoàng vẫn có lưu lại vài mạch kiếm trận ở trong người để thủ hộ, cho nên Huyền Quý Thông mặc dù có bộc phát ra kiếm ý mạnh mẽ ra công kích thì cũng không đạt đươc hiệu quả gì cả.

Nhưng ngay lúc này lại không giống như vậy, lần này Kinh Hoàng bị kiếm ý bát giai của Huyền Thiên công kích, đã bắt đầu hoảng sợ thối lui về phía sau, nhìn chật vật không chịu nổi, hơn nữa, đại sáu mạch kiếm trận phân thành hai, ba mạch tấn công về phía Huyền Thiên, ba mạch còn lại tấn công về phía Huyền Quý Thông, tình hình lúc này khiến cho Kinh Hoàng không có kiếm trận phòng thủ, nên lúc thời điểm hắn yếu nhất, Huyền Quý Thông bộc phát kiếm ý mạnh mẽ ra công kích, trong nháy mắt liền bao phủ lấy Kinh Hoàng, hiệu quả công kích đạt được rất lớn.

Ở bên trong cơn bão kiếm, truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Kinh Hoàng, hắn còn chưa từng bị người ta đánh tới tình trạng này.

Rất nhanh, bão kiếm tiêu tán, thân ảnh Kinh Hoàng cấp tốc lui về phía sau, trên mặt của hắn đều xuất hiện mấy đạo vết chém, máu tươi dầm dề, máu tươi ở trên người lại càng phun trào, dĩ nhiên là bị thương không có nhẹ, sắc mặt so với lúc trước lại càng thêm tái nhợt, hắn lại một lần nữa mạnh mẽ vận chuyển kiếm ý thất giai để ngăn cản, vì vậy tinh thần bị phản phệ rất là nghiêm trọng.

Kinh Hoàng vốn là người sợ chết, giờ phút này bị thương nặng, nào dám tái chiến nữa, ba mươi sáu chuôi linh kiếm trong nháy mắt thu hồi vào trong cơ thể, thầm nghĩ muốn chạy trốn.

Huyền Thiên cùng Huyền Quý Thông đâu để cho Kinh Hoàng có cơ hội đào tẩu, hai người giống như thân ảnh đuổi theo.

Viu! Viu!

Hai đạo kiếm cương trong nháy mắt bổ ra, đều dài đến 2000m, làm cho người ta hết sức sợ hãi. Bị một đạo kiếm cương như vậy chém trúng thì bất luận trình độ của hắn có sắc bén đễn cỡ nào, thì vẻn vẹn cũng là lực lượng, tương đương với một tòa núi lớn từ trên trời giáng xuống mãnh liệt nện xuống.

Tuy Kinh Hoàng là một cường giả cái thế thiên giai bảy trọng, thế nhưng cũng không dám không đếm xỉa đến sự công kích của hai người, bất kỳ một đạo kiếm cương nào cũng đều đủ khiến cho hắn trọng thương thậm chí là có thể chết.

Hắn lập tức xoay người, trong nháy mắt hai tay chỉ điểm ra, đại sáu mạch kiếm trận toàn bộ công kích ra, tất cả phân ra ba đạo công kích về phía Huyền Thiên cùng Huyền Quý Thông.

Tinh thần Kinh Hoàng bị hao tổn vì vậy phản ứng khống chế kiếm trận chậm hơn trước rất nhiều, lực công kích so với lúc trước giảm bớt không ít.

Tay trái Huyền Thiên thi triển ra Vạn hóa thánh pháp, không gian bên trong liền vặn vẹo, Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm cũng liên tục đâm ra ba kiếm, ba tiếng bạo phát vang lên, trong nháy mắt ba mạch kiếm trận mũi cương liền nổ tung, mười tám chuôi linh chiếm trong phút chốc bắn ra bên ngoài khoảng một ngàn mét.

Huyền Quý Thông ở bên kia cũng bi công kích, không có dùng Vạn hóa thánh pháp làm suy yếu ba mạch kiếm trận mũi cương kia, nhưng cũng hoàn toàn ngăn cản được.

Mà giờ phút này Kinh Hoàng lại không có kiếm trận thủ hộ, mà Huyền Thiên sau khi đánh lui ba mạch kiếm trận mũi cương, thì vẫn đâm ra một kiếm tiếp theo như nước chảy mây trôi, đâm thẳng về phía Kinh Hoàng.

Khoảng cách của hai người cũng không có xa, chỉ hơn một ngàn mét, kiếm cương trong nháy mắt đã đến trước mặt Kinh Hoàng.

Trong mắt Kinh Hoàng lộ ra vẻ hoảng hốt, thân thể lập tức gập lại, dùng sức của chín trâu hai hổ, né tránh một kiếm này của Huyền Thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.