Thực lực Đồng Nghệ đã đủ chém Thành Vương Giả bình thường, so với Huyền
Thiên không kém chút nào, thậm chí, còn mạnh hơn một bậc.
Dù sao, thực lực của Huyền Thiên ở Bán Bộ Vương Giả trảm Vương giả tiểu thành
cực hạn cũng dư xài, nhưng so với Vương giả đại thành nhiều nhất chỉ
ngang tay thôi.
Nhưng Huyền Thiên mượn nhờ Hỗn Độn Thánh Đỉnh lại đánh bại Đồng Nghệ rất dễ dàng.
Huyền Thiên đang ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh dựng ở thế bất bại, lực công kích của Đồng Nghệ hoàn toàn không có hiệu quả với hắn, mà công kích của
Huyền Thiên đối với Đồng Nghệ lại gây ra tổn thương rất lớn.
Cho nên, quá trình chiến đấu, có thể nói là rất dễ dàng, Đồng Nghệ liền táng mệnh trong tay Huyền Thiên.
Đối với thực lực của Huyền Thiên, Đồng Nghệ không đoán sai, nhưng đối với
át chủ bài của Huyền Thiên hắn vẫn không hiểu rõ, vì thế nên Đồng Nghệ
phải trả giá bằng tánh mạng.
Đồng gia là thế lực Hoàng phẩm của
Vạn Sơn Vực, truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình thập phần thâm hậu, thực lực thập phần cường đại, Đồng Nghệ với tư cách là thiếu gia chủ, địa vị tự nhiên vô cùng tôn quý.
Mặc dù giương oai trong Tịch Dương Lâu thì Yến Cô Thành cũng cho Đồng gia mặt mũi, không làm gì hắn, mà giờ
khắc này, vậy mà lại chết trong tay Huyền Thiên mới chỉ là Bán Bộ
Vương Giả, Đồng Nghệ cho dù là chết rồi nhưng trong mắt vẫn lộ rõ vẻ
không thể tin được.
Tuy rằng Đồng Nghệ mới 27 tuổi, nhưng võ giả
chết trên tay hắn lại rất nhiều, từ trước đến nay hắn đều là nắm giữ lấy chủ quyền sát phạt, chỉ có chuyện hắn chém giết người khác, cho nên,
hắn chưa từng lường được bản thân mình lại chết trong tay Huyền Thiên.
Hắn đố kỵ sợ hãi là tiềm lực của Huyền Thiên mà không phải thực lực, nhưng
hết lần nào tới lần khác mọi chuyện lại nằm ngoài dự liệu của hắn, cho
dù là hiện giờ, Huyền Thiên chém giết hắn cũng rất dễ dàng
Huyền
Thiên bàn tay một chiêu. Hỗn Độn Thánh Đỉnh và Kiếm Trận Vạn Kiếm đều
thu trở về, thân ảnh hắn lóe lên, rất nhanh đến bên cạnh thi thể Đồng
Nghệ, thu không gian giới chỉ của hắn lại, Bảo Khí thủ sáo trên tay cũng lấy xuống, sau đó nhanh chóng rời đi.
Yến Tịch Tịch và Lý Dật
Phong lại bị bắt giữ, cái này có chút vượt quá dự liệu của Huyền Thiên,
hắn không nghĩ tới những người này lại lớn mật như thế. Yến Tịch Tịch
chính là con gái của Kiếm Hoàng Yến Cô Thành, nếu kích thích lửa giận
của Yến Cô Thành sẽ là một chuyện rất nguy hiểm.
Nhưng bọn hắn
vẫn làm, cái này khiến Huyền Thiên phải nhíu mày, có ít người tuy rằng
hắn không biết, nhưng sát tâm đối với hắn lại rất nặng, không biết bao
nhiêu người muốn như Đồng Nghệ, ở trong Đan Đế Dược Viên chém giết hắn.
Bởi vì lấy tiềm lực của Huyền Thiên, nếu trở thành Vương giả thì chiến lực
sẽ có tiến triển về chất, còn đáng sợ hơn hiện giờ gấp 10 lần.
Một ít thiên tài nhất lưu, siêu nhất lưu không muốn ngoại từ ngũ đại yêu
nghiệt biến thái ra vẫn còn có người giẫm lên trên đầu bọn hắn, hơn nữa
người trợ giúp dụng tâm kín đáo cho nên không ít thiên tài, thậm chí
muốn thừa dịp trước khi Huyền Thiên thành Vương để chém giết hắn.
- Các ngươi có sát tâm với ta, đây là ý nghĩ của các ngươi, ta không xen vào, nhưng ----! Các ngươi dám đụng đến bằng hữu ta, vậy chính là muốn
chết ----!
Trong mắt Huyền Thiên bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt mà lạnh như băng, sát khí cường đại tràn ngập chung quanh hắn.
Xuyên qua thông đạo an toàn, đi đến trước hai trăm dặm, Huyền Thiên đi tới
bên cạnh khe hở của màn hào quang phòng ngự trung tâm Cấm Khu, chui vào
trong cái khe, bay ra.
Màn hào quang dày năm mươi dặm cũng không
lâu lắm liền xuyên qua, Huyền Thiên đến bên ngoài trung tâm Cấm Khu, nơi này là nơi có thể thuấn di.
Huyền Thiên tay vừa nhấc, một khỏa Thành Vương Đan cực phẩm liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay, lập tức, bay vào trong miệng.
Rồi sau đó thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, liền xuất hiện ở ngoài mấy chục
dặm, liên tục hơn mười lần thuấn di, liền bay qua mấy trăm dặm, rốt cục
thấy được một vị cường giả thiên tài .
Tốc độ thuấn di của Huyền Thiên phải nhanh hơn hắn nhiều lắm, rất nhanh liền đuổi theo, nói:
- Kiếm hữu xin dừng bước.
Trước 30 tuổi bước vào Vương
giả cảnh, nhìn qua bộ dáng chỉ mới vừa 20 tuổi đầu, bảo trì tướng mạo
khi vừa mới trưởng thành. Cường giả trẻ tuổi ngừng lại, nhìn về phía
Huyền Thiên, nói:
- Chuyện gì?
Huyền Thiên nói:
-
Kiếm hữu có biết, mấy ngày nay bên trong Đan Đế Dược Viên xảy ra đại sự
gì không? Ví dụ như, nội đấu giữa thiên tài, đại lượng cường giả thiên
tài vây công một nam một nữ đến từ Tây Huyền Vực. . . !
Cường giả trẻ tuổi gật đầu nói:
- Ah --! Ngươi nói chuyện này sao, nghe nói lá gan của bọn hắn cũng quá
lớn, nghe nói nữ tử kia đẹp như tiên nữ, chính là con của một vị Kiếm
Hoàng, dám động vào nàng, khẳng định cũng là thiên tài hậu bối của thế
lực Hoàng phẩm.
Trong mắt Huyền Thiên lóe lên tinh quang, nói:
- Vậy bọn họ hiện ở nơi nào?
Cường giả trẻ tuổi nói:
- Tại Thiên Thần Cung.
Huyền Thiên nói:
- Thiên Thần Cung ở nơi nào?
Cường giả trẻ tuổi nói:
- Là một kiến trúc của Thiên gia thời đại Thượng Cổ còn sót lại trong Đan Đế Dược Viên, vốn đã bị phá hủy, nhưng vẫn còn mấy giang phòng, hơn
nữa, chỗ đó địa thế rộng lớn, có một cái quảng trường phạm vi mấy ngàn
thước, ngươi đi về phía Nam mười bốn mười lăm vạn dặm là có thể đến, vị
kiếm hữu này, ngươi tìm bọn hắn làm gì? Ngươi không phải cùng bọn với
bọn họ đấy chứ?
- Không phải cùng, ta tìm bọn hắn, là vì giết bọn hắn!
Thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, chỉ lưu lại một câu.
Trong ánh mắt cường giả trẻ tuổi lộ ra vẻ khiếp sợ, tự nhủ nói:
- Ta không nghe lầm chứ, một tên Bán Bộ Vương Giả, nói muốn đi giết bọn
hắn, bọn hắn có hơn hai mươi vị Vương giả thiên tài, ngay cả Vương giả
đại thành thiên tài siêu nhất lưu đều có ah. . . !
. . .
Thiên Thần Cung cách chỗ ba người Huyền Thiên, Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong tiến vào Đan Đế Dược Viên chừng hai mươi vạn dặm.
Tại đây, có một tòa cung điện tan hoang, gọi là ‘ Thiên Thần Cung ’, là
kiến trúc còn sót lại của thế lực Đế phẩm Thiên gia thời đại Thượng Cổ.
Ở trước Thiên Thần Cung tan hoang kia, có một cái quảng trường cự đại, dà rộng đều ước chừng 5000m, tứ tứ phương phương.
Ở góc khuất gần quảng trường Thiên Thần Cung, hai người Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong ngồi ở dọc theo trên một ụ đá dài lớn của quảng trường, nơi
cách hai người không xa có không ít cường giả thiên tài hoặc ngồi hoặc
đứng.
Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong nhìn như không việc gì, nhưng
trên thực tế hai người đều bị phong ấn tu vị, khiếu huyệt, nhúc nhích
thì có thể nhưng lại không có một chút thực lực.
Yến Tịch Tịch
tuy rằng bị quản chế, nhưng thân phận đặc thù, không người nào dám làm
gì nàng, nhưng Lý Dật Phong lại khác, trên mặt có hai dấu tay, hiển
nhiên đã bị người tát.
Cường giả thiên tài bên cạnh tổng cộng có
24 vị, tu vị cường đại nhất là hai Vương giả đại thành, một người trong
đó chính là người từng tới ngọn núi chỗ Huyên Thiên trước khi Đan Đế
Dược Viên mở ra.