Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1370: Chương 1370: Khôi phục ký ức. (1)




Sưu! Sưu! Sưu!.... Lưỡng đạo quang mang nhảy về phía trước, một lần liền là hai ba trăm dặm, rất nhanh hướng Mạc Thiên Cơ tới gần.

Mạc Thiên Cơ nhìn lưỡng đạo quang mang càng ngày càng gần kia, từ từ hóa thành bóng người, trong ánh mắt kinh ngạc hóa thành sắc mặt vui mừng.

Ánh mắt của hắn, định ở trên tử sắc nhân ảnh kia, Long Tử Nghiên là vị Vương giả thứ hai tại Thần Châu từ sau Mạc Thiên Cơ, nên hắn tự nhiên rất quen thuộc.

- Ở bên cạnh người nọ cùng Long Tử Nghiên trở về, là....?

Thần sắc Mạc Thiên Cơ lại đột nhiên trở nên chấn động!

- Mạc tiền bối...!

Xa xa, Long Tử Nghiên liền thấy Mạc Thiên Cơ.

Thân ảnh Mạc Thiên Cơ chợt lóe, liền bay đi rất nhanh về phía trước, chớp mắt liền cùng Huyền Thiên, Long Tử Nghiên hội hợp cùng một chỗ.

- Tử Nghiên, ngươi....ngươi thực sự tìm được Huyền Thiên?

Thanh âm của Mạc Thiên Cơ rất là kích động.

Sau khi ma tộc xâm lấn, hắn cùng với Huyền Thiên cùng nhau đến Âm Minh Cấm Hải, bao vây tiễu trừ Ma tộc. Sau này Huyền Thiên liều mình trấn ma, tiến nhập Ma giới, khiến Mạc Thiên Cơ thập phần thương xót, hận không thể để bản thân cùng Huyền Thiên thay đổi vị trí.

- Mạc... Mạc sư bá?

Huyền Thiên nhìn Mạc Thiên Cơ, có chút không dám chắc gọi lên.

Long Tử Nghiên cùng hắn giảng qua về chuyện tại Thần Châu đại địa, ký ức của Huyền Thiên đã có điều khôi phục, nhìn thấy Mạc Thiên Cơ, cũng kích khởi một ít ký ức bản năng của hắn, hơn nữa Long Tử Nghiên đã mở miệng trước, Huyền Thiên nhận ra Mạc Thiên Cơ, thế nhưng ngữ khí có chút không dám chắc.

Dáng tươi cười trên mặt Mạc Thiên Cơ dừng lại, Huyền Thiên mất tự nhiên rất rõ ràng.

Long Tử Nghiên giải thích nói:

- Mạc tiền bối, đầu của Thiên ca chịu thương quá nặng, mất đi ký ức trước đây. Sau khi ta tìm được huynh ấy, đã kể về những kinh lịch tại Thần Châu cho huynh ấy nghe. Hiện tại ký ức của huynh ấy đã có đôi chút khôi phục, nhưng còn không hoàn toàn, có chút mới lạ.

Trải qua được Long Tử Nghiên trị liệu, dấu vết trên trán Huyền Thiên cũng đã sớm tiêu tán, không còn chút vết tích nào, thế nhưng, ký ức trước đây bị phong nhận trảm một đao, đứt gãy thủy chung vẫn tồn tại.

Nếu muốn ký ức hoàn toàn khôi phục, còn cần một ít kích thích càng mạnh hơn, cần một ít thời gian.

- Đầu đã bị trọng thương?

Mạc Thiên Cơ thần sắc cả kinh, nói:

- Không có trở ngại lớn chứ?

Hắn cùng với Huyền Hồng, La Khiếu Dã giống nhau, nhìn Huyền Thiên trưởng thành, đối với truy cầu võ đạo, hi vọng có tuyệt đại bộ phân đều đặt ở trên người Huyền Thiên, đương nhiên không muốn thấy Huyền Thiên xuất hiện vấn đề nào.

Long Tử Nghiên nói:

- Chỉ là đối với ký ức trước đây có chút ảnh hưởng, đối với tu luyện cũng không ngại, Thiên ca đã là Vương giả đại thành cực hạn, ngay cả Chuẩn Hoàng cũng đều không làm được gì huynh ấy. Hiện tại Thiên ca đã khôi phục không ít ký ức, Thần Châu có nhiều người cùng địa phương huynh ấy quen thuộc như vậy, qua chút thời gian, chắc chắn sẽ hoàn toàn khôi phục.

- Mạc sư bá, ta hình như nhớ lại một vài thứ, chúng ta có phải ở trên bầu trời của một mảnh hải vực, cùng với chút cường giả Ma tộc chiến đấu....!

Huyền Thiên có chút hưng phấn mà nói, hắn xác thực nhớ tới một ít ảnh tượng.

- Không sai, đó là Đông phương hải vực Âm Minh Cấm Hải, Ma tộc xâm lấn, ta cùng với ngươi chém giết hơn mười vị Ma Vương, sau đó các ngươi cùng với một vị Vương giả không biết tên, tiến nhập thông đạo Nhân Ma, rời khỏi Thần Châu...!

Mạc Thiên Cơ thoáng lộ vẻ kích động nói:

- Xem ra người quen trước đây thực sự có thể đủ kích thích ký ức của ngươi. Đi, chúng ta trở lại Kiếm Tông, Huyền Thiên, nói đó có phụ mẫu của ngươi! Thân nhân của ngươi! Bằng hữu của ngươi!....Ngươi gặp được bọn họ, nhất định sẽ rất có cảm xúc, có thể sẽ hoàn toàn nhớ tới chuyện trước kia...!

- Đi.......!

Huyền Thiên gật đầu, trong thanh âm tràn ngập chờ mong.

Huyền Thiên, Long Tử Nghiên, Mạc Thiên Cơ tam đại Vương giả, cực nhanh hướng phía Nam thuấn di, đại khái thời gian nửa ngày liền đi qua Thú Hoang, đi tới bắc bộ của Thần Châu đại địa.......chỗ Cực Bắc Ngạo Châu: Bắc Mạc Huyền.

Khi Huyền Thiên bay tới trên bầu trời Hoàng Bách Trấn, nhìn một ít kiến trúc quen thuộc phía dưới, tâm linh sản sinh chấn động thật sâu.

- Ta biết chỗ này, ta đã từng ở nơi này...!

Huyền Thiên kinh hô.

Lập tức, trong đầu Huyền Thiên truyền đến một trận cảm giác linh động, đại lượng ký ức tựa như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, dũng mãnh vào trong óc hắn.

Trong ánh mắt của Huyền Thiên, trán phóng ra quang mang hưng phấn, hắn đột nhiên chỉ vào một tòa sơn cốc ở bên cạnh Hoàng Bách Trấn, trong thanh âm lộ ra vẻ mừng rỡ, nói:

- Tử Nghiên, ta nhớ rõ muội cũng đã từng ở lại nơi đó.

- Ừm! Ừm! Ừm!...

Long Tử Nghiên hài lòng liên tục gật đầu xác nhận nói vài lần, hoan hô nói:

- Thiên ca, một ít địa phương đã từng quen thuộc, quả nhiên có thể thức tỉnh lại ký ức của huynh.

Huyền Thiên mỉm cười nói:

- Ừm, xem ra lần đó đầu đã bị thương, giờ toàn bộ đều tốt rồi. Ký ức trước đây chỉ là bị chặt đứt, những vẫn như cũ tồn tại ở trong óc của ta. Chỉ là cần một ít kích thích, có thể hoàn toàn thức tỉnh lại.

.... Huyền Thiên dừng lại tại Bắc Mạc Huyền chỉ chốc lát, đem ký ức thức tỉnh lại, không ngừng chỉnh lý sắp xếp, chậm rãi liền có một đoạn hồi ức hoàn chỉnh.

Hiện tại Hoàng Bách Trấn so với ngày trước đã mở rộng ra hơn gấp ba lần, bởi vì nơi này đã từng là địa phương của Hoàng gia. Rất nhiều võ giả cho rằng ở đây phong thuỷ thật tốt, khí vận đại vương nên đều chuyển đến ở lại.

Tuy rằng Hoàng gia đã sớm rời khỏi nơi này, thế nhưng nơi ở ngày trước vẫn tồn tại như cũ. Đồng thời không ai dám chiếm dụng, Huyền Thiên nhìn một trận, hồi ức trong đầu hoàn toàn chỉnh lý rõ ràng, liền tiếp tục hướng phía nam, đi đến Kiếm Tông.

Bắc Mạc Huyền cách Kiếm Tông, bất quá hơn tám nghìn dặm, đối với ba vị Vương giả mà nói, bất quá là thời gian hơn mười lần hô hấp, rất nhanh liền đã đến...

Ầm....!

Kiếm Tông ở vào Thiên Kiếm Phong, là chỗ ở ngày trước của Thiên Kiếm Tông. Huyền Thiên từng làm đệ tử của Thiên Kiếm Tông mấy năm, ký ức ở chỗ này so với Hoàng Bách Trấn còn muốn phức tạp hơn gấp trăm nghìn lần, khắc sâu gấp trăm nghìn lần.

Thấy các địa phương quen thuộc tại Kiếm Tông, đại lượng ký ức nhất thời thức tỉnh, dường như trời long đất nở ở trong đầu của Huyền Thiên dâng trào ra, lại tựa như đại bạo tạc, Huyền Thiên chỉ cảm thấy được một tiếng nổ lớn vang lên.

Ký ức ở đây thật sự là rất nhiều!

Huyền Thiên mười tuổi rưỡi trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông, tân tân khổ khổ hơn ba năm thời gian. Tuy nhiên ở trên kiếm đạo một đường biểu hiện có chút vượt quá thường nhân, nhưng là còn không xem như xuất chúng.

Thẳng đến năm mười bốn tuổi, đem trăng tròn mười lăm tháng tám, Huyền Thiên ở hậu sơn ngoại phong Ẩn Kiếm Đàm thu được thần kiếm kiếm linh, từ đó về sau nhất phi trùng thiên, nghịch thiên quật khởi, thế không thể đỡ, mở ra một đoạn truyền thuyết, sáng tạo một kỳ tích!

Từ mười tuổi rưỡi, đến mười lăm tuổi rưỡi, thời gian tròn năm năm, đây là năm năm trọng yếu nhất của Huyền Thiên. Là năm năm hắn phá tằm thành bước, cá vượt Long môn, suốt đời hắn đều bởi vì kinh lịch trong năm năm này mà biến hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.