Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1: Chương 1: Kiếm ảnh hàn đàm. (1)




Đêm, đã tới.

Một vầng trăng tròn dần dần hiện lên ở cuối đường chân trời.

Trên ngọn núi phía sau Thiên Kiếm Tông có hai thiếu niên chừng mười ba mười bốn tuổi đang luyện kiếm.

Đứa lớn hơn hai mắt có thần ánh, kiếm thế có vẻ linh động nhanh nhẹn còn đứa nhỏ hơn thì khí tức đã phần nào mệt mỏi, kiếm thế chậm chạp.

Đứa lớn tên là Huyền Thiên còn đứa nhỏ là Hoàng Thạch đều là ngoại môn đệ tử Thiên Kiếm Tông.

Hai đứa đang luyện cùng một loại kiếm pháp, Hoàng Giai trung phẩm kiếm kỹ Truy Phong Kiếm Pháp.

Rất ít khi hai người cũng luyện xong một bộ kiếm pháp, lúc này cả hai đồng thời thu công.

Hoàng Thạch nhỏ tuổi hơn thở hổn hển liên tục lấy hơi, hơi chút điều hòa lại khí tức rồi nói:

- Thiên ca, đi theo huynh luyện Truy Phong Kiếm Pháp có cảm giác rất đặc biệt, kiếm pháp của huynh linh hoạt hơn đệ nhiều.

Huyền Thiên thu kiếm, khí tức liền trở lại cân bằng trả lời:

- Đệ chỉ mới nhập môn, căn cơ còn thấp. Hơn nữa đệ lại nhập tông muộn hơn ta 1 năm. Đến sang năm, đệ cũng có thể đạt được trình độ như ta hiện tại, thậm chí có khi còn hơn nữa.

Hoàng Thạch cười hắc hắc nói:

- Thiên ca, huynh chỉ mới là Võ Giả tứ trọng cảnh mà đã có thể so kiếm với Trương Hổ đã đạt đến Võ Giả ngũ trọng cảnh. Đệ chỉ cần lợi hại như huynh là đã tốt lắm rồi. Trời cũng tối rồi chúng ta cũng nên trở về nghỉ ngơi thôi Thiên ca.

Huyền Thiên trả lời:

- Đệ trở về trước đi, hôm nay ta vừa mới so kiếm với Trương Hổ, dù chỉ có 11 chiêu nhưng cũng biết rằng giữa ta và hắn còn có một khoảng cách, ta luyện thêm chút nữa đã.

- Cũng được. Đệ về trước đây, Thiên ca cũng không nên về muộn quá.

Hoàng Thạch vẫy vẫy tay chào Huyền Thiên rồi đi xuống núi.

Kiếm như phong khởi.

Phong động kiếm tùy.

...

...

Truy phong nhất kiếm.

...

Sau khi Hoàng Thạch trở về Huyền Thiên vẫn tiếp tục luyện kiếm.

Một lần, hai lần, ba lần... Năm lần... Mười lần...

Cho đến khi mồ hôi rơi như mưa, hai tay cầm kiếm nặng tựa ngàn cân Huyền Thiên mới ngừng lại.

Lúc này trăng đã lên đến đỉnh đầu chiếu sáng cả bầu trời, ngạo nghễ đứng giữa hàng ngàn vạn ngôi sao.

Huyền Thiên cắm bội kiếm ở bên cạnh. Hắn nằm dài trên cỏ ngắm nhìn bầu trời đêm. Trong đôi mắt hắn ẩn chứa đủ loại tâm tình: có phiền muộn, có ưu sầu có vui mừng cũng có oán hận và đặc biệt là kèm theo cả phiền muộn, tang thương.

Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, như vậy "tâm hồn" này không nên có ở một thiếu niên 14 tuổi mới đúng.

"Đến thế giới này đã được 14 năm. Quãng đường đi trong 14 năm này còn dài hơn cả quãng đường đi kiếp trước. 14 năm nay cũng ăn khổ nhiều hơn cả đời trước; kinh nghiệm nhân sinh cả đời trước cộng lại cũng không bằng một góc của 14 năm này, 14 năm nhưng lại còn phức tạp hơn cả đời trước"

Nhìn bầu trời đầy sao, trong đầu Huyền Thiên như quay lại khúc phim 14 năm đã trải qua.

Không bao giờ Huyền Thiên lại nghĩ rằng chuyện tình xuyên việt lại xảy ra trên người hắn. Khi sinh mệnh hắn kết thúc hắn bỗng nhiên sống lại ở mảnh đất Thần Châu này.

14 năm trước, Huyền Thiên sinh ra trong Huyền gia - một trong năm đại thế lực siêu cấp Thần Châu. Ngay từ khi ra đời hắn đã trở thành tiêu điểm chú ý của cả Thần Châu.

Phụ thân của hắn là Huyền Hồng con trai trưởng của Huyền Hùng - gia chủ Huyền gia. Phụ thân cũng chính là thiên tài đời thứ hai Huyền gia, người có thực lực mạnh nhất trong đồng cấp là người nối nghiệp gia chủ đời kế tiếp.

- Tôn tử của Huyền Hùng ta nhất định sẽ tung hoành trăm vạn dặm Thần Châu, cái thế thiên hạ uy chấn bát phương, là thiên chi kiêu tử, tên của nó là Huyền Thiên.

Ngay khi Huyền Thiên vừa ra đời hắn đã được gia gia Huyền Hùng đặt một cái tên đầy khí phách.

Là dòng chính trưởng tôn Huyền gia nên vừa ra đời Huyền Thiên đã được vạn người sủng ái, kính ngưỡng và hâm mộ.

Kiếp trước chỉ là một cô nhi chưa bao giờ được hưởng thụ qua cái gọi là "tình thân", kiếp này lại trở thành thế tử Huyền gia, Huyền Thiên cảm giác ông trời cuối cùng cũng đã có mắt, rốt cục cũng khổ tận cam lai a.

Nhưng mà niềm hạnh phúc đó đến quá nhanh mà đi cũng nhanh.

Khi Huyền Thiên được 3 tuổi, một nữ nhân tên là Âm Cơ đến Huyền gia cười nhạo kiếm pháp Huyền Hồng chẳng khác gì trẻ con nghịch đất. Đương nhiên Huyền Hồng nổi giận liền tỷ thí với Âm Cơ một hồi. Kết quả khiến mọi người không thể tưởng tượng được là Âm Cơ chỉ cần dùng một kiếm đã đánh bại Huyền Hồng, đây là thất bại đầu tiên kể từ khi sinh ra của Huyền Hồng.

Sau cuộc chiến Huyền Hồng và Âm Cơ đã nói chuyện với nhau thật lâu. Hai người nói chuyện không ngừng, rồi không hiểu tại sao Âm Cơ lại nổi giận đùng đùng rời khỏi quý phủ.

Chuyện này kỳ thật cũng bình thường nếu như không xảy ra chuyện tiếp theo đó.

Năm Huyền Thiên 5 tuổi, trong Gia tộc đại bỉ nhị thúc Huyền Ky gây khó dễ với Huyền Hồng, khiêu chiến danh hiệu đệ nhất nhân đời thứ hai đồng thời cũng khiêu chiến luôn vị trí thừa kế gia chủ đời tiếp.

Tu vi Huyền Ky thấp hơn Huyền Hồng ba cảnh giới, chênh lệch khá xa. Thế nhưng lần này, trong khi mọi người không để ý tu vi của Huyền Ky đã đuổi kịp Huyền Hồng hơn nữa còn sử dụng một bộ kiếm kỹ mà Huyền gia không có đánh trọng thương Huyền Hồng.

Lúc ấy gia chủ Huyền Hùng nổi trận lôi đình mắng mỏ đứa con thứ Huyền Ky không chú đến tình huynh đệ đánh trọng thương huynh trưởng, mắng lòng dạ Huyền Ky độc ác, cho dù hắn có thằng Huyền Hồng cũng không truyền ngôi vị gia chủ cho hắn.

Hơn nữa lúc đó Huyền Hùng còn lấy ra đan dược chữa thương trân quý nhất cho Huyền Hồng sử dụng.

Song mọi chuyện dường như quay ngoắt 180 độ. Vài ngày sau gia chủ Huyền Hùng đột nhiên hạ lệnh phế bỏ con trai lớn Huyền Hồng đổi Huyền Ky thành người kế thừa gia chủ đời kế tiếp. Không chỉ có vậy Huyền Hùng còn tuyên bố Huyền Hồng đại nghịch bất đạo trục xuất khỏi gia tộc.

Phụ thân gặp cảnh khó khăn nên Huyền Thiên cũng vậy. Hắn theo cha mẹ bị trục xuất khỏi Huyền gia. Thoáng cái hắn đang ở trên mây xanh đột ngột rơi bịch xuống đất.

Nguyên tưởng rằng kiếp nạn như vậy là đã qua đi thế nhưng không ngờ đó mới chỉ là bắt đầu.

Huyền Thiên đi theo phụ thân Huyền Hồng và mẫu thân Hoàng Nguyệt bị trục xuất khỏi gia tộc trở lại nhà ngoại công Hoàng Viễn Thành ở tạm.

Một cuộc đuổi giết mấy năm cũng theo đó mà đến.

Hoàng gia chỉ là một gia tộc trung đẳng, thực lực cũng không mạnh cho lắm. Thực lực địch nhân đuổi giết cao cường ngay cả Huyền Hồng cũng bị thương nặng. Trong nháy mắt Hoàng gia sắp hỏng mất, tình cảnh cử tử nhất sinh, gia tộc tán loạn chia năm xẻ bảy.

Trong lần chạy trốn này Huyền Thiên chỉ là một đứa trẻ 5 tuổi không hề có lực hoàn thủ. Lần nguy cơ thứ nhất ngoại công Hoàng Viễn Thành vì cản một kiếm cho hắn mà bị thương nặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.