Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 886: Chương 886: Kim Thân nhị trọng. (1)




Oanh - - !

Oanh - - !

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, hai tượng đồng trong nháy mắt đánh ra một quyền về phía hai người.

Nắm tay màu vàng phá không mà đến sinh ra âm thanh đinh tai nhức óc, có thể thấy được sức lực của một quyền này đáng sợ đến mức nào.

Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu cơ hồ là phản ứng theo bản năng, kiếm quang trong cơ thể lóe lên, một mảng lớn linh kiếm liền bắn về hướng hai tượng đồng.

Nhưng mà điều khiến hai người kinh ngạc chính là kiếm linh lại trực tiếp xuyên qua thân thể của hai tượng đồng, giống như là xuyên qua không khí vậy khiến hai người có cảm giác hai tượng đồng này không có thật.

Chẳng lẽ là ảo giác sao?

Trong lòng hai người cả kinh nhưng mà, tiếng xé gió, quyền phong…. Đây chính là một quyền vô cùng uy lực.

Đối mặt với hai luồng kim quyền thì hai người cũng cùng chém ra một quyền đáp trả lại.

Toàn thân Hướng Thiên Tiếu bộc phát kim quang, vận chuyển đại kim cương thần lực công, Huyền Thiên cũng như vật nhưng còn vận chuyển thêm bất diệt Kim Thân, trong nháy mắt mười ngón tay đều biến thành sắc vàng ròng.

Bùm - - !

Bùm - - !

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, sinh ra hai kết quả hoàn toàn bất đồng.

Tượng đồng phía trước Huyền Thiên thì bị một quyền của Huyền Thiên đánh thành nát bấy.

Mà Hướng Thiên Tiếu thì lại bị một quyền của tượng đồng đánh bạo thối, hướng về phía sau liền biến mất trong không gian mờ ảo.

- Hướng Thiên Tiếu…

Huyền Thiên chấn động, hô to một tiếng.

Nhìn lại hướng đó vẫn thấy thân ảnh của Hướng Thiên Tiếu, sau đó liền trực tiếp biến mất.

Hai người từ lúc tiến vào còn giúp đỡ lẫn nhau, dựa vào nhau chính là sợ tình huống bị truyền tống đưa đến những địa phương khác nhau, như thế nào cũng không ngờ rằng vừa mới bước vào quang môn đã gặp được tập kích rồi.

Mà kết quả của việc tập kích lại là việc khác biết.

- Không thể được….!

Trong lòng Huyền Thiên khó hiểu.

Hướng Thiên Tiếu cũng tu luyện đại kim cương thần lực công, sức lực lớn vô cùng, hơn nữa còn từng tiến nhập hỗn độn thánh đỉnh đều cải thiện thể chất, thân thể chắc chắc, không thể thấp hơn Huyền Thiên được.

Ngoại trừ trình độ cương nguyên hùng hậu có chỗ không tới nhưng ở các phương diện khác thì Hướng Thiên Tiếu đều vượt xa Huyền Thiên, Huyền Thiên có thể dùng một quyền đánh tượng đồng này nát bấy thì mặc dù Hướng Thiên Tiếu không làm được nhưng cũng không thể trực tiếp bị một quyền đánh bay được?

Kỳ quái! Hết sức kỳ quái!

- Kiếm Si….. Đây là có chuyện gì vậy?

Tâm niệm của Huyền Thiên chấn động.

Nhưng mà Kiếm Si giờ phút này lại giống như đá ném vào trong biển rộng, một chút cũng không hề trả lời Huyền Thiên.

Nhưng mà lại có một thanh âm khác tiếp lời của Huyền Thiên:

- Rốt cuộc thì ngươi đã tới rồi!

Thanh âm này vô cùng to lớn, từ bốn phương tám hướng mà đến khiến người nghe không biết rốt cục là thanh âm được phát ra từ đâu.

- Ai? Là ai vậy?

Huyền Thiên xoay người, nhìn khắp bốn phương tám hướng, ngoài trừ một màu mờ ảo thì không có gì cả.

Thanh âm kia lại vang lên:

- Ngươi không nhìn thấy được Bổn đế đâu, Bổn đế đã phong ấn chân thân thần thức một vạn năm….. Đây chỉ là một chút ý nghĩ thần linh mà thôi.

- Ngươi tin tưởng vận mệnh không!

Thanh âm kia lại vang lên

- Không tin!

Huyền Thiên lớn tiếng nói.

- Ha ha ha….!

Thanh âm kia lại vang lên:

- Không tin sao? Ngươi đã chết mà còn sống lại, sau đó tu luyện được bất diệt Kim Thân nhất trọng của Bổn Đế bây giờ lại đến địa phương Bổn Đế lưu bất diệt Kim Thân nhị trọng lại….. Chẳng lẽ tất cả những phát sinh này ngươi đều không có cảm giác vận mệnh đã an bài sao?

Huyền Thiên đột nhiên kình hãi!

Người phát ra âm thanh này dĩ nhiên là Minh Đế “Địa Tàng”

Kiếm Si đã từng nói qua bất diệt Kim Thân chính là bản lĩnh cao cường không gì có thể sánh được của Minh Đế địa tàng.

Chủ nhân của âm thanh đó khiến Huyền Thiên kinh ngạc, nhưng mà Huyền Thiên còn cảm thấy kinh ngạc hơn khi Minh Đế địa tàng biết rõ hắn đã chết đi mà còn sống lại.

Chết! Tức là đã chết ở địa cầu! Sống! Tức là sống ở Thần Châu! Đây hoàn toàn là hai thế giới khác giấu, vậy mà Minh Đế địa tàng lại biết khiến Huyền Thiên rất là khiếp sợ.

- Bổn đế quản lý sống chết của tam giới, thân chi sinh tử đều ở trong lòng bàn tay của Bổn đế, vậy nên Bổn đế biết rõ sự sinh tử của người thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả!

Thanh âm của Minh Đế địa tàng lại vang lên:

- Có thể làm loạn sinh tử trong Tam giới chỉ có duy nhất một mình Bổn đế mà thôi. Bổn đế đã từng giúp cho nhiều người sống đi chết lại. Nhưng chỉ có những người đã từng nhiễm tử khí Minh giới thì mới có thể được bổn đế truyền thừa bất diệt Kim Thân. Huyền Thiên, đây chính là vận mệnh mà Bổn đế ban cho người, từ khi ngươi bắt đầu học bất diệt Kim Thân nhất trọng thì bánh xe vận mệnh cũng đã bắt đầu chuyển động….!

Huyền Thiên trầm mặc!

Trách không được vì sao hắn nghĩ hoài không ra, tại sao lại có chuyện kỳ quái như vậy chứ? Rõ ràng là đã chết rồi nhưng lại giống như được sinh ra ở Thần Châu vậy.

Nếu như là hai đời thì tại sao lại có trí nhớ của kiếp trước chứ? Nếu như là hai người thì vì sao lại có cùng một linh hồn chứ?

Cái này, không ngờ là do chưởng quản tử vong Minh Đế địa tàng nhúng tay vào, trong nháy mắt những nghi vấn trong lòng Huyền Thiên đều được giải đáp.

Nếu như khi ngươi đã chết mà có một người cho ngươi một cơ hội để sống lại thì sao? Ngươi có mang lòng cảm kích hay không? Có mang ơn không?

Không…. Ý niệm đầu tiên trong đầu của Huyền Thiên không phải là mang ơn mà là cảm thấy một loại nặng nề.

Tựa hồ như là có một loại gông xiềng vô hình bọc trên người hắn vậy, hắn sống hay chết, con đường của hắn đều nằm trong sự khống chế của người khác! Vậy ý niệm trong đầu của hắn đâu còn, ý nghĩ của chính mình nên xử trí như thế nào?

Trong nháy mắt Huyền Thiên liền hồi tưởng lại cả đời này của hắn, hắn đã có kinh nghiệm trải qua các loại cực khổ khi còn nhỏ!

Huyền Thiên nói:

- Khi ta còn nhỏ đã gặp phải những cảnh ngộ bất hạnh, phụ thân bị trục xuất khỏi gia tộc, nhất tộc Hoàng Thị của mẫu thân gần như bị diệt….Những chuyện này đều là người an bài, ngươi di chuyển sao?

Bên trong thanh âm của Huyền Thiên ẩn chứa lửa giận.

Giờ khắc này hắn không có suy nghĩ Minh Đế địa tàng là đáng sợ đến như thế nào, chỉ là cảm giác cả đời này của hắn gặp bất hạnh là bởi vì bị người khác sắp xếp thì hắn nhất quyết không thể tiếp nhận được, bất luận đó là kẻ nào….!

Thanh âm Minh Đế địa tàng vang lên:

- Không phải, mặc dù Bổn đế cai quản tử vong của tam giới nhưng cũng không hề ra tay can thiệp vào, thế gian đều có đại đạo vận hạnh, thiên địa nhật nguyệt, vũ trụ càn khôn đều đi theo một quỹ đạo, đường này không có chi tiết cụ thể, không nói rõ được, không thể phân biệt được nhưng mà có phương hướng tổng thể, vận mệnh chính là nói cực kỳ thâm ảo. Đây là lần thứ nhất Bổn đế làm loạn sinh tử ở tam giới, cho ngươi vận mệnh, chỉ có phương hướng tổng thể còn đường đi như thế nào thì đều là lựa chọn của ngươi….thế giới có biến hóa như thế nào thì chỉ nhìn đường đi như thế nào!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.