Đấu tranh gia tộc giống như ở Bắc Mạc huyện ở Thần Đao vương triều trong mấy trăm ngàn huyện lúc nào cũng có. Căn bản không đả động đến lợi ích
của tông môn, tông môn cũng không cách nào phân ai đúng ai sai. Tóm lại
thắng làm vua, gia tộc đoạt được lợi ích. Mà cống phẩm hàng tháng các
gia tộc phải nộp lên cuối cùng vẫn chảy vào tông môn.
Cho nên tứ
đại tông môn đối với đấu tranh gia tộc của đệ tử ngoại môn coi như không thấy gì. Còn đối với đệ tử nội môn thì hơi bất đồng, chính là trong
thời điểm tranh đấu chỉ cần không giết chết đệ tử nội môn thì tông môn
cũng sẽ không xuất đầu lộ diện.
Nói tóm lại, đệ tử nội môn vì
tông môn mà cống hiến rất nhiều sức lực, cho nên tông môn sẽ cho hắn chỗ dựa. Nếu hắn chết, tông môn sẽ vì hắn mà báo thù. Nhưng nếu hắn vì gia
tộc của mình mà chết thì tông môn không thể nào quản được.
Rất có thể đệ tử gia tộc đối phương cũng là đệ tử nội môn trong một tông môn,
thậm chí là đệ tử nội môn của đại tông môn. Nếu bởi vì vậy mà xảy ra đại chiến giữa hai đại tông môn hiển nhiên là được không bằng mất.
Cho nên chỉ cần không làm tổn thương đến táng mạng của đệ tử nội môn thì
tông môn đối với tranh đấu gia tộc của các đệ tử mắt nhắm mắt mở cho
qua.
Đệ tử Tiên Thiên Cảnh ba nhà Ngưu, Trình, Trương đã sớm trở
lại tông môn, giữ được tính mạng. Gia tộc bọn họ bị diệt, muốn dựa vào
tông môn ra mặt báo thù là điều không thể.
Nhưng ở trong tông môn các đệ tử nhiều mối quan hệ giao tình. Ngược lại có thể nhờ các vị bằng hữu ra tay hỗ trợ. Nhưng điều đó không có nghĩa đại biểu cho tông môn,
mà chỉ đại biểu cho cá nhân.
Đặng gia ở Nam Dã huyện đã biết được chuyện ở Bắc Mạc huyện, đối với việc Hoàng gia tiêu diệt ba nhà Ngưu,
Trình, Trương rất tức giận.
Đặng gia là một gia tộc bát phẩm
cường thịnh, không chỉ có nhiều cao thủ Tiên Thiên lục trọng mà trong
tộc còn có cao thủ Tiên Thiên thất trọng. Bọn họ phái ra một vị trưởng
lão Tiên Thiên lục trọng cùng với mấy tên võ giả Tiên Thiên tam trọng,
tứ trọng, ngũ trọng đến Hoàng gia Bắc Mạc huyện hỏi tội.
Đặng gia xuất động trưởng lão Tiên Thiên lục trọng, đội ngũ có thực lực cường
đại như vậy, ý tứ rất dơn giản, không chỉ muốn chấn nhiếp Hoàng gia mà
tối hậu là còn có thể lấy cớ vì ba nhà Ngưu, Trình, Trương đòi lấy công
đạo, tiêu diệt Hoàng gia.
Người Đặng gia vừa rời khỏi Nam Dã huyện thì Hoàng gia ở Bắc Mạc huyện đã nắm được tin tức trong tay.
Đặng gia xuất động cả thảy bảy người, một vị là trưởng lão Tiên Thiên lục
trọng tên là Đặng Vạn Xuyên. Trong sáu người còn lại thì có hai võ giả
Tiên Thiên ngũ trọng, hai vị võ giả Tiên Thiên tứ trọng, hai vị Tiên
Thiên tam trọng.
Đội hình cường đại như vậy những cũng chỉ là một phần thực lực nhỏ của Đặng gia mà thôi. Với đội hình xuất động như vậy
có thể dễ dàng tiêu diệt một gia tộc cửu phẩm.
Trừ bảy tên võ giả của Đặng gia ra võ giả của ba nhà Ngưu, Trương, Trình trốn đến Đặng gia cũng phái ra một người đại biểu, người này có tu vi Tiên Thiên nhất
trọng.
Đặng gia bảy người cộng thêm ba người của ba nhà Ngưu, Trình, Trương. Tổng cộng có mười người cả thảy.
Đoàn ngoài Đặng Vạn Xuyên đều cưỡi Hắc Lân Mã vào sáng sớm xuất phát rời
khỏi Nam Dã huyện. Đến giữa trưa đoàn người vượt qua hoang nguyên, tiến
vào cảnh nội của Bắc Mạc huyện. Tối đa một giờ sau là có thể đến Hoàng
Bách thành.
Người Đặng gia vừa bước vào cảnh nội Bắc Mạc huyện,
một con bồ câu đưa tin bay đến Hoàng Bách thành Hoàng gia, nằm trên tay
gia chủ Hoàng Viễn Thành.
Hắc Lân Mã tuy nhanh nhưng vẫn không bằng chim bay trên trời.
Hoàng Viễn Thành thân từng là gia chủ thế gia ngũ phẩm. Các loại tranh đấu
đều đã trải qua, loại tranh đấu giữa gia tộc cửu phẩm, bát phẩm ở trong
mắt hắn chỉ là trò đùa. Sau khi dừng chân ở Bắc Mạc huyện sớm đã biết rõ một ngày Hoàng gia sẽ thay thế ba nhà Ngưu, Trình, Trương. Tất nhiên sẽ cùng Đặng gia ở Nam Dã huyện sinh ra quan hệ lợi ích.
Cho nên từ lâu Hoàng Viễn Thành đã cho thám tử trà trộn vào Nam Dã huyện. Hiện tại, đã đến thời điểm sử dụng.
Giữa chừng cũng có tin tức không ngừng truyền đến về vị trí của nhóm người Đặng gia đang thẳng tiến đến Hoàng Bách thành.
Sau khi phục dụng Linh Dược đoạt được của ba nhà Ngưu, Trình, Trương, sắc
mặt Hoàng Viễn Thành so với lúc trước hồng hào hơn rất nhiều. Hắn cũng
sớm tổ chức người của Hoàng gia ở Hoàng Bách thành chuẩn bị sẵn sàng.
Hiện tại Hoàng gia chia làm hai bộ phận. Một là Hoàng Bách thành, đây cũng
là khởi điểm của Hoàng gia, tạm thời Hoàng gia vẫn lấy Hoàng Bách Thành
làm chủ.
Một bộ phận khác thì đến các thành khác của Bắc Mạc
thành đó là trung tâm của Bắc Mạc huyện để có thể khống chế toàn bộ Bắc
Mạc huyện. Địa lý vị trí của Bắc Mạc thành tốt hơn rất nhiều so với
Hoàng Bách thành. Về sau Hoàng gia muốn phát triển sẽ di chuyển đến Bắc
Mạc thành. Hiện tại do Hoàng Minh Sơn dẫn đầu một nhóm người đến quản lý Bắc Mạc thành.
Trong Hoàng gia ở Hoàng Bách thành có Hoàng Tề
Sơn cùng Hoàng Côn Sơn là hai võ giả Tiên Thiên lục trọng, chừng đó cũng đủ để trấn trụ đám võ giả Đặng gia.
Đám người Đặng Vạn Xuyên đi
đến bên ngoài phủ đệ Hoàng gia của Hoàng Bách thành. Đại môn phụ đệ của
Hoàng gia không những không có thị vệ canh gác hơn nữa còn mở rộng của.
Đặng Vạn Xuyên muốn trực tiếp đạp cửa Hoàng gia đi vào, đánh gãy chân tay
thị vệ canh gác cửa ra oai phủ đầu với Hoàng gia. Hiện tại thì hắn không có được cơ hội này.
Từ bên ngoài đi qua cửa lớn Hoàng gia có thể trực tiếp nhìn thấy gia chủ Hoàng Viễn Thành cùng Hoàng Tề Sơn, Hoàng
Côn Sơn cùng một ít võ giả của Hoàng gia đứng ở trong sân sẵn sàng đón
địch.
Hoàng Viễn Thành ngồi trên ghế ở giữa sân, Hoàng Tề Sơn,
Hoàng Côn Sơn đứng hai bên trái phải. Những người khác thì đứng ở phía
sau.
Mọi tính toán của Đặng Vạn Xuyên lúc trước đều thất bại, đành phải mang theo mọi người đi vào trong đại viện phủ đệ Hoàng gia.
- Xin hỏi quý khách từ phương nào tới, đến Hoàng gia có chuyện gì?
Đặng Vạn Xuyên đi vào trong đại viện, Hoàng Viễn Thành liền đứng lên ôm quyền nói.
Tuy từng là gia chủ thế gia ngũ phẩm, gia tộc bát phẩm trong mắt Hoàng Viễn Thành chỉ như con tôm nhỏ mà thôi. Nhưng hắn biết lúc này Hoàng gia
không còn được như xưa. Hoàng gia nếu như muốn ở Thần Đao vương triều
dừng chân thì phải cùng với gia tộc bản địa có quan hệ tốt. Tranh đấu
đối với Hoàng gia không lợi gì.
Tuy Bắc Vực này các xa thế lực
Huyền gia Tây Vực tới mười vạn dặm. Nhưng Huyền Cơ từng hạ lệnh, cũng vẽ một bức hình của Huyền Hồng, truy nã Hoàng gia khiến Hoàng gia chạy
trối chết qua Bắc Vực. Mà ở Bắc Vực cũng có mấy thế lực lớn có quan hệ
tốt với Huyền Cơ đã đăng hình Huyền Hồng tiến hành truy nã.
Tuy Thần Đao vương triều rộng lớn nhưng chỉ sợ nếu xảy ra chuyện lớn dù ở một địa phương bé nhỏ cũng sẽ truyền bá ra ngoài.
Võ giả cảnh giới Võ Đạo rất ít rời khỏi quốc gia của mình, võ giả Tiên Thiên Cảnh cũng rất ít khi rời quốc gia.