Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 132: Chương 132: Nguy cơ của Hoàng gia. (2)






Vừa mới nói xong ánh đao lóe lên, một tiếng thét thê lương vang lên, tên đạo tặc võ đạo cửu trọng kia bị Phích Lịch đao khách một đao chém làm hai.

Một đao kia chém xuống bầu trời vang lên một tiếng lôi đình, một đạo thiểm điện vạch phá bầu trời, lập tức có mưa to như trút nước rơi xuống.

Tron nội tâm Huyền Thiên lo lắng, thiên địa có thế, hôm nay Huyền Thiên gặp được quả nhiên có cảm giác không tốt.

- Phích Lịch đao khách?

Huyền Thiên đi về phía trước.

Hôm nay âm thế nặng nề, Huyền Thiên lo lắng Hoàng gia, tâm như mũi tên, mặc kệ là kẻ nào ngăn cản, Huyền Thiên cũng phải quét dọn mới được.

Phích Lịch đao khách cũng đi lên phía trước, âm thanh lạnh lùng nói:

- Hoàng Thiên tiểu tử, ta biết ngay ngươi sẽ không chết, cho nên ta vẫn chờ ngươi ở đây, chờ ngươi chui đầu vô lưới, mất tích nửa tháng, tu vị đã đột phá đến Tiên Thiên cảnh nhất trọng, hừ, xem ra ngươi tại Thú Hoang Sơn Mạch có một phen tạo hóa, nhưng mà dám giết đồ nhi bảo bối của ta, mặc dù ngươi có thiên đại tạo hóa, hôm nay ngươi cũng phải chết, ta cả đời chém giết đệ tử nội môn của bốn đại tông môn, tổng cộng mười chín người, trong đó Thiên Kiếm Tông ta đã trảm mười, ngươi chính là thứ mười một của Thiên Kiếm Tông.

...

Cùng một thời gian.

Bắc Mạc Huyện thành, khách đường Ngưu gia!

Ngưu Chấn Sơn, Ngưu Chấn Nhạc ngồi ở chủ vị.

Được Ngưu gia mời, tới có Ngưu gia là người của Trình, Trương, trong mắt tỏ vẻ khiêp sợ, nửa tháng ngắn ngủi không gặp, Ngưu Chấn Nhạc từ Tiên Thiên cảnh nhị trọng đột phá đến tam trọng, mà Ngưu Chấn Sơn thù từ Tiên Thiên cảnh tam trọng đột phá đến tứ trọng.

Một, hai, tam trọng là sơ kỳ, bốn, năm, sáu trọng là trung kỳ, đột phá tứ trọng thực lực sinh ra chất biến, so với tu vi một, hai, tam trọng tăng lên còn nhiều hơn.

Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ nhìn nhau, trong ánh mắt hai người đều sinh ra bất đắc dĩ, thực lực Ngưu gia tăng lên, ngày sau Bắc Mạc Huyện cũng chỉ có Ngưu gia xưng bá, Trương, Trình hai nhà phải chịu thua.

- Chúc mừng Ngưu huynh, Ngưu huynh bước vào Tiên Thiên cảnh tứ trọng, là bá chủ của Bắc Mạc Huyện này rồi, Chấn Nhạc huynh đột phá tam trọng đúng là đáng mừng, bước vào hàng cao thủ nhất lưu của Bắc Mạc Huyện.

Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai gia chủ cùng nói ra.

Ngưu gia đã có thực lực xưng bá, Trương, Trình hai nhà không thể không phục tùng, chỉ mong Ngưu gia có thể nhớ kỹ tình nghĩa ngày xưa, thu hoạch lợi ích của Bắc Mạc Huyện cũng phân bọn họ một chén canh.

Hai gia chủ chịu thua, người của Trương, Trình tự nhiên cũng đi theo chúc mừng, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công hai người nhìn qua Ngưu Chấn Nhạc, trong nội tâm không có tư vị.

Vốn là Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công ba người đều là có tu vi Tiên Thiên cảnh nhị trọng đỉnh phong, đều là ngang hàng, tu vị bằng nhau, địa vị bằng nhau, cho nên ba người quan hệ có chút không tệ.

Nhưng mà hiện tại Ngưu Chấn Nhạc một lần hành động trở thành võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, Ngưu gia càng có thực lực xưng bá Bắc Mạc Huyện, địa vị Ngưu Chấn Nhạc nước lên thuyền lên, ngay cả Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ hai vị gia chủ ngày sau cũng phải cung kính khách khí với Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công hai người thúc ngựa cũng kém Ngưu Chân Nhạc.

Trong tràng đắc ý nhất chính là Ngưu Chấn Nhạc, ánh mắt nhìn qua người của Trương, Trình, bình thản ngày xưa bình thản đã không còn, có chỉ là đường hoàng, đắc ý.

Nhất là nhìn qua Trương Cốc Phong, Trình Nguyên Vũ, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Công bốn người, trên mặt Ngưu Chấn Nhạc lộ ra nụ cười hưng phấn, trong ánh mắt lộ ra tư thái cao cao tại thượng.

- Ngưu gia cường đại, so với Hoàng gia cường đại hơn nhiều, như Hoàng gia cường đại lên thì chúng ta cái gì cũng mất, Ngưu gia có nhớ tình xưa, có lẽ bảo trụ một ít địa bàn.

Trương, Trình Nhị hai nhà đang tưởng tượng chỗ tốt của mình.

Trong nội tâm Ngưu Chấn Sơn mặc dù vui vẻ, nhưng đã thu liễm nhiều lắm, không giống Ngưu Chấn Nhạc làm đường hoàng như vậy, nhưng mà mặt lộ mỉm cười, tâm tình rất tốt, nói:

- Trương huynh, Trình huynh, lần này bảo hai vị mang theo tinh anh tới đây, chỉ có một mục đích, chính là cùng vây công tiêu diệt Hoàng gia, đem Hoàng gia là tạp chủng tới từ bên ngoài toàn bộ tẩy trừ, không lưu kẻ nào, nếu như không đoàn kết với nhau sẽ làm Hoàng gia đục nước béo cò, với chúng ta là bằng mặt không bằng lòng, cùng chúng ta đối nghịch, là kết cục gì?

Thấy Ngưu Chấn Sơn vẫn bình ổn xưng huynh gọi đệ, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ trong nội tâm khoan khoái dễ chịu không ít, hỏi:

- Lúc nào ra tay?

- Hiện lại xuất phát, đêm nay tới Hoàng Bách Trấn, mặt trời mọc thì tiêu diệt Hoàng gia.

Ngưu Chấn Sơn mỉm cười, thầm nghĩ: đợi khi tiêu diệt Hoàng gia, cũng không cần đám chó săn các ngươi nữa, Bắc Mạc Huyện chỉ có một gia tộc, chính là Ngưu gia.

Tiếng sấm trận trận, điện thiểm trời cao.

Phích Lịch đao khách đang đứng trong mưa, khí thế không giảm, ngược lại càng ngày càng trương lên, vô cùng uy phong.

Một đạo thiểm điện từ trên trời đánh xuống, chiếu rọi muôn phương.

Tiếng sấm ầm ầm, Phích Lịch đao khách ra tay, trường đao trong tay không ngừng chém ra đao quang thô to sáng chói.

Đao mang bổ qua mưa to phân ra hai bên, trong cơn giông bão bổ ra một không gian không có mưa, đao mang xé trời, chém dọc xuống như muốn chém Huyền Thiên thành hai nửa.

Một đao kia, khí phách, uy mãnh, mang theo thế lôi đình sét đánh.

Lôi Đình Phích Lịch đao, vũ kỹ huyền giai hạ phẩm, là tuyệt học vô song độc nhất vô nhị của Phích Lịch đao khách.

Mặc dù chỉ là vũ kỹ huyền giai hạ phẩm, nhưng Phích Lịch đao khách đối với ‘ Lôi Đình Phích Lịch Đao ’, đã luyện đến cảnh giới đại thành, hơn nữa thời điểm mưa giông thì uy lực của Phích Lịch đao mạnh hơn nhiều.

Phích Lịch đao khách một đao chém xuống, so với Vũ Nguyên Chiếu thi triển huyền giai trung phẩm vũ kỹ ‘ Lưu Vân Thiên Kích Côn ’ uy lực còn mạnh hơn nhiều.

Truy Phong Cửu Kiếm - - Trảm Phong thức!

Huyền Thiên không né tránh, một kiếm chém xuống, Trọng Nhạc Kiếm chém ra kiếm quang vô cùng thô to, giống như cự kiếm dài một thước, đón đao mang, chính diện chém xuống.

Kiếm chiêu của Huyền Thiên không nhiều lắm, là một chỗ thiếu hụt, huyền giai kiếm kỹ trừ ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ thì không còn bộ nào mạnh hơn.

‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ là nhất kích tất sát chi kiếm, toàn bộ công không thủ, cũng không phải là thời khắc nào cũng thi triển được.

Ví dụ như lúc này, Phích Lịch đao khách một đao kia uy lực mười phần, Huyền Thiên không có nắm chắc nhất kích tất sát, không thể thi triển ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’ là kiếm chiêu chỉ công không thủ, đành phải thi triển Truy Phong Cửu Kiếm.

Truy Phong Cửu Kiếm tuy vượt qua Hoàng giai thượng phẩm kiếm kỹ, nhưng cuối cùng cũng không phải huyền giai kiếm kỹ, mà Lôi Đình Phích Lịch đao, Phích Lịch đao khách đã tu luyện tới cảnh giới đại thành, giờ phút này trong mưa mượn uy thế của lôi đình còn mạnh hơn nhiều, Truy Phong Cửu Kiếm tự nhiên là kém Lôi Đình Phích Lịch đao.

Nhưng mà lực lượng Huyền Thiên kinh người, lực lượng một cánh tay đạt tới chín ngàn cân, vượt xa Phích Lịch đao khách có thể so sánh, Huyền Thiên chém xuống một kiếm, mặc dù không phải huyền giai kiếm kỹ, nhưng mà uy lực kiếm chiêu còn mạnh hơn Phích Lịch đao khách nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.