Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1220: Chương 1220: Phải trả một cái giá lớn đó là tính mạng của mình. (2)




Mỗi một vị hoàng giả tìm đến đây, là từ miệng người khác biết được, chuyện Yến Cô Thành cùng một thanh niên anh tuấn vây công chín đại hoàng giả, không ngờ đó cũng là hậu bối yêu nghiệt Huyền Thiên danh chấn thiên hạ mấy ngày gần đây, nguyên một đám khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm.

Nghe nói Huyền Thiên cũng chỉ mời hai mươi hai hai mươi ba tuổi, đột phá thành vương, hơn nữa là liên tục đột phá, vừa mới trở thành vương giả tiểu thành, so với tốc độ tu luyện của ngũ đại yêu nghiệt biến thái ở Trung Châu còn muốn tăng thêm một bậc.

Bán bộ vương giả chém chết thiên tài vương giả tiểu thành!

Vừa thành vương lại mượn nhờ lôi kiếp chém chết thiên tài vương giả đại thành!

Vương giả tiểu thành mượn nhờ lôi kiếp chém chết Chuẩn Hoàng!

Chiến tích chói lọi dĩ vãng của Huyền Thiên vô cùng chói mắt, khiến cho người ta không dám nhìn gần, liên tục sợ hãi than vãn.

Nhưng mà, chiến tích dĩ vang so với hôm nay, hoàn toàn không đáng để nhắc tới!

Hôm nay, Huyền Thiên vương giả tiểu thành, lại mượn nhờ lôi kiếp để có thể đánh một trận với hoàng giả!

Hơn nữa, cuộc chiến giữa hoàng giả đại thành, thậm chí, đã có ba vị hoàng giả chết ở dưới kiếm của hắn, Đằng Định Khôn là vị hoàng giả tiểu thành, lập tức bị Huyền Thiên dùng một kiếm trong nháy mắt giết chết!

Hoàng giả chạy tới xem, cả đám nhìn thấy cũng không tài nào hiểu nỗi, một vương giả tiểu thành lại có chiến lực như thế, thì từ cổ chí kim cũng chưa từng có.

Một ít thiên tài có thực lực nghịch thiên, không sợ lôi kiếp, như thế mới có thể tồn tại được, tỷ như cường giả có thuộc tính lôi siêu hoàn mỹ, hoặc là lôi linh thể, cơ bản cũng sẽ không sợ lôi kiếp, ngược lại sẽ dẫn thiên lôi tôi luyện thân thể.

Nhưng mà, về việc ở bên trong lôi kiếp thì thực lực lại nhanh chóng tăng lên, có thể hấp thu lực của lôi kiếp để sử dụng, cũng chưa có hoàng giả nào đã từng nghe tới việc như thế này cả.

- Huyền Thiên cũng quá chói mắt rồi, nếu như chờ hắn lớn lên, rất có thể sẽ vượt qua ngũ đại yêu nghiệt biến thái, các ngươi nói xem…, hắn có khiến cho một vị yêu nghiệt biến thái sinh ra sát ý hay không?

- Sau lưng năm tên yêu nghiệt biến thái, đều có một thế gia Kiếm Đế, tổ tiên đã từng có một vị Kiếm Đến tồn tại, các đại gia tộc đều có Chuẩn Đế tồn tại, nếu một vị biến thái yêu nghiệt muốn diệt trừ hắn, chỉ sợ hắn thật đúng là khó mà toàn mạng trở về!

- Chuẩn Đế một lòng muốn đánh sâu vào đế cảnh, vị Chuẩn Đế ấy không có khả năng đi đối phó với một vị hậu bối, ngũ đại Kiếm Đế thế gia đều có hoàng giả đứng đầu, nghĩ đến địa vị của năm vị yêu nghiệt biến thái ở trong gia tộc, chưa chắc không thể không mời được hoàng giả đứng đầu!

- Mới là vương giả tiểu thành mà đòi chém giết hoàng giả, Huyền Thiên cũng thật làm quá rồi đó, nếu có hoàng giả đứng đầu đối với hắn động sát tâm, hắc hắc…!

...

...

Không ít hoàng tại Tịch Dương Thành ở bên ngoài vài trăm dặm, đang đứng ở phía xa xem cuộc chiến rồi rối rít bình luận.

Đối với chuyện Huyền Thiên chém giết hoàng giả, không ít hoàng giả trong lòng không có chút tư vị, bọn họ tu luyện thành hoàng, xem sinh linh ở phía dưới hoàng giả đều là mấy con kiến hôi, hiện tại nhìn thấy một con kiến hôi xuất hiện ở trước mắt bọn họ giết chết hoàng giả, đương nhiên khiến cho bọn họ khó chịu.

Nhưng mà, hoàng giả ở đây cũng không có một người nào dám đi nhúng tay vào trận chiến đấu này, Tịch Dương Lâu có chín đại hoàng giả, ngoại trừ ngũ đại Kiếm Đế thế gia, ai dám đi trêu chọc một thế lực có chín đại hoàng giả cơ chứ?

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lôi kiếp không biết đã đánh xuống bao nhiêu lần, bên ngoài Tịch Dương Lâu hoàng giả tụ tập ngày càng nhiều, chiến đấu ở bên dưới lôi kiếp, chín đại hoàng giả bị ba người Huyền Thiên, Yến Cô Thành cùng Thần Cơ tiên sinh công kích, cầng ngày càng ngăn cản không nổi nữa!

Bụp bụp bụp bụp bụp bụp bụp bụp!

Trong lúc đó liên tục có chín âm thanh vang lên, rốt cuộc, lần thứ nhất công kích, chiếc lồng phòng ngự chín tầng do chín đại hoàng giả tạo thành, đồng thời trong nháy mắt bị phá tan.

Lôi Đình Kiếm Khí giống như tia điện phá tan hư không, trong lúc đó, lại có một lớp khí của Huyền Thiên trong nháy mắt chém ra, bổ về phía chín đại hoàng giả.

Lạc Nhật Hoàng Hôn!

Yến Cô Thành cũng trong nháy mắt, đồng thời thi triển tuyệt chiêu thứ năm trong chiêu thức Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm.

Thần Cơ tiên sinh vẫn như trước là sử dụng Âm Dương Đại Thủ Ấn đánh tới, bản thân Âm Dương Đại Thủ Ấn chính là tuyệt thuật của Thiênn Cơ, uy lực kinh người.

Ba người công kích, trong nháy mắt đã tiếp xúc tới gần chiếc lồng phòng ngự do chín đại hoàng giả một lần nữa muốn ngưng tụ, đương nhiên là không kịp cho nên đảnh phải ra tay ngăn cản.

Nhưng mà, bọn họ không thể nào ngăn cản được công kích của ba người Huyền Thiên, trong phút chốc, mọi ngăn cản của bọn họ đều biến thành nát bấy, chỉ có Âm Dương Đại Thủ Ấn bị đánh tan, Lôi Đình Kiếm Khí của Huyền Thiên cùng Kiếm Cương Lạc Nhật Hoàng Hôn của Yến Cô Thành, trong nháy mắt liền bổ vào cùng một mục tiêu.

A - - - - !

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, trước ngực phía sau lưng của Xích Truy Phong, đồng thời xuất hiện một đạo vết thương cực lớn, đầu cũng bị bổ ra một nửa.

Phong Chi Áo Nghĩa của Xích Truy Phong vô cùng tinh thâm, tốc độ nhanh nhất, nếu mà đào tẩu, rất khó mà đuổi theo, Huyền Thiên cùng Yến Cô Thành mặc dù không có nói chuyện, nhưng mà ánh mắt của hai người trao đổi, cùng nhau hiểu ý, đem Xích Truy Phong trở thành mục tiêu thứ nhất bị chém chết.

Chín đại hoàng giả Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt, Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, Kỷ Vô Chu, Trâu Thính Vũ, Đồng Kỵ Thu, Uông Thủy Nhai rất nhanh liền tụ lại một chỗ!

Tuy rằng trong lòng của Phong Nguyệt Nhị Tẩu đều hối hận, trong lòng của nhóm Đồng Mặc Ngôn được mời đến đây….cũng đang đem mười tám đời tổ tông của bảy đại thế lực hòang giả mắng mấy lần, nhưng mà giờ phút này lại không thể không cùng một phe với bọn họ.

Đồng Mặc Ngôn đợi bảy đại thế lực hoàng giả, hiện tại đối với nhân phẩm của Phong Nguyệt Nhị Tẩu cũng vô cùng khinh bỉ, nhưng mà giờ phút này cũng cần bọn họ giúp đỡ, hiện giờ đang là một con châu chấu đang cột cùng một sợi dây thừng với Phong Nguyệt Nhị Tẩu, chỉ có thể cùng tiến cùng lui.

- Yến Cô Thành - ! Phong Nguyệt Nhị Tẩu chúng ta không cừu không oán, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt cơ chứ?

Xích Truy Phong quát to lên:

- Lần này vợ chồng chúng ta mạo phạm, chúng ta hướng Tịch Dương Lâu thỉnh tội, ngươi để cho hai vợ chồng chúng ta rời đi, đời này kiếp này, chúng ta không bao giờ bước vào lãnh thổ Tây Huyền một bước, từ nay về sau, nhìn thấy người của Tịch Dương Lâu đều nhượng bộ lui binh, như vậy được không - - ?

Đồng Mặc Ngôn cũng hô to lên:

- Chúng ta đều là thế lực hoàng phẩm, cần gì phải để cho cá chết lưới rách cơ chứ, chúng ta liều mạng phục mệnh, thì Tịch Dương Lâu chỉ sợ cũng phải có chỗ tổn thất, lần này là chúng ta không đúng, ngươi để cho chúng ta đi, chúng ta sẽ xuất ra đủ bảo vật để tiến đến bồi tội!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.