Hắn cũng không phải mở miệng hù dọa người, thiên hạ đều biết Hoàng
Phủ Hoành Quân mở miệng nhất định giẫm đạp, hắn muốn giết người, cho dù
là máu tươi ba nghìn dặm, tàn sát trăm ngàn vạn, lông mi cũng sẽ không
nhăn một cái.
Trưởng lão, đệ tử của Tịch Dương Lâu khiếp sợ
vạn phần, hiển nhiên không biết, hơn nửa tháng trước một đầu Hắc Hổ Yêu
Hoàng tiến vào Tịch Dương Lâu, không ngờ là Huyền Thiên trở lại.
Tịch Dương Lâu nhận chỗ tốt của Huyền Thiên trừ Yến Cô Thành, chín đại
hoàng giả đều là bởi vì Thành Hoàng giả đan của Huyền Thiên mới có thể
thành Hoàng giả, đối với Huyền Thiên cực kỳ cảm kích.
Nhưng
mà hiện tại bị Vệ gia, Hoàng Phủ Thế Gia hoàng giả vây quanh, trong lòng đám người rất mâu thuẫn, Tịch Dương Lâu căn bản ngăn không được hai đại Kiếm Đế thế gia tiến công.
Đại trận thủ hộ của Tịch Dương
Lâu cũng không mạnh, hai vị Hoàng giả cấp chín cầm đầu, hơn sáu mươi vị
hoàng giả tiến công, không tới hai canh giờ là có thể cường hành phá vỡ. Sớm giao Huyền Thiên ra thì có thể bảo trụ Tịch Dương Lâu, nếu như chờ
Vệ gia cùng Hoàng Phủ Thế Gia cường hành phá trận tiến đến, dùng tánh
tình hai đại gia tộc diệt Tịch Dương Lâu nhất định là nói được làm được.
- Cảnh Vũ Thanh, trận pháp ngươi bố trí xuống có thể ngăn cản được bao lâu?
Huyền Thiên mặc dù đang bế quan ở bên trong nhưng cũng nghe được thanh
âm của Thế Lân cùng Hoàng Phủ Hoành Quân, hắn dùng hồn niệm truyền âm
Cảnh Vũ Thanh.
Vệ gia, Hoàng Phủ Thế Gia đánh đến tận cửa hắn tự nhiên không thể để cho Tịch Dương Lâu khó xử, nếu như trận pháp có
thể ngăn lại hai ba ngày, vậy hắn ở lại Tịch Dương Lâu chờ tu vi đột
phá, lợi dụng Thành Hoàng Kiếp, giết chết những hoàng giả này. Nếu như
trận pháp ngăn không được, vậy hắn mượn Na Di Thần Phù rời đi, sau đó
lại trở về lộ mặt dẫn dắt rời đi hoàng giả đi.
Dùng tốc độ
của hắn, hơn nữa có thánh đỉnh giam cầm hư không, địch nhân không thể
thuấn di tới gần, muốn đuổi kịp hắn cũng không dễ dàng.
- Chủ nhân, những ngày này ta nghe lời ngươi phân phó, bố trí đều là trận
pháp loại hình phòng ngự, tổng cộng bày ra ba tòa phòng ngự đại trận
nguyên vẹn. Đám người nếu muốn cường hành tiến công cho dù là có hai vị
Hoàng giả cấp chín, một ngày cũng chỉ công phá được một trận, cần ba
ngày mới có thể phá vỡ ba tòa phòng ngự đại trận, cho dù ta đối với thực lực của bọn hắn tính ra sai, bọn họ có thủ đoạn lợi hại nữa cũng có thể kéo dài hai ngày.
Cảnh Vũ Thanh truyền âm nói, thanh âm của hắn vô cùng tự tin.
Thực lực của hắn trong Hoàng giả cấp bốn bên không tính là mạnh nhưng
mà trận pháp chi đạo thì cực kỳ tinh thâm, chính là Tông Sư Cấp trong
Hoàng cấp Trận Pháp Sư. Bố trí xuống trận pháp có thể khốn giết Hoàng
giả cấp bẩy, nếu chỉ là phòng ngự, tự nhiên ngay cả Hoàng giả cấp chín
đều có thể ngăn lại rất nhiều thời gian.
Trong lòng Huyền
Thiên tính toán, có hai ngày, có lẽ vậy là đủ rồi, lập tức hắn truyền
âm với Yến Cô Thành để cho hắn không cần phải lo lắng, Cảnh Vũ Thanh bố
trí trận pháp ngăn cản công kích của đối phương đủ để hắn trở thành
hoàng giả.
Chỉ cần Huyền Thiên thành Hoàng giả, lợi dụng Thành Hoàng Kiếp chém giết Hoàng giả cấp chín cũng không phải chuyện đùa.
Hơn nữa cho dù thực lực của đối phương quá mạnh mẽ vượt quá dự liệu,
tốc độ phá trận rất nhanh không thể kéo thời gian cho hắn thành hoàng
giả thì Huyền Thiên cũng có thể từ hai tòa phòng ngự đại trận bị phá suy tính sơm rời đi, mượn tiền thần phù rời Tịch Dương Lâu mang theo chúng
hoàng giả.
Nghe được truyền âm Huyền Thiên, Yến Cô Thành vững tâm hơn nhiều, hắn nói:
- Sự tình đã từng xảy ra, Vệ gia chủ, Hoàng Phủ gia chủ, Tịch Dương
Lâu đã để các ngươi tìm kiếm một lần. Hiện tại các ngươi lại lấy thế đè
người, vô duyên vô cớ bắt Tịch Dương Lâu ta giao người, không khỏi quá
càn rỡ, Huyền Thiên không có ở Tịch Dương Lâu, có tin hay không là tùy
ngươi!
Yến Cô Thành kiên cường để cho hai vị gia chủ Vệ Thế
Lân, Hoàng Phủ Hoành Quân kinh ngạc.. Theo hai người thì Yến Cô Thành
như là một con kiến, Tịch Dương Lâu cũng chẳng qua là ổ kiến con, dùng
thực lực của Vệ gia, Hoàng Phủ Thế Gia hai đại Kiếm Đế thế gia diệt đi
Tịch Dương Lâu chỉ là chuyện dễ như trở bàn taến Cô Thành đối nghịch
cùng bọn họ thuần túy là hành vi muốn chết.
Kinh ngạc qua đi, trên mặt hai người nhiều hơn một tầng âm trầm, Hoàng Phủ Hoành Quân hiện lên sát khí nói:
- Một Tịch Dương Lâu nho nhỏ cũng dám ngỗ nghịch mệnh lệnh của Kiếm Đế
thế gia. Yến Cô Thành, xem ra ngươi là không muốn sống chăng, muốn chôn
vùi toàn bộ Tịch Dương Lâu.
Nói xong Hoàng Phủ Hoành Quân
liếc Vệ Thế Lân, hai người trao đổi ánh mắt lập tức đạt thành nhất trí,
cánh tay đồng thời hướng Tịch Dương Lâu vung lên, nói:
- Công phá trận này, diệt đi Tịch Dương Lâu!
- Lâu chủ --!
Rất nhiều võ giả Tịch Dương Lâu kinh hô lên....
Yến Cô Thành đứng trên không trung, ống tay áo phất một cái, thanh âm truyền khắp toàn bộ Tịch Dương Lâu:
- Bình tĩnh đi, bọn họ không vào được đâu.
Trong lúc nói chuyện ngoại trừ hai người Vệ Thế Lân cùng Hoàng Phủ
Hoành Quân, hoàng giả bốn phương tám hướng Tịch Dương Lâu toàn bộ xuất
thủ công kích tới lồng khí trận pháp của Tịch Dương Lâu.
Bất
quá công kích hoàng giả cách đại trận thủ hộ Tịch Dương Lâu còn có mười
dặm đột nhiên xông ra màn hào quang màu vàng đất bao phủ phạm vi hơn
mười dặm đem trọn trận pháp thủ hộ Tịch Dương Lâu cùng với Tịch Dương
Lâu vào trong.
Hơn sáu mươi vị hoàng giả công kích màn hào
quang màu vàng đất, màn hào quang vẻn vẹn là xuất hiện đại lượng gợn
sóng chấn động, nhưng hình dạng cả quang tráo không có chấn động lớn, có thể thấy được lực phòng ngự cường đại như thế nào.
Hoàng giả xuất thủ có hơn sáu mươi vị, tuy rằng hoàng giả cấp một, cấp hai, cấp
ba chiếm một phần ba. Hoàng giả cấp bẩy trở lên rải rác nhưng vẫn có
không ít tứ cấp, ngũ cấp, lục cấp hoàng giả có lực công kích vô cùng
khủng bố, nhiều hoàng giả liên thủ một kích chỉ là để cho màn hào quang
trận pháp màu vàng đất xuất hiện chút ít gợn sóng chấn động, chấn
động không lớn. Lực phòng ngự của trận pháp này đích thật là không tầm
thường.
- Trận này là Sơn Xuyên Quy Thổ Trận, mượn chính là
sơn xuyên đại địa chi lực, lực phòng ngự rất mạnh, công kích của bọn
hắn còn chưa đủ để biến hóa toàn bộ trận này. Trận này chính thức gặp
phải lực lượng cường đại công kích, màn hào quang trận pháp sẽ hóa thành một cái huyền quy màu vàng đất cực lớn, phòng thủ rất kiên cố.
Cảnh Vũ Thanh ẩn núp chỗ sâu trong trận pháp, không người biết hắn tung tích, hắn đang dùng hồn niệm truyền âm giảng thuật ảo diệu trận này cho Yến Cô Thành.
Lúc này Vệ Thế Lân, Hoàng Phủ Hoành Quân thấy
chúng hoàng giả xuất thủ đột nhiên thấy không có tác dụng với lồng khí
trận pháp, thần sắc tất cả giật mình, cả hai không có cố kỵ thân phận,
cũng đồng thời xuất thủ bổ ra một kiếm về phía màn hào quang trận pháp.
Hai người là Hoàng giả cấp chín, cho dù là một kích cũng mạnh hơn mười
vị hoàng giả liên thủ một kích, hiện tại một kích liên thủ của hai người sẽ khủng bố tới mức nào.