Yến Cô Thành trong lòng tuy rằng mây đen bao phủ, nhưng trên mặt lại
không lộ ra. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Xích Truy Phong, Vân Truy
Nguyệt, nói:
- Tây Huyền Vực và Vân Phong vực cách xa ngàn vạn
dặm hơn, Tịch Dương Lâu và Phong Nguyệt Sơn không qua lại, chưa bao giờ
quen biết, cho tới nay nước giếng không phạm nước sông, Phong Nguyệt
song tẩu, các ngươi vì sao liên thủ với bọn họ xâm lấn Tịch Dương Lâu,
nếu Yến mỗ may mắn thoát thân, còn lưu một ngụm dư khí, các ngươi sẽ
không sợ rước lấy đại họa cho Phong Nguyệt Sơn sao! Mặc dù các ngươi
trên đời, Yến mỗ không diệt được Phong Nguyệt Sơn, nhưng qua tiếp trăm
năm nữa, các ngươi một mạng quy thiên mà Yến mỗ lại đang ở lúc cường
thịnh, các ngươi sẽ không sợ Yến mỗ diệt cả nhà Phong Nguyệt Sơn, giết
hết hậu thế, đồ tử đồ tôn của các ngươi sao. ... !
Xích Truy
Phong, Vân Truy Nguyệt hai mắt đột nhiên co rụt lại. Nếu Yến Cô Thành
chạy thoát, một vị Hoàng giả đại thành đỉnh phong, đích thật là phiền
toái cực lớn.
Phong Nguyệt Sơn chính là thế lực Hoàng phẩm mà sau khi Xích Truy Phong và Vân Truy Nguyệt thành Hoàng thành lập ở Vân
Phong Vực, một nhà có hai đại Hoàng giả, ngay từ đầu, Phong Nguyệt Sơn
trong các thế lực Hoàng phẩm đã vượt qua các thế lực khác chỉ có một
Hoàng giả. Rồi sau đó, hai người càng song song trở thành Hoàng giả đại
thành, Phong Nguyệt Sơn ở trong thế lực Hoàng phẩm càng tăng lên mức
trung thượng.
Bất quá, Phong Nguyệt Sơn có một khuyết điểm rất lớn là không người kế tục.
Ngoại trừ Xích Truy Phong và Vân Truy Nguyệt, Phong Nguyệt Sơn thành lập đã
qua ba trăm năm cũng không ra một Hoàng giả, mà thọ nguyên của hai người bọn họ đều chỉ còn không đến trăm năm, đợi hai người vừa chết, Phong
Nguyệt Sơn cường đại sẽ lập tức hạ xuống làm thế lực Vương Phẩm.
Xích Truy Phong và Vân Truy Nguyệt cả đời đã đoạt không ít đồ vật của người
khác, thế lực Hoàng phẩm đã đắc tội hai cánh tay cũng đếm không hết, nếu hai người vừa chết, không cần chờ Yến Cô Thành ra tay, chỉ sợ sẽ có
những Hoàng giả khác đến Phong Nguyệt Sơn báo thù ngay, sẽ san bằng
Phong Nguyệt Sơn thành đất bằng.
Cho nên, Phong Nguyệt song tẩu
đối với Hoàng Linh Thảo phi thường khát vọng, một là muốn bồi dưỡng hậu
bối Hoàng giả, hai là muốn tu vi tịnh tiến, hai người đã kẹt ở đại Hoàng giả đại thành nhiều năm, tiềm lực hoàn toàn hao hết, không còn hy vọng
đột phá, nhưng có Hoàng Linh Đan, hai người sẽ đột phá Hoàng giả đại
thành đỉnh phong, mặc dù không cách nào kéo dài thọ nguyên, nhưng sẽ có
được thực lực càng cường đại, cường giả không ai chê thực lực cường đại
cả.
Xích Truy Phong sắc mặt dừng trong nháy mắt, nói:
-
Yến Cô Thành, ngươi nói đúng, Phong Nguyệt Sơn và Tịch Dương Lâu nước
giếng không phạm nước sông, chúng ta không cần phải tranh chấp sinh tử,
bất quá... Bổn hoàng nghe nói, Tịch Dương Lâu các ngươi có Hoàng Linh
Thảo, hoặc là Hoàng Linh Đan, hắc hắc hắc hắc... Ngươi đưa cho bổn hoàng mười khỏa tám khỏa thì bổn hoàng sẽ không nói hai lời, xoay người rời
đi, sao hả?
- Ha ha ha... ... !
Tiếng cười như gà mẹ của Vân Truy Nguyệt vang lên, nói:
- Yến lâu chủ, nếu ngươi có thể đưa cho Phong Nguyệt Sơn mười khỏa tám
khỏa Hoàng Linh Đan, Tịch Dương Lâu sẽ là bằng hữu của Phong Nguyệt Sơn, bằng hữu có khó khăn, Phong Nguyệt Sơn chắc chắc sẽ ra tay giúp đỡ.
Đang khi nói chuyện, con mắt Vân Truy Nguyệt quét về phía bọn người Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình...
- Ân!
Vân Truy Nguyệt vừa mới nói xong, Xích Truy Phong cũng khẳng định nhẹ gật đầu.
Trong nội tâm thập đại Hoàng giả đột nhiên cả kinh, cảm thấy không ổn, Kháo! Hai lão bất tử này lại muốn lâm trận làm phản!
Trong lòng bọn chúng lập tức toát hồi mồ hôi lạnh, đại trận do bảy cán trận
kỳ tạo thành này giam cầm hư không hơn trăm dặm, bao phủ toàn bộ thập
đại Hoàng giả vào trong, nếu là Phong Nguyệt song tẩu trở mặt, liên hợp
cùng Tịch Dương Lâu thì bọn hắn xong rồi.
- Làm người sao có thể như vậy? Cái này quá không có khí tiết rồi!
Thập đại Hoàng giả lập tức trong nội tâm mắng.
Đồng Mặc Ngôn nhìn sang Phong Nguyệt song tẩu:
- Hai vị có ý gì?
Đang khi nói chuyện, đám thập đại Hoàng giả Đồng Mặc Ngôn đều thối lui sang
một bên, đã đi ra cách Phong Nguyệt song tẩu ngoài ngàn mét, lòng mang
phòng bị.
Yến Cô Thành thấy Phong Nguyệt song tẩu có dấu hiệu hóa thù thành bạn, trên tay hắn còn có hai khỏa Hoàng Linh Đan, trong đó
một khỏa là giữ lại cho Huyền Thiên. Tuy rằng Hoàng Linh Đan vô giá,
nhưng dùng một khỏa Hoàng Linh Đan đễ hóa giải cục diện hắn cũng nguyện
ý.
Yến Cô Thành nói:
- Lần này Đan Đế Dược Viên mở ra,
Tịch Dương Lâu may mắn đã lấy được chín khỏa Hoàng Linh Đan, trong đó
tám khỏa đã bị tám vị Chuẩn Hoàng của Tịch Dương Lâu dùng, vẫn còn dư
lại một khỏa, nếu các ngươi nguyện ý giúp Tịch Dương Lâu diệt trừ mười
tên không biết xấu hổ nàến mỗ nguyện dâng lên khỏa Hoàng Linh Đan kia.
- Phi! Sao lại xảo hợp như vậy, còn đúng một khỏa, Xích Truy Phong, trên
tay hắn tuyệt đối không chỉ có một khỏa, giết hắn sẽ đạt được năm khỏa,
tám khỏa, thậm chí là mười khỏa!
Đồng Mặc Ngôn lớn tiếng nói.
Xích Truy Phong cười hắc hắc, nói:
- Yến Cô Thành ngươi không khỏi quá keo kiệt đi, ta cũng không muốn ngươi mười khỏa tám khỏa, như vậy đi, ngươi cho bổn hoàng ba khỏa, bổn hoàng
quay đầu rời đi, không hỏi đến các ngươi nữa, cho bổn hoàng năm khỏa, vợ chồng chúng ta sẽ giúp Tịch Dương Lâu một phen tiêu diệt toàn bộ bọn
họ, có được không?
- Xích Truy Phong, ngươi thân là Hoàng giả, còn muốn lâm trận làm phản, muốn làm ra chuyện hèn hạ như vậy sao!
Trong thập đại Hoàng giả, mọi người rống lên.
Yến Cô Thành nói:
- Không phải Yến mỗ keo kiệt, mà là trong Tịch Dương Lâu chỉ còn lại một
khỏa Hoàng Linh Đan, Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt, Yến mỗ không cần
các ngươi hỗ trợ, hai người các ngươi sau khi đạt được Hoàng Linh Đan
phải lập tức rời khỏi chỗ này, không thể là địch với Tịch Dương Lâu.
Khỏa Hoàng Linh Đan kia tặng cho ngươi cũng không sao.
Xích Truy Phong xoay chuyển ánh mắt, khẽ cười nói:
- Tốt! Mục đích của bổn hoàng chính là Hoàng Linh Đan, ngươi cho bổn hoàng, bổn hoàng sẽ lập tức rời đi.
- Ha ha ha... !
Vân Truy Nguyệt lại nở nụ cười như gà mẹ.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Yến Cô Thành, thập đại Hoàng giả Đồng
Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình cũng không ngoại lệ, nếu Yến
Cô Thành thật sự giao ra đan dược, Phong Nguyệt song tẩu thật sự vỗ vỗ
mông rời đi, vậy thì thập đại Hoàng giả bọn họ cũng không còn lựa chọn
khác, chỉ có thể trực tiếp rời đi, sau đó, xuất ra đại lượng trân bảo
đến Tịch Dương Lâu bồi tội.
Yến Cô Thành biết Xích Truy Phong
không thế nào tin cậy, nhưng trước mắt tình thế Tịch Dương Lâu nguy cấp, giao ra một khỏa Hoàng Linh Đan để hóa giải nguy hiểm cũng đáng, hắn
bàn tay vừa nhấc, một lọ thuốc lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Tiêu điểm của tất cả mọi người đều rơi vào trên lọ thuốc kia.
- Yến lâu chủ, mặc dù ngươi đưa Hoàng Linh Đan cho người này thì hắn cũng sẽ không rời đi đâu!
Đột nhiên một thanh âm vang lên.
Yến Cô Thành nghe vậy, lập tức bàn tay vừa thu lại, lọ thuốc biến mất không thấy gì nữa.
Một bản thân mình còn trẻ nuốt bản thân mình già?
Cho dù là một
đám Hoàng giả, đều trợn mắt há hốc mồm, con đường Thần Cơ tiên sinh tu
luyện hoàn toàn không giống với bình thường.
Hoàng giả ở đây đều là đại nhân vật kiến thức rộng rãi, nhưng lại chưa nghe qua cách thành Hoàng này.
Nhưng Thần Cơ tiên sinh vừa thành Hoàng, khí tức kinh khủng kia phát ra lại
thập phần mãnh liệt, ở đây có Hoàng giả tiểu thành, luận khí tức còn kém xa Thần Cơ tiên sinh.
Cho dù là Hoàng giả tiểu thành cực hạn khí tức so với Thần Cơ tiên sinh vẫn có chỗ không bằng.
Vừa thành Hoàng, cường độ khí tức liền bức thẳng Hoàng giả đại thành, có thể thấy thực lực Thần Cơ tiên sinh biến thái cỡ nào.
Bên kia Tịch Dương Lâu lại nhiều thêm một vị Hoàng giả, hơn nữa là thực lực còn bức thẳng Hoàng giả đại thành.
Thập đại Hoàng giả, tuy rằng thực lực tổng hợp so ra vẫn kém mười hai đại
Hoàng giả đối phương, nhưng cuối cùng cũng cân bằng được chút ít.
Giờ phút này, cường giả Trung châu lại kinh động, khí tức Hoàng giả lại
nhiều thêm một cái, khí tức của hai mươi hai vị Hoàng giả!
Tuy
rằng Tây Huyền Vực hội tụ 200~300 vị Hoàng giả, Hoàng giả ở Truyền Tống
Trận bên ngoài Tịch Dương Thành ngoài vạn dặm lúc này cũng đã chạy tới
phụ cận Tịch Dương Thành, nhưng khí tức của bọn hắn cũng không phóng ra
ngoài, cho nên người khác không thể cảm ứng được.
- Ha ha ha... !
Tiếng cười như gà mẹ đẻ trứng của Vân Truy Nguyệt lại vang lên, nói:
- Vừa Thành Hoàng đã có thể sánh với Hoàng giả tiểu thành cực hạn, thực
lực không tệ ah, bất quá, vậy thì làm được gì? Nhiều hơn một cái ngươi,
là có thể nghịch chuyển thực lực sao? Ha ha ha... Ta sao lại cảm thấy
ngươi rất không tự biết mình đấy?
Tu vi của Phong Nguyệt song tẩu đều là Hoàng giả đại thành, một người có thể thắng bát đại Hoàng giả
bình thường của Tịch Dương Lâu, một người khác có thể thắng Thần Cơ
tiên sinh, thập đại Hoàng giả Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá
Đình... liên thủ, Yến Cô Thành cũng xa xa không phải là đối thủ.
Vân Truy Nguyệt nói không sai, cho dù nhiều thêm Thần Cơ tiên sinh, cũng không có khả năng nghịch chuyển thực lực được.
Bất quá, Thần Cơ tiên sinh đã trẻ lại như hơn ba mươi tuổi lại thủy chung bảo trì vui vẻ, tự tin vạn phần, nói:
- Nghịch chuyển thực lực, đương nhiên không phải dựa vào ta, mà là ---- hắn!
Trong khi nói chuyện, tay Thần Cơ tiên sinh chỉ về phía Huyền Thiên nói.
Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt sững sờ!
Thập đại Hoàng giả Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình... càng sững sờ!
Mà ngay cả không ít Hoàng giả của Tịch Dương Lâu cũng đều sửng sờ!
- Ah ha ha ha ha... !
Vân Truy Nguyệt sau khi yên lặng một lúc bỗng cười ha hả, tựa hồ như kéo
căng dây thanh ra, rốt cục phát ra tiếng cười bình thường một lần, chỉ
vào Huyền Thiên khinh thường đến cực điểm nói:
- Bằng hắn? Một tên tiểu bối Vương giả tiểu thành?
Xích Truy Phong cười lạnh nói:
- Hắc hắc hắc hắc... ! Ngươi xác định không phải mình đang nói đùa đấy chứ?
Thập đại Hoàng giả Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình... cũng
khinh thường nở nụ cười. Tuy rằng Huyền Thiên mượn nhờ cơ hội độ kiếp,
chém giết qua Chuẩn Hoàng, nhưng ở đây đều là Hoàng giả.
Chuẩn Hoàng, Hoàng giả, chênh lệch một chữ lại khác biệt như thiên địa.
Hơn nữa, Hoàng giả ở đây còn không phải một hai người, bọn hắn khoảng chừng mười hai đại Hoàng giả, càng không nói đến trong bọn họ Hoàng giả bình
thường rất ít, hơn nữa là Hoàng giả tiểu thành, Hoàng giả tiểu thành cực hạn, số lượng nhiều nhất là Hoàng giả đại thành.
Dùng cường độ
Linh Khu của bọn hắn, đừng nói chiến đấu, đứng bất động ở đó, nếu võ giả dưới Hoàng giả không có Bảo khí Hoàng cấp cũng khó mà tổn thương được
bọn họ chút nào.
Chúng Hoàng giả đều ở trên bầu trời cao ngàn
mét, Hoàng giả đối phương khinh thường cười khẽ, Hoàng giả bên phía Tịch Dương Lâu cũng có chút không thể tin, tuy rằng Huyền Thiên quả thật
biến thái, nhưng sao có thể bằng vào hắn liền có thể nghịch chuyển chênh lệch với đối phương được?
Bất quá, giờ phút này võ giả trong
Tịch Dương Lâu lại nguyên một đám khiếp sợ không thôi, bọn hắn thấy trên vòm trời đã hội tụ một vòng xoáy Lôi Đình cự đại, không biết phạm vi
bao nhiêu dặm, bao phủ trọn phiến thiên không này.
- Có thiên kiếp --!
- Có thiên kiếp --!
Cảm giác của Hoàng giả rất nhạy cảm, rất nhanh, Hoàng giả ở cách Tịch Dương Thành ngoài trăm dặm cùng với Hoàng giả trên không Tịch Dương Thành đều phát giác biến hóa trên vòm trời.
Bọn người Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình trông thấy lôi đình trên bầu trời đều thần
sắc chấn động, bọn hắn biết rõ, Huyền Thiên đúng là mượn nhờ lôi kiếp
chi lực chém giết qua Chuẩn Hoàng, bất quá bọn hắn rất nhanh liền khôi
phục bình thường, bọn hắn cũng không phải Chuẩn Hoàng, cho dù có lôi
kiếp thì cũng không sợ Huyền Thiên.
Xích Truy Phong ngẩng đầu
nhìn bầu trời, tuy rằng vòng xoáy Lôi Đình kia có chút to lớn, nhưng bọn hắn thành Hoàng đều vượt qua thiên kiếp, Thần Cơ tiên sinh vừa mới
Thành Hoàng, cái này rõ ràng là thiên kiếp thành Hoàng, bọn hắn cũng
không có gì e ngại cả.
Xích Truy Phong cười lạnh nói:
- Độ kiếp mà thôi, hẳn là ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ sợ lôi kiếp của ngươi sao, nên sợ hẳn là bọn hắn a... !
Xích Truy Phong chỉ về phía Huyền Thiên, cùng với bát đại Hoàng giả bình thường của Tịch Dương Lâu.
Thần Cơ tiên sinh lại mỉm cười, nói:
- Chuẩn bị tiếp nhận thịnh yến Lôi Đình đi, thuận tiện thưởng thức thoáng một phát phong thái Huyền Thiên mượn lôi kiếp trảm Hoàng thế nào!
Oanh ----!
Thần Cơ tiên sinh vừa dứt lời, liền một có một tiếng sấm ầm vang, một mảnh
lôi quang khủng bố đột nhiên từ phía trên khung lập tức bổ xuống dưới.
Lôi quang kia bao phủ phương viên trăm dặm, là một mảnh lôi hải cực lớn, trong nháy mắt liền bổ lên người Thần Cơ tiên sinh.
Đồng thời, tất cả Hoàng giả trong phương viên trăm dặm toàn bộ đồng loạt bị lôi kiếp bổ kích, kể cả Huyền Thiên trong đó nữa.
Tất cả Hoàng giả đã sớm có chuẩn bị, Cương Nguyên hộ tráo bên ngoài cơ thể
một tầng lại một tầng bao phủ, công kích lôi kiếp lần đầu, cũng không
công phá được phòng ngự của bọn hắn.
Thần Cơ tiên sinh thì trên
đầu hiện lên Thiên Cơ Kính phỏng chế, một nhúm hào quang bao phủ lấy
hắn, tựa hồ một nửa của hắn không còn tồn tại, lôi kiếp bổ về phía hắn
vậy mà toàn bộ đều rơi vào khoảng không.
Thần Cơ tiên sinh là mục tiêu của lôi kiếp, lôi kiếp từ trên trời giáng xuống, bổ tới ngang Thần Cơ tiên sinh liền đình chỉ, cũng không bổ xuống đại địa.
Tất cả
Hoàng giả ở đây đều đang chống cự lôi kiếp, hơn nữa, cá Hoàng giả như
Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt, Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương
Phá Đình vẫn còn dư lực công kích về phía Hoàng giả của Tịch Dương Lâu.
Tịch Dương Lâu bên này, bát đại Hoàng giả bình thường đều đang kiệt lực ngăn cản lôi kiếp, chỉ có Yến Cô Thành, Thần Cơ tiên sinh là rảnh tay đối
địch.
Phản ứng của Huyền Thiên hoàn toàn khác với Hoàng giả khác. Chỉ thấy lôi kiếp đánh xuống, hắn vậy mà không chút phòng ngự, cũng
không có nửa điểm né tránh, ngược lại đón lôi kiếp phóng lên bầu trời,
cả người đều bao phủ trong lôi hải.
Khoan khoái dễ chịu! Khoan khoái dễ chịu cực độ!
Lôi kiếp này so với lôi kiếp lúc Huyền Thiên thành Vương cường đại hơn đâu chỉ gấp mười lần.
Lôi kiếp lúc Huyền Thiên thành Vương là lôi điện tứ trọng thượng phẩm, có
thể đánh chết Vương giả đỉnh tiêm, Chuẩn Hoàng cũng kiên trì không được
bao lâu.
Mà lôi kiếp giờ khắc này lại do lôi điện ngũ trọng tạo
thành, đại bộ phận là lôi điện ngũ trọng hạ phẩm, còn có bộ phận là ngũ
trọng trung phẩm, trách không được ngay cả Hoàng giả đại thành cũng
phòng bị ngăn cản, lôi kiếp do lôi điện ngũ trọng trung phẩm tạo thành
có uy lực chém giết Hoàng giả đại thành.
Huyền Thiên thân mang
Ngự Lôi Châu, có thể hấp thu Lôi Đình chi lực, lôi kiếp càng mạnh, thực lực gia trì trên người Huyền Thiên lại càng mạnh.
Một mảnh lôi
hải như thế, Ngự Lôi Châu như kình ngư hấp thủy, trong nháy mắt liền hấp thu đến tràn đầy. Hơn nữa, Ngự Lôi Châu tựa hồ có năng lực sàng chọn
cường độ Lôi Đình, cơ hồ hấp thu toàn bộ lôi điện ngũ trọng trung phẩm
trong lôi kiếp.
Thực lực Huyền Thiên phi tốc tăng lên, vốn sau
khi hắn trở thành Vương giả tiểu thành thì thực lực so với Vương giả đại thành đỉnh phong còn mạnh hơn, hiện giờ thực lực càng lập tức tăng vọt
đến Vương giả đỉnh tiêm .
Sau đó! Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong
--Vương giả đỉnh tiêm cực hạn -- Chuẩn Hoàng, cho dù là thực lực đến
Chuẩn Hoàng nhưng vẫn không có chút dừng lại, lập tức liền đạt đến cấp
Hoàng giả.
Lần thứ nhất cảm nhận được thực lực khủng bố của Hoàng giả, cảm giác kia, mỹ diệu giống như ở trong sơn mạch Lôi Đình, khi
Huyền Thiên vẫn còn là Thiên giai cảnh đã cảm giác được thực lực của
Vương giả vậy.
Lôi điện ngũ trọng trung phẩm đối ứng với Hoàng
giả cảnh trung kỳ, số lượng nhiều thì dù là Hoàng giả đại thành cũng
phải bị đánh chết.
Tuy rằng lôi điện ngũ trọng trung phẩm trong
lôi hải không nhiều, nhưng đều bị Ngự Lôi Châu hấp thu, thực lực Huyền
Thiên tăng lên đến cấp Hoàng giả vẫn chưa đình chỉ, tiếp tục một đường
tăng vọt.
Hoàng giả bình thường -- Hoàng giả tiểu thành -- Hoàng
giả tiểu thành cực hạn -- Hoàng giả đại thành -- Hoàng giả đại thành
đỉnh phong!
Trọn vẹn tăng lên đến Hoàng giả đại thành đỉnh phong mới ngừng lại.
Mượn nhờ lôi kiếp khủng bố của Thần Cơ tiên sinh, thực lực của Huyền Thiên
vẫn mà điên cuồng tăng lên đến tình trạng Hoàng giả đại thành đỉnh
phong..
Nếu lôi điện ngũ trọng trung phẩm trong lôi kiếp đủ thì
thực lực của Huyền Thiên có thể sẽ đạt tới Hoàng giả cảnh trung kỳ đỉnh
phong, cũng chính là Hoàng giả đại thành cực hạn, so với Yến Cô Thành
còn cao hơn một bậc.
Cổ lôi kiếp này bổ đến thập phần hung mãnh,
lôi điện bình thường đánh xuống ngay lập tức liền tán, nhưng lúc này lại trọn vẹn bổ năm sáu lượt hô hấp thì lôi kiếp mới dần tán đi.
Hoàng giả không chiến đấu đều kinh ngạc nhìn hướng Huyền Thiên biến mất,
không biết Huyền Thiên bị lôi điện ngũ trọng hạ phẩm, trung phẩm bổ
trúng đến cùng có còn mạng không.
Nhưng trong tích tăc khi lôi
hải vừa nhạt nhòa, chợt, một thân ảnh toàn thân mang theo lôi điện chi
chi, như là Lôi Thần, mang theo khí tức khủng bố đến cực điểm bỗng nhiên giáng xuống.
Là Huyền Thiên! Khí tức của Hoàng giả đại thành đỉnh phong!
Chúng Hoàng giả trợn mắt há hốc mồm, đồng tử lập tức phóng to gấp đôi.
Huyền Thiên tuy rằng vẫn bị giam cầm hư không, không cách nào thuấn di, nhưng tốc độ như điện, vọt tới một tên Hoàng giả cách gần hắn nhất, là Đằng
Định Khôn của Liệt Hỏa Vực Đằng gia.
Người trên không trung, Huyền Thiên dùng tay hóa kiếm, chém tới Đằng Định Khôn.
XÍU... UU! ------!
Một đạo kiếm khí như là tia điện chợt bổ ra.
Đó là Lôi Đình kiếm khí do Lôi Đình áo nghĩa tinh khiết nhất ngưng tụ mà thành!
Giờ phút này Thiên lôi ngũ trọng hạ phẩm, trung phẩm trong cơ thể Huyền
Thiên đối với Hoàng giả đại thành cũng có được uy hiếp trí mạng, Hoàng
giả đại thành trở xuống, vậy càng là trí mạng trong trí mạng rồi!
Lôi Đình kiếm khí quá nhanh, tia điện lóe lên liền đến trước mặt Đằng Định Khôn.
Đằng Định Khôn muốn thuấn di, nhưng hư không bốn phía bị giam cầm, thuấn di cũng không được, hắn chỉ có thể né tránh.
Nhưng tốc độ né tránh sao bì kịp với tốc độ của Lôi Đình kiếm khí, trong chốc lát, Lôi Đình kiếm khí liền bổ trúng Đằng Định Khôn.
Dù Linh Khu thất phẩm của Đằng Định Khôn đạt đến trình độ tứ giai đỉnh phong, vô
cùng chắc chắn nhưng bị Lôi Đình kiếm khí lập tức bổ ra.
Mặc dù
không chém Đằng Định Khôn thành hai khúc, nhưng một đạo vết kiếm khủng
bố sâu hơn 10cm lại từ đỉnh đầu thẳng tắp bổ xuống đan điền.
Đan
điền! Trái tim! Cổ họng! Mi tâm! Tất cả chỗ hiểm toàn bộ đều bị phá vỡ,
mà ngay cả Võ Hồn trong mi tâm cũng bị lập tức chém giết.
Cho dù là Hoàng giả, nhận lấy công kích như thế, Võ Hồn bị diệt, cũng phải lập tức chết ngay lập tức.
Huyền Thiên mượn nhờ lôi kiếp chi lực, vừa ra tay, vậy mà miễu sát một vị Hoàng giả tiểu thành.