Trước kia ba nhà Ngưu, Trình, Trương đều phải nộp lên tới năm phần, mà
nay Hoàng gia chỉ cần nộp hai phần, mỗi năm coi như tiết kiệm được ba
phần lợi nhuận.
Một thành trấn, tiền lời mỗi năm đều phải hơn cả
trăm vạn lượng bạc, cả Bắc Mạc huyện, lợi nhuận mỗi năm có thể đạt tới
mức ba bốn trăm vạn lượng, tiết kiệm được ba phần lợi nhuận, cũng là
tiết kiệm được hơn một ngàn vạn lượng bạc, tài phú của Hoàng gia, cho dù là ba nhà Ngưu, Trình, Trương cộng lại cũng còn thua xa.
Có tiền tài rồi, liền có thể mua thêm được rất nhiều linh dược, đan dược chữa
thương, trị hết được thương thế, giải phóng tu vi, làm cho thực lực của
Hoàng gia ngày càng mạnh hơn.
Tuy là Hoàng gia cũng không có tính toán sẽ mở rộng thế lực ra khỏi Bắc Mạc huyện, thế nhưng thực lực càng
cường đại thì lại càng đảm bảo cho sự an toàn.
Hơn nữa, tu vi tới Địa giai, đan dược và linh dược trị liệu thương thế không phải cứ có
tiền là có thể mua được, đó đều là thiên tài linh bảo chỉ có thể gặp chứ không thể cầu được, hoặc là thiên giới đan dược lấy đồ ra đổi, sản
nghiệp lớn hơn nữa, tu vi của Hoàng gia nhiều nhất có thể khôi phục tới
cảnh giới Tiên Thiên cảnh đỉnh phong.
Nếu muốn chính thức khôi
phục tới mức đỉnh phong, chỉ có thể dựa vào chính mình để đi tìm mấy thứ thiên tài địa bảo kia, hoặc là dùng mấy thứ vật phẩm quý trọng để đổi
lấy thiên giới đan dược, ngân lượng chỉ là thứ lưu hành đối với các võ
giả từ Địa giai trở xuống mà thôi, đối với mấy cường giả ngoài Địa giai
thì không có chút tác dụng nào, mỗi một vị cường giả Địa giai cũng không thiếu bạc.
Hoàng gia an ổn phát triển ở Bắc Mạc huyện, Huyền
Thiên ở trong sơn cốc bên cạnh Hoàng Bách Trấn, mỗi ngày đều tu luyện
chân khí, rèn binh khí, luyện tập kiếm pháp, an ổn vượt qua.
Kể
từ lúc rèn ra cây trường kiếm Hoàng giai trung phẩm đầu tiên tới giờ,
sau đó cứ cách chín ngày vũ khí mà Huyền Thiên rèn được lại tăng thêm
một phẩm cấp nữa, đạt tới Hoàng giai thượng phẩm.
Chỉ trong thời
gian nửa tháng ngắn ngủi, liền từ một kẻ mới tập tễnh học rèn, đã trở
thành một vị thiết tượng cao cấp rồi, nếu tốc độ này mà bị mấy tên thợ
rèn bình thường biết được, sợ là sẽ xấu hổ tới mức muốn tự sát luôn cho
rồi.
Thế nhưng, đối với luyện khí sư chân chính mà nói thì mấy
chuyện này cũng không tính là cái gì, cho dù là trở thành thiết tượng
tông sư trong vòng một ngày đi nữa, chỉ cần không vào cửa luyện khí sư
thì cũng chỉ vẫn là một thợ rèn, hoàn toàn không thể sánh được với luyện khí sư.
Cho dù là thiết tượng tông sư đi nữa, chỉ cần không phù
hợp với điều kiện trở thành luyện khí sư, hỏa thuộc tính và kim thuộc
tính trong cơ thể không thể đạt tới cấp ưu tú thì cho dù đập sắt cả đời, có thể rèn ra được danh khí cao cấp nhất đi nữa, cũng không thể nào trở thành luyện khí sư được, ở trong mắt luyện khí sư, cũng chỉ là một tên
thợ rèn nhãi nhép mà thôi.
Huyền Thiên tự nhiên biết rõ chuyện
này, chỉ có trở thành luyện khí sư, mới có thể xem như có chút thành
tựu, nên không kiêu căng tự mãn chút nào, mỗi ngày đều vô cùng dụng tâm
để tập rèn sắt.
Cứ đinh đinh đang đang mãi, thời gian cứ trôi qua từng ngày, hai mươi ngày sau, chân khí đan hạ phẩm của Huyền Thiên đã
dùng hết sạch, bất quá, lại nhờ Hoàng gia mua thêm hơn mười viên hạ phẩm chân khí đan đưa tới.
Hạ phẩm chân khí đan trị giá ba vạn lượng
bạc, đây chẳng qua là giá tông môn, ngoại trừ tứ đại tông môn, Thần Đao
vương triều cũng không còn thế lực nào khác có đan dược sư Huyền cấp,
đan dược cho tông môn mình xài còn không đủ, làm sao có thể lấy giá tông môn ra mà bán cho người ngoài được cơ chứ?
Cho nên, trên thị
trường bên ngoài, hạ phẩm chân khí đan ít nhất cũng phải ba vạn năm ngàn lượng bạc một viên, đây là lúc đan dược của tứ đại tông môn tương đối
sung túc, nếu như gặp lúc trong nội bộ của tứ đại tông môn không thể
cung ứng đủ thì trên thị trường thậm chí không có hạ phẩm chân khí đan
để mà bán kia, còn phải sang vương triều khác mà lấy về, giá cả thì lên
tới mức bốn, năm vạn lượng bạc một viên.
Hoàng gia mua cho Huyền
Thiên bốn mươi viên hạ phẩm chân khí đan, mỗi một viên bốn vạn lượng
bạc, tổng cộng tiêu hết một trăm sáu mươi vạn lượng bạc, mặc dù Hoàng
gia tịch thu được của ba nhà Ngưu, Trình, Trương hơn hai ngàn vạn lượng
bạc thì đây cũng là một con số khá lớn.
Dù sao đi nữa thì Hoàng
gia nhiều người như vậy, hiện tại có tiền rồi, vừa lúc có thể mua thêm
linh dược và linh đan chữa thương, trị hết thương thế, nhất là Hoàng Uy, tuổi còn trẻ, bản thân bị trọng thương, càng phải nhanh chóng chữa khỏi cho tốt, bằng không nếu để lưu lại bệnh căn gì, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới tu vi thành tựu sau này.
Mà về linh dược và linh đan chữa
thương cũng không có cái nào mà không đắt tới mức dọa người, hơn hai
ngàn vạn lượng bạc, đối với tất cả mọi người của Hoàng gia mà nói thì
vẫn chẳng thấm vào đâu, chỉ sợ ít nhất cũng phải một hai năm, thực lực
của mọi người trong Hoàng gia mới có thể chính thức khôi phục tới cảnh
giới của ba người Hoàng Minh Sơn, Hoàng Tề Sơn và Hoàng Côn Sơn.
Có đủ hạ phẩm chân khí đan rồi, Huyền Thiên như trước mỗi ngày dùng một
viên, buổi sáng tu luyện chân khí, buổi chiều lại rèn binh khí, buổi tối lại luyện tập kiếm pháp.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, trong nháy mắt đã qua hơn nửa tháng.
Cách lúc ba nhà Ngưu, Trình, Trương bị giết cũng qua một tháng, trải qua một tháng này, Hoàng gia rốt cuộc cũng có thể hoàn toàn khống chế tất cả
sản nghiệp của ba nhà Ngưu, Trình, Trương ở Bắc Mạc huyện trong tay, vẫn phát triển như cũ không thay đổi, tất cả đều đi vào quỹ đạo, Hoàng gia
quật khởi chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Mà Huyền Thiên, trải
qua nửa tháng cố gắng, tạo nghệ của hắn trên con đường thợ rèn rốt cuộc
lại tiến thêm một bước, rèn ra một thanh trường kiếm danh khí đầu tiên,
trở thành nhất vị thiết tượng tông sư!
Danh khí trường kiếm, được chế tạo từ một loại kim loại hiếm được gọi là Thiên Lam Thạch mà thành, chuôi kiếm, thân kiếm đều là màu lam, rộng chừng ba ngón tay, dài
khoảng tám mươi phân.
Danh khí bình thường chỉ là trong kim loại
bình thường cho thêm vào một ít kim loại hiếm, bên trong kim loại hiếm
càng có nhiều thành phần thì chất lượng lại càng tốt, càng sắc bén,
đương nhiên cái này cũng còn phải xem tài nghệ của người rèn nữa.
Thợ rèn có tài nghệ cao siêu, cho dù là thiếu một chút chất liệu cũng có
thể tinh luyện ra tinh hoa trong kim loại, rèn ra một thanh kiếm tốt,
thợ rèn tài nghệ bình thường thì cho dù có chất liệt tốt nhất đi nữa
cũng chưa chắc đã loại bỏ được hết tạp chất, chỉ có thể rèn ra một thanh kiếm rách mà thôi.
Nhưng tới lượt thiết tượng cấp bậc tông sư
thì sự khác biệt giữa tài nghệ cơ bản cũng không lớn, chủ yếu là phải
xem chính là thành phần kim loại hiếm, thanh danh phẩm trường kiếm này
của Huyền Thiên đều do Thiên Lam thạch chế tạo mà thành, ngoại trừ việc
không được rèn trên hỏa diễm đặc thù, cũng không trải qua Tiên thiên
chân khí ân cần săn sóc ra thì hầu như chẳng khác gì với bảo khí Huyền
giai hạ đẳng cả.