Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 79: Chương 79: Thu hoạch cự đại. (2)




Ba đạo hàn quang hiện lên, ba tên mã tặc Võ Đạo cảnh bát trọng trong mắt tràn đầy kinh hãi, dao bầu trong tay chúng vừa nhấc lên thì ba chuôi ngân ngư toa đã vọt đến mi tâm, đẩy thân thể ba người lui về sau ngã lên mặt đất.

Ba người ngã trên mặt đất, phát ra ba tiếng bành bành bành, đến chết vẫn trừng to mắt như trước.

Huyền Thiên vừa xuất ngân ngư toa, tất cả mã tặc liền phòng bị theo bản năng, không tiếp tục sử dụng ngân ngư toa tiến hành công kích, thừa dịp thân ảnh Huyền Thiên liền nhanh như báo săn, trong chốc lát xông vào đám mã tặc.

Truy Phong Cửu Kiếm - - Cuồng Phong Thức!

Truy Phong Cửu Kiếm - - Phong Ba Thức!

Truy Phong Cửu Kiếm - - Vô Ảnh Thức!

Trong nháy mắt Huyền Thiên liên tục thi triển ba chiêu, mỗi một chiêu đều là kiếm kỹ công kích quần thể phạm vi sát thương lớn.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên không ngớt không dứt, Huyền Thiên mỗi một chiêu, đều đánh giết mấy người, đâm bị thương mấy người, chí ít có sáu bảy vị mã tặc bị thương tổn dưới Hàn Tuyết Kiếm, ba kiếm thoáng qua một cái, bốn phía tất cả mã tặc không chết cũng tổn thương.

Thân ảnh Huyền Thiên như Du Long nghịch nước, xuyên thẳng qua tại đao khí của chúng mã tặc, lông tóc ít bị tổn thương, mà Huyền Thiên đâm ra một kiếm, mã tặc Phúc Uy Bang phải chết rất nhiều.

Đây là Mãnh Hổ nhảy vào bầy cừu, triển khai giết chóc, số lượng cừu nhiều, nhưng đối mặt giết chóc mãnh liệt, chỉ có vận mệnh bị đánh chết.

Sợ hãi, mã tặc Phúc Uy Bang lại một lần nữa sợ hãi!

Rốt cuộc bất chấp vây giết Huyền Thiên, tất cả mã tặc hoảng sợ giải tán, bỏ chạy tứ phía.

Hai vị thủ lĩnh Võ Đạo cảnh cửu trọng kia là nhóm đầu tiên bỏ trốn mất dạng.

Mã tặc trốn chết càng mất đi lực lượng ngăn cản, thân ảnh Huyền Thiên như mũi tên, tốc độ Báo Ảnh Thuật đề tới cực điểm, so với tuấn mã còn nhanh hơn.

Chỉ trong mười bước đã đuổi theo một gã mã tặc, kiếm quang lóe lên, tên mã tặc này thân thể và đầu lâu liền bị phân ra.

Lại là mười bước, Huyền Thiên đuổi theo một tên mã tặc khác...

Mười bước giết một người, Huyền Thiên một hơi, trọn vẹn đuổi hơn ba trăm bước, lại chém giết hơn ba mươi tên mã tặc, ác khí trong nội tâm mới tán đi, đợi đến khi Huyền Thiên lại vận khí súc khí thì mã tặc còn lại đã chạy như điên, xa xa chỉ còn là những chấm nhỏ.

Một trận chém giết Đại đương gia, Nhị đương gia, Tam đương gia Phúc Uy Bang, bang chúng khác cũng chém giết sáu bảy mươi người, mã tặc đào tẩu, còn chưa đầy một nửa, coi như là đại hoạch toàn thắng rồi.

Hơn nữa, còn có Âm Cửu Cừu tu vị Võ Đạo cảnh thập trọng đỉnh phong, thực lực người này cao hơn cả Đại đương gia và Nhị đương gia, khẳng định không phải người Phúc Uy Bang người, không biết là lai lịch ra sao.

Huyền Thiên nhìn sáu bảy người năm trên mặt đất, trong đó đại bộ phận là thi thể, còn có một vài mã tặc chỉ bị trọng thương, còn chưa tử vong, nhưng đã mất đi năng lực hành động.

Cách Huyền Thiên gần nhất là một gã mã tặc bị thương, vừa rồi Huyền Thiên một kiếm xẹt qua sau lưng hắn, chém hắn xuống ngựa như vẫn chưa lập tức tử vong.

- Đừng giết ta, ta bên trên có mẹ già 80, dưới có con gái mười tám tháng... !

Thấy Huyền Thiên đi tới, người này liền hoảng sợ quát to lên.

Nhưng hắn một câu lời còn chưa nói hết, Huyền Thiên đã đâm xuyên tim, chấm dứt tánh mạng của hắn, sau đó lục lọi trên người hắn một hồi.

Lần trước ở sơn mạch Âm Phong, Huyền Thiên đánh chết không ít bang chúng Phúc Uy Bang, gặt hái được không ít đan dược, tổng giá trị hơn hai mươi vạn lượng bạc.

Lần này đánh chết nhiều hơn.., hơn nữa phần lớn là tinh anh Võ Đạo cảnh thất trọng, bát trọng, còn chém giết ba vị đương gia, thu hoạch khẳng định càng lớn.

Chuyện cố ý hại mạng người, hại cả người lẫn vật đương nhiên Huyền Thiên sẽ không làm.

Nhưng là! Đánh chết mấy tên cường đạo, mã tặc này Huyền Thiên cũng sẽ không ra vẻ thanh cao, đối với tài vật trên người bọn chúng làm như không thấy.

Lúc này mã tặc của Phúc Uy Bang thật sự không phải là ra ngoài đánh chết yêu thú lịch lãm rèn luyện, mà là cướp bóc thôn trang quay về.

Cho nên, trên người từng mã tặc đều có không ít ngân phiếu, ít thì mấy ngàn, nhiều thì hơn vạn.

Mã tặc đã bị chết Huyền Thiên trực tiếp lấy đi ngân phiếu trên người.

Còn chưa chết thì Huyền Thiên cũng không cố ý tra tấn bọn hắn, mà chỉ bổ sung một kiếm, kết thúc nổi thống khổ của bọn hắn.

Kể cả Đại đương gia, Nhị đương gia, Tam đương gia trong đó, toàn bộ mã tặc Phúc Uy Bang tổng cộng bị Huyền Thiên đánh chết 67 tên.

Huyền Thiên tổng cộng từ trên thi thể mã tặc Phúc Uy Bang gặt hái được bốn mươi tám vạn lượng ngân phiếu, trong đó, ngân phiếu trên người ba vị đương gia là nhiều nhất, tổng cộng có hơn mười vạn lượng.

Ra ngoài đốt giết, trên người mã tặc Phúc Uy Bang mặc dù có nhiều ngân phiếu nhưng đan dược lại ít hơn rất nhiều.

Đan dược thu hoạch được thì Tôi Thể Đan thượng phẩm mười khỏa, Tẩy Tủy Đan hạ phẩm mười hai khỏa, Ngưng Khí Đan hạ phẩm mười lăm khỏa.

Tẩy Tủy Đan, Ngưng Khí Đan trung phẩm tất cả năm khỏa, đây đều là đan dược đạt được từ tay Tam đương gia, về phần Tẩy Tủy Đan và Ngưng Khí Đan thượng phẩm là thu hoạch được nhiều nhất, có tất cả mười chín khỏa, trên người Đại đương gia tất cả mười khỏa, Nhị đương gia chín khỏa.

Số lượng đan dược tuy ít nhưng giá trị lại xa xỉ, Tẩy Tủy Đan, Ngưng Khí đan thượng phẩm đều có giá 9000 lượng bạc một khỏa, là đan dược cần thiết cho võ giả Võ Đạo cảnh thập trọng tu luyện.

Chỉ cần 38 khỏa Tẩy Tủy Đan, Ngưng Khí đan thượng phẩm thì giá trị đã là 34 vạn 2 ngàn lượng, tổng giá trị tất cả đan dược so với ngân phiếu trên người chúng mã tặc cũng không ít hơn bao nhiêu.

Đan dược là vật phẩm cần cho võ giả tu luyện, không có đan dược, tu luyện sẽ nhiều công ít, cho nên, đan dược cơ hồ có thể lưu thông như một loại tiền, cũng giống như bạc, là giá trị thể hiện tài phú.

Thu hoạch toàn bộ tài vật trên người 67 vị mã tặc Phúc Uy Bang, Huyền Thiên đi tới trước mặt Âm Cửu Cừu.

Âm Cửu Cừu hai chân đều đứt, giờ phút này tuy rằng đã điểm lên huyệt đạo hai chân khiến máu ngừng chảy, nhưng từ đầu đã đổ máu quá nhiều, cả người hắn thoạt nhìn một mảnh trắng bệch, hết sức yếu ớt.

Thần sắc hung hăng càn quấy, càn rỡ lúc trước tất cả đều đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại hấp hối.

Huyền Thiên một kiếm một kiếm kết thúc tánh mạng những mã tặc bị thương kia, Âm Cửu Cừu đều thấy rõ, giờ phút này thấy Huyền Thiên đi đến cạnh hắn thì thân thể nhịn không được run rẩy.

- Không nên giết ta, ngươi không thể giết ta, sư phụ ta là cao thủ Tiên Thiên cảnh, ngươi nếu giết ta thì ngươi cũng sống không được đâu.

Ánh mắt Âm Cửu Cừu nhìn như kiên cường nhưng trên thực tế lại không ngừng lập loè, để lộ ra sợ hãi trong lòng hắn.

- Ngươi không phải người Phúc Uy Bang!

Huyền Thiên hỏi:

- Ngươi là ai? Sư phụ ngươi là ai?

Thấy Huyền Thiên không trực tiếp động thủ, ngược lại hỏi sư phụ hắn, tâm cảnh Âm Cửu Cừu trấn định lại một chút nói:

- Ta gọi là Âm Cửu Cừu, sư phụ ta là cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng, ở Thần Đao vương triêu tiếng tăm lừng lẫy, người xưng là Phích Lịch Đao Khách, ngươi thả ta một mạng, ta sẽ nói cho sư phụ, bảo sư phụ hảo hảo cạm tạ ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.