Cốc Không Minh là người duy nhất của Lăng Vân Tông tiến vào trong tám người đứng đầu, chỉ cần Cốc Không Minh bị hắn đả thua ở trận này thì như vậy, lần tứ tông hội vũ lần này, ít nhất có thể khẳng định một điều, Thiên Kiếm Tông nhất định sẽ đứng trước Lăng Vân Tông.
Khóe môi của Cốc Không Minh cũng nhếch lên lộ vẻ đắc ý, tuy rằng hắn chỉ mới bước vào Tiên Thiên cảnh cửu trọng chưa quá nửa năm, nhưng đã là nhất lưu trong số những cao thủ cửu trọng rồi, trong số những người cùng cảnh giới, có thể thắng được hắn, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Mặc dù Huyền Thiên là một trong hai đại thiên tài yêu nghiệt của Thần Đao vương triều đi nữa, nhưng tu vi của hắn chỉ mới là Tiên Thiên cảnh lục trọng, cách hắn tới những ba cảnh giới, đối với Kim Liệt, Cốc Không Minh có lẽ sẽ có thêm vài phần áp lực, nhưng đối với Huyền Thiên thì toàn toàn không có.
Trên mặt hai người đều lộ ra vẻ vui mừng, đồng thời nhảy lên lôi đài.
Trong lòng Lăng Dật Trần âm thầm cầu nguyện:
- Hoàng Thiên, ngươi nhất định không được thua, ngươi là đệ nhất chủ lực của bản tông, nếu như ngươi thua thì lần này bản tông chỉ sợ là phải đứng kế cuối trong tứ đại tông môn rồi, đây là chuyện chưa từng xảy ra đó!
Những người khác của Thiên Kiếm Tông cũng đều tập trung tinh thần nhìn lên lôi đài, trận đấu này có liên quan tới thứ hạng của Thiên Kiếm Tông.
Mấy võ giả của tông môn khác cũng tinh thần sáng láng, mở to hai mắt mà nhìn, trận luận võ này là cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng quyết đấu với một trong hai đại thiên tài yêu nghiệt, là một trong hai trận luận võ được chú ý nhất trong vòng hai này.
- Thiên tài yêu nghiệt?
Ánh mắt của Cốc Không Minh đầy vẻ cười cợt, nhìn về phía Huyền Thiên:
- Ngươi phát triển đúng là nhanh thật đấy, không ngờ đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Cảnh lục trọng, đáng tiếc, đối với ta mà nói thì ngươi vẫn là không đủ nhanh, hôm nay ta liền cho thiên tài yêu nghiệt tông môn kiếm đạo của ngươi biết, cái gì mới gọi là kiếm?
Huyền Thiên bình tĩnh nhìn Cốc Không Minh, nói:
- Kiếm mạt thế chi mỹ nữ bảo phiêu! Đại biểu cho sự chính trực, đại biểu cho lòng dũng cảm, không ngừng tiến tới, đại biểu cho chính trực bất khuất, kiếm khách chỉ có hai con đường mới là vương đạo, một cái chính là nhanh, trực lai trực vãng, một cái chính là ngoan, lực lượng bá đạo, như yêu như mị, kiếm kỹ có linh xảo hơn nữa thì bất quá cũng chỉ là đường ngang ngõ tắt, Cốc Không Minh, ngươi tu luyện Tà Phong kiếm pháp đã vào tà đạo, khó mà thành đại khí bình phạt thiên hạ.
Sắc mặt của Cốc Không Minh biến thành cương cứng, hừ lạnh một tiếng:
- Con đường trên đời này có cả ngàn cả vạn, mỗi một đường cũng đều có đi thẳng tới điểm cuối cùng, kiếm đạo ngàn vạn, há lại phân chia vương đạo tà đạo, trong mắt của ta, người thắng mới là đại đạo, nhanh cũng được, hung ác cũng được, quỷ dị cũng thế mà thôi.
- Bắt đầu!
Thanh âm của Triệu Phụng Minh lúc này liền vang lên.
Ngay trong nháy mắt này, Huyền Thiên đột nhiên đạp mạnh xuống lôi đài một cái, cả người giống như một mũi tên nhọn đột nhiên bắn ra khỏi cung.
Bách Bộ Kinh Hồng!
Trong nháy mắt cư nhiên đã tới trước mặt Cốc Không Minh.
Kiếm kỹ của Cốc Không Minh lấy quỷ dị làm đầu, càng là chậm chạp thì càng có không gian để phát huy, chỉ có dùng tốc độ cực nhanh mới có thể khắc chế được nó, trong lúc điện quang hỏa thạch, kiếm chiêu quỷ dị của đối phương cản bản không thể thi triển kịp được.
Lấy nhanh chế yêu!
Lúc trước, Huyền Thiên ở trong trận luận võ tranh tài của đệ tử ngoại môn ở Thiên Kiếm Tông đã lấy nhanh chế yêu, phá kiếm kỹ của Yêu Kiếm Lý Ức Thường .
Yêu Kiếm Lý Ức Thường so với Cốc Không Minh thì đương nhiên giống như đom đóm so với ánh trăng, kiếm kỹ của Cốc Không Minh còn hơn của Yêu Kiếm Lý Ức Thường cả vạn lần.
Thế nhưng, Huyền Thiên lúc này đây so với lúc tham gia trận luận võ tranh tài của đệ tử ngoại môn ở Thiên Kiếm Tông cũng đã khác biệt một trời một vực rồi.
Bách Bộ Kinh Hồng vốn chính là một loại thân pháp có thể tăng nhanh tốc độ trong vòng trăm bước, hơn nữa Huyền Thiên thân mang cự lực, đạp mạnh xuống mặt đất. ở dưới lực phản chấn thôi động, tốc độ lại càng nhanh hơn nữa.
Huyền Thiên trong nháy mắt liền tới trước mặt của Cốc Không Minh, cũng không khác gì với Kinh Vô Bại đột nhiên bổ một đao chém tới trước mặt Hạ Cao Nghĩa, cùng một tốc độ như nhau.
Nhìn thấy tốc độ của Huyền Thiên cư nhiên lại nhanh tới mức đó, người đứng xem bốn phía trong mắt đều lộ vẻ chấn kinh, Kinh Vô Bại một mực bất động thanh sắc cũng lộ ra vài phần kinh ngạc.
Huyền Thiên là người đầu tiên trong đám đệ tử hậu bối có thể cùng so tốc độ với Kinh Vô Bại.
Đương nhiên, chỗ đáng sợ nhất của Huyền Thiên không phải ở chỗ tốc độ thân thể của hắn nhanh tới mức nào, mà chính là - - !
Trọng Nhạc kiếm của hắn đã ra khỏi vỏ, thế nhưng trong tay lại không nhìn thấy kiếm ảnh ở đâu!
Trong lòng của Cốc Không Minh cùng với người xem bốn phía đột nhiên toát ra một cái ý niệm vô cùng đáng sợ trong đầu - - Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp!
Ngay lúc ý niệm này vừa nảy ra thì một đạo quang điểm lóa mắt ngay lúc đó liền xuất hiện ở ngay giữa Huyền Thiên và Cốc Không Minh, cách Cốc Không Minh không quá ba thước.
Quang điểm lóe lên như lưu quang, liền đâm về phía trước ngực của Cốc Không Minh, trong nháy mắt hóa thành một đạo kiếm quang sáng chói.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Tru Tâm Thức!
Thân thể của Cốc Không Minh nhanh chóng lùi lại, dưới chân thi triển một loại bộ pháp kỳ diệu, nhìn như đi về phía trước, kì thực lại đang lùi về phía sau, tốc độ nhanh như phi tinh.
Trong nháy mắt, Cốc Không Minh liền lùi về phía sau hơn mười mét, khó khăn lắm mới tránh thoát khỏi sự đuổi giết của Tru Tâm Thức.
Ở trước mặt tốc độ tuyệt đối, Cốc Không Minh căn bản không kịp phản kích, Tà Phong quỷ kiếm như quỷ như yêu kia căn bản không có bất kỳ thời gian hay cơ hội nào để thi triển ra hết.
Tuy rằng tránh thoát được công kích của Trọng Nhạc kiếm, thế nhưng kiếm quang lóe ra vừa rồi cũng đã đâm vào ngực của Cốc Không Minh, tiên thiên chân khí của Huyền Thiên thập phần ngưng luyện, so với võ giả Tiên Thiên Cảnh cửu trọng cũng chẳng kém là bao, biến thành kiếm quang thì lại càng sắc bén hơn, làm cho ngực của Cốc Không Minh mơ hồ cảm thấy đau nhói, hơn nữa, y phục trước ngực cũng đã xuất hiện một vết rách.
Ngay trong lúc điện quang hỏa thạch khi lùi về sau lúc này, sợ là Trọng Nhạc kiếm đã chém qua y phục của hắn.
Cốc Không Minh còn chưa kịp cảm khái độ hung hiểm của một kiếm vừa này thì Huyền Thiên vừa mới đáp người xuống đất, lôi đài liền chấn động mạnh, mà thân thể của Huyền Thiên trong nháy mắt cũng liền bắn ra, phóng tới chỗ của Cốc Không Minh với tốc độ nhanh như chớp, Trọng Nhạc kiếm trong tay cũng đã mất đi tung ảnh.
Lại là Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp!
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp được xưng là mạnh nhất trong Huyền giai kiếm pháp, tốc độ cực nhanh, vô ảnh vô tích, giết người trong vô hình.
Kiếm chiêu vừa thi triển, người khác đều không nhìn thấy bóng kiếm ở nơi nào, đợi nhìn thấy kiếm ảnh thì nó đã chém tới trước mặt rồi.