Ti Thuận Thương răng rơi lả tả, một bên má sưng phù nên nói năng không
được rõ ràng. Nhưng mà hai mắt hắn lộ ra hung quang không hề che dấu,
một tay chỉ vào Huyền Thiên, không cần nghe hắn nói cái gì cũng biết ý
của hắn.
Sắc mặt Dương sư huynh tái nhợt,
Huyền Thiên không dễ đối phó như hắn tưởng tượng. Có vẻ đã đá trúng khối sắt rồi, nhưng mà thực lực của hắn cao hơn Ti Thuận Thương rất nhiều,
vừa rồi Huyền Thiên thi triển thực lực không mạnh lắm, chỉ có kỹ xảo. Vì thế trong lòng của hắn cũng không cho rằng, mình sẽ thua bởi Huyền
Thiên.
Dương sư huynh đi tới phía trước hai bước, hắn nhìn chăm chú Huyền Thiên Đạo:
- Huyền Thiên, ta chiến một trận với ngươi.
Ánh mắt Huyền Thiên lạnh nhạt mà bình tĩnh, nói:
- Ngươi tên là gì, xếp hàng thứ mấy?
- Dương sư huynh tên là Dương Uy, uy trong diễu võ dương oai, trong bài
danh của bậc thang thứ hai xếp hạng thứ 108. Huyền Thiên ngươi chờ bị
ngược đãi đi!
Trong bốn người, một tên ở bên trài ngoài cùng lớn tiếng nói.
Báo ra tên họ mà nói nhỏ sẽ ít có uy thế, nếu gặp người có ý sẽ cao giọng hô to để giương oai.
- Xì!
Huyền Thiên khinh thường nói:
- Dương Uy? Ta thấy ngươi lên là dương nuy (liệt dương) thì lọt tai hơn.
Lời vừa nói ra, chúng nội môn đệ tử bốn phía đều biến sắc, trong lòng cả
kinh nói: Dương Uy bài danh thứ 108, tuy rằng không cao nhưng hơn Ti
Thuận Thương 31 bậc, thực lực vượt qua xa Ti Thuận Thương có thể so
sánh, hắn dám khinh thị Dương Uy như thế sao?
Dương Uy đang dương oai bỗng hóa thành giận dữ, khí huyết xông lên, trong hai mắt lòe ra một tia huyết hồng. Hắn quát lớn:
- Tên tạp chủng không biết tôn ti trên dưới, chỉ bằng ngươi những lời
này, hôm nay sư huynh ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn ngươi.
Trong lúc nói chuyện, kiếm trong tay Dương Uy lập tức ra khỏi vỏ, một vòng
hàn quang màu trắng bắn ra. Kiếm của Dương Uy đâm tới mang theo kiếm
quang huyễn bạch xuyên thấu qua hàn khí um tùm. Không gian bốn phía
trong chốc lát giảm thấp nhiệt độ.
- Là Cửu Hàn Huyền Băng Kình!
- Là kiếm chiêu Lãnh Hàn Ngưng Sương Thứ!
Nội môn đệ tử bốn phía có người kinh hô lên.
Cửu Hàn Huyền Băng Kình giống Cửu Diễm Huyền Hỏa Công mà Huyền Thiên lựa
chọn là huyền giai đầy đủ công pháp, một băng một hỏa, uy lực không thể
khinh thường.
Mà Lãnh Hàn Ngưng Sương Thứ xứng đôi với Cửu Hàn
Huyền Băng. Dương Uy thi triển ra rất phù hợp với kiếm kỹ, uy lực tăng
gấp đôi, quả nhiên là mạnh hơn Ti Thuận Thương rất nhiều.
Huyền
Thiên còn chưa có tu luyện Cửu Diễm Huyền Hỏa Công, đối với chân khí của thủy thuộc tính Cửu Hàn Huyền Băng Kình khó có thể khắc chế. Phong duệ
còn chưa tới thì một cỗ khí lạnh vô cùng đã táp tới mặt.
Bất quá
Huyền Thiên là kiếm khác, đối với kiếm khách mà nói, chỉ cần một kiếm
nơi tay, một kiếm phá vạn pháp, không gì cản nổi...
- Trảm Phong Thức!
Một kiếm của Huyền Thiên nhanh chóng trảm lên, kiếm quang màu xanh da trời
vạch phá bầu trời tạo nên một đạo màn sáng, hàn khí phía trước bị
một kiếm của Huyền Thiên chia làm hai nữa.
Kiếm quang màu xanh da trời cùng kiếm quang màu trắng băng thuộc tính của Dương Uy trảm vào
nhau phát ra thanh âm giao kích của kim loại. Trường kiếm trong tay
người vừa chạm vào tựa hồ bất phân thắng bại, Huyền Thiên sử dụng thực
lực ngang bằng Dương Uy.
- Hả?
Trong lòng mọi người kinh nghi, Huyền Thiên chặn được công kích của Dương Uy?
- Truy Phong Thức!
Một kiếm của Huyền Thiên thăm dò thực lực mạnh yếu của Dương Uy, thân ảnh
đột nhiên lóe lên, nhanh như gió táp, dưới chân thi triển Long Hổ Bộ.
Thân thể phiêu nhiên thay đổi vị trí, kiếm trong tay như là một đám
cuồng phong nổ bắn ra.
Trước đó một giây, Huyền Thiên vẫn còn ở
phía trước Dương Uy, một giây sau kiếm quang màu xanh da trời đã đâm vào bên phải của Dương Uy.
Tốc độ nhanh và phương hướng chuyển biến
như thế khiến cho Dương Uy trở tay không kịp, ưu thế tiến công đột nhiên bị dồn ép không thể không phòng thủ.
- Cuồng Phong Thức!
Dương Uy vừa mới phòng thủ, trường kiếm trong tay còn chưa ngăn cản kiếm
quang màu xanh da trời thì chiêu thức của Huyền Thiên trong lúc đó biến
đổi, tốc độ nhanh như thiểm điện, giống nhau cuồng phong trong chốc lát, liên tục đâm ra mười tám kiếm.
Trong hư không xuất hiện một màn
quỷ dị, mười tám chuôi trường kiếm màu xanh da trời đồng thời xuất hiện
đâm ra mười tám đóa hoa kiếm khiến người ta hoa mắt.
Trong mắt
Dương Uy hiện lên vẻ khẩn trương, trường kiếm trong tay lập tức cuồng
quét hình thành một đạo kiếm mạc phòng thủ phía trước kín không kẽ hở.
Mặc kệ Huyền Thiên có bao nhiêu kiếm đâm ra đều bị hắn ngăn cản.
Nhưng mà khi hắn muốn ngăn trở tiến công của Huyền Thiên, chuẩn bị phản kích thời điểm, một đạo thanh âm gấp gáp hô to:
- Dương sư huynh coi chừng đằng sau!
Cái gì? Nhanh như vậy lại đến đằng sau? Khinh công của hắn cao tới vậy sao?
Dương Uy chấn động, lập tức quay người đánh xuống một kiếm.
Keng!
Kiếm quang màu xanh da trời cùng kiếm quang huyễn bạch trảm cùng một chỗ, phát ra một tiếng vang thật lớn.
Chặn được rồi!
Trong lòng Dương Uy cảm thấy may mắn.
Bất quá một cái bàn tay từ nhỏ biến thành lớn, từ xa tới gần, đột nhiên
xuất hiện, trong chốc lát đánh nát bấy ý may mắn trong lòng Dương Uy.
BA~- - !
Một tiếng giòn vang.
Thân thể Dương Uy lập tức bay ngược lên, thân thể quay bảy trăm hai mươi độ. Trọn vẹn hai vòng, mấy cái răng phun ra cùng miệng máu.
Kết quả so với Ti Thuận Thương không có gì khác nhau.
Thân thể Dương Uy ngã xuống đất phát ra thanh âm "bành" một cái, duy nhất
bất đồng với Ti Thuận Thương là mặt Ti Thuận Thương chỉ sưng do va chạm, mà trên mặt Dương Uy lại có một dấu bàn tay đỏ tươi.
Keng!!!
Sơ Lam Kiếm vào bao, Huyền Thiên lạnh lùng nhìn Dương Uy trên mặt đất nói:
- Không biết tự lượng sức mình, muốn ta gọi sư huynh, các ngươi còn kém
xa lắm, nói cho chủ tử của các ngươi, đừng cho chó mèo tới làm phiền ta.
Nội môn đệ tử bốn phía hít một hơi khí lạnh.
Thực lực của Dương Uy vượt xa Ti Thuận Thương có thể so sánh, nhưng mà vẫn
bị Huyền Thiên đánh bại. Hơn nữa, bị bại rất uất ức, bị Huyền Thiên tát
cho một cái đi nửa hàm răng, còn mất mặt hơn cả Ti Thuận Thương.
Đối với thực lực của Huyền Thiên, trong lòng của chúng nội môn đệ tử lại thấy cao hơn một phần.
Họ nhao nhao thầm nghĩ: không biết đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng bài danh trước 100 có thể thắng hắn không?
Dương Uy là một kẻ thực lực mạnh nhất trong bốn người, ngoại trừ Dương Uy
cùng Ti Thuận Thương, hai người khác bài danh đều ở ngoài vị trí 110,
ngay cả Dương Uy đều thất bại, đám người tự nhiên không dám khiêu chiến.
Một kẻ một quyền, một kẻ một cái tát, đối với người của Sở Phong coi như là giáo huấn không nhỏ, Huyền Thiên còn muốn đi Đan Dược Đường nhận lấy
đan dược nên sau khi nói xong liền đi tới Đan Dược Đường.
- Huyền Thiên, ta là Lệ Giang Hải bài danh thứ 88 bậc thang thứ hai khiêu chiến ngươi.
Ở bên trong đám nội môn đệ tử vây quanh có một thiếu niên chừng mười bảy đi ra.
Chưa tới mười bảy đã bước chân vào tu vi Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, hơn nữa
trong hàng đệ tử hơn 100 Tiên Thiên Cảnh nhị trọng có thể vào tầm giữa,
Lệ Giang Hải ở bên trong đám nội môn đệ tử có thể xem như một thiên tài
rồi.