Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1293: Chương 1293: Tình thế không ổn. (1)




Đương nhiên tốc độ giảm chỉ là so với lúc trước một chút thôi, trên thực tế trong nháy mắt vẫn đi được vài trăm mét.

Bất quá tốc độ vài trăm mét đối với vương giả đại thành đỉnh phong mà nói, quả thực chậm như là người bình thường vung quyền.

Chỉ thấy thân ảnh Âm Vạn La khẽ động mặc dù Phi Vân Toa La Chỉ rậm rạp chằng chịt như mưa nhưng vẫn bị Âm Vạn La đơn giản né tránh.

- Ngươi cũng nếm thử Vạn La Tuyệt Âm Chỉ của ta đi.

Âm Vạn La quát lạnh một tiếng, trong lúc nói chuyện hai chân giậm mạnh xuống.

Vèo - - !

Thân thể của hắn như là một phát đạn pháo, đột nhiên bắn lên hơn nghìn thước, thời gian một cái nháy mắt vọt tới phía trước Vân Quan cách hắn vài trăm mét.

Theo Âm Vạn La bay lên, khu vực âm hàn phạm vi hơn nghìn thước cũng đi theo.

Khu vực âm hàn vừa bay lên, đám mây trên không trung lập tức đông cứng. Trên người Vân Quan xuất hiện một tầng sương lạnh, tốc độ tiến lên, tốc độ ra chiêu đều chậm không ít!

Hưu - - !

Một ngón tay của Âm Vạn La điểm ra chỉ màu xanh nhạt.

Bất đồng cùng Phi Vân Toa La Chỉ của Vân Quan là Âm Vạn La chỉ có một kích.

Chỉ cương trong nháy mắt liền đánh ra vài trăm mét đến trước mặt Vân Quan khiến cho người ta sợ hãi.

Nó như là một cây cự bổng đâm xuyên qua bầu trời.

- Phá cho ta - - - - !

Vân Quan hét lớn một tiếng.

Hai tay của hắn tản ra hợp lại, đột nhiên bốn phía chỉ cương vô tận trong nháy mắt toàn bộ biến mất không thấy gì nữa, bị hắn thu hết trong tay, sau đó giống như cây kim so với cọng râu đối chọi với Vạn La Tuyệt Âm Chỉ.

Phi Vân Toa La Chỉ đều biến mất, trên không trung chỉ còn lại có một ngón tay!

Ba ba ba ba ba - - - - !

Hai đạo chỉ cương ngạnh kháng, Vạn Âm Tuyệt La Chỉ lập tức bị nghiền nát.

Vạn Âm Tuyệt La Chỉ dùng âm hàn chi khí làm chủ, lực công kích hơi kém, mà Phi Vân Toa La Chỉ lại thuần túy dùng tốc độ, lực công kích làm chủ. Một khi đối bính, đương nhiên là Vạn Âm Tuyệt La Chỉ tan biến.

Bất quá Phi Vân Toa La Chỉ mỗi khi đánh tan Vạn Âm Tuyệt La Chỉ một tấc, sẽ bị bao phủ một tầng sương lạnh, khi mà đem toàn bộ Vạn Âm Tuyệt La Chỉ đánh tan thì Phi Vân Toa La Chỉ cũng hóa thành một cục nước đá.

Một cỗ khí tức cực kỳ rét lạnh đột nhiên từ đầu ngón tay lan tràn toàn thân Vân Quan làm hắn rùng mình một cái.

- Hắc hắc hắc hắc. . . !

Thanh âm Âm Vạn La đột nhiên vang lên phía trước Vân Quan:

- Phá cũng vô dụng!

Tiếng xé gió nhọn hoắt gào thét tới, Âm Vạn La xuất thủ như điện, lại một đạo Vạn La Tuyệt Âm Chỉ điểm về phía Vân Quan.

Vân Quan bị hàn khí xâm lấn, thân thể lạnh cứng, tốc độ lập tức chậm chạp rất nhiều. Bị hơn mười chỉ của Âm Vạn La rốt cục chậm lại, không cách nào đuổi kịp Âm Vạn La, sau đó bị một đạo Vạn La Tuyệt Âm Chỉ bắn trúng lồng ngực.

Một lỗ máu lập tức sinh ra, máu tươi tiêu xạ, lồng ngực Vân Quan cơ hồ bị bắn thủng, thân thể như mũi tên bay ngược về phía sau.

- Ta nhận thua - - !

Vân Quan nhổ ra một ngụm máu đông thành băng trên không trung nói.

Trận luận võ thứ hai chấm dứt, Âm Vạn La tuy rằng không thắng gọn ghẽ như Kiếm Nhân Hạo, nhưng tốc độ luôn thắng, tà phái hòa chín phái một ván, cục diện ngang nhau.

- Trận thứ ba Hỏa Phượng ta xuất chiến!

Ngay tại lúc Âm Vạn La bay trở về thì đồng thời một đạo hồng sắc thân ảnh từ bên trong tà phái vương giả bay ra. Đây là một nữ tử xinh đẹp đến mức tận cùng nhìn bề ngoài mười bảy mười tám tuổi, nàng mặc váy màu đỏ, tóc dài màu đỏ, cả người như hỏa diễm Phượng Hoàng lao ra.

Đệ nhất mỹ nữ tà phái, Bái Hỏa Giáo giáo chủ chi nữ - - Hỏa Phượng, ngang hàng với Phạm Băng Nhi Phiêu Tuyết Các Thiên Châu đệ nhất mỹ nữ.

Hỏa Phượng bay đến Thiên Long đài, mắt phượng rất xa nhìn Phạm Băng Nhi nói:

- Phạm muội muội, đến chơi với tỷ nào.

Hỏa Phượng đã 26 tuổi lớn hơn Phạm Băng Nhi nửa tuổi, hai người đều là vừa tròn 25 tuổi trở thành vương giả đại thành.

Phạm Băng Nhi mới là vương giả đại thành hơn nửa năm, mà Hỏa Phượng đã hơn một năm, luận tu vi hẳn là Hỏa Phượng hùng hậu hơn.

Bất quá thực lực vũ giả từ trước đến nay không phải ai tu luyện được lâu ai thì lợi hại hơn, hết thảy đều phải qua thực chiến mới biết được.

Phạm Băng Nhi cùng Hỏa Phượng là hai nữ vương giả duy nhất, Phạm Băng Nhi đã sớm coi nàng là đối thủ. Hiện tại bị điểm tên khiêu chiến, đương nhiên là từ tràng kỷ bay xuống Thiên Long đài.

Thần sắc Phạm Băng Nhi lạnh như băng như là một khối hàn băng, Hỏa Phượng như là một đoàn Liệt Diễm.

Hai người đều là tuyệt sắc mỹ nữ số một Thiên Châu, cả hai đứng cùng nhau, mỗi người mỗi vẻ thật khiến người ta mãn nhãn.

Không nói Kiếm Nhân Hạo, Âm Vạn La. . .các hậu bối vương giả ở đây, mà ngay cả lão bối nhìn hai nàng đều có chút tỏa ánh sáng.

Hỏa Phượng nhìn Phạm Băng Nhi, hai người tuy rằng nổi danh, nhưng một ở Chính Đạo Liên Minh, một tại Tà Phái Liên Minh khó có thể gặp mặt bên ngoài. Lúc này đây Hỏa Phượng tựa hồ muốn nhìn Phạm Băng Nhi cho đủ.

- Muốn đánh thì đánh, nhìn cái gì?

Phạm Băng Nhi lạnh lùng thốt lên.

Hỏa Phượng mỉm cười nói:

- Nghe nói vẻ đẹp của ngươi nổi danh cùng tỷ, tỷ đương nhiên phải nhìn xem ngươi danh xứng với thực không. Hiện tại xem ra đám người đánh giá cũng không tệ lắm, bất quá ngươi rất dễ thương nhưng quá lạnh lùng, giống như là một khối băng vậy. Lại đây nào, để tỷ tỷ dùng nhiệt độ ôn hòa tan chảy ngươi ra, cười một cái cho tỷ xem.

Thần sắc Phạm Băng Nhi một mực lạnh như băng, nói:

- Muốn đánh thì đánh, cười cái gì mà cười.

- Ha ha. . . ! Ngay cả cười cũng không cười, ngươi thật không thú vị.

Hỏa Phượng cười ha ha nói:

- Đánh nhiều quá rất khó coi, tỷ chơi với ngươi. Phạm tiểu muội, không được thì phải đầu hàng nhé, nhìn ngươi như hoa như ngọc, tỷ làm bị thương ngươi thì rất đau lòng a.

- Ngươi thật nhiều lời, muốn đánh thì đánh, không đánh ngươi thì nhận thua!

Thần sắc Phạm Băng Nhi không thay đổi nói.

- Vậy thì tới đi - - !

Dáng tươi cười Hỏa Phượng vừa thu lại, chiến đấu bắt đầu, ánh mắt của nàng trở nên vô cùng chăm chú.

Hô - - - - !

Theo Hỏa Phượng khẽ động, hỏa diễm trên người của nàng đột nhiên bốc cháy lên, trong chốc lát liền đại hỏa ngập trời, hỏa lãng (sóng lửa) bốc cháy lên trăm ngàn thước.

Một đầu Hỏa Phượng Hoàng dài đến ngàn thước cực lớn đột nhiên từ trong ngọn lửa ngập trời phóng lên trời ập xuống Phạm Băng Nhi.

Sóng nhiệt kinh khủng kia đánh tới, Huyền Thiên bên trên tràng kỷ phía đông lập tức cảm nhận được.

Ngay một khắc này, Phạm Băng Nhi động, hai tay nàng vẽ một cái, bầu trời trên đỉnh đầu đột nhiên biến hóa rơi xuống ngàn vạn băng tuyết.

Huyền Thiên cảm giác được, nhiệt khí bị diệt hết băng phong thổi tới!

Trong nháy mắt sau đó, trên tay Phạm Băng Nhi nhiều thêm một thanh trường kiếm do băng tinh tạo thành, một kiếm chém ra, vô số băng tuyết ngưng tụ hình thành một đạo Băng Tinh Kiếm cương cự đại trảm tới Hỏa Phượng Hoàng cực lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.