Tây Vực Huyền Gia! Phủ gia chủ!
Âm Cơ thuấn di hư không mà đi,
tuy rằng nàng cương nguyên tối đa chỉ đủ nàng sử dụng bí bảo liên tục
thuấn di hơn một canh giờ, rồi sau đó liền phải tiến hành khôi phục,
nhưng tốc độ phi thường nhanh, vẻn vẹn dùng hai ngày đã về tới Thần
Huyền Thành đại thành đệ nhất Tây Vực.
Trong Thần Huyền Thành là nơi ở của Huyền Gia bá chủ Tây Vực.
Kiếm Công Tử đã chết hai tháng, nhưng Huyền Ky vẫn vô cùng phẫn nộ.
Âm Cơ vừa về đến, Huyền Ky liền bắt đầu hỏi:
-Sao rồi? Đã phá được Thiên Kiếm Tông chưa?
Âm Cơ lắc đầu, nói:
- Nửa bước vương giả sau lưng Huyền Thiên cực kỳ cường đại, hơn nữa tinh
thông trận pháp, bảo hộ Thiên Kiếm Tông suốt nửa tháng, ta không thể
công phá trận pháp, đám người từ Thiên Tinh Các trở về, ta không địch
lại nửa bước vương giả, đành phải trở về. . .
Hai ngày thời gian
này, tin tức Huyền Thiên cùng Đệ Nhất Công Tử đại chiến truyền đến đông, nam, tây, bắc tứ vực và các đại bá chủ thế lực.
Huyền Ky căm hận nói:
- Vị nửa bước vương giả kia hơn bốn mươi năm trước là nhân vật truyền kỳ
Mạc Thiên Ky, thời điểm ta mới sinh, hắn đã danh chấn thiên hạ, nhưng
lại biến mất nhiều năm, không nghĩ tới bây giờ tái hiện Thần Châu. Nghe
tin tức từ Thiên Tinh Thành truyền đến , Mạc Thiên Ky đại chiến Kiếm
Nhân Xuân cùng Tàng Vạn Tuyệt, lấy một địch hai mà không bại. Còn tên
khốn kiếp kia không biết vì sao có thể hấp thu Lôi Đình chi lực chém Đệ Nhất Công Tử một phát, ngay cả Tàng Vạn Tuyệt đều tổn thương trong tay
hắn. Năng lực tên khốn này chúng ta đều xem nhẹ....
Âm Cơ nói:
- Đám người hung hăng càn quấy không lâu đâu, ở Thiên Châu đại địa đã
có lời tiên đoán của Cổ Lão. Sau thượng cổ vạn năm là xu thế rầm rộ,
cách trở của Thiên Châu đại địa cùng Thần Châu đại địa sẽ bị đả thông,
đến lúc đó, Kiếm Tôn vương giả Âm La Tông ta đến Thần Châu đại địa, đám
người đó sẽ chết không có chỗ chôn.
Âm Cơ vừa nói chuyện, một bên cởi ra y phục, rất nhanh liền trần truồng quay lưng vào trong nằm lên giường.
Bờ mông tuyết trắng đối diện Huyền Ky, Âm Cơ quay đầu lại nói:
- Huyền Ky, tới gãi ngứa cho ta a...
Gần hai tháng này, Huyền Ky một mực phiền muộn, nào có tâm tư nghĩ chuyện
này. Trong lòng thầm nghĩ: Dâm phụ này lúc nào cũng hứng tình....
Bất quá đối với yêu cầu của Âm Cơ Huyền Ky cũng không dám cự tuyệt, không
có Âm Cơ, Huyền Ky hắn chỉ sợ phải muốn lập tức trối chết.
Huyền
Ky không có tình niệm cởi y phục ra, vật kia mềm nhũn vung vẩy. Chỉ là
Âm Cơ bò qua dùng miệng phun ra nuốt vào, rất nhanh liền trở nên sinh
long hoạt hổ.
Trong lòng Huyền Ky phiền muộn nên hung hăng chạy
nước rút với Âm Cơ, bất quá Âm Cơ cũng không vừa, kệ cho Huyền Ky thô lỗ đến cỡ nào lỗ, nàng đều kêu to: Dùng sức chút nữa, dùng lực chút
nữa....
Mây tanh mưa tan, Huyền Ky hỏi vào chủ đề chính:
- Âm Cơ, ngươi nói Thiên Châu cùng Thần Châu có trở ngại vương giả không qua được, vậy ngươi qua đây bằng cách nào?
Âm Cơ thỏa mãn nằm nói:
- Huyền Ky, ngươi dũng mãnh thật làm cho ta thích. . . Hai địa phương tuy có cách trở, nhưng cũng có điểm yếu, đối với vũ giả cương nguyên có lực bài xích rất lớn. Cương nguyên vũ giả càng mạnh thì lực bài xích càng
tăng mạnh, cương nguyên vương giả Kiếm Tôn phi thường khủng bố cũng bị
lực này đẩy đi, cho dù là vương giả đều bị chèn chết, vì thế không qua
được. Tu vi càng thấp, cương nguyên càng ít, thông qua điểm yếu cách trở càng dễ dàng, chỉ là, bên trong Thú Hoang có đại lượng nửa bước Yêu
Vương, thậm chí là Yêu Vương, tu vi quá thấp, cho dù có cường giả hộ
tống đến xuyên qua điểm yếu cũng chỉ thành đồ ăn yêu thú bên kia. Chúng
ta có thể sống lấy đi vào Thần Châu, toàn dựa vào bí bảo xuyên thẳng qua hư không mới tránh thoát nửa bước Yêu Vương bên trong Thú Hoang và Yêu
Vương đuổi giết....
Huyền Ky khẽ nhíu mày, nói:
- Hiện tại ngay cả ngươi cũng không phải đối thủ của Mạc Thiên Ky, vạn nhất đám
người giết đến Thần Huyền Thành thì phải làm như thế nào?
Thần sắc Âm Cơ khẽ động lập tức ngồi nói:
- Vừa rồi quá mức vui mừng, ta còn không nghĩ tới điểm này, Huyền Ky, ta
có nhiệm vụ trong người, đến Thần Châu, chỉ vì tìm kiếm cái đỉnh kia,
sinh tử của ngươi không có bất cứ quan hệ nào cùng nhiệm vụ của ta.
Nhưng mà mười mấy năm qua ngươi cho ta thỏa mãn rất lớn, ta tuy rằng
trời sinh mãnh liệt, có lẽ là như ngươi nói, ta chính là dâm phụ, nhưng
trong nội tâm của ta cũng nhớ kỹ ngươi. Huyền Gia ngươi không thể ở thêm được, chúng ta cùng rời đi, đợi ta tìm được đỉnh hoàn thành nhiệm vụ
liền dẫn ngươi xuyên qua Thú Hoang tiến đến Thiên Châu đại địa, tại đó
ta và ngươi đều có hi vọng trở thành vô thượng vương giả, khi đó chúng
ta thọ qua 200 tuổi, thân thể Âm Cơ còn muốn ngươi tiếp tục đùa bỡn. . .
. . .
Bắc Vực Thiên Kiếm Tông cách Tây Vực Thần Huyền Thành chừng hơn năm mươi vạn dặm.
Đám người Huyền Thiên cưỡi khôi lỗi phi hành một ngày hơn năm vạn ở dặm đã bay hơn mười ngày.
Ngày thứ mười một, vào giữa trưa, một tòa thành trì cự đại xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Huyền Hồng nhìn thành trì cực lớn đã hơn năm mươi tuổi, trong ánh mắt lóe ra quang mang kích động.
Thần Huyền Thành! Thành trì của Tây Vực Huyền Gia!
Từ khi bị trục xuất Huyền Gia suốt 16 năm. . . Hôm nay rốt cục một lần nữa trở lại Huyền Gia, trong lòng Huyền Hồng sao không kích động được chứ.
Mặc dù quá khứ đã qua hơn mười năm, nhưng Thần Huyền Thành vẫn phồn vinh như vậy.
Từng tòa phủ uyển sừng sững tại tây thành Thần Huyền Thành, đó là Huyền Gia bá chủ Tây Vực.
Huyền Thiên nhìn địa phương hắn năm tuổi đã từng sinh hoạt không khỏi có cảm xúc khác lạ.
Lúc trước những gì trong ký ức năm tuổi của hắn là tràn đầy hiếu kỳ, nhưng
chỉ có thể một người yên lặng thừa nhận, không cách nào nói đến cùng bất luận kẻ nào.
Khi đó Huyền Thiên chỉ biết là Huyền Gia lớn vô
cùng, phủ uyển tầng tầng lớp lớp, một tiểu hài tử nhỏ bé như hắn căn bản đi ra không được.
Nhưng mà Huyền Gia đến tột cùng rộng bao
nhiêu, cho tới bây giờ Huyền Thiên trên không trung nhìn xuống toàn bộ
Huyền Gia, mới biết được khi còn bé, địa phương hắn đi qua kỳ thật chỉ
là một phạm vi nhỏ bé.
Huyền Ky chiếm lấy Huyền Gia 16 năm, hôm
nay cuối cùng đã tới tận thế của hắn. Trong lòng Huyền Thiên cũng có
chút ít kích động, Huyền Viễn Thành chết đi, hắn thủy chung nhớ trong
lòng, Huyền Ky, Âm Cơ. . . Huyền Thiên có sát tâm với hai người nặng
nhất, thậm chí muốn vượt qua Đệ Nhất Công Tử.
Hoàng Minh Sơn,
Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn cũng có vẻ kích động giống Huyền Hồng, kích
động là vì cuối cùng đã tới thời gian chính tay đâm cừu nhân, còn hưng
phấn nho nhỏ chính là bọn hắn chưa từng có lường trước đến, một ngày
kia, đám người đều đã trở thành thiên giai cường giả đi vào Huyền Gia
khổng lồ đã từng nhìn lên tiến hành báo thù.
Hoàng Thạch tuổi trẻ thần sắc hưng phấn chiếm đa số đồng dạng Hướng Thiên Tiếu.
Nhìn phủ uyển phía trước, Mạc Thiên Ky nói:
- Ân oán của các ngươi, các ngươi tự tay giải quyết, nếu có nửa bước vương giả xuất thủ quấy nhiễu, ta sẽ xuất thủ tương trợ.