Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 976: Chương 976: Trở về Thiên Kiếm Tông. (1)




Huyền Thiên cùng với Hướng Thiên Tiếu bị Đệ Nhất Công Tử đuổi giết tiến vào Ma Vụ Chi Hải, trong cùng một ngày Thiên Kiếm Tông đã biết được tin tức này, không người nào không kinh hãi, nhất là cha mẹ của Huyền Thiên, suýt nữa té xỉu.

Mà ngoại công Hoàng Viễn Thành của Huyền Thiên vốn thân thể cũng không được tốt, ba năm nay thì càng ngày càng già đi thật nhanh, sắp sửa xuống quan tài rồi.

Huyền Thiên là hy vọng của bọn hắn, mà Ma Vụ Chi Hải, là vùng biển cấm từ xưa đến nay rồi, Huyền Thiên tiến vào Ma Vụ Chi Hải, hầu như tiêu diệt đi niềm hy vọng của bọn hắn!

Trong thời gian trước, lại nghe tin tức ở đại địa Thần Châu nói Huyền Thiên lại một lần nữa xuất hiện, Thiên Kiếm Tông lập tức quét đi vẻ lo lắng đã tích lũy ba năm nay, tiến lên nghênh đón chúc mừng.

Nhất là Huyền Hồng cùng với Hoàng Nguyệt, loại vui sướng này không có cách nào diễn tả được bằng ngôn từ.

Thiên Kiếm Tông, sơn cốc của Hoàng gia.

Tòa nhà ngay ở chính giữa sơn cốc, có một cái đại sảnh, là phòng khách chính của Hoàng gia, là nơi tụ tập nghị sự.

Ở đằng sau phòng khách chính của Hoàng gia, có một cái sân, bên cạnh cái sân là gian phòng ở của Hoàng Viễn Thành.

Giờ phút này, trong phòng đứng rất nhiều người, Hoàng Minh Sơn, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn, Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt... Đợi nhân vật chủ yếu của Hoàng gia, nên tất cả đều đứng ở trong phòng.

Vẻ mặt của mọi người rất bi phẫn.

Bên trong phòng, hé ra một cái giường lớn, nằm trên giường là một lão nhân già nua tóc bạc trắng như tuyết, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, hai mắt nhắm nghiền.

Mà lão nhân già nua tóc bạc trắng như tuyết kia chính là Hoàng Viễn Thành.

Giờ phút này, không biết là Hoàng Viễn Thành đang ngủ, hay là...

- Cha... Mạc tiền bối đi đón Thiên nhi đã trở lại, người mệt mỏi chờ đợi Thiên nhi ba năm, cũng đã chờ đợi được ba năm, vì cái gì cũng không chờ đợi thêm vài ngày nữa, tiếp tục mở to mắt nhìn Thiên nhi lại một cái đi..!

Hoàng Nguyệt ngồi ở bên thành giường của Hoàng Viễn Thành, trong mắt mang theo nước mắt, âm thanh réo rắt rất thảm thiết.

Ba năm Hoàng Viễn Thành già đi rất nhanh, gần đây càng tới gần hấp hối, chỉ là trong lòng còn có vướng bận, dường như cũng không muốn rời đi, cho nên, tuy rằng thân thể đều đã tê liệt, nhưng mà vẫn còn sống tốt.

Chính là, trọng thời gian trước có lẽ lão nhân nghe được tin tức Huyền Thiên trở về Thần Châu, nên quá mức kích động cùng vui sướng, khiến cho thân thể già nua của hắn không có cách nào thừa nhận, hoặc là vướng bận trong lòng của hắn rốt cuộc cũng có kết quả, nên hơi thở cuối cùng cũng tan...

Năm ngày trước, bệnh tình của Hoàng Viễn Thành đột nhiên tăng thêm. Ba ngày trước, đã triệt để lâm vào trạng thái hôn mê.

Huyền Hồng đứng ở bên cạnh Hoàng Nguyệt, hai tay nắm thành quả đấm, thì thầm vang lên, từ nhiều năm trước cho tới nay, trong lòng của hắn một mực đều có nút thắt, chính xác là hắn làm phiền Hoàng gia nhiều lắm, hôm nay nhìn thấy bộ dạng này của lão nhân, cừu hận chôn dấu ở trong lòng giờ phút này bỗng bạo phát ra ngoài...

Hoàng Côn Sơn nghe âm thanh réo rắt thảm thiết của Hoàng Nguyệt, trong mắt còn mang theo lệ, nói:

- Tiểu muội, cha còn mạch đập, người nhất định sẽ đợi Thiên nhi trở về...!

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng la lên:

- Cha...!

Lập tức cửa phòng mở ra, một thanh niên ước chừng hai mươi tuổi xông về phía trước, thần sắc dường như có chút hưng phấn, sau đó lại phát giác không khí trong phòng có chút không đúng, rụt cổ lại, xông đến bên cạnh Hoàng Côn Sơn nói:

- Cha... biểu ca Huyền Thiên đã về rồi!

Thanh niên này chính là Hoàng Thạch, tư chất của hắn thuộc tính lôi cũng không tồi, tu luyện được Hóa Lôi Tôn Quyết rất có thành tựu, hiện tại đã là cường giả địa giai cảnh thập trọng đỉnh phong, ở Thiên Kiếm Tông, ngoại trừ Mạc Thiên Ky, La Khiếu Dã, Huyền Hồng... vài cường giả thiên giai cảnh ở bên ngoài, thì hiện tại tu vi của hắn là cao nhất.

Xoạt - - !

Ánh mắt của mọi người, lúc này đều sáng ngời, đồng thời nhìn về phía Hoàng Thạch.

Đúng lúc này, Hoàng Viễn Thành đang lẳng lặng nằm trên giường không có nửa điểm phản ứng, thì hai mắt nhắm chặt khẽ run lên, đáng tiếc... Tất cả mọi người đều nhìn về phía Hoàng Thạch, ngay cả Hoàng Nguyệt ở bên cạnh giường cũng không ngoại lệ, không có người nào nhìn thấy phản ứng của Hoàng Viễn Thành.

Tay Huyền Hồng vỗ ở trên vai Hoàng Nguyệt, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn không có cách nào ức chế, nói:

- Nguyệt nhi, nàng cứ ở đây phụng bồi nhạc phụ, ta lập tức mang Thiên nhi tới đây...!

Bọn người Huyền Thiên trở lại Thiên Kiếm Tông, nghênh đón bọn họ chính là La Khiếu Dã, mang theo thành viên cấp cao của Thiên Kiếm Tông, ba năm trôi qua, Thiên Kiếm Tông đã xuất hiện rất nhiều cường giả địa giai.

- Sư tôn!

Ba năm không thấy La Khiếu Dã, Huyền Thiên cũng tương đối nhớ hắn, ở bên trong Ma Vụ Chi Hải, nếu không có La Khiếu Dã để lại trong cơ thể hắn ba đạo kiếm ý bát giai, thì Huyền Thiên cũng không thể tránh được hai lần bị đả thương.

Bốn năm trước, La Khiếu Dã đã bước vào thiên giai cảnh bát trọng, thất bại rốt cuộc cũng châm dứt, hôm nay gặp lại, tu vi của La Khiếu Dã đã là thiên giai cảnh bát trọng, hơn nữa, cảnh giới đã được củng cố đạt tới bát trọng đỉnh phong.

La Khiếu Dã mặt đầy ý cười, đối với đồ đệ Huyền Thiên này, từ đầu đến cuối La Khiếu Dã đều vô cùng coi trọng, cho nên, chuyện Huyền Thiên tiến vào Ma Vụ Chi Hải, hắn cũng nhận được đả kích vô cùng lớn, nhưng mà hắn thủy chung vẫn tin tưởng, Huyền Thiên muốn thành vương giả vô thượng, tuyệt đối sẽ không bất tri bất giác mà chết được, nếu mà chết, vậy cũng phải là cái chết oanh oanh liệt liệt...

Cho nên La Khiếu Dã vẫn thủy chung tin tưởng Huyền Thiên sẽ trở về, ngày hôm nay đã chứng minh cho sự tin tưởng của hắn là đúng.

- Tốt! Tốt! Tốt! Trở về là tốt rồi!

La Khiếu Dã hưng phấn đi tới bên cạnh của Huyền Thiên, nhưng mà, sắc mặt trong nháy mắt biến thành nghiêm túc, nói:

- Thiên nhi, ngươi mau trở về Hoàng gia, bệnh tình của ngoại công của ngươi đã trở nên nguy kịch, đang chờ ngươi để gặp mặt lần cuối cùng!

Oanh - - !

Giờ phút này Huyền Thiên có cảm giác, giống như bên tai vang một tiếng sấm, xuất hiện đánh trúng đầu hắn khiến cho hắn trong nháy mắt đầu hắn trống rỗng.

Bệnh tình của ngoại công trở nên nguy kịch, chờ hắn để gặp mặt lần cuối cùng sao?

Huyền Thiên trở về Thiên Kiếm Tông trong tâm tình vui sướng, trong nháy mắt hóa thành hư vô, thay vào đó là sự trầm trọng và vô cùng thương cảm.

Khi còn bé, ngoại công Hoàng Viễn Thành thay hắn ngăn cản một kiếm, cứu tánh mạng của hắn, nhưng mà, chính bản thân mình lại lưu lại một vết thương cực kỳ nghiêm trọng!

Huyền Thiên còn nhớ rõ ba năm trước đây, ngoại công Hoàng Viễn Thành dùng bàn tay héo hon đỡ khuôn mặt lên, nói với hắn rằng:

- Chân long của chúng ta đã trở lại rồi, Thiên nhi, mau tới để cho ngoại công nhìn thật kỹ xem nào...!

- Tốt! Tốt! Nhìn thấy Thiên nhi càng ngày càng cường đại, ngoại công vô cùng vui mừng...!

Thanh âm kia giờ phút này giống như vang lên từ lỗ tai hắn, mà trong mắt của hắn, thì trong nháy mắt đã bắt đầu rơi lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.