Đương nhiên cho dù chỉ một nửa cũng đủ giết Ngưu Chấn Sơn.
Trong ánh mắt Ngưu Chấn Sơn tràn ngập không thể tin.
Tu vi của hắn đột phá Tiên Thiên cảnh tứ trọng, hào hứng bừng bừng mang
theo Ngưu, Trình, Trương ba nhà cùng với phần đông võ giả, đến Hoàng
gia, cho rằng có thực lực tiêu diệt Hoàng gia.
Nhưng kết quả hoàn toàn vượt quá đoán trước của hắn.
Một người trẻ tuổi mười bốn mười lăm tuổi, một người một kiếm liền tru diệt cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng của ba nhà.
Cuối cùng ngay cả Ngưu Chấn Sơn hắn cũng chết dưới kiếm của người ta.
- Tại sao có như vậy?
Mang theo rung động cùng nghi hoặc, thân thể Ngưu Chấn Sơn ầm ầm ngã xuống.
Ngưu Chấn Sơn chết! Trụ cột cuối cùng của ba nhà Ngưu, Trình, Trương cũng không còn.
- Gia chủ!
Võ giả Ngưu gia kêu lên những tiếng thê lương.
Ngưu Chấn Sơn là cao thủ đệ nhất Bắc Mạc huyện, tu vi cũng đã đạt đến cảnh
giới Tiên Thiên tứ trọng, trong lòng đám võ giả Ngưu gia đã trở thành
tồn tại giống như thần.
Hiện giờ, vị thần trong lòng đám võ giả
Ngưu gia đã chết, tâm trạng đám võ giả vốn còn muốn chống cự nhưng theo
cái chết của Ngưu Chấn Sơn cũng chết theo. Trong chốc lát, có mấy người
thần chí hoảng hốt, chết trên tay võ giả thủ hạ của Hoàng gia.
Hai tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên.
Hai vị võ giả Tiên Thiên nhị trọng đồng thời chết trong tay của Hoàng Minh Sơn và Hoàng Tề Sơn.
Một vị là võ giả của Ngưu gia, một vị là Trình Nguyên Công. Hai người đều
vì cái chết của Ngưu Chấn Sơn mà chấn động. Bản thân trong lúc tranh đấu đã rơi vào thế hạ phong, nay lại hoảng hốt nên vị Hoàng Minh Sơn và
Hoàng Tề Sơn dùng một trảo một kiếm đánh chết.
Hai vị võ giả Tiên Thiên nhị trọng đều chết trong tay của Hoàng Minh Sơn và Hoàng Tề Sơn,
những người khác không thể nào ngăn cản được hai người bọn họ chém giết. Nhất là đối thủ lúc này của Hoàng Tề Sơn chỉ còn lại có Trương Cốc Tùng bị Hoàng Tề Sơn liên tiếp chém ra ba đao. Đao mang bá đạo vô song phá
Hàn Nguyệt kiếm pháp của Trương Cốc Tùng chém đứt trường kiếm của hắn,
một đao chém trúng ngực, xương cốt đứt gãy, trái tim cũng trúng một vết
thương chí mạng chết ngay tại chỗ.
Đối thủ của Hoàng Minh Sơn lại là hai gã võ giả Tiên Thiên nhị trọng, nhưng bọn họ đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu. Không ngăn cản được mấy kiếm của Hoàng Minh Sơn. Cuối
cùng mỗi người đều bị một kiếm của Hoàng Minh Sơn đâm thủng cổ họng, máu chảy đầm đìa. Hai người sợ hãi, dừng tay, quỳ xuống đất rên rỉ cầu xin
tha mạng. Nhưng thời điển này cầu xin tha mạng thì có lợi gì? Cả hai đều bị Hoàng Minh Sơn dùng một kiếm kết thúc tính mạng.
Nếu như tình huống chiến đấu lúc trước là nghiêng về một bên thì bây giờ là một
phương bị hành hạ đến chết.
Võ giả
của ba nhà Ngưu, Trình, Trương không ngừng kêu lên những tiếng thảm
thiết, người thì trực tiếp ngã xuống trong vũng máu, người thì muốn chạy trốn. Nhưng cũng chỉ có thể chạy được vài bước đã bị người của Hoàng
gia chém chết. Căn bản không thể nào chạy thoát khỏi tiểu viện.
Rất nhanh trong tiểu viện Hoàng gia có hơn bảy mươi cỗ thi thể. Hơn sáu
mươi cỗ thi thể đều là võ giả của ba nhà Ngưu, Trình, Trương. Còn hơn
mười cỗ thi thể khác là của những võ giả khác đứng về phía ba nhà Ngưu,
Trình, Trương.
Tại một vị trí hẻo lánh trong tiểu viện còn có hơn năm mươi võ giả đang nơm nớp lo sợ, kinh hãi nhìn những thi thể trên
mặt đất. Trong đó tám chín phần mười đều là cao thủ có cảnh giới Tiên
Thiên của các vọng tộc trong Bắc Mạc huyện.
Giờ phút này, những võ giả này hai chân mềm nhũn, có mấy người sợ hãi trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Trận chiến này, Hoàng gia đại thắng. Võ giả Tiên Thiên không tổn thất một
người, thậm chí còn không có người bị thương. Còn những võ giả hỗ trợ
cho Hoàng gia thì có bốn người chết và hơn mười người bị thương.
Gia chủ Hoàng Viễn Thành hạ lệnh thưởng cho những người bị thương mười vạn
lạng bạc, những người chết thì người nhà sẽ nhận được ba mươi vạn lạng
bạc, đồng thời sẽ được Hoàng gia bảo vệ người nhà cả đời sinh sống an
ổn.
Mức ban thưởng như vậy không phải gia tộc nào trong Bắc Mạc
huyện cũng có thể làm được. Mà sau khi ba nhà Ngưu, Trình, Trương bị
diệt thì Hoàng gia trở thành bá chủ duy nhất của Bắc Mạc huyện. Sản
nghiệp của ba nhà đều bị Hoàng gia đoạt lấy, giao nghiệp của hoàng gia
mở rộng gấp mười lần. Cho nên điểm bồi thường ấy đối với Hoàng gia bây
giờ không tính là cái gì cả.
Đối với sự ban thưởng của Hoàng gia, những võ giả phụ thuộc vào Hoàng gia rất thỏa mãn, mức độ trung thành
cũng được đề cao hơn. Trong lòng tất cả các võ giả đều thầm nói rằng bán mạng cho Hoàng gia rất đáng.
Về phần võ giả đi theo ba nhà Ngưu, Trình, Trương thì nhao nhao đầu nhập vào Hoàng gia.
Nhưng Hoàng gia cũng không phải người nào cũng thu nạp. Hoàng Viễn Thành nói:
- Nhân vật chủ chốt của ba nhà Ngưu, Trình, Trương đã đền tội, nhưng ở
Bắc Mạc huyện thâm căn cố đế, dư nghiệt còn rất nhiều. Các ngươi sống ở
Bắc Mạc huyện đối với người nhà của ba nhà Ngưu, Trình, Trương tương đối quen thuộc. Cho các ngươi một cơ hội chuộc tội. Với bản lĩnh của các
ngươi tiêu diệt hết dư nghiệp của ba nhà Ngưu, Trình, Trương hẳn không
phải là khó. Làm xong thì việc các ngươi xâm phạm Hoàng gia có thể bỏ
qua.
Những võ giả này bình thường bị ba nhà Ngưu, Trình, Trương
ức hiếp đủ đường. Mặc dù bọn họ của Bắc Mạc huyện cũng được coi là vọng
tộc nhưng bị ba nhà Ngưu, Trình, Trương coi như rơm rác, như cẩu nô tài. Hôm nay ba nhà Ngưu, Trình, Trương bị diệt, đám võ giả đều thể hiện sự
oán hận của mình, nhao nhao đáp ứng yêu cầu của gia chủ Hoàng gia.
Hoàng Viễn Thành phân đám võ giả thành ba nhóm, mỗi một nhóm đều có một võ
giả Tiên Thiên nhị trọng dẫn đầu, cùng với một võ giả Tiên Thiên của
Hoàng gia giám sát và điều khiển cuộc càn quét dư nghiệt của ba nhà
Ngưu, Trình Trương.
Đồng thời Hoàng Viễn Thành, Hoàng Tông
Nguyên, Huyền Hồng mỗi người dẫn dắt một nhóm võ giả Hoàng gia đến ba
nhà Ngưu, Trình, Trương tịch thu của cải.
Về phần Hoàng Minh Sơn, Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn lập tức bế quan ăn Sinh Cơ Hóa Huyết Thảo
trị liệu thương thế, gỡ bỏ phong ấn tu vi.
Phía nam của Bắc Mạc huyện, đi qua hoang nguyên là đến Nam Dã huyện.
Nam Dã huyện là một huyện lớn. Trong huyện có bốn gia tộc bát phẩm, mỗi một gia tộc bát phẩm đều khống chế ba bốn tiểu huyện ở phụ cận. Mà Bắc Mạc
huyện lại thuộc sự khống chế của Đặng gia - một trong bốn gia tộc bát
phẩm của Nam Dã Huyện.
Ba nhà Ngưu, Trình, Trương lũng đoạn sản
nghiệm của Bắc Mạc huyện. Nhưng cả ba nhà mỗi tháng đều mang cống phẩm
đến Đặng gia, gọi là nguyệt cống. Mà nguyệt cống chiến một nửa thu nhập
của ba nhà.
Ở Thần Đao vương triều, các thế lực thứ tự là tứ đại tông môn, thập đại thành trì, một số huyện lớn rồi đến các huyện nhỏ.
Huyện nhỏ do gia tộc cửu phẩm quản lý, mà gia tộc cửu phẩm lại chịu sự quản lý của gia tộc bát phẩm.
Huyện lớn do gia tộc bát phẩm quản lý, mà khống chế bọn họ lại là thế lực thất phẩm.
Thành trì do thế lực thất phẩm quản lý, bên trên bọn họ là tông môn lục phẩm hoặc chuẩn lục phẩm.