Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 129: Chương 129: Tự tìm đường chết. (2)




Vũ Nguyên Chiếu tức giận, Thiên Kiếm Tông có một đệ tử nội môn Tiên Thiên cảnh nhất trọng dám coi rẻ hắn, xem thấp hắn, dám mắng hắn là chó điên, tuy trong nội tâm Vũ Nguyên Chiếu sớm xem Huyền Thiên là người chết, nhưng tu vi của hắn vượt qua Huyền Thiên hai cảnh giới, hiển nhiên không đem Huyền Thiên đặt vào mắt.

- Tiểu tử, dám can đảm làm càn trước mặt Vũ sư huynh thì ngươi sẽ chết không toàn thây, ha ha - -

- Vũ sư huynh nói một câu, ngươi đã bị mất mạng, chết không có chỗ chôn - -

- Sính miệng lưỡi nhất thời rất sướng miệng, rơi vào kết cục bị đánh thành thịt vụn thì khó coi, tiểu tử, kiếp sau thức thời một chút, có ít người ngươi không thể trêu vào, ha ha...

Vũ Nguyên Chiếu ra lệnh một tiếng, ba tên đệ tử Lăng Vân Tông ngăn ở trước người Huyền Thiên đồng thời hét lên, nhìn qua Huyền Thiên như nhìn người chết.

Lúc ba người đồng thời hét lớn, thân thể chay về phía trước, kiếm quang, đao mang đồng thời xuất hiện, ba người đồng thời hướng Huyền Thiên công tới.

Điệp Vân Thập Tam Kiếm!

Ba Đào Trọng Lãng Đao!

Hai tên đệ tử Lăng Vân Tông Tiên Thiên cảnh nhị trọng thi triển kiếm pháp chính là Huyền Thiên theo trương trạch sóng lớn trên tay Trương Trạch Đào đã sớm lĩnh giáo qua ‘ Điệp Vân Thập Tam Kiếm’, mà một đệ tử Tiên Thiên cảnh nhất trọng lại thi triển một huyền giai hạ phẩm vũ khí khác của Lăng Vân Tông- - Ba Đào Trọng Lãng Đao.

Điệp Vân Thập Tam Kiếm, Ba Đào Trọng Lãng Đao đều có tác dụng chậm mười phần, liên tục không dứt công kích phạm vi lớn, thi triển ra trong chốc lát bóng kiếm như mây, đao như sóng biển cuồn cuộn.

Vũ Nguyên Chiếu âm trầm, khóe miệng có chút vểnh lên, lửa giận cuồn cuộn trong nội tâm, tuôn ra vài tia khoái ý, con mắt nhìn chăm chú vào Huyền Thiên, chuẩn bị thưởng thức cảnh Huyền Thiên bị phanh thây.

Nghĩ đến vẻ mặt tuyệt vọng, thần sắc khủng bố của Huyền Thiên trước lúc chết, khoái ý trong nội tâm Vũ Nguyên Chiếu, dần dần thay thế bằng lửa giận, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn.

Hai đệ tử Tiên Thiên cảnh nhị trọng, một Tiên Thiên cảnh nhất trọng, ba người liên thủ đối phó võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng còn có sai lâm sao, dễ như trở bàn tay?

Mặc dù trong mắt Vũ Nguyên Chiếu thì Huyền Thiên là nhân vật thiên tài, trong cùng cảnh giới là tồn tại đỉnh cấp, vậy không cách nào ngăn cản ba người liên thủ, thậm chí một chiêu cũng không đỡ nổi.

- Trời tạo nghiệp chướng còn có thể sống, tự gây nghiệt không thể sống!

Âm thanh của Huyền Thiên trong lúc này lạnh lùng vang lên, như một khúc nhạc tử vong.

Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Phân Thân Thức!

Đối mặt ba người liên thủ công kích, ánh đao kiếm đầy trời, Huyền Thiên một bước lui ra sau, thần sắc không thay đổi, theo âm thanh vang lên, Trọng Nhạc Kiếm trong tay trong lúc này chém ra kiếm quang vừa thô vừa to, thi triển ra đại sát thuật trong ‘ Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp ’.

Kiếm quang vừa hiện như một cự kiếm vô cùng khổng lồ, đem không gian phía trước Huyền Thiên chém thành hai khúc, ánh đao kiếm đầy trời lúc này biến mất.

Keng keng keng - -

Ba tiếng giòn vang, hai đệ tử Tiên Thiên cảnh nhị trọng của Lăng Vân Tông, thân ảnh bạo lui, danh kiếm trong tay đã cắt thành hai đoạn, khóe miệng máu tươi tràn ra, hiển nhiên đã bị thương.

Về phần tên đệ tử Tiên Thiên cảnh nhất trọng là đối thủ công kích chủ yếu của Huyền Thiên, chỉ kịp phát ra tiếng thét thống khổ thê lương, trường đao bị chém thành hai đoạn, thân thể một phân thành hai, bị Trọng Nhạc Kiếm chém đứt đôi thân thể.

Huyết nhục bay tứ tung, tiếng hét thê lương mà tuyệt vọng vang lên trong ngắn ngủi, hai nửa huyết thân bay ra xa.

Ánh mắt Huyền Thiên lãnh khốc mà bình tĩnh, đảo qua ba người còn sống, nói:

- Các ngươi đã tự tìm đường chết, vậy thì lưu mạng lại nơi này đi.

Vũ Nguyên Chiếu đang vui cười đông cứng lại, ánh mắt tràn ngập khoái ý lập tức biến thành sợ hãi.

Hai đệ tử Tiên Thiên cảnh nhị trọng trong ánh mắt chỉ chứa sợ hãi, một kiếm của Huyền Thiên in dấu vết thật sâu trong lòng của bọn họ, là đáng sợ như vậy.

Đột nhiên chuyển biến kết quả làm đệ tử Lăng Vân Tông không ngờ tới.

Có thể vượt qua cảnh giới khiêu chiến đã là thiên tài, là rất thưa thớt, cả Thần Đao vương triều có thể đếm trên đầu ngón tay.

Có thể một kiếm trảm bay hai võ giả cao hơn một cảnh giới hơn nữa còn đánh trả chém giết một đệ tử cùng cảnh giới, không nói hiện tại và lịch sử của Thần Đao vương triều cũng là phượng mao lân giác.

Nhưng mà hiện tại Vũ Nguyên Chiếu năm người lại gặp được một người trong đó.

Thì ra tưởng rằng vào Thú Hoang Sơn Mạch gặp gỡ một đệ tử Thiên Kiếm Tông đi một mình, tu vi chỉ có Tiên Thiên cảnh nhất trọng thì năm người Vũ Nguyên Chiếu cho rằng nhặt được tiện nghi, lại không nghĩ rằng là đá trúng thiết bản, một thiết bản vô cùng chắc chắn.

Ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên, hai đệ tử Lăng Vân Tông Tiên Thiên cảnh nhị trọng chân nhũn ra.

Vũ Nguyên Chiếu buộc vũ khí sau lưng, cầm xuống, đây là hai cây gậy kim loại dài chừng một mét, tỏa ra hào quang lóng lánh, bảo hoa sinh huy (*chiếu sáng), không biết là kim loại nào chế thành, nhưng chắc là quý hiếm.

Huyền Thiên xem qua ‘ luyện khí - - Cơ Sở Thiên ’, cho nên nhìn qua binh khí có lịch duyệt hơn đa số võ giả, liếc là nhìn ra gậy trong tay Vũ Nguyên Chiếu chính là bảo khí.

Dùng thân phận của Vũ Nguyên Chiếu tại Lăng Vân Tông thì có được một kiện bảo khí ngược lại rất bình thường, nhưng mà cấp độ vũ khí không quá cao, hẳn là huyền giai hạ đẳng bảo khí, rất không có khả năng là trung đẳng.

Vũ Nguyên Chiếu cầm đầu đuôi hay cây côn này gắn vào nhau, xoay tròn nửa vòng, hình thành trường côn.

Trường côn này chỉa vào người Huyền Thiên, kinh hãi trong mắt Vũ Nguyên Chiếu đã qua, còn lại chính là khí thế trùng thiên, lớn tiếng nói:

- Thiên Kiếm Tông trừ Sở Phong ra, không ngờ lại xuất hiện một thiên tài vượt cấp khiêu chiến, một kẻ tu vi mới Tiên Thiên cảnh nhất trọng lại có bảo khí trong tay, ngươi có tư cách để cho ta ra tay, thiên tài cũng cần lớn lên, mới có thể đáng sợ, nhưng ngươi không có cơ hội phát triển, hôm nay là ngày cuối cùng của ngươi.

Với tư cách võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, Vũ Nguyên Chiếu kinh hãi, không phải sợ hãi thực lực của Huyền Thiên mà là khiếp sợ chiến lực cùng tu vi đối lập của Huyền Thiên.

Tuy chiến lực Huyền Thiên kinh người, hai võ giả Tiên Thiên cảnh nhị trọng không phải là đối thủ, nhưng Vũ Nguyên Chiếu vẫn tự tin như trước, có thể đánh chết Huyền Thiên, võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng cũng không phải hai ba võ giả Tiên Thiên cảnh nhị trọng có thể so sánh.

Hơn nữa Vũ Nguyên Chiếu ở trong võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng võ giả cũng là người nổi bật, nếu không cũng không có khả năng trở thành một trong mười đại đệ tử nội môn của Lăng Vân Tông.

Đệ tử nội môn của Lăng Vân Tông, tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng tuyệt đối không dưới mười, thậm chí không ít hơn hai mươi, Vũ Nguyên Chiếu có thể tiến vào Top 10, đại biểu cho hắn có kinh nghiệm đánh bại võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng.

Huyền Thiên nhìn qua Vũ Nguyên Chiếu, trong mắt lộ vẻ coi rẻ, nói:

- Vũ Nguyên Chiếu, nếu ngươi có thể sống qua ba kiếm dưới tay của ta, hôm nay tha cho ngươi khỏi chết.

- Cuồng vọng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.