Lâm Đông đem chuyện đặt cược với Mã Hoàng nói ra, cũng nói chuyện hắn thắng một vạn lượng bạc nói một lần.
Huyền Thiên nghe xong ánh mắt nhìn qua người của Mã Hoàng, nói:
- Phi thường có lỗi, Mã Hoàng sư đệ, ta thật thât vọng rồi.
Lời nói mặc dù tùy ý, nhưng ánh mắt lại lãnh lãnh thanh thanh, làm cho Mã Hoàng rùng mình, vội vàng lắc đầu nói:
- Không thất vọng, không thất vọng...
Huyền Thiên không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn qua Mã Hoàng, thấy
nội tâm Mã Hoàng lập tức bừng tỉnh, luống cuống tay chân từ trong lòng
móc ra một đống ngân phiếu, mấy chục tấm a, mỗi một tấm đều là một trăm
lượng, nói:
- Mã Hoàng ta nguyện đánh bạc chịu thua, quen
biết sư huynh và sư đệ là tốt rồi, Mã Hoàng đánh bạc không có chuyện
quỵt nợ, vị sư đệ này, đây là một vạn lượng bạc, ngươi kiểm tra đi.
Nói xong đem một vạn lượng ngân phiếu đưa cho Lâm Đông.
- Đa tạ Mã Hoàng sư huynh.
Lâm Đông không chút khách khí tiếp nhận.
Nhìn đống ngân phiếu trong tay, nhưng cơ bản đều là ngân phiếu một trăm lượng, ngân phiếu một ngàn lượng có ba tấm, Mã Hoàng lòng như nhỏ máu,
nhưng khổ tang trên mặt lại treo nụ cười vui vẻ.
- Phải phải!
Thấy Lâm Đông thu ngân phiếu, Huyền Thiên muốn cùng hắn quay về nơi ở,
nhìn xem biểu đệ Hoàng Thạch thế nào, trong lúc này quảng trường bạo
động.
- Trương Long sư huynh!
- Trương Long sư huynh!
...
...
Tiếng gọi ầm ĩ không dứt bên tai.
Trên quảng đệ tử ngoại môn rất nhiều, chủ động tránh ra hai bên, mà đệ tử tinh anh ngoài thất trọng cũng như vậy.
Một trong những nhân vật phong vân của ngoại môn, top 3 đệ tử ngoại môn Trương Long xuất hiện.
Nếu như nói đệ tử nội môn với đệ tử ngoại môn là một đám mây, căn bản
không có khả năng nhìn thấy, như vậy cao thủ top 10 ngoại môn chính là
thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngẫu nhiên có thể gặp, mặc kệ là khi nào cũng không thể đừng gần bọn họ.
Trương Long năm trước
trong thi đấu đệ tử ngoại môn tiến vào top 10, đạt được vị trí thứ tám,
năm nay, năm trước bài danh top 5 trong hàng đệ tử ngoại môn cũng đã
bước vào Tiên Thiên, tiến vào nội môn, Trương Long vững vàng tiến vào
top 3.
Trương Long năm nay mười bảy tuổi, tu vị đạt tới võ đạo thập trọng, chỉ thiếu chút nữa là tiến vào Tiên Thiên.
Hắn mặc thanh sam, cái cổ tay áo mở ra, ẩn ẩn có thể nhìn thấy trên
áo thêu hình rồng, giờ phút này hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, vênh váo tự đắc
đi nhanh tới.
Sau lưng Trương Long đi theo hơn mười đệ tử,
đều là đệ tử tinh anh của ngoại môn, tu vị ít nhất là võ đạo thất trọng, thậm chí có võ đạo bát trọng, cửu trọng.
Trương Long đi qua nơi nào đệ tử ngoại môn ở đó cúi đầu thoái lui, nhượng xuất một lối đi.
Rất nhanh đã xuất hiện một con đường, lan tràn đến trước mặt Huyền Thiên.
Huyền Thiên không có lui ra, hắn biết rõ mục tiêu của Trương Long chính là mình.
Ngưu Chí Cao hôn mê đã được người ta cho phục dụng đan dược chữa
thương, dưới sự dẫn dắt của Trương Hổ mọi người mang thân thể Ngưu Chí
Cao đi tới.
- Đại ca, Ngưu sư huynh bị Hoàng Thiên chém trọng thương, huynh phải báo thù cho chúng ta a, đánh chết Hoàng Thiên, đánh
Hoàng Thiên thành tàn phế.
Nhìn thấy Trương Long, Trương Hổ như nhìn thấy cứu tinh, lập tức quát to lên.
Trương Long so với Trương Hổ thấp hơn một đầu, nhưng mà lưng thẳng tắp, ngẩng đầu ưỡn ngực cho dù là lúc đi đường cũng không uốn lượn, như lợi
kiếm ra khỏi võ, luận khí thế so với Trương Hổ còn cao hơn một bậc.
Hai người đứng chung một chỗ sẽ sinh ra ảo giác là Trương Long rất cao, Trương Hổ càng thấp một ít.
Nhìn thấy Ngưu Chí Cao hôn mê bất tỉnh, Trương Long nhíu mày.
Trương Long đi đến trước Huyền Thiên ngoài mười trượng thì dừng bước,
ánh mắt như đao, chăm chú nhìn vào mặt Huyền Thiên, nói:
- Hoàng Thiên, ngươi rất tốt!
Nghe như là tán thưởng, nhưng mà ngữ khí không phải như vậy, làm cho người ta lạnh lòng.
Huyền Thiên hô hấp bình thản, tâm tình tự nhiên, tuyệt đối không bị Trương Long ảnh hưởng, nói:
- Trương Long sư huynh, hẳn là ngươi cũng muốn khiêu chiến với ta?
Huyền Thiên hôm nay tuy có thể phóng kiếm khí ra ngoài, hơn nữa cơ hồ
là tương đương với võ giả bát trọng, nhưng thực lực vẫn còn có chút
không bằng, dù sao Huyền Thiên tu luyện đều là công pháp Hoàng giai
trung phẩm, mà Huyền Thiên đem Hoàng giai thượng phẩm Tiên Thiên Công,
Báo Ảnh Thuật, Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp tu luyện thành công, đến lúc đó chỉ
sợ võ giả võ đạo bát trọng cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng Trương Long có tu vi võ đạo thập trọng, đã đạt tới đỉnh phong của võ đạo, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Tiên Thiên chi cảnh, giờ
phút này Huyền Thiên không cách nào địch nổi.
Trong mắt Trương Long hiển lộ ra một tia khinh thường, nói:
- Chỉ bằng ngươi? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Huyền Thiên biết kỳ thật Trương Long cũng rất muốn lên lôi đài với hắn, sau đó quang minh chính đánh một trận, hắn làm sao không muốn đánh
Trương Long một trận đây?
Chỉ có điều không phải hiện tại,
giờ phút này thời cơ không đúng, tiểu kiếm trong mi tâm làm tu vi Huyền
Thiên liên tục tăng trưởng hai cảnh giới, thực lực càng bạo tăng, Huyền
Thiên phi thường tự tin, chỉ cần cho hắn thời gian đánh bại Trương Long
là không thành vấn đề, thời gian không cần quá lâu.
- Nhưng mà ta lại muốn khiêu chiến ngươi.
Ánh mắt Huyền Thiên xiết chặt, quát:
- Ba tháng sau trong giải đấu bài danh đệ tứ ngoại môn ta sẽ đánh bại
từng đối thủ, sẽ quyết chiến với Trương Long ngươi, ngươi có dám chiến
một trận với ta không?
Huyền Thiên tiên hạ khẩu vi cường,
trực tiếp đem thời gian ấn định vào ba tháng sau, đến lúc đó có thi đấu
bài danh ngoại môn mỗi năm một lần, vừa vặn có thể danh chính ngôn thuận khiêu chiến, làm cho Trương Long không cách nào trong ba tháng gây
phiền toái cho hắn.
Giờ phút này trên quảng trường, đệ tử
ngoại môn đã tụ tập gần ngàn người, Huyền Thiên làm rõ muốn trong thi
đấu bài danh ngoại môn khiêu chiến Trương Long, Trương Long thân là đệ
tử võ đạo thập trọng cảnh, là tồn tại top 3 trong ngoại môn, thân phận
siêu nhiên, nếu trong ba tháng này gây phiền toái cho Huyền Thiên, sẽ
làm cho hắn mang tiếng xấu là bụng dạ hẹp hòi.
Cho nên trước mắt bao người, Trương Long không thể không đáp ứng.
Bị Huyền Thiên tính toán, khóe mắt Trương Long co rúm lại, âm thanh lạnh lùng nói:
- Tốt! Ta sẽ chờ ngươi ba tháng, hy vọng ngươi trong thi đấu bài danh không bại quá sớm, hừ!
Nói xong, quay người rời đi.
Đông đảo đệ tử ngoại môn tinh anh đi theo Trương Long, đều hung hăng
trừng mắt nhìn Huyền Thiên, sau đó cũng đi theo Trương Long rời đi.
Trương Hổ nắm chặt nắm đấm, nhìn Huyền Thiên vung vẩy:
- Hoàng Thiên, ngươi chờ, trên thi đấu bài danh đại ca của ta sẽ đánh ngươi như chó chết.
Trương Long tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh đã rời khỏi quảng trường.