Kiếm Phá Thương Khung

Chương 258: Chương 258: Ba lý do




Thiên Sát phân khu có một nơi để võ giả giao lưu võ kỹ, hoặc tỷ thí luận bàn, trong lúc nhàn rỗi. Gọi là tỷ võ trường.

Lúc này tại tỷ võ trường bầu không khí hết sức yên ắng, khác hẳn với sự sôi nổi của ngày thường.

Nguyên nhân của sự bất thường, là bởi vì Hoa Phong đang có mặt tại đây.

Sự xuất hiện của hắn làm võ giả không một ai dám thở mạnh, chưa nói tới hé răng hò hét.

Mấy chục cái lôi đài bình thường đều kín, hiện tại chẳng một ai , đủ để thấy Hoa Phong có lực chấn nhiếp bực nào.

Ách

Hoa Phong âm thầm cười khổ, hắn đến tỷ võ trường là muốn kiếm linh thạch, để đi truyền tống trận, nào có phải đi giết người.

Cái cảm giác được người kinh sợ, đúng là rất không thoải mái.

- Thanh trường kích địa cấp trung phẩm trên tay ta, giá hai vạn linh thạch hạ phẩm!

- Trong các ngươi ai cần giao dịch!

Không quá để ý bọn họ, Hoa Phong trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường kích.

Trường kích dài hai thước, toàn thân màu bạc, ẩn ẩn có khí thế bất phàm. Đây chính là chiến lợi phẩm của hắn sau khi cứu về Lý Nhật Phụng.

Khoảng cách từ Ma Vực đến Kiếm Tông cực kỳ xa xôi, nếu sử dụng truyền tống trận, phải là truyền tống cấp siêu xa.

Truyền tống cấp siêu xa, cần đến một vạn linh thạch hạ phẩm, mà hắn lúc này nghèo mạt rệp, chỉ còn cách rao bán binh khí, mới mong có linh thạch để truyền tống hồi tông.

- Bảo kích trung phẩm địa cấp hai vạn linh thạch!

- Ta có nghe lầm không?

Võ giả tại tỷ võ trường vốn đang tim đập chân run, khi sát tinh Hoa Phong xuất hiện.

Hiện tại nghe hắn rao bán binh khí, tất cả đều một trận há mồm.

Bảo khí địa cấp trung phẩm, giá thấp nhất cũng là hai mươi vạn linh thạch hạ phẩm. Trong khi Hoa Phong rao bán chỉ với hai vạn, bọn họ nghe hắn ra giá mà cứ tưởng mình nghe lầm.

- Hai vạn linh thạch hạ phẩm, ta mua!

Đang khi võ giả còn đang do dự vì không biết Hoa Phong nói thật hay nói đùa, đã có người đi trước đồng ý giao dịch.

Hoa Phong xoay người muốn xem thử người đồng ý giao dịch là ai. Khi bắt gặp, biểu tình trên mặt liền một trận bất ngờ. Người lên tiếng không phải là ai khác ngoài Lý Nhật Phụng.

- Ta không thể mua sao?

Lý Nhật Phụng hướng Hoa Phong lạnh nhạt nói.

Nàng bề ngoài tuy rằng lạnh nhạt, nhưng bên trong là một bầu trời phức tạp.

Đúng là cuộc sống không ai có thể nói trước điều gì, mới cách đây vài ngày, nàng còn xem nam nhân trước mặt là kẻ thù, nhưng hiện tại liền trái ngược hoàn toàn.

Nàng hỏi mua thanh trường kích, là bởi vì chính nó là thứ tạo nên khoảnh khắc mà nàng không bao giờ quên.

- Tại sao không? Hai vạn linh thạch hạ phẩm, đồng ý thì giao dịch!

Hoa Phong sau một hồi kinh ngạc liền nói.

Người ta đối hắn như nào tự hắn biết rõ, nhung chỉ cần không quá để ý là được.

- Thành giao!

Lý Nhật Phụng nội tâm có chút mất mát, nhưng bên ngoài nàng vẫn tỏ ra khá lãnh diễm.

Nàng nói vừa dứt, một tay giao linh thạch một tay nhận trường kích, thần sắc như cũ không có cảm xúc. Hay nói đúng hơn nàng đang cố gắng áp chế tình cảm của mình.

Linh thạch tới tay, Hoa Phong không tính ở lại quá lâu, hắn nhanh chóng rời đi. Tông môn triệu hồi trong lúc đang làm nhiệm vụ. Dĩ nhiên có gì đó quan trọng, bằng không, không gấp gáp như thế.

- Ngươi không phải muốn biết, bằng hữu của ngươi là do ai hại sao?

Hoa Phong vừa đi được vài bước, Lý Nhật Phụng đột nhiên nói theo.

- Ta đã nói dù hắn là ai cũng nhất định phải chết!

Hoa Phong vừa đi vừa nói.

Hắn muốn biết trực tiếp từ Tiểu Thanh, ngoài ra miễn bàn.

...

Kiếm Tông, phân khu nội môn đệ tử, Bạch Y Sơn Viện.

- Các ngươi nghe nói không?

- Tên ngoại vực biến thái vừa trở về không lâu!

Tại một góc nào đó một đám đệ tử đang tụm năm tụm ba bàn tán. Chủ đề của bọn họ là Hoa Phong.

- Hắn về có gì lạ!

- Đại hội luận bàn nội môn còn ba ngày nữa liền khởi tranh!

- Toàn bộ đệ tử nội môn bên ngoài đều bị triệu hồi, đâu chỉ riêng mình hắn!

Một thanh niên xem việc Hoa Phong hồi tông là chuyện hết sức bình thường.

- Hắn về đúng là không có gì lạ!

- Nhưng tu vi của hắn đã là Thiên Sơn cảnh rồi!

Người khởi xướng câu chuyện lên tiếng giải thích.

- Cái gì???

- Thiên Sơn cảnh sao???

- Mới chỉ hơn một tháng, hắn không biến thái vậy đi?

Một nữ nhân há mồm khiếp sợ. Tin tức này cũng quá chi là chấn động.

- Các ngươi có từng nghe ngoài kia đồn về hắn?

- Nghe nói hắn đả bại Sơn Hà cảnh nhị trọng thiên!

- Đáng sợ hơn còn hù chạy hai ngàn Ma Nhân!

- Hai chuyện này đều xảy ra tại Ma Vực!

Một thanh niên xen vào phụ họa, hắn càng nói đám đệ tử càng biến sắc.

- Ai không làm được, chứ tên này rất có thể!

Không giống như bên ngoài chỉ cười cho qua chuyện, mấy người này, sau khiếp sợ là lựa chọn tin tưởng lời đồn. Bởi Hoa Phong trong suy nghĩ của bọn họ, không gì không làm được.

- Không biết hắn có tham gia đại hội lần này?

- Nếu hắn tham gia đám người kia thảm rồi!

- Ta thật sự rất chờ mong bộ mặt khó coi của bọn họ!

- Nhất là đám mắt để đỉnh đầu Hồng Y Thủy Viện!

- Hừ! Đáng ghét nhất vẫn là Thanh Y Trúc Viện!

- Nói chung tất cả đều đáng đánh, kể cả đám thiên tài Hoàng Y Thượng Viện!

Hoa Phong trở về khiến Bạch Y Sơn Viện một hồi bàn tán sôi nổi, sự trở về của hắn khiến đệ tử sơn viện cực kỳ tự tin vào chiến thăng trong đại hội sắp tới, nếu hắn tham gia.

...

Bạch y Sơn Viện chấp pháp đường. Tại một căn phòng bí mật. Ở đây có sáu người đang cùng nhau bàn luận gì đó.

Trái ngược với sự sôi nổi toàn viện, sáu người này ai nấy đều có bộ dạng hết sức âm trầm.

Sáu người chia làm hai phe, một phe có tu vi toàn Thiên Địa cảnh, một phe khủng bố hơn đều là Hải Dương cảnh.

Đáng nói trong ba Hải Dương cảnh có mặt là những người đã truy bắt Hoa Phong bất thành thời điểm hắn rời tông hơn một tháng trước, hiển nhiên là có Lâm Lạc.

Còn ba Thiên Địa cảnh là ba tên xấu xí mà Hoa Phong gọi là tam đại yêu quái.

Sáu ngưới có thù oán với Hoa Phong tập hợp cùng một chỗ, đối với hắn không phải là chuyện tốt.

- Lâm chấp sự, Hoa Phong hồi tông cách đây nửa canh giờ!

Tên hụt răng, hướng Lâm Lạc cung kính nói.

Hắn bề ngoài cung kính, nhưng nội tâm thì đang mường tượng, viễn cảnh Hoa Phong bị xé thành mảnh nhỏ.

- Về rồi thì tốt!!!

Lâm Lạc hai mắt lóe sát khí, nhếch miệng.

- Lâm chấp sự ngài định xử lý hắn thế nào?

Lên tiếng là tên không răng, bất quá vừa nói vừa run. Hiển nhiên đứng chung với Hải Dương cảnh là một cái gì đó cực kỳ áp lực.

Nếu đối phương không vui bọn hắn liền khó mà yên ổn.

- Ta sẽ khiến hắn không thể tham gia đại hội!

Lâm Lạc hung ác nói.

- Giết hắn???

Một trong hai chấp sự còn lại nghi hoặc lên tiếng.

- Không! Hắn phải sống, phải sống!!!

- Nhưng sống trong nỗi sợ hãi tột cùng!!!

- Ta sẽ cho hắn một sự sống thảm khốc nhất trên đời!!!

Lâm Lạc càng nói khuôn mặt càng dữ tợn đến cuối cùng là vô cùng dữ tợn.

- Nhưng hắn cứ ở lì trong tiểu viện!!!

Tên hụt răng, rất chờ mong cảnh tượng phấn khích, nhưng hắn cũng biết chuyện này không thể thực hiện nếu Hoa Phong không chịu ra ngoài, trong khi đại hội chỉ còn ba ngày.

- Chuyện này có khó gì!

- Dụ hắn ra ngoài là được!

Lâm Lạc cười lạnh.

- Bằng cách nào?

Một trong hai chấp sự cũng cảm thấy hiếu kỳ.

Hoa Phong chắc chắn biết bị bọn hắn để ý, cho nên không ngu ngốc đến nổi chui đầu vào rọ.

- Các ngươi cứ làm theo ta nói!

- Hắn không ra ngoài cũng phải ra, một khi...!!!

...

Hoa Phong sau khi có linh thạch liền lập tức hồi tông.

Trở về tiểu viện, vừa bước vào ti hắn liền bị một trận giật mình.

- Gia Gia!

Bên trong tiểu viện của hắn, đang đứng sẵn một lão già. Lão già này không phải ai khác chính là gia gia khủng bố của hắn.

- Về rồi sao?

Lão già hướng Hoa Phong cười nói, nụ cười đầy thân thiện và quan tâm.

- Người tại sao ở chỗ này?

- Không phải trấn thủ gia tộc sao?

- Người ở đây lỡ như...lỡ như!!!

Lão già cười nhưng Hoa Phong không cười nổi. Thậm chí muốn đập cho lão một trận ( cái này gọi là bất hiếu )

Sỡ dĩ hắn tức giận là gia tộc đang trong tình thế nguy hiểm, nếu không có cường giả trấn thủ bị diệt tộc như chơi.

- Ta nghe nói ngươi ở đây hung hăng càn quấy, cho nên muốn đi xem thử!

- Về phần gia tộc!

- Ngươi yên tâm, còn có nhị gia gia ngươi ở nhà!

Lão già không vì Hoa Phong vô lễ mà tức giận, thậm chí nhìn hắn càng lâu càng vừa mắt.

Lão chỉ hơi nhíu mày khi nhìn thấy Hoa Phong đeo chiếc vòng tay màu vàng.

Từ khi nào nam nhân lại đi đeo trang sức, lại còn tinh xảo xinh đẹp, rất cổ quái.

-Hung hăng càn quấy!

Hoa Phong nghe mà tức điên.

Theo hắn lão già này rõ ràng tới kiếm chuyện.

Hắn rốt cuộc nhận biết, lão bất tử trong miệng Liêu Phương là gì rồi. Là mấy lão già ăn no rửng mỡ.

Dường như nhìn thấu suy nghĩ của Hoa Phong, lão già không tiếp tục châm chọc hắn, sắc mặt nghiêm túc, lão nói.

- Tiểu tử! Ta tới đây gặp ngươi là vì ba lý do!

- Thứ nhất nhắc nhở ngươi nên điệu thấp một chút! Đã có rất nhiều sự chú ý dành cho ngươi!

- Thứ hai để đảm bảo ngươi không bị ức hiếp, ta sẽ đưa ngươi đến Hoa Gia tu luyện!

- Chỉ khi ngươi ở nơi đó, mới khiến người khác kiêng kị không dám làm bậy!

- Siêu cấp gia tộc tuy không thể cho ngươi an toàn tuyệt đối, nhưng những nguy hiểm ngoài sáng vẫn có thể bảo vệ!

- Hơn nữa với tư chất của ngươi, rất nhanh sẽ được gia tộc chú trọng bồi dưỡng!

- Chỉ khi trở thành nòng cốt của Hoa Gia, mới có thể phần nào giảm nguy hiểm cho phụ mẫu của ngươi!

- Lý do thứ ba là thông báo cho ngươi một cái tin tức!

- Tin tức rất không tốt, ngươi nghe xong phải cố giữ bình tĩnh!

Lão già vừa vuốt râu vừa nói. Lý do đầu thì cũng thôi, nhưng cái ly do thứ hai quả thật là một tin tức chấn động.

Gia nhập Hoa Gia, nghĩ Hoa Phong cũng chưa nghĩ tới, quá khó để không bất ngờ.

Còn lý do thứ ba, lão già chưa nói nhưng hắn đã mơ hồ cảm nhận tin tức này mới thật sự kinh tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.