Kiếm Phá Thương Khung

Chương 109: Chương 109: Bảy mươi hai tuyệt kỹ. Vạn vật ý chí.




Sau khi sửa tu công pháp Hoa Phong không có tiếp tục tu luyện cảnh giới, hắn vừa đột phá không bao lâu, cần có thơi gian cũng cố cảnh giới.

Tại không gian truyền thừa, một năm bằng một ngày ngoại giới. Có thể duy tri mười ngày, cho nên Hoa Phong muốn tận dụng khoảng thời gian này để bổ tu các loại võ kỹ thuộc binh khí khác, bởi như đã nói kiếm của hắn chỉ sát và sát hoặc thêm phần nào đó là đối thủ quá mạnh.

Đặc biệt Hoa Phong muốn bổ tu binh khí khác, là để hiểu rõ hơn về đạo của chúng, cũng là hiểu hơn về địch nhân của hắn nếu đối phương không dùng kiếm.

Đạo không ai giống nhau, thế nhưng cũng không phải khác hoàn toàn.

Có thể nói, Hoa Phong bổ tu binh khí, là để chuẩn bị cho nhất kiếm phá vạn pháp, của mình

Không những bổ tu binh khí khác, Hoa Phong còn phải ôn dưỡng kiếm ý, tìm hiểu sâu xa hơn về cảnh giới kiếm đạo. Mười năm thời gian có lẽ là vừa đủ để hắn làm được mọi thứ, cũng có thể không.

- Trước nhất là ưu tiên luyện kiếm.

Mặc dù binh khí khác phải bổ tu, nhưng kiếm mới là chính đạo của mình, Hoa Phong lấy hết kiếm kỹ truyền thừa, bắt đầu tu luyện từng cái một.

Tổng cộng một trăm bộ kiếm kỹ*

Thiên cấp kiếm kỹ độ khó tu luyện khá cao, nhưng chỉ mất hai ngày Hoa Phong đã luyện đến đại thành một bộ đầu tiên,

Ròng rã hơn ba năm thời gian, hắn mới hoàn thành một trăm bộ kiếm kỹ.

Không những vậy trong lúc tu luyện kiếm kỹ Hoa Phong cũng sáng tạo thành công bảy mươi mốt chiêu kiếm thức, cộng thêm Thanh Phong Nhất Thức đã tu luyện trước đó tạo thành bảy hai tuyệt kỹ Thiên Địa Quyết*.

Bảy mươi hai tuyệt kỹ này dùng vào mọi hoàn cảnh, môi trường trong thiên địa.

Bảy hai thức kiếm, mỗi thức đều chia làm bốn thể biến hóa”Thuận biến hóa, nghịch biến hóa, thuận nghịch biến hóa, nghịch thuận biến hóa”

Tổng hợp bốn thể biến, có thể coi mỗi thức trong bảy mươi hai tuyệt kỹ, là thiên biến vạn hóa.

Chỉ một thức như vậy độ khó tu luyện gấp hai, thậm chí ba lần một bộ kiếm kỹ thiên cấp.

Cho nên bảy mươi hai tuyệt kỹ không thể dùng đẳng cấp để phân chia, bởi sự khủng bố của nó là không phải cấp bậc có thể nhận định.

Theo thời gian Hoa Phong có thể tu luyện vô số bộ kiếm kỹ cao cấp hơn, để thay thế kiếm kỹ thấp hơn.

Nhưng bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiên Địa Quyết vẫn như thế cùng công pháp của hắn trường tồn vĩnh cửu.

Bởi vì tất cả tuyệt kỹ điều ứng với mọi hoàn cảnh trong thiên địa, hơn nữa công pháp mạnh chúng sẽ mạnh.

Nhưng muốn xem thử sự lợi hại của bảy mươi hai tuyệt kỹ này, trước hết phải đợi công pháp phục hồi.

Thở ra một ngụm trọc khí Hoa Phong bắt đầu sở tu các loại binh khí khác.

Nếu muốn công kích của những binh khí này trở nên cường đại, Hoa Phong bắt buộc phải ngộ ra ý của chúng.

Mỗi một binh khí đều có ý chí võ đạo riêng. Kiếm có kiếm ý, đao có đao ý, thương có thương ý...vv.

Ý chí của mỗi loại binh khí đều cực kỳ khó lĩnh ngộ. Đằng này Hoa Phong muốn một lần lĩnh ngộ tất cả, khỏi phải nói là si tâm vọng tưởng.

Si tâm vọng tưởng đối với người khác đó là đúng, nhưng đối với Hoa Phong kẻ ngay cả ý chí thiên địa cũng có thể lấy đi ra, cho nên mấy thứ võ đạo ý chí này với hắn khó thì khó, nhưng luôn luôn là có thể.

Không suy nghĩ quá nhiều Hoa Phong bắt tay vào bổ tu binh khí.

Đầu tiên là đao, kế tiếp là thương, côn, bổng, kích, giản, chùy, búa.....vv.

Do không quá quen với thể loại binh khí mới, cho nên, vừa lĩnh hội ý chí vừa sở luyện chiêu thức, khiến Hoa Phong tốn mất sáu năm thời gian mới hoàn tất bốn trăm bộ võ kỹ binh khí bổ tu.

Về phần lĩnh hội ý chí của mỗi binh khí trong đó, Hoa Phong luôn đưa ý thức quan sát lục đại kiếm ý của mình.

Ngũ đại kiếm ý không nói, còn Thiên Địa kiếm ý, cái kiếm ý này nguyên bản chính là thiên địa ý ngưng tụ mà thành. Thiên Địa ý ẩn chứa tất cả ý chí vạn vật cho nên gọi là thiên địa ý, mặc dù hiện tại đã là kiếm ý nhưng vẫn còn một phần rất nhỏ thuộc về nguyên bản.

Nhìn vào một phần nhỏ đó mà cảm ngộ, Hoa Phong liền rất dễ dàng lĩnh hội toàn bộ ý chí của mọi binh khí vừa bổ tu.

Đáng sợ hơn cũng từ một phần rất nhỏ nguyên bản này, mà Hoa Phong đã lĩnh ngộ ra một thứ ý chí kinh khủng, Vạn Vật Ý Chí.

Vạn vật ý chí không bao gồm binh khí và vật thể có sự sống.

Tỷ như đá có ý chí của đá, cát có ý chí của cát, thậm chí chiếc lá cây mục nát cũng có ý chí của mình.

Dù đã lĩnh ngộ ý chí đáng sợ Vạn Vật Ý Chí, nhưng đáng buồn hơn loại ý chí này chỉ dành cho bảy mươi hai tuyệt kỹ, cho nên hiện tại Hoa Phong là vô pháp sử dụng.

Bất quá đã thành công bổ tu binh khí, lĩnh hội ý chí của chúng cũng khiến Hoa Phong cảm thấy hài lòng.

Cuối cùng còn không tới một năm thời gian Hoa Phong liền tiến hành tìm hiểu kiếm đạo, sau đó xem kiếm ý làm cách nào có thể nuôi lớn.

Bởi vì ở Luyện Thể kỳ, cái thiên địa kiếm ý đã ở đó, đến luyện Mạch Kỳ cộng thêm năm đại kiếm ý, hiện tại hắn đã là Hồng Mông cảnh rồi, thế nhưng kiếm ý vẫn là không có tiến triển.

Đáng nói hơn trong kho tàng kiến thức sư tôn chỉ nói kiếm ý là thứ chỉ ngộ chứ không thể cầu, muốn tăng trưởng cần cơ duyên và ngộ tính, không phải cứ dựa vào tu vi mạnh mẽ là được.

Mặc dù lý thuyết là vậy, Hoa Phong vẫn không cho rằng là vậy. Đạo của hắn phải do hắn nắm giữ, cái gì cơ duyên thúi lắm, cũng như nửa phần Thiên Địa Quyết kia hắn cũng luôn luôn tìm hiểu để có thể nắm giữ, nhưng công pháp quá cao thâm hắn mới chịu bó tay lâu như.

Với ý chí kiên định, ngày nào hắn cũng bỏ ra một canh giờ để câu thông phần bị mất và lôi kéo phần còn lại, quyết không từ bỏ.

..

Kiếm đạo gồm bốn cảnh giới.

Kiếm sư, kiếm vương, kiếm thần kiếm thánh.

Muốn đạt được cảnh giới kiếm sư, phải hiểu rõ đạo lý, trong tay có kiếm trong lòng có kiếm.

Cảnh giới kiếm vương, phải hiểu đạo lý, trong tay có kiếm trong lòng không kiếm.

Cảnh giới kiếm thần, phải hiểu đạo lý, trong tay không kiếm trong lòng không kiếm.

Cảnh giới kiếm thánh, đó là tâm động kiếm động, vạn vật làm kiếm.

Hoa Phong đã sơ bộ nắm rõ đạo lý bốn cảnh giới , thế nhưng tu vi của hắn mới chỉ bắt đầu vấn đạo, ngoại trừ kiếm sư ra thì mấy thứ kia liền vô pháp tìm hiểu.

Cái gọi kiếm sư đó là trong tay có kiếm trong lòng có kiếm.

-Trong tay có kiếm trong lòng có kiếm, người kiếm tương liên nhân kiếm hợp nhất.

Hoa Phong thần sắc suy tư. Sư tôn có nói đạo mỗi người mỗi khác, cho nên những kiến thức của lão hắn chỉ lĩnh hội rồi tự mình ngộ ra, chứ không thể nào rập khuôn làm theo.

- Kiếm tới người tới kiếm động người động, người kiếm tương liên nhắm mắt cũng có thể đánh trúng mục tiêu như mở mắt, tai không nghe thấy, mắt không nhìn thấy, kiếm thấy người thấy, nhân kiếm hợp nhất.

- Ha ha! Ta hiểu rồi!

Hoa Phong kích động cươi to.

-Hóa ra cảnh giới kiếm sư lại đơn giản như vậy.

Hoa Phong nhếch mép cười lạnh, hắn rất chờ mong tu vi tiến nhanh để tìm hiểu luôn kiếm vương, kiếm thần, kiếm thánh.

- Bất quá trước nhất phải thực hành cho tốt.

Hoa Phong rất nhanh về với thực tại, lý thuyết thôi chưa thể làm người khác kính nể.

Hắn lĩnh ngộ kiếm đạo hết bốn tháng, hiện tại còn bốn tháng cuối cùng, hắn là muốn tìm hiểu kiếm ý.

..

Lục đại kiếm ý, năm trong số đó đại biểu cho kiếm đạo tối cường trong thiên địa, cái cuối là thứ có thể thu nạp tất cả.

-Hủy Diệt kiếm ý, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, không gì không diệt.

-Bất Hủ kiếm ý, duy ta trường tồn, duy ta bất hủ.

-Âm Dương kiếm ý, chí cương chí dương, cướp đoạt âm dương bào mòn sự sống.

-Hắc Ám kiến ý, quỷ thần đòi mạng, chỉ cần có bóng liền thôn phệ mà lớn.

-Quang Minh kiếm ý, chính khí lẫm liệt, diệt sạch tà ma, duy trì chính đạo.

-Thiên Địa kiếm ý, bao dung tất cả, thôn phệ tất cả, hủy diệt tất cả, duy ta chúa tể.

- Nếu như vậy phải không ngừng giết và giết, thậm chí giết một cách tà ác.

Hoa Phong lẩm bẩm, địch nhân không nhiều đến mức để hắn có thể thoải mái mà giết. Về phần người vô tội lại càng không giết.

-Khó quá bỏ qua!

Hoa Phong bất lực tự nói. Hắn mơ hồ, mấy thứ kiếm ý muốn tăng trưởng, phải nhờ đến Thiên Địa Quyết. Nếu đã phải nhờ đến Thiên Địa Quyết thì nhanh chóng ném sang một bên.

Hơi nội thị thức hải, Hoa Phong liền có cảm giác thành tựu, một rừng võ đạo ý chí binh khí bổ tu, vây tròn xung quanh kiếm ý bá đạo năm màu, hệt như dải ngân hà cực kỳ bắt mắt.

Những ý chí binh khí bổ tu, không thể bá đạo như kiếm ý, nhưng cộng thêm Thánh cấp công pháp, lẫn thiên cấp võ kỹ đỉnh cấp, cũng đủ cho Hoa Phong không bại bởi Hồng Mông cảnh.

Về phần Thiên Địa cảnh, nếu không may gặp phải, trừ khi có Thiên Địa Quyết, bằng không liền thượng sách ba sáu kế, dù Hoa Phong có biến thái cỡ nào,cũng không chịu nổi một vỗ của thể loại này.

Một lần tu luyện mười năm sử dụng, Hoa Phong tâm niệm vừa động liền rời khỏi không gian truyền thừa. Trước khi rời đi không quên mang theo mấy chục binh khí thiên kỳ bách quái.

Chú *. Một trăm bộ kiếm kỹ, bảy mươi hai tuyệt kỹ, dài quá tác giả không thể liệt kê, khi nào sử dụng liền giải thích sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.