Kiếm Phá Thương Khung

Chương 187: Chương 187: Chiến đại đương gia




Đối mặt chưởng kình khủng bố, Hoa Phong kinh nhưng không sợ. Hắn nhanh chóng phản kích.

Tâm niệm khẽ động, ba mươi dặm tam sinh cuồn cuộn, lấy hắn làm trung tâm dũng động tề tụ.

Tam sinh tề tụ sinh ra cuồng phong bá đạo, cuồng phong thổi quét mà qua, hệt như thiên địa phẫn nộ.

Tam sinh vô hình, nhưng bị hoa phong chuyển hóa ngoại chân nguyên, liền trở nên hữu hình, bao bọc quanh thân, tạo thành quang mang đa sắc huyễn lệ.

- Thiên Địa Giao Thoa!

Chiến ý bộc phát tam sinh đỉnh phong, Hoa Phong hét lên chém ra một kiếm.

Theo một kiếm chém ra, quang mang đa sắc lập tức huyễn hóa thành đạo kiếm quang nhiều màu, kiếm quang ẩn chứa tam sinh chi lực, cộng thêm thiên địa chân nguyên toàn lực gia trì, phát ra khí thế đáng sợ gào thét, hướng chưởng kình đánh qua.

Hắn cũng không quên vận dụng Bất Hủ kiếm ý cùng ba trăm cân lực lượng, làm lớp phòng ngự hộ thể.

Oanh

Công kích va chạm, thanh âm nổ lớn phát ra, Hoa Phong bị lực phản chấn đánh bay ngược về phía sau năm mươi thước, miệng phun máu tươi, tuy nhiên nhờ có lực phòng ngự cường đại, thương thế liền không đáng ngại.

Đối diện đại dương gia, cũng bị đập bay mười bước, khóe miệng trào máu, không ngờ bị thương.



Từ sơn tặc cho đến đoàn thám hiểm, điều kinh sợ rớt răng, tất cả không một ai dám thở mạnh, không dám chớp mắt, bọn họ sợ chỉ cần chớp mắt, liền bỏ mất một chi tiết nào đó trong trận chiến điên rồ đến hoang tưởng trước mắt.

Bởi vì vừa rồi đã xảy ra một chuyện kinh thế hãi tục.

Đại đương gia với tu vi Sơn Hà cảnh, không ngờ một kích không thể bắt sống Hoa Phong, đã vậy còn bị đối phương phản kích bị thương, đây là chuyện mà một người dù có trí tưởng tượng phong phú nhất, cũng tuyệt đối không thể mường tượng đi ra, quá điên rồ.

Đại đương gia nội tâm lúc này cũng là một hồi đại chấn. Hắn không thể nào nghĩ tới, bản thân lại bị thương trước một kiến hôi Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên.

Chuyện mất mặt bực này là không thể nào chấp nhận.

Trong tâm trí hắn lúc này, nào có nghĩ tới Hoa Phong yêu nghiệt, mà chỉ muốn nhanh chóng tóm gọn, để hành hạ tra tất, lấy về mặt mũi.

- Ngươi nhất định phải chết!!!

Đại đương gia trán nỗi gân xanh, sát khí hoàn toàn bộc phát, nghiến răng gằn giọng.

- Ai chết còn chưa biết?

Hoa Phong lạnh nhạt đối lại.

Hắn lúc này thương thế có sinh pháp tắc đã hoàn toàn khôi phục, chiến lực lại đạt đến đỉnh phong, chiến ý đã vượt lên trên ban đầu một đoạn.

Hoa Phong đứng đó như một vị chiến thần, đầu đội trời chân đạp đất, đối mặt với địch nhân mạnh hơn mình rất nhiều, nhưng không hề tỏ ra yếu thế, khiến đám người bên ngoài lại bị một phen chấn nhiếp.

Mấy mươi tên thuộc hạ cảm thấy vận khí bản thân là phi thường tốt, khi mà người giao thủ với đối phương là đại đương gia, đổi lại nếu là một người trong số họ, có phải kết quả cũng giống như tên đệ tử tông môn vừa rồi hay không, chết không toàn thây.

- Ta chỉ mới hời hợt ra tay, ngươi nghĩ như vậy là hết?

Đại đương gia dữ tợn cười lạnh.

Hắn vừa rồi chỉ mới xuất ra hai thành thực lực, đối phương dù toàn lực ứng phó cũng là bị thương không nhẹ, nếu hắn xuất ra năm thành đối phương là chết chắc. Bất quá đây là suy nghĩ của hắn mà thôi.

- Mặc ngươi có bao nhiêu mạnh, chiến đi rồi nói tiếp!

Hoa Phong tinh khí thần toàn bộ tập trung, tam sinh âm thầm tề tụ, tam sinh vô hình cho nên thoạt nhìn Hoa Phong chỉ có chiến ý viễn siêu người thường mà thôi.

- Tiếng Gọi Hoàng Hôn!

Hoa Phong không ngờ nhanh chóng chuyển hóa tam sinh thành ngoại chân nguyên, chém ra thanh thiên thức thứ sáu, Tiếng Gọi Hoàng Hôn, chủ động công kích.

Hoàng hôn chi lực lập tức huyễn hóa đi ra kiếm quang màu xám nhạt, lấy tốc độ tia chớp hướng đại đương gia lao đi.

Kiếm quang hoàng hôn vốn dĩ ẩn chứa khí tức tử vong nồng đậm, lại cộng thêm tử pháp tắc gia trì, kiếm quang càng trở nên khủng khiếp, nơi kiếm quang đi qua, cây cỏ một trận khô héo sinh cơ toàn bộ diệt tuyệt.

- Hừ! Rác rưởi!

- Tuyệt Diệt Vạn Lý!

Đại đương gia nhếch miệng khinh thường, bất quá hắn cũng không chậm chạp, xuất ra bảo thương vận lực quét ngang.

Một thương quét ra, mang theo tồn tại mạnh mẽ, lại thêm chân nguyên cùng thương ý gia trì, tạo nên một đạo thương quang kinh thiên địa khiếp quỷ thần.

Thương quang như cắn nuốt vạn vật, tuyệt diệt hết thảy, lấy thế không gì không phá, va chạm cùng kiếm quang tử vong.

Oanh

Thanh âm công kích giao nhau vang lên, chân cho cát bay đá chạy, sóng xung kích càn quét khiến cho mặt đất nứt nẻ, ngay trung tâm giao kích, mặt đất bị đánh phá thành một hố đen sâu không thấy đáy.

Thế nhưng kết quả mới là thứ khiến người ta chú ý nhất.

Kiếm quang của Hoa Phong không ngờ bị thương quang đập tan, thương quang dư thế không dừng lại, hướng Hoa Phong đánh tới.

Binh

Hoa Phong lập tức bị thương quang nện trúng, miệng liên tục thổ huyết bay ngược về phía sau, lần này trọng thương. Tuy nhiên thân hình sau một chút lắc lư, vẫn là có thể đứng vững.

“ Thật mạnh”

Lau vết máu khóe miệng, Hoa Phong nội tâm có chút khiếp sợ.

Mặc dù hắn đã là dự trù tình huống bất lợi, nhưng công kích đối phương mạnh vượt dự kiến, khiến hắn chỉ biết toàn lực phòng ngự, bất quá cũng là ăn thiệt thòi.

- Không chết!!!

Đại đương gia lần này lông tóc không rụng, nhưng là đang trợn mắt há mồm, cực độ không thể tin vào sự thật.

Hắn là xuất ra năm thành thực lực rồi, nhưng chuyện mà hắn không nghĩ tới lại xảy ra, đối phương không ngờ không bị đánh chết.

Lúc này đại đương gia mới từ trong điên cuồng bừng tỉnh. Kẻ địch hắn đang đối mặt là một siêu cấp tuyệt thế yêu nghiệt, khoáng cổ kỳ kim chưa từng có.

Bất quá càng yêu nghiệt chém giết càng sảng khoái, cảm giác thành tựu càng cao.

Về phần đám người bên ngoài đã chết lặng từ lâu.

- Ta rất thích chém giết thiên tài!

- Đặc biệt hạng yêu nghiệt như ngươi càng là thứ phải giết!

Đại đương gia, mắt lóe hung quang, hướng Hoa Phong giọng điệu âm trầm.

Hoa Phong không có trả lời mà đang tìm cách đối phó.

Địch nhân cường đại, mạnh mẽ liều mạng là kế sách bần cùng nhất, cho nên hắn là đang tính kế.

Tên đại đương gia nếu như dùng kiếm thì đỡ phiền não hơn rất nhiều, nhưng vận khí Hoa Phong không tốt, địch nhân là dùng trường thương.

Não hải tính toán cực nhanh, cuối cùng Hoa Phong cũng tìm ra cách ứng phó, tuy nhiên thành công hay không phải thử mới biết.

- Bớt xàm ngôn! Chiến đi!

Hoa Phong thương thế khỏi hẳn, lạnh nhạt đáp trả.

Có sinh pháp tắc, muốn hắn bị thương, hạ thấp chiến lực là không thể nào.

- Cái gì?

Trông thấy Hoa Phong sắc mặt hồng hào, không có chút gì bị thương, đại đương gia lòi mắt chấn kinh.

- Vừa rồi ngươi rõ ràng bị thương?

Đại đương gia thu hồi khiếp sợ, hướng Hoa Phong nghi hoặc.

Hắn rõ ràng đập đối phương thừa sống thiếu chết, không ngờ khôi phục nhanh như vậy, đây là chuyện cực kỳ không thể.

- Ta làm sao ngươi không đủ tư cách biết!

Hoa Phong nhàn nhạt nói.

- Ngươi chắc chắn có rất nhiều bí mật?

Đại đương gia đột nhiên nghĩ ra cái gì mắt lóe tia tham lam, nhìn chằm chằm Hoa Phong, nửa hỏi nửa tự nhắc chính mình.

Hắn không tin một tuyệt đại yêu nghiệt như này mà không có bí mật kinh thiên, màn trị thương thần tốc là minh chứng hùng hồn nhất

Nghĩ đến sau khi chém giết đối phương, mọi thứ đều thuộc về mình, đại đương gia liền kích động không thôi.

- Lại xàm!

Hoa Phong híp mắt nói.

Tuy nhiên hắn cũng là thấy bản thân có chút lỗ mảng, có lẽ sau này trong lúc chiến đấu, có muốn trị thương, thì nên vận đặc tính vô sỉ của Thiên Địa Quyết, trong khỏi ngoài thương, để tránh phiền hà không cần thiết.

- Có xàm hay không, xong chuyện sẽ biết!

- Hiện tại chịu trói đi!

- Thiên Mã Hành Không!

Đại đương gia thần sắc rất nhanh trở nên hung ác, lời vừa dứt liền quét ra một thương.

Một thương mang theo tám thành thực lực, hắn không tin đối phương còn có thể ngăn trở.

Thương đại đương gia vừa quét ra, không ngờ huyễn hóa thành một ngàn tuấn mã.

Huyễn ảnh tuấn mã ẩn chứa thương ý lấy thế lôi đình vạn quân, lao về phía Hoa Phong, ý định dẫm nát hắn dưới chân.

“ hơn thua là ở lúc này”

Hoa Phong nghĩ bụng, kế tiếp không do dự vung kiếm đối chiêu.

- Hoa Rơi Hũu Ý!

- Nhật Nguyệt Thiên Không!

Hắn không ngờ tay phải Thanh Phong kiếm, tay trái Long Uyên kiếm, đồng thời xuất thủ.

Thanh Phong kiếm hiển nhiên sử dụng là tam sinh chi lực cùng Hủy Diệt kiếm ý ẩn ẩn gia trì.

Long Uyên kiếm chính là hai đường chân nguyên kết hợp, sử dụng là thiên cấp kiếm kỹ, gia trì Âm Dương kiếm ý.

Ngay khi Hoa Phong vận dụng kiếm ý, xung quanh liền xảy ra một hồi dị tượng.

Toàn bộ người bên ngoài lấy kiếm làm đạo, liền phủ phục run rẩy, linh hồn chịu một áp lực cực lớn.

Hai đại kiếm ý đồng thời khai phát, nhiều người đạo tâm không vững, liền hướng Hoa Phong dập đầu.

Hoa Phong một lúc xuất ra hai kiếm chiêu, một công một thủ, tạo ra một màn xinh đẹp đầy lăng lệ ác liệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.