Hoa Phong phát ra chùy ý đẩy lui Tượng Lực Hà, khiến cho toàn bộ khán đài chấn động, do đây là võ đạo ý chí thứ hai mà hắn thi triển đi ra, cao tầng Nam Vực đã liệt Hoa Phong vào danh sách tuyệt sát.
- Nhân tộc, ngươi dám không sử dụng chùy ý công bình đánh một trận!
Tượng Lực Hà nội tâm rét lạnh, bất quá vẫn hướng Hoa Phong đòi công bình.
- Được thôi!
Hoa Phong bí hiểm chấp thuận.
- Một lời đã định
Tượng Lực Hà thấp thỏm nói.
- Định!
Hoa Phong không do dự đồng ý.
Tượng Lực Hà lúc này nội tâm mới thả lỏng cười lớn, nhân tộc trước mặt cực kỳ biến thái, nhưng là kẻ ngu ngốc nhất hắn từng thấy.
Bởi vì không dùng chùy ý, thì đối phương là không trụ nỗi ba chùy trước hắn.
Không những Tượng Lực Hà cho rằng Hoa Phong ngu ngốc, mà toàn bộ khán đài cũng không sai biệt có suy nghĩ như hắn.
- Lôi Thần Chùy!
Hoa Phong chẳng quan tâm lắm suy nghĩ của đám đông, không nói một lời vung chùy xuất thủ.
Chùy pháp được thiên địa chân nguyên lẫn lôi ý cảnh gia trì, trực tiếp khiến thiên địa biến sắc, sấm chớp lập lòe, những tia chớp thoắt ẩn thoắt hiện, cũng bị chùy pháp hút vào tạo ra khí thế cực kỳ đáng sợ.
- Con voi đần độn! Đi ngủ đi!
Hoa Phong hét lớn đập ra một chùy, chùy quang, mang theo lôi điện lập lòe hệt như một đạo thần lôi, gào thét lao về phía Tượng Lực Hà.
- Chùy pháp gì?
Tượng Lực Hà đối diện lôi chùy khủng bố, nội tâm run rẩy, kinh hãi không thôi. Bất quá hắn rất nhanh xuất thủ phản kích.
- Liệt Diễm Chùy!
Tượng Lực Hà vận chuyển toàn bộ chân nguyên, kết hợp lực lượng cộng thêm ý cảnh, lập tức đập ra một chùy.
Chùy quang liệt diễm, giống như một đoàn lửa trời, cùng lôi thần chùy giao kích một chỗ.
Oanh
Hai công kích khủng bố va chạm, tạo ra âm thanh khủng bố, chấn cho lôi đài gần như sụp đổ, sóng xung kích càn quét bừa bãi, khiến không gian cũng một trận hỗn loạn.
Quan trọng hơn là kết quả, Hoa Phong bị đánh bay một đoạn mười thước, Tượng Lực Hà bay ngược ra sau hai mươi thước, miệng không ngừng thổ huyết. Thiên cấp võ kỹ kết hợp thiên địa chân nguyên, lại được cô đọng bởi thánh cấp công pháp, không phải thứ ỷ to cậy mạnh có thể chống đỡ.
Thừa thắng xông lên, Hoa Phong dậm chân nhảy lên, vung song chùy hướng Tượng Lực Hà nện xuống.
Tượng Lực Hà vừa ổn định thân hình, thì song chùy Hoa Phong đã nện tới đỉnh đầu, phản xạ của hắn là cực nhanh, song chùy bắt chéo che đi mục tiêu công kích.
Bất quá Hoa Phong song chùy ảo diệu, vẽ một đường cong chuyển từ đỉnh đầu ra trước ngực đập mạnh.
Binh
Lực lượng ba trăm vạn cân bộc phát, khiến cho Tượng Lực Hà bị đẩy lui về phía sau, song chùy che đỉnh đầu cũng lộ ra sơ hở, chỉ chờ có vậy Hoa Phong vung chùy đè đầu đập mạnh.
Binh
Tượng Lực Hà bị nện một kích vào đầu, hai mắt tối sầm.
Binh
Binh
...
Hắn chưa kip mở mẳt, đã bị Hoa Phong vung chùy nện tiếp, hắn vung song chùy tới tấp, đánh cho Tượng Lực Hà không có sức hoàn thủ, tuy nhiên lực phòng ngự của Tượng Lực Hà là cực kỳ cường đại, nhất thời không có bị thương.
Ba
Ba
Hoa Phong cảm thấy mỗi song chùy, là đánh không bỏ sướng, liền vung chân tung cước.
- Ta nhận..
Binh
Tượng Lực Hà cực kỳ thích cận chiến, nhưng hiện tại bị Hoa Phong đánh cho tối tăm mặt mũi, mắt miệng sưng húp, đầu thành đầu heo, hắn mở miệng muốn nhận thua, bất quá chữ thua chưa kịp nói, liền bị Hoa Phong đập cho một chùy, đành nuốt ngược trở lại.
Hai canh giờ qua đi, chín lôi đài khác đã phân rõ thắng bại, nhưng tại lôi đài số một,
Tượng Lực Hà vẫn đang bị Hoa Phong một chùy tiếp một chùy một cước liền một cước, đánh cho hoa rơi nước chảy.
Hắn mặc dù lực phòng ngự biến thái, thế nhưng bị đánh liên tục trong hai canh giờ, toàn thân cũng là vô lực, đau đến không thể nói lên lời.
- Cho ngươi hết đần độn!
- Chùy ý!
- Công bình! Cồng bình!
Hoa Phong vứt luôn cặp chùy, hiện tại chỉ dùng tứ chi đấm đá, lên gối, xuống chỏ, vừa đánh vừa mắng bạo hành khủng khiếp.
Hô
Hai Thiên Địa cảnh chiến đấu như đám côn đồ thế tục, khiến khán đài hít trận khí lạnh.
Hơn nữa, tượng tộc nổi danh lực lượng không ai bì kịp, lúc này bị người thượng cẳng tay hạ cẳng chân, đánh như đánh chó, việc này là bực nào hoang đường. Thế nhưng hoang đường đôi khi là có thật.
- Cút! Lần sau gặp ta bớt đần độn!
- Voi là voi không được cái gì bản tượng!
Hoa Phong cảm thấy đã đánh đủ, liền vung chân đá Tượng Lực Hà văng khỏi lôi đài, cũng không quên mắng thêm vài câu.
Toàn trường hiện tại tất cả đều há mồm trợn mắt, nhìn Hoa Phong như quái vật.
Hắn không cần chùy ý, cũng không kỹ xảo hoa mỹ, liền đánh Tượng Lực Hà một thân tu vi Thiên Địa cảnh nhị trọng thiên hậu kỳ, một thân lực lượng đập sập thái sơn, như đánh một con chó, cú đá cuối cùng như đá một con gà, trực tiếp tát vào niềm kiêu hãnh của tượng tộc.
Cao tầng tượng tộc thời điểm này, toàn bộ ai nấy đều mặt đen như đít nồi, cực kỳ rất khó coi, nhìn Hoa Phong đầy cừu hận.
- Lôi đài số một Hoa Phong thắng!
Một lão già xuất hiện tuyên bố.
- Hừ!
Hoa Phong thấy cao tầng tượng tộc nhìn mình với ý đồ không tốt, liền hừ lạnh, kế tiếp nghênh ngang trở xuống.
- Nhân tộc đáng bầm thây vạn mảnh!
Cao tầng tượng tộc bị Hoa Phong trêu tức hai mắt phun lửa, sát khí mười phần, bất quá cay cay mà phải nhịn.
Hoa Phong trở lại nơi của mình, không thèm nhìn đám người Nam Vực một cái, hướng mắt lôi đài xem thi đấu.
Thí sinh Nam Vực trước thái độ không để ai vào mắt của Hoa Phong, liền tức giận không ít, thế nhưng chỉ oán thầm trong bụng.
“ Ca a! Ngươi thật bá đạo, lại đi trêu chọc thêm một cái tượng tộc”
Hoa Nhi đột nhiên truyền âm cho Hoa Phong nói. Ca ca nàng đủ bá đạo, chọc Thái Thiên Tông, Hợp Hoan Kiếm Tông, Nam Thiên Kiếm Phái, hiện tại lại khiêu khích tượng tộc, triệt để đắc tội bốn cái ngũ phẩm tông môn, không thể không nói là quá y là không để ai vào mắt.
“ Là do bọn họ kiếm chuyện trước, ta sao phải nhịn”
Hoa Phong cười khổ, ý muội muội hắn hiểu rõ, nhưng nếu đã chọc vào hắn thì đừng mong lành lặn.
“ Ta biết ca không sợ bọn họ, ta muốn nhắc ngươi cẩn thận”
Hoa Nhi quan tâm nói.
“ Ta biết phải làm gì”
Hoa Phong có chút ấm áp, đáp lại.
“ Còn nữa ca ngươi là chắc chắn tiến vào ghép cặp tam trọng thiên, mà ở tam trọng thiên bọn họ đa phần đều là bài danh trước ba mươi đại lục tứ bảng, không dễ đối phó”
Hoa Nhi lên tiếng nhắc nhở.
“ Đại lục tứ bảng”
Hoa Phong nghi hoặc.
“ Đại lục tứ bảng là bảng xếp hạng, Thiên Địa cảnh dưới năm mươi tuổi của bốn miền đại lục.
Đông đại lục có Chân Long bảng, Tây đại lục có Tiềm Long bảng, Nam Vực có Nam Thiên bảng, Bắc Hoang có Hoang Địa bảng.
Mỗi một võ giả Thiên Địa cảnh dưới năm mươi tuổi đều có tư cách xếp hạng trong tứ bảng.
Mà xếp hạng trước ba mươi, tu vi đa phần là tam trọng thiên trở lên, ba người mà ca chém giết vừa qua, cũng là xếp trước ba mươi Tiềm Long bảng, bọn họ là kỳ tài vạn năm hiếm thấy, tu vi mới chỉ là nhị trọng thiên, liền xếp trước ba mươi, cũng là ba nhị trọng thiên duy nhất xếp trước ba mươi trong đại lục tứ bảng”
Hoa Nhi biết ca ca tu luyện chưa bao lâu nên chậm rãi giải thích.
“ Như vậy mấy tên đứng đầu rất mạnh sao?”
Hoa Phong hiếu kỳ hỏi.
“ nói sơ qua một chút, ba người đứng đầu Chân Long bảng là , Diệp Thiên Hàn, Giang Thanh Thanh, Kiếm Vô Lăng. Ba người đứng đầu Tiềm Long bảng là Trương Cửu Long, Triệu Kiến An, và muội. Ba người đứng đầu Nam Thiên bảng là Kiến Vĩ Bằng, Lãnh Thiên Hương, Lãnh Tử Dạ, hai người sau là đệ tử Phong Linh Tông, cho nên không có mặt tại đại hội.
Ba người đứng đầu Hoang Địa bảng là Thiên Thanh Thánh Nữ, Hồ Điệp Phi Yến, Khuyển Khuyển Thiên Tân.
Ngoài mười người này ra, số còn lại trong tốp mười người mạnh nhất tứ bảng, cũng cực kỳ cường đại.
Thêm nữa lần tranh tài này là chọn ra mười người mạnh nhất để đưa đi Trung đại lục tu luyện”
Hoa Nhi giải thích đại lục tứ bảng và mục đích đại hội cho Hoa Phong, nghe nhắc đến Trung đại lục nàng liền có chút chờ mong.
“ Vậy ta sẽ cố gắng vào tốp mười người.
Ài! nếu muốn vào tốp mười e rằng phải phá lệ rồi”
Hoa Phong đáp lại nội tâm cười khổ, vốn hắn chỉ muốn tham gia thêm vài vòng nữa liền bỏ quyền, nhưng hiện tại thì không thể như vậy.
Trung đại lục là thiên đường tu luyện, mặc dù hắn có Thiên Địa quyết không lo tiến cảnh chậm chạp, nhưng ba con hàng kia cần phải nuôi lớn.
“ Ca tự tin như vậy, mà phá lệ gì a”
Hoa Nhi hiếu kỳ nói.
“ Bí mật”
Hoa Phong cười gian xảo, làm Hoa Nhi dậm chân một trận.