Vòng thi đấu thứ bảy ngay lượt đầu tiên, Hoa Phong đã thượng đài. Không thể tin nổi vẫn là lôi đài số một, khiến cho khán đài một trận sôi trào.
Hoa Phong năm trận một lôi đài, bốn chiến thắng, rất nhiều người cho rằng lôi đài số một là dành riêng cho hắn. Còn có không ít suy luận, đây là chuyện hi hữu mà thôi.
Ý kiến tranh luận bắt đầu nổ ra, thậm chí bọn họ còn đặt cược, nếu Hoa Phong chiến thắng vòng này, vòng kế tiếp có hay không lại là lôi đài số một.
Khuyển Ưng đối thủ của Hoa Phong nghe vậy nhếch miệng cười nhạt. Hoa Phong gặp hắn chắc chắn bại rồi, hơn nữa bại rất thảm.
Trong suy nghĩ của hắn Đan Thăng Hùng chỉ được cái hư danh, vả lại nhân tộc cùng cảnh giới không phải đối thủ của yêu tộc. Hoa Phong trong mắt người khác là yêu nghiệt, nhưng với hắn chỉ là phế vật.
Không bao lâu Khuyển Ưng cao ngạo lên đài. Binh khí của hắn là song liêm ( liềm ).
Hoa Phong không nhanh không chậm cũng thượng đài. Lần này hắn vẫn như trận trước cầm kiếm mà lên.
- Nhân tộc đáng chết! Ngươi hết lần này đến lần khác sỉ nhục yêu tộc cao quý!
- Cho nên hiện tại ta liền khiến ngươi sống không bằng chết!
Khuyển Ưng hướng Hoa Phong ra phán quyết.
Hoa Phong kiếm trên tay vốn dĩ tâm vô tạp niệm. Thế nhưng tên trước mặt khiến hắn có chút buồn cười.
Gương mặt của đối phương mười phần giống chó, nhìn cái miệng hơi dài, lại còn đen đen liền biết. Theo hắn tên này nào phải yêu tộc cao quý gì, chính xác là một con chó hình người.
- Một con cờ hó mà thôi.
Hoa Phong mở miệng trào phúng.
- Nhân tộc ngu ngốc ngươi đang nói ngươi sao?
Khuyển Ưng nhíu mày nghi hoặc, bất quá nghĩ mãi cũng không biết Hoa Phong nói gì, liền cho rằng đối phương đang nói chính mình.
Toàn trường lúc này cũng là một trận khó hiểu, Hoa Phong đột nhiên nói ra ngôn từ vô nghĩa, không biết là có ý gì, mỗi Hàn Băng Linh là có chút cổ quái.
- Ngươi nghe qua câu ngu như cờ hó hoặc đen như mõm cờ hó chưa?
Hoa Phong biết mình lỡ lời, bất quá đâm lao phải theo lao, liền nói tiếp.
- Ngươi nói ta là chó sao???
Khuyển Ưng rốt cuộc hiểu ra, liền giận tím mặt, hai mắt phun lửa, gắn giọng chất vấn.
- Ta chỉ nói ngươi là cờ hó thôi!
Hoa Phong áp chế nội tâm muốn cười to, nhếch miệng.
- Ta sẽ cho ngươi biết ta là Khuyển Ưng không phải chó!
Khuyển Ưng phẫn nộ đến cực điểm, vận chuyển chân nguyên gia trì ý cảnh thậm chí ẩn ẩn phát ra liêm ý chém mạnh, hắn không ngờ xuất thủ.
- Nhật Nguyệt Trầm Luân!
Một liêm của Khuyển Ưng khi chém ra, mang theo hai loại ý cảnh băng hỏa, cộng thêm chân nguyên hùng hậu gia trì tạo thành hai vòng liêm quang hình tròn, tương ứng nhật nguyệt, gào thét lao về phía Hoa Phong.
- Khuyển không phải là chó sao?
Hoa Phong nội tâm nghi hoặc lẩm bẩm, tuy nhiên cũng là nhanh chóng cô đọng ngoại chân nguyên, chém ra một kiếm.
- Tam Sinh Ánh Nhật!
Hoa Phong khẽ hô. Một kiếm của hắn chém ra mang theo lực tam sinh của nắng mặt trời, lực tam sinh rất nhanh tụ hợp, tạo thành một kiếm quang nóng rực, như muốn đốt cháy vạn vật, sức nóng khủng bố đến mức ảnh hưởng khán đài bên ngoài, khiến cho rất nhiều võ giả có tu vi thấp, cảm thấy toàn thân nóng rát.
- Kiếm pháp thật đáng sợ!!!
Toàn trường chỉ có thể thốt lên được câu này, khi trông thấy Hoa Phong xuất ra một kiếm bá đạo kia.
- Chết tiệt!!!
Khuyển Ưng sắc mặt có chút khó coi. Sức nóng của kiếm quang là trực tiếp ảnh hưởng lên hắn, khiến hắn chật vật mở ra chân khí hộ thể, mới không bị nướng chín.
Oanh
Luân quang nhật nguyệt cùng kiếm quang ánh nhật một chỗ va chạm, tạo ra âm thanh kinh thiên động địa.
Sóng xung kích phản chấn, đập Khuyển Ưng bay ngược về phía sau, miệng phun máu tươi, Hoa Phong cũng bị đánh bay, bất quá không thương tổn.
...
- Thật mạnh!!!
Hoa Phong chiếm thượng phong, không có gì bất ngờ, thế nhưng vẫn khiến tất cả xôn xao một trận.
- Tuệ Lan tỷ, nhi tử ngươi thật anh tuấn a!
Không những vậy giờ phút này có rất nhiều nữ nhân vì Hoa Phong mà động tình, không ít đồng môn của phụ mẫu hắn còn mạnh dạn cầu thân, khiến hai người họ nhiều phen cười khổ, tuy nhiên nội tâm lại rất ấm áp.
Nhi tử ngang trời xuất thế, vạn chúng chú mục, phụ mẫu cũng thơm lây chính lúc này.
Về phần Hoa Phong đắc tội người ta, Hoa Vô Kỵ liền không sợ. Kẻ nào dám chọc Hoa gia chờ diệt tông đi.
...
“Hắn rất có thể là Lê Ninh!”
Cao tầng Thái Thanh Tông nhìn bộ dạng vênh váo của Hoa Phong đưa ra nghi vấn.
“Hắn thật là Lê Ninh lại làm được gì?”
“Lão quái vật kia sẽ để yêu nghiệt như này bị người ám hại, may mắn thành công ám hại thì chờ đợi diệt tông !”
“Cứ như vậy bỏ qua sao?”
“Không bỏ qua thì làm được gì hắn?”
“Chuyện này đến đây chấm dứt, ai còn đánh chủ ý lên hắn, đừng trách ta thủ đoạn độc ác !”
Cao tầng Thái Thanh Tông truyền âm thảo luận vấn đề, cuối cùng tông chủ quyết đoán chấm dứt ân oán.
Trêu vào Hoa gia sao, trêu không nổi.
“Dù hắn có là con trời, Hợp Hoan Kiếm Tông cũng phải đem hắn chém giết!”
“Ám hại một lúc hai đệ tử hạch tâm, liền muốn bỏ qua? Si tâm vọng tưởng!”
Ngược lại với Thái Thanh Tông, Hợp Hoan Kiếm Tông, thề không chết không thôi.
...
- Nhân tộc ta thừa nhận ngươi rất mạnh!
- Thế nhưng là ngươi ép ta!
Khuyển Ưng hai mắt đầy tơ máu, hướng Hoa Phong chậm rãi nói.
- Ta rất hoan nghênh!
Hoa Phong nhếch miệng đối lại. Theo như Khuyển Ưng nói, hắn cảm nhận dường như đối phương sắp xuất ra công kích gì đáng sợ lắm.
- Hôm nay ta dù trả giá đại giới, cũng khiến ngươi thất bại thê thảm!
Khuyển Ưng cười lạnh, nhìn Hoa Phong như người chết, hắn đang mường tượng ra cảnh Hoa Phong trúng phải công kích kia sẽ có bộ dạng như nào.
- Nói như vậy xuất thủ đi!
Hoa Phong bình tĩnh nói.
- Ngươi sẽ toại nguyện!
Hô
Khuyển Ưng vừa dứt lời hai mắt trở nên trống rỗng vô thần, toàn thân đột nhiên phát ra khí tức quỷ dị khủng bố, hắn ở đó mà như không tồn tại, lúc thì như u linh lúc như yêu quỷ , khiến cho rất nhiều võ giả cấp thấp khi nhìn vào, sắc mặt liền trắng bệch, toàn thân run rẩy, linh hồn như muốn thoát thể mà ra, cực kỳ kinh hãi.
- Bí pháp!!!
Toàn trường ồ lên, không ngờ Khuyển Ưng đang thi triển bí pháp.
Bí pháp cũng là một loại võ kỹ, thế nhưng khác võ kỹ ở chỗ, bí pháp là kích hoạt tiềm lực bản thân, thi triển ra một kích viễn siêu thực lực hiện có, thậm chí gấp mấy lần.
Bí pháp còn gọi là cấm pháp.
Bởi vì khi thi triển mặc dù công kích vượt xa thực lực, nhưng đối với bản thân cũng là tổn hại cực lớn, dùng bí pháp công kích, địch nhân hại mười, mình hại tám, lưỡng bại câu thương.
Không đến mức người chết ta sống, thì không ai sử dụng chiêu ngu ngốc hại người hại mình này.
Có thể nói vì muốn đánh bại Hoa Phong, Khuyển Ưng đã xuất ra vốn gốc rồi.
- Ngươi bại trước cấm pháp thứ tư của đại lục, nên cảm thấy vinh hạnh!
Khuyển Ưng khí thế kinh khiếp nhân tâm, ánh mắt vô thần, hướng Hoa Phong nhàn nhạt nói.
- Cấm pháp sao?
Hoa Phong nhíu mày, sư tôn có nói qua về thứ hại người này. Lão còn nói đồ đệ của lão không được phép sử dụng thứ hạ đẳng như cấm pháp, bởi vì chỉ có phế vật mới xài mà thôi.
Lão năm xưa được người đời xưng là kiếm thánh, nhất kiếm phá vạn pháp, cho nên với lão cấm pháp chính là cứt chó.
- Phế Vật!
Hoa Phong theo sư tôn mà lên tiếng, thần sắc cực kỳ khinh thường.
- Chết!
Khuyển Ưng không một tia tình cảm, phun ra một câu. Kế tiếp chém ra một liêm.
Liêm của hắn ẩn chứa khí tức âm u, như muốn cắn nuốt linh hồn, vô hình vô chất, vô thanh vô tức, nơi công kích đi qua, không gian liền vặn vẹo.
Công kích mặc dù khiến rất nhiều người run rẩy, nhưng với Hoa Phong nó cũng như những công kích khác, thậm chí cực kỳ tầm thường.
Hô
Hoa Phong mặt không đổi sắc, thôi phát Quang Minh kiếm ý, toàn thân hắn giờ phút này chính khí lẫm liệt, quần áo không gió tự bay, khiến cho người ngoài nhìn vào bất giác liền có thiện cảm.
Quang Minh kiếm ý quân lâm thiên hạ, diệt trừ tà ma, tẩy rửa bụi trần.
Kiếm ý khai mở, mêng mông cuồn cuộn, che trời phủ đất, mọi khí tức âm u điều bị tiêu trừ sạch sẽ, công kích quỷ dị như muốn cắn nuốt linh hồn của Khuyển Ưng, cũng vì sự xuất hiện của Quanh Minh kiếm ý mà run rẩy.
...
- Kiếm ý hắn còn có kiếm ý, ôi trời!
- Kiếm ý thật khủng bố.
- Không ngờ là Quang Minh kiếm ý trong truyền thuyết, Khuyển Ưng thảm rồi.
Toàn trường chết lặng khi Hoa Phong khai mở kiếm ý. Kiếm ý phô thiên cái địa, tiêu trừ mọi tạp niệm xấu xa của đa phần võ giả bên ngoài, khiến bọn họ khiếp sợ không thôi.
Khủng khiếp hơn võ giả dùng kiếm làm binh khí, đều cố gắng giữ lấy bảo khí của mình, bởi vì khi Hoa Phong phát ra kiếm ý, vạn kiếm liền tề minh, muốn thoát chủ mà ra, để cúi chào quân vương của chúng.
Cường giả các tông nhanh chóng nhận ra đó là Quang Minh kiếm ý trong truyền thuyết, khắc tinh của tà ma ngoại đạo, do đó bọn họ liền xác định, sau trận này Khuyển Ưng liền bị phế bỏ.