Kiếm Phá Thương Khung

Chương 248: Chương 248: Thân phận thứ nhất




- Ta có chết thảm hay không, không phải ngươi nói là được!

Hoa Phong thần sắc một trận cao ngạo, hướng Hoàng Long nhếch miệng.

Đối phương mang đến cho hắn một áp lực rất lớn, chứng tỏ đây là một tên cực kỳ khó đối phó, không những mạnh mà còn rất mạnh.

Tuy nhiên cho dù là mạnh, cũng không đến độ không thể chiến một trận. Hơn nữa chiến với địch nhân càng mạnh, mới có hy vọng kích phát những tiềm năng ẩn sâu bên trong, mà bình thường không thể phát hiện.

- Trước khi cho ngươi biết trời cao đất dày!

- Ta muốn biết ngươi vì cớ gì hướng ta sinh sự?

Hoa Phong tiếp tục là người lên tiếng. Có điều cách mà hắn nói chuyện, cứ như thể trước mặt hắn là một võ giả địa vị cùng tu vi thấp kém, chứ không phải một Sơn Hà cảnh nhị trọng thiên, cao cao tại thượng.

- Tiểu tử miệng lưỡi của ngươi cực kỳ lợi hại!

- Hoàng Long ta từ lúc bình sinh chưa từng gặp qua!

- Có điều để xem ngươi còn lợi hại được bao lâu?

- Về phần ta tại sao hướng ngươi sinh sự?

- Vì ngươi cực kỳ đáng chết!

Hoàng Long sắc mặt bình tĩnh, nhưng càng nói càng trở nên dữ tợn, cuối cùng là hung thần ác sát.

Toàn thân đậm đặc sát khí, trong hai con ngươi lóe lên tia tàn độc, không che giấu.

Hoa Phong trong mắt hắn lúc này, không những phải chết, còn chết cực kỳ thê thảm.

Một Thiên Sơn cảnh kiến hôi, lại dám phát ngôn muốn cho hắn biết trời cao đất dày, quả thật là một cái gì đó phi thường sỉ nhục.

Hắn nhất định phải cho đối phương biết, cái gì gọi là hối hận.

...

Hoa Phong ngông cuồng chẳng những làm cho Hoàng Long một trận tức điên, cùng là khiến đám người xung quanh, triệt để không còn gì để nói.

Thiên Sơn cảnh lại muốn dạy Sơn Hà cảnh bài học, chuyện như này là đáng cười bực nào.

Theo bọn họ Hoa Phong không phải là ngông cuồng mà là bị bệnh, bệnh hoang tưởng.

Những thiên tài đa phần đều kiêu ngạo, nhưng kiêu ngạo bực này, chỉ có thể quy vào ngu ngốc, hoặc ở trong rừng mới xuất hiện.

Vì chỉ có ở trong nơi thâm sơn cùng cốc, mới có thể lý giải vì sao biến thái như thế, lại hoàn toàn vô danh.

Và chỉ những kẻ như thế, mới không biết sợ chết.

...

- Nếu ngươi có thể khiến ta chết, coi như ngươi lợi hại!

Hoa Phong vừa nói vừa híp mắt.

Nội tâm thời điểm này đã hạ quyết tâm đánh một trận ra trò.

Cũng là từ giờ phút này, hắn sẽ chính thức chia làm hai thân phận.

Một là thân phận thật sự, hai là thân phận Lãng Khách Bóng Đêm thần bí.

Để tránh bị người phát hiện, thân phận thứ nhất sẽ sử dụng nội chân nguyên để chiến đấu. Thân phận thứ hai là vận dụng Thiên Địa Quyết, cũng chính là tam sinh ngoại chân nguyên.

Hắn có tám đại kiếm ý, bảy mươi hai tuyệt kỹ. Ba mươi sáu võ kỹ binh khí bổ tu truyền thừa, ba mươi sáu võ đạo ý chí.

Chừng đó là dư sức để hắn thực hiện điều này. Chưa kể còn có các yếu tố phụ trợ khác.

Trận chiến với Hoàng Long, hắn là muốn sử dụng nội chân nguyên, cùng binh khí bổ tu.

Tu vi càng lên cao, hắn càng cảm nhận sự bá đạo của chân nguyên, khi được cô đọng từ Thiên Địa Quyết và thánh cấp công pháp.

Hiện tại chỉ mới Thiên Sơn cảnh, nhưng khi kết hợp chân nguyên thông thường và thiên địa chân nguyên, chiến lực liền không hề thua kém ngoại chân nguyên.

Cho nên dù là sử dụng nội chân nguyên, hắn vẫn đủ tự tin để chiến một trận.

- Ngươi sẽ rất nhanh cảm nhận được điều đó!

Hoàng Long thần tình bất biến, giọng điệu âm trầm.

Hắn vừa dứt lời từ thân thể liền bộc phát một cỗ khí thế khủng bố.

Hoàng Long phát ra khí thế, khiến toàn bộ người có mặt tại đại sảnh, liền một hồi tim đập chân run, rất nhanh lùi lại hết ra xa.

Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, chẳng ai muốn tình cảnh đó lại ứng nghiệm lên người mình.

- Tiểu tử kia chết chắc rồi!

- Đúng vậy! Để xem hắn còn kiêu ngạo đến khi nào?

Sau khi tạo ra khoảng cách đủ an toàn, đám võ giả lập tức xì xào bàn tán.

Đa phần bọn họ đều hả hê khi người gặp họa, đặc biệt kẻ gặp họa là người khiến bọn họ chán ghét.

Không vì gì khác chỉ vì hắn quá yêu nghiệt, mà những người xuất sắc đều bị ghen ghét, ganh tị.

Chứng kiến người giỏi hơn mình bị đánh giết, đây là cái chuyện gì sảng khoái.

Hai tỷ muội Hà Mộng Tuyền, Lý Nhật Phụng, dù phẫn hận Hoa Phong đến cực điểm, nhưng lại không vì hắn sắp bị đánh chết mà vui vẻ.

Bởi nếu Hoa Phong bị Hoàng Long chém giết, cơ hội để hai nàng trả hận liền không còn.

Mục tiêu bị người khác cướp mất, đổi lại là ai cũng không cảm thấy thoải mái.

...

- Nói thôi chưa đủ!

Hoa Phong mắt nhìn Hoàng Long, nhếch miệng châm chọc.

Bất quá miệng mặc dù châm chọc, nhưng chiến ý đã âm thầm được kéo lên, toàn thân khí thế đã đạt đỉnh, chỉ chờ cơ hội bộc phát.

- Đã vậy đi chết đi!!!

Hoàng Long rốt cuộc không thể tiếp tục áp chế phẫn nộ.

Mặt mày một trận dữ tợn, lớn tiếng quát, kế tiếp cách không vỗ một chưởng về phía Hoa Phong.

Chiêu thức đơn giản nhưng lực đạo thập phần khủng bố.

Theo Hoàng Long vỗ ra một chưởng, không gian lập tức nổi lên một luồng sóng gợn, chớp mắt liền tạo thành một đạo chưởng kình bá đạo.

Chưởng kình mang theo khí thế quét ngang hết thảy, cùng một lực áp bách cực đại, đập thẳng về phía Hoa Phong.

Đối diện chưởng kình đáng sợ, Hoa Phong biểu tình liền trở nêm nghiêm túc. Chiến ý cùng khí thế không giữ lại toàn bộ bộc phát.

Trên tay hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh trường thương màu đỏ. Gọi là Hỏa Thần Thương.

Trường thương trên tay, Hoa Phong nhanh chóng vận dụng Thiên Thánh Quyết, điều động hai luồng chân nguyên cùng lúc gia trì lên thân thương.

Hỏa Thần Thương được chân nguyên thôi động, lập tức bộc phát ra khí tức nóng rực, thân thương tỏa ra một nhiệt độ khủng khiếp, thậm chí còn phát ra ánh sáng chói lòa.

- Liệt Diễm Phần Thiên!

Tinh khí thần đã đạt đến đỉnh, trong khi chưởng kình đang thế tới với tốc độ lôi đình, Hoa Phong liền không chậm trễ, vung thương quét mạnh.

Liệt Diễm Phần Thiên một chiêu thức trong thương kỹ truyền thừa, có tên Phần Thiên Thương Pháp.

Thương thức Liệt Diễm một khi được vận dụng hỏa ý cảnh, liền tạo thành một sát chiêu đáng sợ.

Tuy nhiên Hoa Phong không chỉ sử dụng ý cảnh, mà còn có pháp tắc cơ bản và pháp tắc tiến cấp, là hỏa pháp tắc và dương pháp tắc.

Được pháp tắc gia trì, thương chiêu liền trở nên đáng sợ hơn bình thường gấp bội.

Theo Hoa Phong quét thương, lập tức từ Hỏa Thần Thương phát ra một đạo thương quang kinh thiên động địa.

Thương quang như một đoàn lửa, vừa xuất hiện lập tức lao đi với tốc độ chớp giật, nhắm thẳng chưởng kình chính diện nghạng kháng.

Oanh

Kích đối kích, tạo ra âm thanh chấn động đại địa, không gian đại sảnh bị dư ba càn quét liền rung lắc dữ dội, hệt như trận động đất.

Thế nhưng hai bên giao thủ không dừng lại chỉ với trận động đất. Chưởng kình bá đạo do Hoàng Long đánh ra, trước thương quang liền không chịu nổi một đòn, thương quang phá nát chưởng kình, dư lực ba thành tiếp tục công đánh về phía Hoàng Long.

- Không thể nào!!!

- Không...không...tuyệt...đối...!

Binh

Ầm

Hoàng Long bị thương quang bất ngờ đập tới, khiến hắn một trận biến sắc. Miệng không ngừng lắp bắp với vẻ mặt đầy không thể tin nổi.

Tuy nhiên không đợi hắn kịp nói hết câu, thương quang đã trực tiếp nện lên người hắn, nện cho hắn bay ra xa, thân hình đập vào bức tường đại sảnh, dội ngược trở ra, miệng liên tục phun máu. Bộ dạng chật vật không chịu nổi.

...

- Hả???

- Làm...làm...sao...

Những võ giả vốn dĩ chờ xem Hoa Phong bị đánh chết, chứng kiến Hoàng Long bị đánh bay, liền một trận lắp bắp, thế nhưng chỉ nói được vài từ liền á khẩu.

Tất cả bọn họ không loại trừ bất kỳ ai, đều nhìn Hoa Phong bằng ánh mắt cực kỳ khiếp sợ.

Bọn họ sợ đến nổi cổ họng khô khốc, nước miếng không có một giọt để mà nuốt.

Chẳng ai có thể ngờ, dù là người mơ mộng nhất cũng không bao giờ mường tượng, một Thiên Sơn cảnh có thể kích bay Sơn Hà cảnh nhị trọng thiên, ngay từ lần ngạnh kháng đầu tiên.

Không phải nhường nhịn, chẳng phải đánh lén, hai bên chính diện kích đối kích và như thế Hoàng Long đã bị đánh bại. Mặc dù chưa hoàn toàn thất bại, nhưng mặt mũi đã hoàn toàn mất sạch.

- Ta đang nằm mơ đi!

- Có ai thử tát ta một cái không?

- Ảo giác nhất định là ảo giác!

Tất cả đã bị Hoa Phong làm cho đầu óc choáng váng, có không ít người còn không tin đây là sự thật. Bởi vì sự thật quá khó để chấp nhận.

...

- Tiểu tử ta nhất định khiến ngươi sống không...bằng...chết!!!

- Ta thề lột da rút xương bầm thây ngươi vạn...mảnh...!!!

Hoàng Long sau một hồi chấn động, khi tỉnh lại thì phát hiện bản thân thật sự thất bại.

Không thể chấp nhận sự thật, hắn liền trở nên điên cuồng, hai mắt tràn đầy tơ máu, hướng Hoa Phong nghiến răng gằn từng chữ.

Bị thua trước một kiến hôi, chuyện này hắn không thể nào chấp nhận.

Mặt mũi, uy danh, tôn nghiêm, từ giờ phút này đã không còn sót thứ gì, nếu không đem đối phương hành hạ thật tàn nhẫn, chuyện hôm nay sẽ ám ảnh hắn cả đời, trở thành một tâm ma không không thể xóa.

Võ giả nếu có tâm ma mà không thể loại trừ, so với phế vật cũng chưa chắc đã hơn.

- Ta đã nói qua!

- Trước mặt ta ngươi không đủ tư cách để kiêu ngạo!

Hoa Phong dựng đứng Hỏa Thần Thương, miệng cong lên đối Hoàng Long trào phúng.

Bất quá trông bộ dạng đối phương điên cuồng, hắn nội tâm đã một trận ngưng trọng.

Tinh khí thần cực kỳ tập trung, hoàn toàn trái ngược với vẻ mặt tự đắc bên ngoài.

Bởi vì hắn biết trận chiến sắp tới, mới thực sự là một trận chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.