Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 171: Chương 171: Băng Cực Thần Tinh




Mã Thiên Hoa hôn mê bất tỉnh suốt một ngày trời đã khiến kế hoạch xông lên Thiên Sơn của cả đội bị trì hoãn. Đến ngày thứ hai thì nàng mới tỉnh dậy, lúc này Mã Thiên Hoa dường như biến thành một người khác.

Nàng ít nói chuyện hơn hẳn, dù người mở lời là Hàn Thanh Chi vẫn cùng một kết quả như vậy. Phàm chỗ nào có Vân Chính Thiên hiện diện, nàng đều tìm một chỗ khác, gương mặt ủ dột không có sức sống.

Mã Thiên Hoa buồn phiền như vậy, tất cả đều đổ lên đầu Vân Chính Thiên. Bất quá bọn hắn không ai dám lên tiếng khuyên răn hay hòa giải. Có lẽ ảnh hưởng lớn nhất có lẽ là nhuệ khí của Long Thần thành tiểu đội.

Rốt cuộc vào ngày thứ năm, bọn hắn mới quyết định tiếp tục xông lên Thiên Sơn, cùng thời điểm này, ba tiểu tổ còn lại cũng đặt chân vào thôn nhỏ. Chuyện riêng giữa Vân Chính Thiên cùng Mã Thiên Hoa vô tình làm thành tích của cả đội bị kéo xuống rất nhiều.

Vân Chính Thiên bề ngoài thì tỏ vẻ bình thường nhưng nội tâm hắn lúc nào cũng như có lửa thiêu đốt. Nhìn Mã Thiên Hoa buồn rầu, hắn không khỏi buồn bực, không biết giấu nàng mọi thứ có phải quyết định đúng hay không nữa.

Lương Thế Nhân trong lúc kiểm tra vật phẩm mang theo lần cuối, quay sang hỏi Vân Chính Thiên:

“Ngươi thật không có chuyện gì để nói ?”

Vân Chính Thiên không do dự gật đầu, hai tay vẫn sắp xếp lại vật dụng cá nhân, không ngẩng mặt lên nói:

“Là chuyện riêng của ta, các ngươi đừng hỏi nữa.”

Lương Thế Nhân hừ lạnh đáp:

“Ta là lo cho ngươi, ngươi cũng biết sư phụ của nàng ta hổ báo như thế nào rồi đó, trở về nàng chắc chắn sẽ đi nói lại, đến lúc đó ta sợ ngươi sống dở chết dở a.”

Vân Chính Thiên nghe vậy, đột nhiên có chút chột dạ, bất giác quay sang nhìn Lương Thế Nhân ánh mắt sợ hãi.

Băng Ngọc Linh là Tháp Chủ Truyền Linh Tháp ở gần Long Thần thành, nàng chính là sư phụ của Mã Thiên Hoa. Hắn còn nhớ như in lần trước cùng Mã Thiên Hoa rời khỏi, Băng Tháp Chủ từng đe dọa sẽ đập hắn nếu hắn dám làm Mã Thiên Hoa đau khổ a.

Trong lòng hơi rùng mình một cái, cơn giận của Phong Hào đấu la tuyệt không dễ nuốt trôi a. Bất quá, nếu tình huống đó thực sự xảy ra, hắn chỉ còn cách nói thật mọi chuyện mà thôi.

“Ta tự có cách.” Vân Chính Thiên cười đáp, sau đó hắn quay lại nhìn đồng bọn một lượt, hạ giọng ra lệnh:

“Bây giờ xông vào Thiên Sơn, mọi người để ý dây thừng. Nếu người nào không chịu được lập tức lên tiếng, chúng ta sẽ dừng lại nghỉ ngơi. Còn không ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để di chuyển, các ngươi phải cố gắng bám theo.”

Vừa nói, hắn vừa đem dây thừng quăng xuống cho Lương Thế Nhân. Đây là phương pháp di chuyển an toàn nhất khi leo núi. Mỗi thành viên đều có dây thừng quấn quanh bụng, nối với các thành viên còn lại theo đường thẳng.

Trong trường hợp có người kiệt sức hoặc rơi xuống vực, đồng đội có thể kịp thời hỗ trợ.

Dù sao Thiên Sơn cũng làm một trong Tam Đại Khảo Nghiệm của Đại Hành Trình, tuyệt đối không nên xem thường.

Lấy Vân Chính Thiên dẫn đầu, sau lưng là Lương Thế Nhân, Hàn Thanh Chi, Hoa Quyển Sinh, Mã Thiên Hoa và Tiếu Phong.

Trong đội hình này, chỉ có hắn cùng Mã Thiên Hoa có thể sử dụng hỏa thuộc tính, ngoài ra phong thuộc tính của Tiếu Phong cũng có hỗ trợ nhất định. Tính ra bọn hắn có ưu thế hơn so với các đội khác rất nhiều.

Tà Hỏa Phượng Hoàng uy lực không cần thử cũng biết, chỉ cần một mình Mã Thiên Hoa thôi cũng đủ để so sánh với hai tên hỏa hệ hồn sư bình thường. Kết hợp với Tiểu Phượng hồn linh, đối với cái lạnh của Thiên Sơn, bọn hắn lúc này không lo lắng cho lắm.

Theo lối mòn ra khỏi thôn nhỏ, Long Thần thành tiểu đội men theo dốc đá mà tiến vào Thiên Sơn phạm vi. Khu vực chân núi thực vật vẫn tương đối xanh tốt, thời tiết vẫn như bình thường.

Cả đội theo một hàng dọc cẩn thận di chuyển, tốc độ tương đối nhanh. Cho đến khi bắt đầu cảm thấy không khí có chút lạnh, tuyết bắt đầu rơi, đã là hơn ba canh giờ sau.

Vân Chính Thiên sở hữu băng nguyên tố, cái lạnh như vậy không là gì đối với hắn. Bất quá, sáu người còn lại ngoại trừ Mã Thiên Hoa, tên nào tên nấy đều bắt đầu run lên cầm cập.

Vân Chính Thiên đột nhiên lên tiếng:

“Thiên Hoa, để ta sử dụng hỏa nguyên tố trước, một lát sau liền đến ngươi.”

Hắn vừa dứt lời, Tiểu Phượng thân ảnh từ mi tâm hắn bay ra, bốn cánh phượng nhẹ nhàng triển khai, hừng hực hỏa diễm bắt đầu tuôn trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.