Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 273: Chương 273: Băng Hỏa Nội Chiến




“Trước tiên rời khỏi đây đã.” Ngạo Thiên Long thanh âm từ phía sau vọng tới.

Vân Chính Thiên liếc mắt ngang dọc, thì phát hiện rất nhiều ác linh sinh vật nghe thấy động tĩnh mà kéo tới không ít. Nhị Bạch lúc này đã hoàn toàn chết đi cho nên khí tức vong linh có tác dụng đánh đuổi ác linh sinh vật đã không còn hiện hữu, vì vậy bọn chúng sẽ rất nhanh kéo đến đây.

Nếu bình thường mà nói, bằng vào Vân Chính Thiên cùng Ngạo Thiên Long thực lực, hai người bọn hăn tự nhiên không sợ đám ác linh này quấy nhiễu, cho dù đánh đến mỏi tay vẫn có thể trùng kích thoát ra.

Bất quá tình trạng hai người bọn hắn không thể gọi là tốt. Vân Chính Thiên càng không cần phải nói, tinh thần lực hay là hồn lực đều tiêu hao quá độ. Lại còn có hắc lực vòng xoáy như quả bom hẹn giờ căng phồng nằm trong đan điền kia. Hắn kỳ thực không có tâm trí mà chiến đấu.

Ngạo Thiên Long cũng không khá gì hơn, tuy hồn lực có phần nguyên vẹn không sứt mẻ, thế nhưng tinh thần lực cũng đã hao tổn không ít.

Vì Fji0tSsD vậy bốn mắt liếc nhau, bọn hắn quyết định lui khỏi phạm vi nguy hiểm này.

Tiểu Hùng ha hả cười nói: “Tốt, các ngươi mau chóng ra tới nội vi khu vực mà lẩn tránh. Tìm một nơi an toàn rồi mau đem khối hồn cốt này dung hợp, ta đảm bảo sẽ có một chút kinh hỷ. Còn bản thân ta sẽ tranh thủ vào trong cảm thụ một chút ngôi nhà mới, còn phải làm quen với con chim với con hổ kia nữa.”

Dứt lời nó dung nhập vào người Vân Chính Thiên, biến mất không còn thấy tăm hơi nữa.

Vân Chính Thiên hai người nhanh chóng rút đi, một mạch chạy ra khỏi đại thảo nguyên hạch tâm khu vực. Ra tới nội vi khu vực, việc đầu tiên là hắn lấy hồn đạo bộ đàm ra, bấm dãy số của Can Hữu Long.

Nói mọi người nhanh chóng đi vào Hạo Thiên Điện, thời khắc nhận truyền thừa vừa vặn đẹp. Sự tình Ác Hùng Vương hắn cũng không có nói rõ, chỉ thông báo Ác Hùng Vương triệt để chết rồi. Tuy nhiên dư đảng ác linh vẫn còn tồn tại, cẩn thận một chút.

Đầu dây bên kia nghe Vân Chính Thiên thông báo, bảy người không khỏi ngẩn ngơ. Ác Hùng Vương thực lực thế mà tương đương Siêu Cấp đấu la cường giả, lại cuối cùng vẫn lạc trong tay Vân Chính Thiên cùng Ngạo Thiên Long. Đây có thể gọi là một câu chuyện truyền kỳ đáng kể.

“Được rồi. Đã báo xong. Ngạo huynh, ngươi cũng không cần nán lại đây vì ta hộ pháp nữa, mau đến Hạo Thiên Điện nhận truyền thừa đi. Ta dung hợp khối hồn cốt này xong sẽ hội họp ở đó. Còn muốn hướng ngươi giới thiệu mấy cái bằng hữu tốt a.”

Vân Chính Thiên hướng Ngạo Thiên Long cười nói.

Trải qua một hồi liên thủ với nhau, hảo cảm hai người tăng lên rất nhiều. Hiện có thể nói là bằng hữu tương giao, nếu không Vân Chính Thiên cũng không dám cầm hồn cốt chạy qua chạy lại trước mặt Ngạo Thiên Long như vậy.

Phải biết hồn cốt giá trị liên thành, cho dù là Phong Hào đấu la cũng phải động tâm. Mà khối hồn cốt này còn không phải phổ thông hồn cốt đấy.

Chỉ có điều Ngạo Thiên Long là bậc quân tử, là người đáng để kết giao bằng hữu. Vì vậy chuyện hắn nảy sinh ý đồ tranh đoạt hồn cốt, căn bản không thể xảy ra.

Ngạo Thiên Long nghe vậy, cũng khẽ gật đầu. Ác Hùng Vương hiện tại vẫn lạc, không nghi ngờ gì làm cho nhân loại hồn sư phi thường thoải mái lịch lãm trong Hạo Thiên Trì. Hắn cũng không lo lắng sẽ còn bất kỳ tồn tại nào gây nguy hiểm cho mình nữa, đồng dạng gây nguy hiểm cho Vân Chính Thiên.

“Vậy thì ta xin cáo từ, một lát lại gặp ngươi trong Hạo Thiên Điện.”

“Cáo từ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.