“Hừm, để xem một lát nữa ngươi có còn dám nói với ta như vậy?” Vương Hạo rít từng hơi lạnh, hắn trước giờ đều chưa tình trải qua khinh thường như vậy, mà lại bị một tên yếu ớt hơn hắn hướng hắn tỏ thái độ, nhất thời làm nộ hỏa của hắn muốn bộc phát.
Chân giẫm mạnh một cái xuống mặt đất, sục sôi tiếng rồng gầm vang lên. Một đạo hắc long cự ảnh trực tiếp thẳng tới Lương Thế Nhân vị trí mà oanh kích. Bất quá, trên người Vương Hạo vẫn không có bất luận cái nào hồn hoàn sáng lên.
Hồn kỹ tự nghĩ mấy chữ liền xuất hiện trong đầu Thế Nhân, Vương Hạo thật không dễ đối phó. Tên thiếu niên trước mặt này, tuyệt đối là địch thủ tối cường nhất mà hắn gặp được từ trước tới nay. Nhưng mà, dù Vương Hạo có mạnh đến như thế nào, trận quyết chiến này Lương Thế Nhân cũng quyết không nhượn bộ.
“Hít.” Thế Nhân hít sâu một ngụm lãnh khí, tại mi tâm hắn chợt phát ra mãnh liệt ánh sáng kim sắc. Ngay phía sau lưng của hắn, Tiểu Bạch hư huyễn mà ra.
U Minh Bạch Hổ vừa xuất thế, toàn trường liền một phen chấn động. Nhất là đám người Bạch Hổ thành, Đái Tử Viêm Thành Chủ cơ hồ khóe miệng co giật một thoáng. Đại đa số mọi người không hiểu chuyện liền cho rằng đầu hồn linh này chính là Bạch Hổ, là truyền thừa cường đại võ hồn của hoàng thất Tinh La Đế Quốc năm xưa. Nhưng cao tầng Bạch Hổ thành, bao gồm Đái Tử Viêm, Đái Thiên Huyền làm sao không biết, đầu hồn linh này không phải Bạch Hổ mà là U Minh Bạch Hổ.
Này là chân chính hồn thú một trong, chỉ xuất hiện dưới tình huống sử dụng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ a.
Thực tế U Minh Bạch Hổ hồn linh của Lương Thế Nhân, chính là hồn linh nhân tạo tân tiến nhất mà Truyền Linh Tháp có thể chế tạo ra. Việc mô phỏng lại khí tức thần thú thông qua lịch sử ghi chép lại và đạt đến thành tựu này, coi như cao tầng Bạch Hổ thành cũng phải thèm thuồng chảy dãi.
“Tiểu Bạch, ngăn lại cho ta.”
Lương Thế Nhân hạ giọng nói. Tiểu Bạch nghe hiệu lệnh chủ nhân, nó lại gầm lên một tiếng vang vọng, liền sau đó thân thể lập tức bành trướng cao đến hơn bảy mét. So với mấy ngày trước, Tiểu Bạch thể trạng cũng phát triển quá nhanh đi. Luận về huyết thống, U Minh Bạch Hổ đã có tư cách cùng Kim Nhãn Hắc Long chống lại.
Tiểu Bạch miệng lớn há ra, tức thì một đoàn quang trụ trực tiếp bắn tới, chạm vào đầu hắc long cự ảnh kia nổ tung.
Bên dưới đài, Vân Chính Thiên cùng đám đồng đội có chút ngơ ngác. Theo trí nhớ của bọn hắn thì Tiểu Bạch thời gian trước, hình như không thể thi triển bất luận cái gì hồn kỹ a.
“Đây là . . . Bạch Hổ Liệt Quang Ba. Làm sao có thể ? Đây không phải hồn kỹ chỉ xuất hiện trên hồn sư sở hữu Bạch Hổ võ hồn hay sao.”
Đám người Bạch Hổ thành không khỏi nhao nhao lên. Không để bọn hắn có thời gian tranh luận, Tiểu Bạch ở giữa không trung lại xuất hiện biến hóa. Nguyên bản bộ lông hắc bạch song sắc, hiện tại đã có thêm một tầng kim sắc hoa văn óng ánh, đôi mắt hổ lại càng thêm thâm thúy, thể trạng trong nháy mắt tăng trưởng đến chín mét chiều cao.
“Lại là Bạch Hổ Kim Cương Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến. Ai da rốt cuộc là sao?”
Một tên lão giả của Bạch Hổ thành có chút cả kinh nói.
Theo ghi chép của Đấu La Đại Lục, Tinh La Đế Quốc hoàng thất sau vạn năm thí nghiệm, rốt cuộc minh bạch cách thức để Bạch Hổ võ hồn sở hữu những loại hồn kỹ cường đại nhất, cùng với tên chủng loại hồn thú và cấp bậc cần phải liệp sát để sở hữu những hồn kỹ này.
Bạch Hổ Liệt Quang Ba, Bạch Hổ Kim Cương Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến chính là một trong những hồn kỹ tối quan trọng của bọn hắn vào thời điểm này. Thế nhưng tất cả đều được Tiểu Bạch vận dụng một cách thoải mái.
“Võ hồn của tên kia còn không phải Bạch Hổ, lại là một thanh trường kích, vậy thì tại sao hồn linh của hắn có thể tùy tiện sử dụng những cái hồn kỹ kia.” Đái Thiên Cảnh ngờ vực quay sang hỏi huynh trưởng.
Đái Thiên Huyền ánh mắt có phần âm trầm nói:
“Chuyện này ta cũng không rõ. Bất quá thần thú trở thành hồn linh, chuyện gì cũng không thể đoán được.”
Đái Thiên Cảnh nghe vậy, nhất thời dậy sóng. Đúng vậy a, Đái gia truyền thừa ba vạn năm nay, cũng chưa từng có người nào sở hữu U Minh Bạch Hổ hồn linh. Lương Thế Nhân là một cái ngoại nhân, lại có thể đem hồn linh uy lực phát huy đến mức như vậy, nếu đổi lại là bọn hắn, không biết còn kinh khủng tới bậc nào.
Hồn linh tiến hóa tới một bước nào đó, liền có thể cùng chiến đấu với hồn sư. Thông qua hồn lực của hồn sư tiến hành hồn kỹ công kích. Điều này tuyệt đối có lợi, bởi vì hồn linh không phụ thuộc vào hành động của hồn sư, bọn hắn tựa như hai cá thể riêng biệt vậy. Cho nên hồn linh càng có ý thức riêng mạnh mẽ, càng giúp đỡ hồn sư không ít chuyện.
Toàn trường chấn kinh, Vương Hạo đang trực diện đối mặt làm sao không chấn kinh cho được. U Minh Bạch Hổ khí thế sát phạt kinh thiên động địa, khiến hắn trải qua cảm giác nguy hiểm đã lâu chưa gặp lại. Bất quá hắn có được bậc này tu vi, tự nhiên không phải kẻ nhát chết.
Tay trái vừa nhấc lên, một cỗ nồng nặc hắc ám chi lực thuận theo giải khai, thân thể hắn liền hóa thành một đầu to lớn hắc long. Tầng tầng lớp lớp hắc vảy phủ khắp cơ thể, long trảo từ mu bàn tay hắn cũng xuất hiện. Đặc biệt nhất có lẽ là một đôi con ngươi kim sắc quỉ dị. Đại biểu hắn là Kim Nhãn Hắc Long huyết mạch người nắm giữ.
Nương theo võ hồn phóng thích, khí tức bá đạo Kim Nhãn Hắc Long phủ khắp đấu trường khiến cho vô số hồn sư sở hữu long loại võ hồn đều cảm thấy cực kỳ khó chịu. Đây chính là huyết thống áp chế tình huống. Can Hữu Long mồ hôi chảy đầy trán, miễn cưỡng duy trì tỉnh táo theo dõi trận đấu bên trên.
Nếu đổi lại là Can Hữu Long hắn ra trận, chỉ sợ dũng khí phóng thích võ hồn cũng không thể làm được a.
Tại khu vực Long Thần thành, Dạ Hành ngưng trọng liếc xuống đầu hắc long bên dưới. Hắn võ hồn là Huyết Nhãn Hắc Long, là một nhánh huyết mạch tách ra từ Kim Nhãn Hắc Long tộc, hắn cảm thụ đối với biến hóa của Vương Hạo là rõ ràng nhất.