Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 111: Chương 111: Chấn Nhiếp




Linh Tôn Thượng trong khoảnh khắc cận kề tử vong, bộc lộ năng lực cầu sinh mạnh mẽ, xứng đáng là thành viên ưu tú nhất, là đội trưởng đại diện cho Linh Băng thành. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn liền đem ba đầu hai ngàn năm Bạo Lang trọng thương hai, giết chết một.

Năng lực loại này đích thực có chỗ hơn người.

Linh Tôn Thượng trường mâu quật tới đem vô số Bạo Lang tu vi thấp kém đánh dạt sang một bên, tạo khoảng trống cho đồng đội hít thở một chút.

Bất quá lúc này hắn thực sự quên mất một điều, trong đàn vẫn còn một đầu Bạo Lang khủng bố, tu vi đạt tới bảy ngàn năm là tồn tại tương đương hồn sư năm hoàn Hồn Vương.

“GRUU ——”

Bạo Lang kia tru lên một tiếng, mắt thấy đồng loại của mình bị chém giết, làm sao không khỏi tức giận, miệng lớn há ra xông tới Linh Tôn Thượng lần nữa.

Mà ngay lúc này, sau lưng Linh Tôn Thượng, đệ tứ hồn hoàn lóe lên, tức thì một cái hư ảnh trường mâu dài hơn năm mét ngưng tụ, tận lực khóa chặt Bạo Lang thân thể.

“Chết đi”

Hắn gầm lên một tiếng, trường mâu hư ảnh phóng tới Bạo Lang với tốc độ cực nhanh, mà ngay khi trường mâu hư ảnh chuẩn bị chạm vào Bạo Lang đầu đàn kia, thì ở dưới mặt đất, hai đầu Bạo Lang hai ngàn năm đang bị thương kia đột nhiên không do dự mà lao lên, đem thân thể của chúng cản lại trường mâu hư ảnh này.

“Ẳng” đồng dạng rên lên một tiếng đau đớn rồi ngã gục sang hai bên, trực tiếp mất đi sinh cơ.

Chuyện này . . . Linh Tôn Thượng trợn mắt kinh ngạc.

Bạo Lang bảy ngàn năm tu vi thoát khỏi thế công của Linh Tôn Thượng một cách kỳ lạ, dưới con mắt vẫn còn tràn ngập sự bất ngờ của hắn, Bạo Lang bách trảo lần nữa vung tới.

“KHANH KHANH ——”

Thân thể Linh Tôn Thượng dưới sức ép của Bạo Lang bách trảo, trên người lưu lại rất nhiều vết thương, máu tươi từ bên trong rỉ ra không ngớt, trực tiếp bị đánh văng ra ngã quỵ trên mặt đất.

Đối mặt với hồn thú có tu vi ngang tầm, bọn chúng luôn nhỉnh hơn hồn sư, bởi thể năng cường hãn và đặc biệt hơn chính là Tà hồn lực ẩn nấp trong thiên địa. Cho nên Linh Tôn Thượng trực diện đối đầu với Bạo Lang, dĩ nhiên đã bị đánh bại.

Không xong rồi.

Linh Tôn Thượng nội tâm gào lên không ngớt, không ngờ hôm nay hắn lại tán thân nơi này. Nhìn thấy từng thành viên trong đội đều bị Bạo Lang quần thể ép đến mức không thở được, trong giây phút này cảm thấy thật hối hận.

Nếu như từ đầu không lợi dụng Long Thần thành giúp mình, đi vào Đại Nhật Sâm Lâm tiêu diệt Vong Yêu sào huyệt thì sẽ không có cớ sự này.

Nếu như lúc nãy quyết đoán hơn một chút, ngay lập tức bỏ chạy theo Long Thần thành đội ngũ, thì có lẽ sẽ không rơi vào tuyệt cảnh này.

Nếu như hắn vứt bỏ lòng tự tôn mà lên tiếng yêu cầu Vân Chính Thiên giúp đỡ ngay từ đầu, có lẽ mọi chuyện sẽ khác.

“Xin lỗi mọi người”

Ngay khi Bạo Lang miệng lớn cắn xuống đỉnh đầu, Linh Tôn Thượng quyết định nhắm hai mắt lại, thanh âm có chút khàn đặc vang lên.

“Ngươi không cần nói xin lỗi, thay vào đó nói cám ơn đi nha”

Ngay khi chuẩn bị đối mặt với tử vong, đột nhiên có một thanh âm quen thuộc vang lên ngay sau lưng, Linh Tôn Thượng không tự chủ mở to hai mắt một lần nữa, chỉ thấy một đạo thân ảnh tóc trắng dài, trên tay cầm một thanh đỏ rực trường kiếm đang xông tới.

“ẦM ——”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.