“Bên phải các ngươi chính là Đại Nhật Sâm Lâm, bên trong có rất nhiều hồn thú được nuôi nhốt tự do ở bên trong mảnh rừng rậm này. Đây chính là rào cản nguy hiểm nhất của các ngươi trong đệ nhất thảo khiệm”.
Trưởng lão thanh âm chậm rãi vang lên, các tiểu đội bên dưới không hẹn mà cùng chăm chút lắng nghe. Vừa dứt lời, vị trưởng lão áo bào vung lên, tức thì có một hình ảnh giả lập xuất hiện trên không trung.
Đó là một bảng xếp hạng các tiểu đội. Bảng này chia làm ba phần chính, đầu tiên chính là tên người đại diện cho cả đội. Đối với Long Thần thành tiểu đội tự nhiên là Vân Chính Thiên, những cái tên còn lại đối với bọn hắn rất lạ lẫm.
Vương Hạo đại diện cho Tu La thành, Từ Thiên Phong đại diện cho Nhật Nguyệt thành, Đái Thiên Huyền đại diện cho Bạch Hổ thành, Linh Tôn Thượng đại diện cho Linh Băng thành, Mộng Cảnh Chân đại diện cho Hỏa Thần thành . . .
Những người này đều là thiêu chi kiêu tử một đời, so với Vân Chính Thiên hoàn toàn không chút lép vế. Đứng đầu một tiểu đội, há lại có thể bình thường, Vân Chính Thiên có hơn, cũng chỉ hơn ở tướng mạo mà thôi.
Mắt thấy đại diện Linh Băng thành đang đứng cạnh mình tên là Linh Tôn Thượng, hắn cũng đưa mắt nhìn sang ôm quyền nói
“Thì ra là Tôn Thượng huynh, hân hạnh gặp qua”
Vị thiếu niên tên Linh Tôn Thượng, cũng mỉm cười đáp lại
“Chính Thiên huynh, không cần đa lễ, chúng ta vốn là hàng xóm với nhau a”
Long Thần thành và Linh Băng thành vốn ở rất gần nhau, chỉ cách bởi Bắc Long sơn mạch, tuy vậy nhưng thông tin về các binh sĩ được chọn đều vô cùng bí mật, nếu không đến đây gặp qua, có lẽ không cách nào biết được.
Tại vị trí bảng xếp hạng giả lập, phần thứ hai chính là thứ hạng hiện tại của bọn hắn, bây giờ vẫn chưa chính thức khảo nghiệm cho nên vẫn không có xếp hạng. Và cuối cùng chính là phần bọn hắn không hiểu nhất.
Đó là hồn ấn khái niệm.
“Hồn ấn chính là một loại vật phẩm đặc thù do chính Vực Chủ chế tạo ra, và cũng chỉnh có thể tồn tại được ở lãnh địa Vực Chủ Điện mà thôi. Đây cũng là thước đo xếp hạng vị trí cho các tiểu đội. Số lượng hồn ấn càng nhiều, thứ hạng càng cao và ngược lại”.
“Hồn ấn có thể thu thập bằng cách nhận nhiệm vụ tại quầy thông tin ở bên kia. Càng hoàn thành nhiều nhiệm vụ hối đoái càng nhiều hồn ấn. Sau một năm, ta sẽ dựa vào số lượng hồn ấn tiến hành xét hạng, tám tiểu đội đứng đầu sẽ tiến vào vòng trong tiếp nhận đệ nhị khảo nghiệm”
Đùng !
Thanh âm vị trưởng lão này như sét đánh ngang tai, cái gì mà cần tới một năm chỉ để thực hiện đệ nhất khảo nghiệm. Thực là dọa người mà.
“Có thắc mắc thì liên hệ quầy thông tin luôn, mỗi đội sẽ được phát miễn phí một cuốn cẩm nang, ngoài ra ta cũng không giải thích gì thêm để đảm bảo cuộc đua thêm phần thú vị”
Dứt lời hắn quay đầu hướng mấy vị Thành Chủ cung kính nói
“Các vị, ta thỉnh mọi người trở lại Vực Chủ Đại Điện, trên đó có màn ảnh rộng tiện theo dõi, cũng có tiệc rượu thịt đang đợi a”
“Hắc hắc, rất hay, năm nay Lâm trưởng lão có cải biến cách chơi, ta cảm thấy thực hào hứng”
Thành Chủ Hỏa Thần thành không nhịn được cười vang. Kế bên hắn là Thành Chủ Chu Tước thành cùng các vị Thành Chủ còn lại, cũng đồng dạng mỉm cười đáp ứng, ngay sau đó mười hai vị Thành Chủ lăng không mà lên, thẳng hướng Vực Chủ Đại Điện mà xông tới.
Hàn Long Quần không quên quăng lại cho Long Thần thành tiểu đội một ánh mắt cỗ vũ, sau đó theo sau mọi người dần dần biến mất vào mây xanh.
Vân Chính Thiên đã rõ ràng ý tứ của Thành Chủ, vị trí tám đội đứng đầu, tất nhiên phải có Long Thần thành tiểu đội này. Từng tiểu đội dần dần tản đi, ai nấy đều lo công việc của mình, cũng không có xả giao chào hỏi thêm nữa.
Bắt đầu từ bây giờ họ chính là đối thủ cạnh tranh của nhau a.
“Ta trước tiên đi tới quầy thông tin một thoáng, các ngươi tiến vào trong thị trấn dò xét xung quanh, làm quen với mọi thứ đi”
Tại chốn bồng lai tiên cảnh này, vẫn có dân bản địa sinh sống bất quá qui mô thu nhỏ lại rất nhiều. Vân Chính Thiên nhanh chóng phân phó nhiệm vụ, muốn sống tốt ở đây trong một năm tới, không thể không làm quen với môi trường mới này.
Đi tới quầy thông tin, Vân Chính Thiên báo danh thân phận, nhanh chóng được nhân viên đưa cho một cái giới chỉ, tiến hành dò xét một thoáng, hắn phát hiện bên trong có một số vật dụng.
Đầu tiên là bảy cái bộ đàm hồn đạo khí, có lẽ để tiện cho việc liên lạc, còn có một cuốn cẩm nang và một tấm bản đồ khu vực. Ngoài ra còn có một bộ pháo hiệu hồn đạo khí phòng trường hợp cấp bách.
Thoáng nhìn lên bảng nhiệm vụ trên đỉnh đầu, Vân Chính Thiên kinh ngạc phát hiện. Nhiệm vụ lại chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn cấp bậc.
Đưa mắt nhìn xuống nhiệm vụ nằm dưới cùng. Là Hoàng cấp nhiệm vụ, nội dung cần liệp sát một đầu ngàn năm hồn thú, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận hối đoái 10 đơn vị hồn ấn.
Lại đưa mắt lên trên cùng, cao cấp nhất là Thiên cấp nhiệm vụ, không rõ nhiệm vụ là gì nhưng hối đoái được tới năm ngàn đơn vị hồn ấn. Chênh lệch có thể tưởng tượng được.
Bất quá đăng ký bất kỳ nhiệm vụ nào cũng đều cần thế chấp một số lượng hồn ấn trước.
Đối với Hoàng cấp nhiệm vụ thì không cần. Từ Huyền cấp trở lên mới cần, phân biệt là năm mươi hồn ấn, một trăm hồn ấn và một ngàn hồn ấn.
Nói cách khác, một tiểu đội muốn nhận một cái nhiệm vụ Thiên cấp, ít nhất trong túi phải có sẵn một ngàn hồn ấn tiến hành thế chấp mới được. Đây cũng chính là qui củ của đệ nhất khảo nghiệm này.
Nhận đồ đạc xong xuôi, Vân Chính Thiên đi vào trong thôn nhỏ hội họp với đồng đội. Đám người bọn hắn hiện tại cũng đang ngơ ngác nhìn xung quanh.
“Sao rồi ?”