Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 127: Chương 127: Lãnh Địa Sương Mù




Long Thần thành tiểu đội sau khi quyết định chiến thuật, bảy người tạo thành một cái đội hình giống như mũi tên, xuyên thẳng về phía trước. Tiếu Phong đứng ở cuối cùng, Phong thuộc tính phụ gia tốc độ cho cả đội, cứ như vậy bảy người dùng tốc độ nhanh nhất mà đi.

Vân Chính Thiên tinh thần lực trong bảy người không nghi ngờ, hẳn là người mạnh nhất, cho nên hắn trực tiếp đứng ở đầu tiên, triển khai tinh thần lực dò xét bốn phía xung quanh. Chỉ cần là hồn thú tu vi hơn năm ngàn, hắn lập tức thay đổi lộ trình hoặc ổn định đội hình sẵn sàng va chạm.

Nếu muốn trong thời gian ngắn đi hết Thiên Đạo dài tới trăm ngàn trượng này, né tránh chiến đấu chính là cách tốt nhất, Vân Chính Thiên hầu hết đều lựa chọn cách này.

Cả đội đang băng băng xông tới, đột nhiên Vân Chính Thiên lông mày nhướng lên.

“Dừng lại, Xích Viêm Long sáu ngàn năm, không tránh được. A Long ngươi lên.”

Vân Chính Thiên không hề quay đầu lại, nghiêm giọng nói.

Thanh âm của hắn vừa rơi lại phía sau, một cái hư ảnh cự long màu xám đột nhiên ngưng tụ ở trên cao, sau đó không hề do dự bắn tới phía trước khoảng trăm mét.

Thiên Nguyên Long võ hồn, Thiên Long Hống.

“ẦM ——”

Cự long màu xám xuyên vân mà tới, hung hăng nện thẳng vào một cái huyết ảnh to lớn, lập tức đem huyết ảnh đó chấn văng ra xa hơn chục trượng.

“Hống ——”

Xích Viêm Long tự nhiên bị tấn công một cách bất ngờ, làm sao không phẫn nộ. Thân ảnh cự long to lớn sau khi bị chấn ngã gần như ngay lập tức đứng lên. Miệng rồng há ra để lộ bộ hàm to lớn, đôi mắt tràn ngập tơ máu.

Can Hữu Long sau khi sử dụng Thiên Long Hống, hắn thân thể cũng lập tức vọt tới, cơ thể bành trướng lên, vảy xám mọc ra san sát, không có nữa điểm do dự, húc thẳng vào Xích Viêm Long ở trước mặt.

Thiên Nguyên Long võ hồn, Thiên Long Hộ Thể.

“OANH ——”

Hai cặp long trảo chập vào nhau, nhất thời xuất hiện tình huống hai đầu cự long đang dằn co đấu sức. Xích Viêm Long bên kia không chỉ am hiểu hỏa thuộc tính mà đối với lực lượng cũng không hề tầm thường.

Vốn dĩ Vân Chính Thiên muốn Can Hữu Long sử dụng huyết thống của hắn nhanh chóng áp chế Xích Viêm Long kia, sau đó một chiêu liền giải quyết. Thế nhưng người tính không bằng trời tính, Xích Viêm Long huyết thống không so với Thiên Nguyên Long nhược.

Chiến đấu lâu dài không phải kế sách vẹn toàn, cần phải giữ thực lực cả đội ở mức cao nhất, nếu gặp phải vạn năm hồn thú, mới có thể xoay chuyển được cục diện.

“Để ta.” Vân Chính Thiên hít mạnh một hơi, quát lên một tiếng liền xông tới.

Một vệt lam quang lóe lên, Băng Đế Kiếm lập tức xuất hiện kéo nhiệt độ cấp tốc giảm xuống.

Can Hữu Long ở phía trước âm thầm hiểu ngầm rất tốt, vừa cảm nhận một cỗ băng lãnh khí tức từ phía sau truyền tới, trên người đệ tam hồn hoàn lóe lên.

Thiên Nguyên Long võ hồn, Thiên Long Hám Địa.

Can Hữu Long một chân giẫm mạnh, đại địa rung chuyển một thoáng, hắn nhanh chóng tận dùng cơ hội này bật người về phía sau, tránh khỏi phạm vi nhát chém của Vân Chính Thiên.

Mà Xích Viêm Long ở bên kia, ngay khi Can Hữu Long vừa giẫm địa, cơ thể nó tự nhiên hứng chịu toàn bộ Thiên Long Hám Địa cường đại hồn kỹ, đầu óc lập tức choáng váng, thân thể lảo đảo lùi lại sau vài bước. Bất quá Xích Viêm Long không hổ là cường đại long hệ hồn thú, nó là một trong những số ít hồn thú có khả năng trấn tỉnh lại rất nhanh sau khi trúng phải đệ tam hồn kỹ của A Long.

Đại não đau đớn càng kích phát bản tính hoang dã của nó, trầm thấp long ngâm vang lên, lớp vảy rồng màu đỏ trên người đột nhiên phát sáng lên từ phía đuôi, sang đó từ từ di chuyển lên phần trên cơ thể và cuối cùng ngưng tụ thành một đoàn hỏa cầu ngay miệng. Xích Viêm Long huyết quang lóe lên trong mắt, hỏa cầu phun thẳng tới đối thủ trước mặt.

Hỏa cầu hình ảnh trong đồng tử của Vân Chính Thiên cấp tốc phóng to ra, kéo theo sau một vệt dài huyết sắc hư ảnh. Vân Chính Thiên tròng mắt đột nhiên lóe sáng, cảnh vật trước mắt lại như một cuộn phim chiếu chậm. Hỏa cầu kia đang xoay tròn bắn tới tốc độ cũng giảm lại, hắn có thể nhìn rõ được trên đó hỏa diễm điên cuồng sục sôi.

Sau đó, một kiếm tựa như nước chảy mây trôi, nhẹ nhàng vung tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.