Dựa vào Quỷ Tung tinh thần lực truy tung hồn kỹ phát hiện Khởi Minh bố
trí mai phục giả, Kiệt Quỷ cùng Hãm Thi dẫn đầu cả đám, một đường thẳng
xông lên không cần bất cứ trận hình nào. Đây là bọn hắn đối với thực lực của mình rất tự tin nắm chắc chiến thắng.
Vân Chính Thiên nhìn
thấy một màn này trên mặt hắn nở ra một đóa tiếu dung. Trong thế giới
này đúng là thực lực vi tôn, nhưng càng phải là một người có trí tuệ thì mới có thể tồn tại lâu dài được. Mà đám Kiệt Quỷ, Hãm Thi rõ ràng đều
là một lũ đầu óc rỗng tuếch, mà đã rỗng tuếch tự nhiên dễ bị người khác
tính toán.
Ngay khi khoảng cách đến ba tên hồn sư mai phục kia
còn chưa tới trăm mét, Kiệt Quỷ, Hãm Thi đồng loạt thả ra võ hồn của
mình. Cường ác khí tức bỗng nhiên đại thịnh, hết thảy thảm thực vật xung quanh nhanh chóng héo rũ xuống.
Kiệt Quỷ thả ra chính mình Ma
Viêm võ hồn, chớp mắt đã hóa thành một thanh dài hơn ba mét Ma Viêm Hỏa
Thương, tại trên bàn tay của hắn phóng mạnh về phía trước, nhắm vào
người một tên hồn sư bay đi.
Hãm Thi cũng không có so với Kiệt
Quỷ ra tay chậm, hắn hai bàn tay làm ra cái động tác từ phía dưới nhấc
lên, tức thì đại địa bốn phía xung quanh kịch liệt chấn động, ầm ầm nứt
toát mà ra. Sau đó tại trong lòng đất, một đám dòi bọ, côn trùng các thứ vốn sinh sống trong mặt đất, bị Hãm Thi khéo léo vung tay, vô hình lực
mãnh liệt kéo lên.
Cũng vào lúc này, Hãm Thi đệ nhất hồn hoàn lóe sáng, tức thì tại mười đầu ngón tay của hắn tiết ra một loại chất dịch
màu xanh lục, theo đầu ngón tay của Hãm Thi bắn ra, rơi trúng vào đám
dòi bọ côn trùng kia, đem thân thể của bọn chúng phát ra quang mang màu
xanh lục.
Vân Chính Thiên vẫn là lầu đầu nhìn thấy Hãm Thi động thủ, hắn lập tức tập trung quan sát đối phương.
Hãm Thi sau khi đem toàn bộ đám dòi bọ lúc nhúc kia truyền vào chất dịch
màu xanh lục, hắn lần nữa phất tay, đám dòi bọ này liền bị quăng tới ba
tên hồn sư địch thủ.
Bất quá, diễn biến tiếp theo không những làm Kiệt Quỷ lẫn Hãm Thi cả kinh, mà cả đám tà hồn sư ở sau lưng cũng đồng
dạng kinh ngạc.
Ma Viêm Hỏa Thương cùng đám dòi bọ của hai người
Kiệt Quỷ dĩ nhiên không đánh trúng đối phương. Không! Phải nói là xuyên
qua đối phương nhưng không gây ra bất cứ thương tổn nào, tựa như ba
người này không có tồn tại vậy.
“Là ảo ảnh.” Kiệt Quỷ là người đầu tiên phát giác ra, hắn lập tức la lớn kinh hô cho đồng bọn.
Thế nhưng, đã quá trễ rồi. Ngoại trừ Vân Chính Thiên và Quỷ Tung còn ở phía sau ra, tám tên tà hồn sư đi trước tấn công, FFXVjQa bao quát Kiệt Quỷ, Hãm Thi kia đã rơi vào một cái cầm cố đại trận. Chỉ thấy từ bốn phương
tám hướng điên cuồng ập tức lực áp bách, tựa như trọng lực trong nháy
mắt tăng lên gấp mười lần. Cho dù tà hồn sư tất cả đều là Hồn Đế cũng
không thể dễ dàng thoát ly.
“Con mẹ nó, trúng kế rồi.”
Hãm Thi tức giận la lớn, trên người càng bộc phát ra lục sắc quang mang.
Chất dịch màu lục tại trên mười đầu ngón tay không ngừng bắn ra xung
quanh, nhưng tất cả chưa bay được bao xa đều bị một cái trọng lực vô
hình đè ép xuống rơi trên mặt đất, phát ra tiếng xèo xèo ăn mòn mặt đất
bởi độc tính.
Hãm Thi thấy vậy cả kinh, vội vàng thu lại hồn kỹ
của mình. Nếu như còn bắn nữa, nơi cả đám bọn hắn đang đặt chân chắc
chắn sẽ bị độc tố xâm chiếm, khi đó ngoại trừ bản thân hắn ra, còn lại
ắt phải chết.
Võ hồn của Hãm Thi là một loại khá hiếm thấy võ
hồn, giúp cho Hãm Thi có khả năng thao túng độc tố. Thế nhưng cũng chỉ
dừng ở mức có thể thao túng thôi, hắn không có năng lực tạo ra độc tố.
Cho nên cần phải tự thân bổ sung độc tố bằng phương pháp khác, mà cụ thể chính là thu lấy độc tố trên người xác chết.
Sinh vật sau khi
chết đi, sinh mệnh biến mất, thể xác sẽ tự tạo ra độc tố để phân hủy các tế bào, gây ra tình trạng thối rữa. Hãm Thi chính là lợi dụng điểm này, bằng việc quan hệ với xác chết, hắn có thể đem độc tố này truyền qua cơ thể mình. Thời gian đầu Hãm Thi còn khá e dè, nhưng sau đó phát hiện
độc tố trên cơ thể xác chết đối với bản thân làm tu vi tăng lên rất
nhanh, từ đó hắn càng ra sức thực hiện hành vi kinh tởm này.
Chỉ
cần còn có người chết, Hãm Thi tu luyện phi thường thoải mái, đó là lý
do tại sao hắn lại biến thái đến như vậy. Gia nhập Tà Hồn Điện về sau,
không thể nghi ngờ mở ra chân trời mới cho Hãm Thi.
Lúc này rơi
vào trong cầm cố đại trận. Kiệt Quỷ, Hãm Thi cả đám tà hồn sư vội vàng
đem tà hồn lực trong cơ thể thôi động tới cực hạn, bao phủ nội tạng cùng kinh mạch, tránh bị trọng lực bên trong đè xuống làm tổn thương.
“Khốn nạn, bọn chúng vậy mà bày bố sẵn đại trận mai phục.” Kiệt Quỷ tức giận gầm lên.
Nói tới đại trận, phải kể đến một chức nghiệp chỉ có trong Lưỡi Quỷ đại đạo các bộ tộc du mục mới có. Đó là Pháp Trận Sư.
Pháp trận sư vẫn là hồn sư nói chung, như cụ thể hơn là chỉ tinh thần hệ hồn sư, am hiểu bố trí trận hình. Mà trận hình này, chính là dựa trên pháp
trận hạch tâm của một số hồn đạo khí cổ xưa, dựa theo đó mà chế tạo đại
trận. Mà những người làm được việc này, gọi là pháp trận sư.
Đấu
La Đại Lục một vạn năm trước, chính là thiên đường của nhân loại, hồn
thú khi đó chỉ giống như đang ở trọ mà thôi. Cùng với sự phát triển vượt bậc của khoa học kỹ thuật, với vô vàn thành tựu như hồn đạo khí vũ khí
quy mô sát thương lớn, cơ giáp, đấu khải đã làm cho nhân loại địa vị phi thường vững chắc.
Bất quá không nghĩ tới, nhân loại đã đạt tới
trình độ tương đương kinh khủng như vậy, thế mà vẫn bị hồn thú quật
khởi. Cổ xưa nhất sách lịch sử có ghi chép rằng, tà hồn lực phủ xuống
làm cho hồn thú thực lực tăng mạnh, phát động thú triều nhiều lần, lần
lượt hủy diệt mọi thứ, dồn ép nhân loại đến bờ vực diệt vong.
Mà
khi đó hàng trăm đỉnh cấp hồn sư có sự hỗ trợ của đấu khải, như cũ không thể cứu vãn được tình hình. Hồn thú đánh đâu thắng đó, chưa đầy mấy
ngàn năm liền đem văn minh nhân loại huy hoàng một thời triệt để hủy
diệt. Những thứ đã từng đe dọa hồn thú triều đại như cơ giáp máy, đấu
khải cùng nhiều bản vẽ hồn đạo khí khủng bố đã bị thiêu rụi.
May
mắn bên trong Lưỡi Quỷ đại đạo, bộ lạc du mục đã tìm được một số bản vẽ
hồn đạo khí từ thời thượng cổ để lại, trong đó có pháp trận hạc tâm của
hồn đạo khí tạo trọng lực, nhờ vậy mới xuất hiện cầm cố đại trân đang
vây hãm Kiệt Quỷ mấy người kia.
Vân Chính Thiên nhìn thấy uy lực
khủng bố của cầm cố đại trận đang giữ chân đám người Kiệt Quỷ, trong
lòng không khỏi chấn động. Phải biết bọn chúng đều là Hồn Đế cấp bậc tà
hồn sư, so với Hồn Đế phổ thông thì mạnh hơn nhiều lắm. Vậy mà như cũ bị vây khốn chật vật ở bên trong.
Mà đây chẳng qua là một cái pháp
trận hạch tâm của phổ thông hồn đạo khí tạo trọng lực đẳng cấp không
cao, thế mà đã có bậc này uy lực. Thực khó tưởng tượng một vạn năm trước đã từng tồn tại rất nhiều hồn đạo khí còn khủng bố hơn, nhưng nhân loại vẫn là bên thua trận. Không thể hình dung được hồn thú khi đó không
biết bằng cách nào lại có thể giành được chung cực chiến thắng.
Vân Chính Thiên trong đầu dâng lên rất nhiều dấu hỏi lớn, tạm thời những
dấu hỏi này hắn không thể giải đáp được. Theo tính tò mò tăng lên, hắn
đối với quá khứ hủy diệt chi chiến một màn kia bắt đầu có ý muốn tìm
hiểu ngọn nguồn.
Còn đang bận suy nghĩ, bên cạnh hắn vang lên thanh âm của Quỷ Tung:
“Quỷ Kiếm, sao ngươi không đi giúp bọn lão đại đi. Còn đứng đây làm gì?”
Vân Chính Thiên khẽ giật mình thanh tỉnh, bản thân hắn quên mất Quỷ Tung
vốn không am hiểu chiến đấu, vì vậy mà không cùng bọn Kiệt Quỷ xông lên.
Quỷ Tung ánh mắt nghi hoặc, nhưng vẫn nói tiếp:
“Ba tên hồn sư ảo ánh kia là do đối phương đại trận kia đặt vào con mồi,
đẳng cấp tinh thần lực không thấp, ngay cả ta cũng có thể che giấu được. Ngay lúc này hai bên cánh trái cùng cánh phải, mai phục giả đang tiến
tới rất gần, ngươi mau đem đám lão đại cứu ra đi. Chỉ cần thoát khỏi đại trận của đối phương, mấy tên kia chẳng thể uy hiệp được chúng ta nữa.”
Vân Chính Thiên liếc sang nhìn Quỷ Tung, cười nhạt hỏi: “Ồ, bọn chúng đã đến rất gần sao?”
Quỷ Tung này, không nghi ngờ gì là một cái tà hồn sư có đầu óc nhất trong
đám, để hắn tiếp tục tồn tại dẫn dắt chiến thuật, vậy thì đối với Khởi
Minh sẽ rất phiền toái a.
Ngay lập tức, Vân Chính Thiên trong đáy mặt đột nhiên truyền ra một tia sát niệm. Quỷ Tung bản thân là tà hồn
sư, đối với sự thay đổi dù nhỏ bé của Quỷ Kiếm trước mặt, hắn lập tức
phát giác ra, sau đó đề cao cảnh giác hỏi:
“Quỷ Kiếm, ngươi muốn làm gì?”
“Giết ngươi, có được không?” Vân Chính Thiên cười nhạt.
Quỷ Tung còn chưa kịp kinh sợ, kiếm mang đã ập tới trước mặt, Linh Hồn Kiếm nắm ở trên tay đã hướng Quỷ Tung chém ra vô số kiếm ảnh.
“Con mẹ nó, ngươi điên rồi à?” Quỷ Tung la hét ngập trời, dựa vào chính mình
tinh thần lực cường đại mà tránh né được sát kiếm của đối phương.
Vân Chính Thiên ánh mắt ngưng trọng lên, không nghĩ tới Quỷ Tung tinh thần
lực đúng là phi thường am hiểu, kết hợp với Truy Tung Nhãn võ hồn của
hắn, có lẽ đạt tới năng lực nhìn thấy được một chút tương lai gần a. Vì
vậy mặc dù ra tay chớp nhoáng, Quỷ Tung vẫn có thể tránh thoát gần như
toàn bộ kiếm chiêu kia.
Một kiếm sượt qua bên vai, Quỷ Tung đau
đớn rên lên. Bất quá đám người Kiệt Quỷ, Hãm Thi đang bị vây khốn trong
đại trận, căn bản thính giác bị phong bế, không hề phát hiện ra Quỷ Tung điên cuồng cầu cứu phía xa kia.
Vân Chính Thiên không có chần
chừ, lúc này cần phải nhanh chóng đem Quỷ Tung chém xuống, sau đó lại
phối hợp với Khởi Minh cường giả tiêu diệt đám Kiệt Quỷ kia.
Chính vào lúc hắn vũ động Linh Hồn Kiếm, trực chỉ cổ họng Quỷ Tung đâm tới.
Thế nhưng đối mặt thế công sắc bén của Quỷ Kiếm, Quỷ Tung lại không có
tiếp tục tránh né, chỉ thấy hắn ánh mắt đột nhiên trở nên kỳ dị, lại có
thể nhìn thấy trong đó một vết sáng màu đen lóe lên.
Vệt sáng màu đen này nhanh chóng từ trong mắt hắn phun ra, trực tiếp đánh vào đại
não Vân Chính Thiên, tại bên trong đó bắt đầu bày ra cường đại xung kích lực lượng. Vân Chính Thiên trong đầu phát ra một cỗ đau nhói, hành động lập tức đình trệ lại.
Quỷ Tung nhìn thấy Vân Chính Thiên như vậy, hắn không khỏi đắc ý cười lớn:
“Hắc hắc, muốn đem lão tử giết? Quỷ Kiếm ngươi còn chưa có bậc này bổn sự.
Ta từ đầu vốn đã không tin ngươi, thế nhưng bọn hắn không nghe, chỉ cần
lần này bắt ngươi lại, ta địa vị chắc chắn sẽ tăng lên một bậc.”
Quỷ Tung vừa nãy sử dụng, chính là hồn kỹ công kích hệ tinh thần duy nhất
của hắn, Tinh Thần Chấn Động. Phàm là người bị trúng hồn kỹ này, nếu như tu vi tinh thần lực thấp, sẽ trực tiếp nổ đầu mà chết. Còn tu vi cao
một chút thì sẽ bị choáng váng bất tỉnh.
Quỷ Tung vốn tin rằng
hắn là người có tinh thần lực cường đại nhất ở đây, cho nên Tinh Thần
Chấn Động đánh ra, Quỷ Kiếm chắc chắn sẽ ngã dưới tay hắn. Thế nhưng,
hắn không thể nào biết được, lần này hắn là múa rìu qua mắt thợ, chân
chính đá trúng một cây thiết bảng rồi a.
Xoạt!
Vân Chính
Thiên bị Tinh Thần Chấn Động đánh trúng, thân thể chỉ thoáng chậm lại
một vài giây, sau đó lại không cách nào tưởng tượng được bốc phát ra
siêu cấp tốc độ. Linh Hồn Kiếm vung ra một vệt máu tươi, chính là từ
cuống họng của Quỷ Tung chém ra một vết rách lớn.
“A.” Quỷ Tung
trợn mắt cả lên, còn đang định la hét thì phát hiện bản thân vô pháp
thực hiện, bởi vì cuống họng của hắn đã bị Quỷ Kiếm một kiếm chém dứt
rồi.
Làm sao có thể. Mấy chữ này ngắn ngủi vài giây hiện lên
trong đầu Quỷ Tung. Quỷ Kiếm, ngươi làm sao có thể chịu đựng được Tinh
Thần Chấn Động của ta cơ chứ. Không thể nào! Ta là Linh Uyên cảnh cấp
bậc tinh thần lực a.
Như hiểu được suy nghĩ của Quỷ Tung, Vân
Chính Thiên cười khẽ: “Bằng vào ngươi cấp bậc tinh thần lực này, còn dám xưng lão tử với ta, ngươi đúng là đi tìm chết.”
Phốc!
Vân Chính Thiên lại một kiếm chém ra, trực tiếp đem đầu Quỷ Tung cắt xuống, máu tươi chảy ra loang lỗ khắp nơi.