Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 216: Chương 216: Sát Vương Hạo




Lương Thế Nhân lên tiếng đe dọa, bình thường thì Vương Hạo sẽ khỉnh khinh mà cười không suy nghĩ, thế nhưng lần này hắn lại có một cải giác lo lắng lạ thường.

“Không, không thể có chuyện như vậy được. Ta là siêu cấp thiên tài, ta sở hữu Kim Nhãn Hắc Long võ hồn, ngươi không thể giết chết được ta.”

Vương Hạo như điên như khùng gào lên, hai mắt của hắn lúc này tràn ngập tơ máu. Thân thể của hắn khẽ run nhẹ lên, tức thì một đoàn sương mù đen tại trong thiên địa, bỗng nhiêu thu vào trong người hắn.

“Tà hồn lực xâm thực.” Lương Thế Nhân ánh mắt ngưng trọng.

Kim Nhãn Hắc Long võ hồn mặc dù am hiểu chưởng khống hắc ám chi lực, nhưng từ đầu tới cuối đều không phải tà ma võ hồn. Thế nhưng bất kỳ hồn sư nào đều có khả năng bị Tà hồn lực xâm thực, từ đó dẫn đến biến dị võ hồn, biến đổi nhân cách.

Vương Hạo tình huống trước mắt, chính là xâm thực quá trình đang diễn ra.

Hắn một mực chìm trong ảo tưởng bản thân là mạnh mẽ, là thiên tài, là vô địch. Đối địch với Vân Chính Thiên rồi đến Lương Thế Nhân về sau, hắn rốt cuộc hiểu được bản thân chỗ yếu kém là gì. Nếu quả thực hắn là người có thiên phận cùng tư chất, chắc chắn sẽ không chìm trong mông lung, để cuối cùng Tà hồn lực thừa hư mà nhập, biến hắn thành hình dáng này.

Kim Nhãn Hắc Long đã là đỉnh cấp võ hồn, Lương Thế Nhân không mấy tin rằng Tà hồn lực có thể đem bậc này võ hồn làm cho biến dị hoàn toàn, nhưng kích phát ác niệm sâu bên trong Vương Hạo vẫn có thể làm được đấy.

Mà một khi chuyện này xảy ra, Vương Hạo sẽ trở nên vô cùng khó đối phó.

Tâm niệm vừa động, Lương Thế Nhân nhàn nhạt sát khí phóng thích mà ra. Hắn tuyệt đối không để Vương Hạo một lần nữa, mượn lấy ngoại lực mà áp chế hắn.

Tiểu Bạch cùng Lôi Thượng Kỳ Lân theo tay áo Lương Thế Nhân phất lên mà nhanh chóng biến mất. Trường bào khẽ khinh động trong gió, Lương Thế Nhân một đầu tóc đen bồng bềnh, bốn phía xung quanh lôi vũ gào hét.

Hắn chính là đem Lôi thuộc tính trong cơ thể thúc dục đến cực hạn. Mặc dù Lôi thuộc tính độ tinh thuần chưa đạt tới cấp bậc thuần khiết, nhưng so với bất kỳ hồn thú sở hữu lôi thuộc tính, đã là tương đương cường hãn.

Sau lưng hắn, năm cái hồn hoàn lượn lờ, chớp mắt một cái, đệ ngũ hồn hoàn sáng lấp lánh.

Từ đệ tam cho đến đệ ngũ hồn hoàn, đều do Tiểu Bạch mang lại. Mặc dù chỉ là ngàn năm hồn hoàn, nhưng uy lực không thể đem so với phổ thông ngàn năm hồn hoàn được. Phải biết hắn còn có thể mượn lấy Truyền Linh Tháp để tiến vào Thăng Linh Đài, đem cấp bậc tu vi hồn linh Tiểu Bạch không ngừng tăng lên, trong tương lai là vẫn có cơ hội tiến hóa đến vạn năm cấp bậc.

Khi đó, ba cái hồn kỹ mà Tiểu Bạch mang lại, không ai biết sẽ tăng đến trình độ kinh khủng nào.

Đệ ngũ hồn hoàn này, có tên gọi là U Minh Lôi Thần Định.

Lôi Ảnh Quang Minh Kích tại thời điểm đệ ngũ hồn hoàn sáng lên, thân kích dài hai mét đột nhiên phóng lớn đến khoảng năm mét, bàng bạc lôi nguyên tố đem trường kích này một mực bao phủ lại, tạo ra một mảnh sáng lạn kim sắc trường kích.

Lôi thuộc tính ở trong thiên địa điên cuồng hấp thu lấy thiên địa nguyên lực, sau đó không ngừng chuyển hóa thành lôi điện, đem khí thế của Lương Thế Nhân trên diện rộng tăng lên.

Vương Hạo bên kia quá trình nhập ma còn chưa kết thúc, cảm nhận được một cỗ uy áp kinh khủng từ đối phương mang lại, sau lưng hắn vạn năm đệ ngũ hồn hoàn tùy theo sáng lên.

Lương Thế Nhân ở bên kia hai mắt cũng hơi híp lại, bởi vì hồn kỹ này của Vương Hạo trong trận chiến trước hắn vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy. Vạn năm hồn kỹ, tất nhiên có chỗ cường đại không thể xem thường.

Vương Hạo ngửa mặt gầm vang: “Ha ha, lực lượng, là lực lượng của ta. Ta sẽ đem ngươi đánh thành bột phấn.”

Người xưa có câu, trời muốn diệt ai liền làm cho người đó điên trước. Vương Hạo ở đây rất giống với câu nói này. Hừ lạnh một cái, Lương Thế Nhân tay cầm Lôi Ảnh Quang Minh Kích, trực chỉ một kích cường hoành xiên thẳng vào Vương Hạo vị trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.