Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 298: Chương 298: Thiên Tru Thần Kiếm! Cực Hạn?




“Tiểu Hùng a, màu sắc hồn hoàn này hơi chút quái dị? Là màu đen nhưng hạch tâm lại tỏa ra ám sắc chi quang.”

Tiểu Hùng mập mạp vuốt ngược bộ lông màu xám trên đầu nó, có phần đắc ý nói:

“Hồn hoàn mà Tiểu Hùng ta cho ngươi há lại bình thường? Theo qui tắc lấy tu vi bản thể của ta đến ba mươi vạn năm thì nó phải là màu đỏ hồn hoàn cùng ba đạo kim văn mới đúng, bất quá, ta cũng không phải Băng Hùng Vương lúc xưa, mà là Nhị Bạch. Chính vong linh chi lực đã làm cho năng lượng của ta biến dị đi, cho nên hồn hoàn mang tới đặc thù năng lực mà cũng khác hẳn.”

Vân Chính Thiên nghe vậy, ánh mắt đảo về thanh ám sắc trường kiếm nơi tay, có chút suy tư nói:

“Tiểu FZXUjIi Hùng ngươi cho ta hai thứ, đầu tiên là thân thể hồn cốt, không nghi ngờ gì đã mang tới băng hệ hồn kỹ, chuyện này ta có thể hiểu được. Bất quá, hồn hoàn này lại cho ta một cảm giác cổ quái kỳ lạ, ta hoàn toàn không nắm được năng lực của nó là gì, cũng không biết cách triển khai hồn kỹ như thế nào nữa.”

Bình thường thì hồn sư dung hợp với hồn hoàn về sau, toàn bộ thông tin về hồn kỹ như tên gọi, năng lực sẽ như một dòng lũ thông tin truyền vào trong não. Thế nhưng Vân Chính Thiên từ khi dung hợp hồn hoàn của Tiểu Hùng, hắn không có gặp qua tình trạng trên, không khỏi có chút thắc mắc.

“Ngươi phải biết, vong linh ma pháp là do Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư sáng tạo, mà hắn chính là một vị tiếp cận rất gần với thần cấp. Đối với loại cấp thần lực lượng, ngươi vẫn chưa có tư cách nhận biết toàn diện đâu. Ta chỉ có thể đơn giản nói cho ngươi biết, sở hữu loại này hồn hoàn, hết thảy hắc ám, vong linh đều sẽ vì ngươi mà quy phục.”

Tiểu Hùng nói một cách chắc nịch. Vân Chính Thiên nghe vậy, tay giương thanh ám sắc trường kiếm này về phía trước, thản nhiên hỏi:

“Chí ít cũng phải cho ta biết tên của nó là gì mới được?”

Tiểu Hùng híp mắt lại, nói: “Thiên Tru, nó là Thiên Tru Thần Kiếm.”

...

Trong khoảnh khắc Hỏa Vương Thiên Tước hóa thành tinh thể triển khai tự bạo hồn kỹ, Vân Chính Thiên đệ lục hồn hoàn sáng lên, hắn liền tế ra Thiên Tru Thần Kiếm.

Đó là một thanh ám sắc trường kiếm, kiếm bản không to những cũng không nhỏ, chí ít so với Băng Đế hay Hỏa Phượng Kiếm đều to hơn một chút. Dọc thân kiếm điêu khắc vô số hoa văn kỳ dị, gần như bất quy tắc. Chuôi kiếm dâng hiến một màu vàng kim, kết hợp với thân kiếm tạo thành một tổng thể cực kỳ hài hòa, không những thế màu sắc còn mang đến một cảm giác giống như viễn cổ chi lực một loại.

Dóc ngược mũi kiếm xuống đất, hai tay nắm lấy chuôi kiếm thật chặt, Vân Chính Thiên đem toàn bộ Hỏa Vương Thiên Tước tinh thể bạo tạc năng lượng kia đón lấy.

Oành!

Kịch liệt nổ lớn vang lên, toàn bộ phương vi rừng rậm chấn động kịch liệt.

Hỏa Vương Thiên Tước lấy bạo tạc hồn kỹ đem bản thân hóa thành tinh thể, nổ ra đầy trời hỏa diễm quang mang. Chỉ thấy Vân Chính Thiên sau khi đưa Thiên Tru Thần Kiếm lên trước ngực, trường kiếm tỏa ra mãnh liệt hắc ám ánh sáng. Vừa chớp mắt một cái, hắc ám ánh sáng đã phóng tới tận chân trời, triệt để đem toàn bộ năng lượng vụ nổ do Hỏa Vương Thiên Tước tạo ra, bao phủ lại.

Cũng trong một khắc này, hai mươi hai đầu sư tử hư ảnh màu xám hiện ra, lần lượt chắn trước mặt Vân Chính Thiên, hiên ngang đón nhận lực bạo tạc từ vụ nổ mang lại. Vân Chính Thiên hàng lông mày khẽ cau lại, lập tức nhận ra những đạo hư ảnh này chính là lấy Hỏa Diễm Sư Vương hình dáng.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đạo từng đạo Hỏa Diễm Sư Vương hư ảnh nổ tung trước mắt, cho đến khi chỉ còn lại duy nhất một đạo Sư Vương cuối cùng, cũng chính là con đầu đàn lúc nãy.

Chưa từng nhìn thấy một màn kỳ dị như vậy, Vân Chính Thiên nhất thời lúng túng. Đại khái đây là cái năng lực gì lại có thể triệu hoán ra vô số Hỏa Diễm Sư Vương hư ảnh như vậy, hơn nữa lại còn vì hắn mà đón đỡ công kích bạo tạc kia.

Oành!

Đạo Hỏa Diễm Sư Vương đầu đàn hư ảnh cũng nổ tung, lực chấn động từ vụ nổ ruốt cuộc lan truyền tới thân thể hắn. Tức thì trước mắt Vân Chính Thiên bây giờ, hết thảy ngoại giới đều hóa thành bạch sắc. Năng lượng từ vụ nổ đánh vào thân thể, ngoại trừ một chút nóng rang trên da ra, hắn hoàn toàn không cảm thấy cơ thể mình chịu xuống cảm giác đau đớn nào.

Không tới mười hơi thở, bạch sắc thế giới dần dần thu liễm lại, Vân Chính Thiên lấy lại được thị lực của mình. Hắn vội vã xoay đầu nhìn quay thì chu vi mấy trăm mét rừng rậm đã trở thành một cõi hoang tàn, cây cối đổ sập khắp nơi, mà tại hạch tâm vị trí vụ nổ, hình thành một cái hố sâu vạn trượng.

Hỏa Vương Thiên Tước triển khai bạo tạc hồn kỹ, không ngờ đạt tới trình độ kinh khủng. Cho dù là Phong Hào đấu la toàn lực một kích, cũng không thể đạt tới hậu quả kinh khủng như thế này.

Tại bên ngoài phòng giám sát, Bao lão ánh mắt ngưng trọng. Toàn bộ diễn biến vừa rồi tất nhiên được lão chứng kiến toàn bộ. Hai mươi hai đạo Hỏa Diễm Sư Vương hư ảnh chính là mấu chốt cứu lấy Vân Chính Thiên một mạng. Nếu không dưới sức ép của vụ nổ kia, Vân Chính Thiên đã bị chấn nát rồi mới đúng.

“Hồn kỹ đó là gì, làm sao có thể đem Hỏa Diễm Sư Vương vừa bị đánh chết lúc nãy hóa thành tấm bình phong, cản lại hầu hết uy chấn từ vụ nổ?”

Bao lão trầm tư suy nghĩ.

Loại hồn kỹ này, phản phất giống như có thể triệu tập linh hồn kẻ vừa chết, thông qua một loại ảo diệu phương thức nào đó mà tiến hành điều khiển. Bất quá, hồn thú bên trong Thăng Linh Đài đều do máy móc mô phỏng mà ra, làm sao lại xuất hiện linh hồn thể cho được.

“Hừm, một lát phải tra hỏi hắn cặn kẽ một phen.”Từ khi thu nhận Vân Chính Thiên, Bao lão lần lượt diện kiến không ít sự tình mà ngay cả kiến thức của lão sống hơn hai trăm năm cũng không cách nào giải thích.

Trở lại bên trong Thăng Linh Đài, Vân Chính Thiên chậm rãi đáp xuống mặt đất. Gương mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh. Đưa mắt nhìn những tia linh khí trong thiên địa sinh ra do Hỏa Vương Thiên Tước tự bạo, tay áo phất lên liền đem những tất cả thu vào lòng bàn tay.

Hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống, trực tiếp minh tưởng hấp thu phần này linh khí. Hiện tại cũng không sợ những đầu hồn thú khác sẽ tới làm phiền hắn, bởi vì uy chấn vụ nộ này quá mức kinh thiên động địa đi. Những hồn thú thực lực thấp hơn không cần nhắc, chắc chắn sẽ sợ hãi mà tránh xa ngàn mét.

Bên trong tinh thần hải, Vân Chính Thiên linh ảnh lăng không mà đứng, xung quanh hắn là ba đầu hồn linh, dẫn đầu là Tiểu Hùng, Tiểu Phượng và Tiểu Hổ.

“Tiểu Hùng, Thiên Tru Thần Kiếm uy lực đặc biệt như vậy, vừa rồi phản phất nó tự động triển khai thủ đoạn phòng ngự a, như có linh tính.”

Vân Chính Thiên thanh âm hồ hởi nói.

Tiểu Hùng cười cười, đáp:

“Chỉ là một trong hai hồn kỹ mà Thiên Tru Thần Kiếm mang tới thôi, một cái phòng ngự hệ hồn kỹ, gọi là Linh Hóa Thuẫn, một cái là công kích hệ hồn kỹ, gọi là Thiên Tru Diệt Sát. Tất cả đều lấy linh hồn làm dưỡng chất mới có thể thu phóng tùy ý, do đó nếu đơn đả độc đấu, thanh kiếm này gần như vô dụn. Nhưng nếu ở trong đại chiến trường, nơi có vô số linh hồn vừa thoát khỏi thể xác, sẽ mang tới vô tận dưỡng chất cho Thiên Tru Thần Kiếm tha hồ mà tung hoành. Đến lúc đó e rằng ta phải nhắc ngươi cẩn thận khi sử dụng, nếu không sẽ liên lụy đến những người xung quanh a, hắc hắc.”

Vân Chính Thiên nghe xong, gật đầu minh bạch, trong mắt đồng dạng dâng lên một vòng sợ hãi. Lấy linh hồn làm dưỡng chất chuyện này quả thực dọa người.

Đại chiến lúc nãy, nếu không phải quần thể Hỏa Diễm Sư Vương bị diệt sát, sản sinh ra linh hồn thể dưới dạng năng lượng mà Thăng Linh Đài cung cấp, chỉ sợ một khắc tự bạo của Hỏa Vương Thiên Tước kia, Vân Chính Thiên thực sự không thể chống lại, chết là cái chắc.

Chồng chất hai mươi hai cá thể Hỏa Diễm Sư Vương với cường độ thân thể không thấp mới miễn cưỡng đem toàn bộ năng lượng vụ nổ triệt tiêu, phải biết uy lực bạo tạc kinh khủng cỡ nào, thế nhưng như cũ không cách nào tổn thương tới hắn.

Còn Thiên Tru Thần Kiếm dưới dạng công kích, Thiên Tru Diệt Sát kia, còn không biết rốt cuộc đạt tới tầng thứ nào đây.

Vân Chính Thiên nói: “Theo như ngươi nói, vậy thì Thiên Tru Thần Kiếm có thể chưởng khống vong linh, linh hồn hoặc thậm chí là oán linh. Vậy thì thuộc tính của nó có lẽ nằm trong phạm vi hắc ám thuộc tính?”

“Đúng, chính là hắc ám thuộc tính, hơn nữa còn là cực hạn hắc ám thuộc tính. Sao nào, kinh hãi chưa?” Tiểu Hùng cười lớn.

Cực hạn hắc ám!

Vừa nghe bốn chữ này rơi xuống, Vân Chính Thiên lập tức biến sắc. Phải biết cực hạn thuộc tính người nắm giữ, so với song sinh võ hồn phẩm chất còn cao hơn, vả lại muốn tu luyện thuộc tính cực kỳ khó khăn, có khi trả giả bằng cả đời.

Bản thân hắn đang sở hữu cực hạn chi băng thuộc tính, nguyên nhân căn bản là do tiềm lực của hồn hoàn thần ban mang lại. Sự thật chứng minh rất rõ ràng, hỏa cùng quang minh thuộc tính, cho dù hắn có dành thời gian tu luyện tương đương với băng thuộc tính, nhưng tốc độ tinh thuần thủy chung không cách nào so sánh.

Vậy mà bây giờ, chỉ cần dung hợp hồn hoàn của Tiểu Hùng, liền nghiễm nhiên nắm giữ thêm một cái cực hạn hắc ám thuộc tính. Nâng số lượng cực hạn thuộc tính thành con số hai.

Tình huống của Vân Chính Thiên bây giờ, cho dù đặt vào dòng lịch sử Đấu La Đại Lục, cũng có thể nói là độc nhất vô nhị tồn tại a. Thậm chí so với một số vị đại năng chỉ có hơn chứ không thua kém.

“Hà hà, ngạc nhiên như vậy là đủ rồi. Tiểu Phượng, ngươi mau chóng hấp thu những cái kia linh khí đi.”

Tiểu Hùng hướng Tiểu Phượng nói.

Tiểu Phượng nghe vậy, lập tức phóng người lên cao, bốn cánh to mở ra, đón lấy toàn bộ linh khí của Hỏa Vương Thiên Tước, tiến hành quá trình thăng cấp.

...

Đó là một vùng đất màu đen, bốn phía bao phủ một màu âm u tăm tối, cảnh vật hoang tàn tiêu điều, phản phất giống như địa ngục hiện hữu chốn dương gian.

Tại nơi này mặt trời giống như không tồn tại, ngay cả giữa trưa cũng không có một tia nắng nào đủ mạnh để lọt qua được lớp mây mù dày cộm trên không trung kia. Chỉ nhìn thấy mặt trời rọi xuống vô vàn tia nắng, tiếp xúc với lớp mây mù này liền có dấu hiệu giống như bị cắn nuốt, biến mất không còn tăm hơi.

Tại nơi này tọa lạc một ngọn núi đồ sộ chọc trời, độ cao vạn trượng, nhìn gần giống như đang đứng ở dưới đáy một cái vực sâu thăm thẳm mà nhìn lên. Đỉnh của ngọn núi này, có một tòa tông phủ mang đậm kiến trúc cổ xưa tọa lạc, tựa như đã tồn tại từ thời đại viễn cổ.

Ba vạn năm trước, nơi này là nơi khai sinh ra một cái phong hào chấn nhiếp quần hùng, gọi là Hạo Thiên đấu la. Tòa tông môn này vốn nên gọi là Hạo Thiên Tông, đồng dạng là Đường Môn tổ tiên Đường Tam xuất thân cội nguồn.

Thế nhưng bây giờ, nó chỉ được nhắc đến dưới một tên gọi khác, là tà hồn sư tổng bộ, Tà Hồn Điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.