Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 160: Chương 160: Vực Chủ Võ Hồn




Huyết Đế sau khi bị tróc ra toàn bộ phần tà ác trong người, thân thể hắn ảm đạm quang mang, sau đó diện mạo bên ngoài cũng có sự thay đổi.

Nguyên bản tóc đen, trường bào đỏ trung niên nam tử, bây giờ đã hóa thành một tên tóc vàng, trường bào trắng, tràn ngập khí tức chánh nhân, không giống với Huyết Đế lúc trước nữa.

Đây chính là Vực Chủ bản tôn, hắn đã chiếm lại được thần trí sau khi Huyết Đế phần tà ác bị Vân Chính Thiên hấp thụ toàn bộ. Sắc mặt Vực Chủ tái nhợt, hắn mặc dù không có bị thương nhưng tinh thần hao tổn là không tránh khỏi, có cảm giác linh hồn bản nguyên đã bị đọa lạc một phần, khiến hắn không khỏi như chết đi sống lại.

Bao Lão lúc này không có thời gian để ý đến Vực Chủ, lão phóng xuống vị trí Vân Chính Thiên đang nằm, một tay nâng đầu hắn lên, một tay đem quang minh chi lực truyền vào trong cơ thể của hắn, tiến hành chữa trị cho kinh mạch bị đứt đoạn.

“Đồ ngốc tiểu Thiên.”

Bao Lão cắn răng nói.

Vân Chính Thiên tình huống muốn không xong rồi, hắn đem Huyết Kiếm kia đâm vào vị trí yếu hại là trái tim, một kiếm này tựa như cắt đứt mọi sợ dây liên kết với sinh mệnh, hắn bây giờ chỉ còn là một thi thể lạnh tanh, không hồn.

Bao Lão không phải trị liệu hệ hồn sư, cho nên chữa trị không phải chuyên môn của hắn. Nếu như Vân Chính Thiên căn bản chỉ bị nội thương, hắn tin chắc có thể đem tiểu tử sinh mạng giành giật lại, bất quá, hắn lại chọn cách kết thúc quyết đoán như thế này.

Vực Chủ cũng bay lại gần, ánh mắt âm trầm nhìn thiếu niên trước mặt, không khỏi cay đắng thốt lên:

“Hắn là Vân Chính Thiên, đệ tử của ngươi ?”

Bao Lão chỉ gật đầu không đáp, đủ biết lão đang chìm trong đau đớn như thế nào. Vân Chính Thiên là đệ tử tâm phúc nhất của lão, lão xem hắn như con ruột của mình, mong muốn hắn trưởng thành để sau này có thể thay Bao Lão chủ trì đại cuộc Truyền Linh Tháp tổ chức. Vậy mà bây giờ lại chết yểu nơi đây, thật không cam lòng.

Vực Chủ nhận thấy tâm tình đau thương của Bao Lão, nguyên nhân chủ yếu là do mình mà ra, hắn cần phải làm chút gì đó.

Tinh thần lực của Vực Chủ chậm rãi quét một vòng, tức thì cảm nhận được trong người Vân Chính Thiên có một tia nhỏ bé sinh mệnh chưa bị mất đi, hắn nhất thời cả kinh reo lên:

“Lão quỉ, ta có cách hồi sinh hắn.”

Bao Lão nghe vậy giật bắn người, lập tức xoay đầu lại nhìn Vực Chủ hỏi:

“Ngươi thật có cách, nếu gạt ta thì đừng trách ta trở mặt.”

“Ta thật có cách, ngươi tránh sang một bên hồi khí đi, một lát còn cần tới ngươi.”

Vực Chủ thanh âm kiên định, trong lòng có nắm không ít phần thắng. Bao Lão nghe vậy cũng gật đầu một cái, dù sao bản thân hắn bây giờ đã vô phương giúp đỡ, chỉ có thể trông cậy vào Vực Chủ năng lực mà thôi.

Vực Chủ một tay khẽ nâng lên, đem Vân Chính Thiên thi thể dựng đứng dậy, ngón tay búng một cái, tức thì máu tươi chỗ ngực trái hắn lập tức ngừng chảy.

“Hắn may mắn trong Thiên Đạo của ta hấp thu được Tuyệt Thế Địa Bảo là Hoàng Kim Thụ, loại này Địa Bảo chắc ngươi có nghe qua. Là vật đại bổ cung cấp sinh mệnh lực thuần khiết nhất. Ta sẽ dùng năng lực của mình để kích thích Hoàng Kim Thụ năng lượng ẩn bên trong trích xuất ra, hy vọng đánh thức được sinh mệnh của hắn. Dù sao Vân Chính Thiên tiểu tử này, tố chất thân thể cường hãn, mà tinh thần lực cũng không yếu. Thật ganh tỵ lão quỉ ngươi có đồ đệ có thiên phú như thế này.”

Vực Chủ lên tiếng giải thích, song song đó không ngừng tán thưởng Vân Chính Thiên. Bất quá Bao Lão nghe vậy chỉ hừ lạnh nói:

“Đều do ngươi mà ra cả, ta sắp mất đi hắn rồi còn gì nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.