Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nhìn qua mấy người Mặc Vân Khởi:
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Mặc Vân Khởi suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ngược lại cũng không phải không được, ít nhất cần nắm bắt một mức độ hợp lý, nếu không, có thể sẽ hủy đi thanh danh của Thương Lan học viện ta!
Kiếm Sở Sở gật đầu:
- Cần nắm bắt một mức độ hợp lý, không thể lòng tham không đáy, hơn nữa, mỗi năm cần khống chế danh ngạch thật tốt, không thể quá nhiều, như thế mới có thể biểu hiện trân quý.
Diệp Huyền đột nhiên nhìn qua Kiếm Sở Sở:
- Hiện tại ta phong ngươi làm tổng quản tài vụ của Thương Lan học viện, những chuyện này đều do ngươi phụ trách, thế nào?
Kiếm Sở Sở trừng mắt nhìn:
- Tổng quản tài vụ?
Diệp Huyền gật đầu:
- Kiếm được tiền, đến lúc đó đều do ngươi bảo quản, dĩ nhiên, tới lúc Thương Lan học viện cần dùng, ngươi phải lấy ra, ngươi hiểu không?
Kiếm Sở Sở suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Có chỗ tốt sao?
Diệp Huyền gật đầu:
- Ta luận bàn với ngươi, đồng thời cũng chia sẻ với ngươi kiếm đạo tâm đắc của ta, ngoài ra, hằng năm ngươi được hưởng mười phần trăm số tiền kiếm được, thế nào?
Mười phần trăm!
Ánh mắt Kiếm Sở Sở lập tức sáng rực. Nàng đã thấy thật nhiều tiền bay về phía nàng!
Diệp Huyền còn muốn nói điều gì, Kiếm Sở Sở đột nhiên đập bàn một cái:
- Làm đi!
Mọi người: “...”
Cứ như vậy, Thương Lan học viện có thêm một vị tổng quản tài vụ!
Diệp Huyền lại nhìn qua Kỷ An Chi:
- An Chi, ngươi phụ trách nội vụ, ngươi có thể gọi nhân thủ, hết thảy nội vụ ở Thương Lan học viện đều do ngươi quản, dĩ nhiên, đừng quên tu luyện!
Kỷ An Chi gật đầu:
- Tốt!
Diệp Huyền lại hỏi:
- Nếu có khó khăn, phải nói ngay, hiểu rõ?
Kỷ An Chi lần nữa gật đầu:
- Được!
- Ta và Bạch Trạch thì sao?
Mặc Vân Khởi đột nhiên hỏi.
Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Lão Mặc, hai người các ngươi thành lập một tiểu đội, nhiệm vụ chủ yếu của tiểu đội này là đi khắp Thanh Châu tìm kiếm nhân tài, tìm kiếm những nhân tài đặc biệt ưu tú, nếu tìm được, và cá nhân bọn hắn nguyện ý, có thể thu nhận bọn hắn vào Thương Lan học viện!
Nhân tài!
Thương Lan học viện muốn lớn mạnh, ngoại trừ bản thân hắn phải cố gắng tăng cao thực lực, còn cần càng nhiều người mới tiến vào mới được!
Một mình hắn mạnh, không có nghĩa là toàn bộ Thương Lan học viện mạnh!
Hắn phải làm sao để cho dù ngày sau không có Diệp Huyền hắn, Thương Lan học viện cũng đủ mạnh!
Sau khi tan họp, mọi người lập tức bắt đầu hành động.
Với Thương Lan học viện hiện tại mà nói, thời gian chính là sinh mệnh, một chút cũng không thể lãng phí!
Bởi vì mọi người cũng không biết Thương Mộc học viện và Đại Vân đế quốc, còn có Ám giới sẽ làm loạn lúc nào!
Diệp Huyền rời khỏi Thương Lan học viện, đi vào Túy Tiên Lâu, Ngũ lâu chủ tự mình đón tiếp. Nhìn Diệp Huyền, Ngũ lâu chủ cười nói:
- Tiểu hữu, chúc mừng!
- Chúc mừng?
Diệp Huyền ngạc nhiên.
Ngũ lâu chủ nói:
- Chiến thắng Đại Vân đế quốc và Thương Mộc học viện, còn có Ám giới!
Diệp Huyền lắc đầu:
- Tiền bối hẳn phải biết, bọn hắn cũng không bại, mà Thương Lan học viện ta và Khương quốc, cũng không thắng!
Ngũ lâu chủ nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nói khẽ:
- Tiểu hữu có thể minh bạch điểm này, lão phu cũng yên lòng.
Diệp Huyền nói:
- Tiền bối, trong đoạn thời gian tiếp theo, có thể Thương Lan học viện ta sẽ tìm Túy Tiên Lâu mua sắm hàng loạt đồ vật, rất nhiều!
Ngũ lâu chủ hơi trầm ngâm, sau đó nói:
- Tiểu hữu yên tâm, ta sẽ điều động hết thảy tài nguyên ở khu vực Thanh Châu để thỏa mãn tiểu hữu, hơn nữa, về phương diện giá tiền, chúng ta cũng sẽ cho tiểu hữu một cái giá ưu đãi nhất, phía trên đã bàn giao, làm ăn với tiểu hữu, chúng ta sẽ không thu bất cứ lợi ích gì!
Diệp Huyền ôm quyền:
- Đa tạ!
Một tiếng tạ này, phát ra từ phế phủ. Nếu không có Túy Tiên Lâu hết sức ủng hộ, tốc độ phát triển của Thương Lan học viện sẽ chậm hơn rất nhiều! Dù có tiền cũng sẽ trở nên rất chậm!
Ngũ lâu chủ cười nói:
- Tiểu hữu khách khí.
Diệp Huyền nói:
- Tiền bối, còn có một chuyện, Thương Mộc học viện và Ám giới, còn có Đại Vân đế quốc, hiện tại có động tĩnh gì không?
Ngũ lâu chủ lắc đầu:
- Sự tình ở Khai Dương thành kết thúc, Túy Tiên Lâu ta đã phái người đi tìm hiểu trước, thế nhưng, không thu hoạch được gì. Có điều, có thể xác định, bọn hắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Sự tình đến cục diện này, đã là không chết không thôi!
Nói đến đây, hắn dường như nghĩ đến chuyện gì, lập tức ngưng trọng nói:
- Tiểu hữu, bây giờ ngươi ngàn vạn không thể tùy ý đạt đến Thần Hợp cảnh!
Diệp Huyền nhăn mày lại:
- Vì sao?
Ngũ lâu chủ trầm giọng nói:
- Nếu ngươi đạt đến Thần Hợp cảnh, bọn hắn có thể xuất động Vạn Pháp cảnh. Bây giờ ngươi chưa đạt đến Thần Hợp cảnh, bọn hắn cũng không dám xuất động cường giả Vạn Pháp cảnh và Ngự Pháp cảnh nhằm vào ngươi, mà nếu không xuất động Vạn Pháp cảnh và Ngự Pháp cảnh, ở khu vực Thanh Châu này, đã không ai có thể giết ngươi!
Đệ nhất nhân dưới Vạn Pháp cảnh!
Dưới tình huống An Lan Tú không có ở đây, ở khu vực Thanh Châu lúc này, Diệp Huyền chính là đệ nhất nhân dưới Vạn Pháp cảnh!
Diệp Huyền yên lặng.
Không thể đạt đến Thần Hợp cảnh!
Trầm tư một lát sau, Diệp Huyền gật đầu:
- Cũng tốt! Ta có thể nhân cơ hội này vững chắc cảnh giới của bản thân một thoáng, cũng có thể thuận tiện phát triển Thương Lan học viện!
Ngũ lâu chủ gật đầu:
- Đúng vậy. Việc cấp bách của tiểu hữu lúc này, là vững chắc cảnh giới của bản thân, đồng thời tăng lên thực lực tổng hợp của Thương Lan học viện. Còn có, tiểu hữu cũng phải phòng bị Thương Lan tổng viện Trung Thổ Thần Châu.
Diệp Huyền khẽ nhíu lại chân mày:
- Ý của tiền bối là có thể bọn hắn sẽ nhằm vào Thương Lan học viện Khương quốc ta?
Ngũ lâu chủ nói:
- Trước đó, Thương Lan học viện Khương quốc một nghèo hai trắng, tổng viện Thương Lan tự nhiên chướng mắt, nhưng bây giờ đã khác biệt, tình thế của Thương Lan học viện Khương quốc đã mạnh, tiếp tục phát triển như thế, nhất định ngày sau sẽ là một thế lực siêu cấp, mà chắc chắn bọn hắn sẽ đỏ mắt. Tiểu hữu nhất định phải cẩn thận, chớ có vất vả trồng cây, lại để người khác tới hái được quả!
Diệp Huyền khẽ gật đầu:
- Hiểu rõ. Còn tốt là bọn hắn chưa có chút ý nghĩ này, nếu có, ta không ngại thêm một kẻ địch, ngược lại đã đủ nhiều, lại thêm mấy cái, cũng không có gì khác biệt.
Ngũ lâu chủ lắc đầu cười khổ.
Diệp Huyền đột nhiên lấy ra một tấm thẻ vàng đặt vào trước mặt Ngũ lâu chủ:
- Tiền bối, trong thẻ có năm trăm triệu kim tệ, ta cần năm thanh phi kiếm đặc thù, loại giống Tật Ảnh, nếu có nhiều, cũng có thể lưu lại cho ta.
Ngũ lâu chủ gật đầu:
- Tốt, việc này để ta xử lý.
Diệp Huyền nói một tiếng đa tạ, sau đó cáo biệt Ngũ lâu chủ.
Sau khi rời khỏi Túy Tiên Lâu, Diệp Huyền trở về Thương Lan học viện, nhưng lúc đi qua một lối đi, một lão giả áo đen đột nhiên ngăn trước mặt hắn.
Lão giả này, hắn nhận biết, đúng là lão giả áo đen bên cạnh An Lan Tú lúc trước.
Lão giả áo đen lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:
- Mạng ngươi rất lớn!
Diệp Huyền nói:
- Lão đầu, ta khuyên ngươi thiện lương!
Lão giả áo đen cười lạnh:
- Thiện lương? Diệp Huyền, đừng tưởng rằng phía sau ngươi có một Kiếm Tiên, ngươi đã có thể đắc ý. Lão phu nói cho ngươi, An gia chính là thế gia vạn năm, trong cơ thể An tiểu thư có huyết mạch võ thần, một Kiếm Tiên đê tiện, căn bản không lọt vào mắt bọn hắn, nếu ngươi lại gần An tiểu thư, sẽ chỉ tự chịu diệt vong!
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)