Kiền Sài Liệt Hỏa

Chương 7: Chương 7




CHƯƠNG 7

Tần Dương đóng rầm cửa, sau đó xoay người bổ nhào lên giường đấm mạnh lên gối, miệng thở dốc mắng liên tục –––

– Thối tảng đá! Lạn tảng đá! Quỷ tảng đá!… Ngu ngốc! Lưu manh! Thằng khốn! Vương bát đản! Sắc lang xx! Đồ con heo chỉ biết dùng nửa dưới!… – Càng đấm càng thấy lòng chua xót muốn chết, hốc mắt cũng dần nóng lên.

Thật sự là kỳ lạ, sao cậu lại có loại xúc động muốn khóc!? Tần Dương dừng động tác đấm vào gối, nghiêm túc suy tư vì sao bản thân mình lại trở nên vô lý như vậy ——

Không phải cậu cũng đã thích cái tên đầu ‘gấu’ kia chứ!?

Ý niệm như tia chớp xoẹt qua trong óc cậu, làm cho Tần Dương rùng mình một cái.

Cũng không phải không đúng? Luôn tùy tiện làm nũng với gã, tùy hứng, tùy tiện phát cáu… Còn luôn một bộ dáng đúng lý hợp tình, so với cha già mẹ già của mình còn thân thiết hơn, đây không phải ‘được sủng mà kiêu’, thì là cái gì!?

– Đáng giận! – Tần Dương cắn gối, càng cảm thấy hốc mắt nóng lên, trong lòng chua xót. Bản thân bị một người đàn ông gặm đến xương cốt không còn đã đủ xui xẻo rồi, bây giờ lại còn thích tên hỗn đản này, như thế thử hỏi thể diện của cậu vứt đi đâu!?

– Đều tại đầu ‘gấu’ nhà anh! – Tần Dương coi gối của nam nhân như ‘bao cát người’ bắt đầu đấm thật lực, căm giận mắng: – Đều tại anh! Đều là anh làm hại! Đều là anh! Biến tôi thành một người đồng tính luyến ái đáng ghét! Biến thái ghê tởm! Thằng khốn! Vương bát đản! Tôi đánh chết anh! Tôi đánh chết anh! Đánh chết anh ——

Phẫn nộ cộng thêm hoang mang nên thanh niên chỉ có thể dùng tứ chi cùng mắng chửi để phát tiết bất an cùng sợ hãi trong nội tâm.

Chính là cho dù đánh đến tay phát đau, miệng mắng đến lên men, sợ hãi vẫn là sợ hãi, bất an vẫn là bất an, cuối cùng, thanh niên chỉ có thể giống như một con ếch vô lực nằm vật trên gối thở ‘hồng hộc’, trong đầy lóe ra một dấu chấm hỏi to thật to.

Chết tiệt, rốt cuộc bây giờ nên làm cái gì đây!?

Cốc, cốc, cốc —— ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa khi nặng khi nhẹ, tiếp theo là tiếng nói trầm lớn của nam nhân xuyên qua ván cửa hơi mỏng: – Tần Dương, tôi có thể vào được không?

– Anh muốn vào thì vào, gõ cái gì mà gõ! – Tần Dương ngồi bật dậy quát, vốn tâm trạng đang không tốt hơn nữa bị nam nhân quấy rầy mà càng trở nên rối loạn.

Mắt lạnh nhìn nam nhân chầm chậm mang theo nụ cười ngu ngốc tiến từng bước vào, Tần Dương không nhịn được châm chọc: – Anh vào làm gì? Không cần ở cùng biểu muội gì mà ‘hầu tử’, ‘tinh tinh’ linh tinh gì đó sao!?

– Tôi tiễn cô ấy về rồi. – Nam nhân ngập ngừng mở miệng, thật cẩn thận ngồi xuống cạnh Tần Dương, – Tần Dương, không phải là em tức giận đấy chứ?

– Tôi việc gì phải tức giận? Tức ai giận? Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi tức giận!? – Tần Dương quay đi… Hừ lạnh.

– Tôi không biết, dù sao, dù sao tôi vẫn cảm thấy tâm tình của em không tốt. – Nam nhân gãi gãi đầu, bộ dáng buồn rầu.

– Tôi chính là tâm tình không tốt đấy, thế thì làm sao!? Có liên quan gì đến anh sao? – Vẻ mặt Tần Dương lạnh lùng.

– Đương nhiên là có liên quan chứ, tâm tình em không tốt tâm tình tôi cũng theo đó mà kém theo. – Nam nhân thẳng tính khi nói chuyện tuyệt không hiểu được thế nào là hàm súc.

– Anh ——. Tần Dương đỏ mặt, há mồm lại không nói được câu phản bác, chỉ có thể cắn môi oán hận nhìn chằm chằm mặt đất, – Ngày mai tôi sẽ chuyển đi! – Đúng vậy! Quyết định, nếu không chuyển đi chắc chắn mình với đầu ‘gấu’ này sẽ dây dưa không rõ!

– Em nói cái gì!? – Nam nhân rống lên.

– Tôi nói ——. Nhìn thấy nam nhân lập tức lộ ra bộ dáng hổn hển tâm tình của Tần Dương bỗng tốt lên, nhịn không được càng thêm ác liệt cong môi: – Tôi muốn chuyển đi!

– Không cho chuyển! – Nam nhân ‘hoắc mắt’ một tiếng đứng dậy, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cậu, thể trạng cường tráng lập tức che khuất tất cả ánh sáng trước mặt Tần Dương.

– Tôi muốn chuyển thì chuyển! Muốn đi thì đi! Anh dựa vào cái gì quản tôi!? – Tần Dương cũng đứng bật dậy, đi đến tủ bắt đầu thu dọn quần áo của mình, oán hận quăng từng cái từng cái lên giường, – Tôi nói cho anh biết, hiện tại tôi sẽ đi! Ông trời cũng không quản được tôi!

– Tôi nói không cho đi sẽ không được đi! – Tính bướng bỉnh của nam nhân cũng trỗi dậy, vươn tay vơ hết quần áo Tần Dương ném ra nhét vào chỗ cũ. Tần Dương tức giận hất tay nam nhân ra tiếp tục thu dọn hành lý, tiếp theo hai người bắt đầu cuộc chiến kéo co —— thanh niên ném ra một cái, nam nhân lại thu về một cái… Cứ lặp đi lặp lại như thế, khiến cho thanh niên vốn đang không ổn định, tính tình nóng nảy càng thêm tức giận ngập trời.

– Tôi nói, anh rốt cuộc có cho tôi thu dọn hay không!? – Thanh niên nắm chặt tay, đôi mắt tóe lửa, oán hận rít gào.

– Chết cũng không cho! Cậu đừng hòng chạy được! – Nam nhân cũng hùng hổ rống to.

– Anh đầu ‘gấu’ chết tiệt này! – Tần Dương căm giận ném bay toàn bộ những thứ trong tay, tiếp theo quay đầu bước đi, – Không cho tôi thu dọn, tôi tự mình đi! Hừ!

– Cậu muốn đi đâu!? – Nam nhân kêu to sau lưng cậu, tiếp theo dùng sức đè chặt thanh niên xuống đất: – Không cho đi! – Gã rống to bên tai thanh niên, hai mắt đỏ rực.

– Chết tiết! – Tần Dương đột nhiên bị đè xuống đất đau muốn chết không nói, còn bị thân thể cường tráng như núi của nam nhân đè nặng không thở được, – Anh này đầu… ‘gấu’, cút ngay cho tôi! Tôi sắp bị anh đè… chết! – Tần Dương trợn mắt nói ra được mấy câu, ***g ngực sắp bị thân thể của nam nhân đè vỡ.

– A. – Nam nhân luống cuống đứng lên, đầu óc giật mình lại đè lại. Chẳng qua lúc này lại thật cẩn thận lấy thân thể của mình hơi đè lên Tần Dương, không làm bị thương thanh niên cũng vẫn không cho cậu động đậy được, đưa tay lột luôn quần của cậu.

– Anh làm gì!? – Tần Dương đang quỳ rạp trên mặt đất liền cả kinh, quay đầu nhìn về phía nam nhân, hai người bốn mắt nhìn nhau, nam nhân lại hướng về cậu nhếch miệng cười ——

– Em đi không được. – Gã thì thào như tự nói với mình, vươn tay kéo Tần Dương lại, cặp đùi cường tráng hữu lực đè chặt thân thể cậu, động tác tay lại càng nhanh hơn.

Trực tiếp áp người lên giường làm đến thích không phải được sao? Đến lúc đó đã thích rồi còn chạy trốn được sao!?

Lời nói của nam nhân kia còn vang bên tai, làm cho nam nhân đã lâm vào trạng thái điên cuồng xuống tay càng mãnh liệt.

Dây lưng, quần, áo sơmi… Cho dù có đấm đá nam nhân thế nào, Tần Dương vẫn bị nam nhân thuần thục lột sạch bách, giống một mỹ nhân ngư lõa thể ngồi phịch trên sàn nhà lạnh như băng.

– Anh… Anh… Anh… – Có ngu ngốc thế nào nữa cũng biết kế tiếp nam nhân muốn làm gì, Tần Dương vừa sợ vừa thẹn vừa giận! Đầu ‘gấu’ chết tiệt này, lại muốn mạnh mẽ xxoo cậu sao!?

– Lôi Đình nói qua, chỉ cần cậu còn muốn chạy, thì cứ làm cậu đến không xuống giường được! – Nam nhân đè cậu đồng dạng hai ba cái liền lột hết mình, lộ ra thể trạng dọa người cùng cự vật dữ tợn dựng đứng lên trời, cười hì hì, – Dù sao cậu còn muốn chạy cũng không chạy được.

Bàn tay của gã xoa loạn trên người thanh niên, hai thân thể nam tính nóng bỏng trắng trợn chạm vào nhau, trong nháy mắt ma xát ra từng đợt hỏa hoa đầy khoái cảm. Trí nhớ ngọt ngào như thủy triều vọt ra từ chỗ sâu nhất trong thân thể, Tần Dương hoảng sợ phát hiện mình chỉ bị nam nhân đụng chạm đã cứng rồi.

Đáng giận! Cái tên lưu manh xứng đáng bị người chặt thành mười bảy mười tám mảnh kia!

– Tần Dương… Tần Dương… Mỗi ngày tôi nhìn thấy em, muốn làm đến sắp điên lên rồi!

Trong khoảng thời gian này bị bắt ngủ trên sàn nhà lạnh lẽo, mỹ bị trước mặt lại chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn làm nam nhân sắp nổ tung. Hiện giờ thanh niên nói đi là đi, không bằng đơn giản thao thanh niên đến thỏa mãn! Thao cho cậu kêu cha gọi mẹ, còn muốn chạy cũng chạy không được! Tính bướng bỉnh của nam nhân trỗi dậy, dục vọng bị giam cầm hồi lâu giống như một con mãnh thú bị thoát ra, nhảy bổ lên loạn hôn loạn mút, loạn hút loạn cắn thanh niên.

– Anh này… Cầm thú! @%#&#%$#… – Thanh niên bị đè trên sàn nha tức giận kêu to, sau đó kêu không đến hai câu lại bị nam nhân chặn miệng, chỉ có thể phát ra tiếng ‘y y ô ô’.

Cậu chỉ có thể trừng đôi mắt tóe lửa về phía nam nhân, lửa giận cộng thêm dục hỏa bốc lên làm cho cậu giống một con mèo rừng đầy dã tính, đang ra sức đấm đá lên người nam nhân, cộng thêm cào, cắn, bấu, véo… Không thiếu thứ gì!

– Con mẹ nó, lão tử cũng không tin không trị được em!

Con người Thạch Lỗi vốn thật sự thô bạo, hiện giờ lại thêm dục hỏa cuồng đốt nên cũng bị thanh niên làm cho nổi lên hung tính, rống to một tiếng, tứ chi nhoài lên, hai mắt đỏ đậm áp chế thanh niên, nhặt cái áo sơmi vứt ở một bên trói hai tay thanh niên lại… thắt thật chặt lại! Sau đó lấy quần dài bên cạnh, rút ra hai cái thắt lưng, lật người thanh niên lại, kéo căng hai chân cậu ra, gập lại trói chặt.

– Anh… Lại… – Thanh niên trừng đôi mắt đẹp, lấy tư thái xấu hổ người nằm úp sấp, cái mông trắng nõn nhếch cao lên, hai chân mở rộng đối mặt nam nhân, không dám tin bản thân mình lại thành độc chiếm của nam nhân!

– Tần Dương, không có biện pháp a, em thật sự rất hoang dã! Không cột lấy em làm là không được! – Nam nhân quỳ gối phía sau cậu, chỉ dùng một tay đã dễ dàng giữ cậu, sau đó tinh tế nhấp nhám ‘mỹ vị’ trước mặt.

Theo tấm lưng trắng nõn duyên dáng, một đường liếm hôn xuống phía dưới, nụ hôn vừa nóng vừa dính của gã kéo thẳng đến cặp mông cùng khe hở rãnh mông rất tròn vểnh, co dãn thật tốt của thanh niên…

– Không cần –––. Cảm thấy nam nhân banh hai mông của cậu ra rồi lại dùng đầu lưỡi đáng sợ đâm vào nơi khó mở miệng kia của mình, Tần Dương nghĩ muốn khép hai chân vào lại làm không được, chỉ có thể cúi đầu ngượng ngùng kêu to.

Chính là, cho dù cậu muốn chạy trốn khỏi đầu lưỡi khủng bố kia, cái mông bị bàn tay của nam nhân đè lại không thể di chuyển vẫn rơi vào đầu lưỡi nóng bỏng của nam nhân.

Đầu lưỡi nam nhân bắt đầu tinh tế liếm láp đóa hoa ngượng ngùng giấu trong rãnh mông, lại đem đầu lưỡi vừa ướt vừa nóng với vào trong thông đạo cực nóng chặt chẽ để nhẹ nhàng dò hỏi. Nước miếng trong lúc liếm láp dính ướt đóa hoa nhỏ ngượng ngùng kia, làm cho nó run rẩy hướng về phía người tới xấu hổ mở ra, tiếp theo lại diễm lệ co vào –––

– Liếm… Dùng hết sức với đầu lưỡi vào… – Trong đầu thanh niên như là bị sét đánh qua, cái gì quy thường, đạo đức, cùng với đủ loại lễ giáo trong trường học đều bị ném lên chín tầng mây, duy nhất cảm nhận được, chính là đầu lưỡi cực nóng của nam nhân cùng cơ khát và hư không mãnh liệt trong thân thể!

– Đừng… Đừng liếm! – Sắc mặt hồng như lấy được máu, thanh niên bị liếm đến cả người run rẩy, từng đợt tê dại kêu to với nam nhân sau lưng: – Tôi bảo anh đừng liếm anh không nghe thấy à!? Không phải anh muốn làm sao? Còn không đem thứ kia của anh cắm… Cắm vào!

Dù sao tóm lại là muốn làm, rõ ràng sớm làm sớm xong việc! Huống chi thân thể cậu đã sớm thực tủy biết vị, bị nam nhân liếm vài cái, liền hư không làm cậu không chịu nổi, cơ khát đến mức hận không thể lập tức bị thứ gì đó càng thô càng ngạnh nhồi vào!

Thanh niên nhất thời bị dục hỏa đốt đến ngu người, căn bản đã quên nơi đó của cậu không có được bôi trơn cùng ngón tay khuếch trương, chỉ bằng nước miếng làm dịu, vẫn không thể thừa nhận phân thân dã thú thật lớn của nam nhân.

Đáng tiếc luôn phải qua một phen ‘vật lộn’ mới có thể xxoo đã nằm ngoài nhận thức của hai người, đã sớm khẩn cấp, dục diễm ngập trời, sao còn có thể nhớ được điều này.

Chỉ thấy nam nhân quỳ gối phía sau thanh niên, bàn tay giữ chặt thắt lưng thon gọn của thanh niên, đem phân thân đầy gân xanh, dữ tợn thô lớn màu đỏ tím để lên tiểu huyệt đỏ tươi đang hé mở giữa mông của thanh niên, động thân một cái, đã đâm đầu đỉnh cứng rắn cực đại vào –––

– Oa a –––. Vang lên không phải là tiếng mị ngâm mê người, mà là tiếng kêu đau đớn thảm thiết của thanh niên, – Đau, đau muốn chết! Mau… Mau rút ra cho tôi… Rút ra đi! – Khuôn mặt nguyên bản đỏ ửng của thanh niên thoáng chốc đã đau đến trắng bệch, phân thân xinh đẹp đứng thẳng giữa hai chân cũng lập tức hành quân lặng lẽ, chỉ thấy cậu nằm úp sấp trên mặt đất, quay đầu yếu ớt gầm nhẹ với nam nhân.

– Hô… Em nhẫn nại một chút đi, Tần Dương, tôi chịu không nổi! – Nam nhân sắp bạo phát, đưa tay xoa bóp phân thân mềm nhịn dưới thân thanh niên, mà gã lại sợ thanh niên bị thương, chỉ có thể nhẫn nại xâm nhập từng tấc một.

Quy đầu thô to cứng rắn kéo căng nộn thịt đỏ tươi trong thông đạo, mỗi lần tiến vào đều làm nếp nhăn bên trong giãn ra, trong cơ thể thanh niên nóng bỏng chặt chẽ như hỏa lò, làm cho nam nhân thích đến run người, hận không thể lập tức đâm mạnh một phát vào trong cơ thể thanh niên.

– Anh nhẹ… Nhẹ một chút, chậm… Chậm một chút… A… Đau… Ô… – Thanh niên đau đến nỗi chỉ có thể ngồi phịch trên mặt đất rên rỉ, hai tay nắm chặt thành quyền, mà hai cặp mông trắng nõn lại nhếch cao lên, bị nam nhân bóp chặt xâm nhập từng tấc. Đợi cho phân thân của nam nhân đi vào toàn bộ, hai người đã chảy đầy mồ hôi, tay chân run lên.

– Tần Dương, em có khỏe không? Tôi muốn động. – Hơi thở cực nóng của nam nhân phun bên tai thanh niên, vừa nói vừa nhẹ nhàng đong đưa thắt lưng cường kiện hữu lực, đầu tiên là động tác nhẹ nhàng chịu đựng, sau khi nghe thấy tiếng thở dài không thể áp chế của thanh niên mới bắt đầu chậm rãi đưa đẩy.

– Ô, cầm thú! Anh nhẹ… Nhẹ một chút! Vẫn rất đau đấy! – Thanh niên có vẻ hơi dịu lại sau đau đớn, lại do động tác hơi mạnh một chút của nam nhân mà nhăn mày.

– Tôi thật sự nhịn… Nhìn không được a! – Nam nhân khàn khàn cúi đầu, liên tiếp liếm hôn lên tấm lưng trần trắng nõn duyên dáng của thanh niên, thắt lưng vẫn cố gắng dao động ở mức thấp, từng chút từng chút va chạm trực tràng chặt chẽ mềm mại mà nóng ấm của thanh niên.

– Ô… Ưm a… Ưn… – Tần Dương biết cầu xin nam nhân là vô ích, chỉ biết cắn môi cúi đầu rên rỉ.

Dần dần, dưới vận động ra vào coi như ôn nhu, trong cảm giác đau đớn tê liệt lại có một luồng tê dại nói không nên lời đánh úp lại, từ xương sống chạy đến tứ chi trăm hài. Loại khoái cảm vi diệu mà nhẵn nhụi này, cùng những lần trước, phảng phất như có con kiến đang bò làm cậu ngứa ngáy khó nhịn, da đầu run lên, làm cho thân thể cậu dù vẫn đau nhưng lại càng khát vọng nam nhân có thể đâm chọc mạnh mẽ hơn.

– Có thể… – Thanh niên nhịn không được phát ra lời mời gọi cơ khát, tự động nâng nửa người trên đón nhận từng cú thúc của nam nhân, hơi hơi đong đưa cái mông mong có thể nhận được khoái cảm càng mãnh liệt.

Nam nhân hưng phấn thở dốc sau lưng cậu, càng nắm chặt vòng eo thon nhỏ của cậu kéo về phía háng của gã, thắt lưng bắt đầu đong đưa trên diện rộng, hai người cực độ cơ khát nằm ngay trên sàn nhà lấy tư thế mập hợp của dã thú điên cuồng yêu nhau.

Tư thế này làm cho cả người vào cùng người nhận đều thông thuận hơn, mỗi một lần nam nhân đều đâm tới chỗ sâu nhất trong huyệt khẩu, lúc nhanh lúc chậm, khi mạnh khi nhẹ, phân thân vừa thô vừa lớn cương mãnh mà hữu lực, làm cho nội bích đỏ tươi đã sáng bóng ướt át dưới những cú thúc của nam nhân lại nhanh chóng co rút lại, làm cho thanh niên bỗng có một loại lỗi giác nội tạng cũng bị gã đâm ra, bụng cũng sắp bị gã đâm thủng.

– Ưm… Ưm a… Ưn ưm… Thật thoải mái… Mau… Mau một chút nữa… Dùng sức…

Nam nhân mỗi lần đâm chọc đều có thể nặng nề mà ma xát tuyến tiền liệt mẫn cảm, làm cho cả người thanh niên bị kích thích, thân thể trắng nõn bị nam nhân va chạm đến đong đưa trước sau, hai mắt mê ly, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch phát ra tiếng kêu mị hoặc, phân thân xinh đẹp giữa hai chân không cần chạm vào đã đứng thẳng, chảy xuống từng giọt lệ trong suốt.

Nhìn thấy bộ dáng cơ khát *** đãng này của thanh niên, nam nhân còn có thể nhẫn nại không điên cuồng đâm chọc trong cơ thể cậu thì thật là kỳ lạ! Chỉ nghe nam nhân rống to một tiếng, hai mắt đỏ đậm nắm chặt thắt lưng của cậu, bắt đầu điên cuồng mà đong đưa phần eo, đem thanh niên dưới thân thao đến chết đi sống lại, lắc đầu lung tung thét chói tai không ngừng.

– A… A a… A… A… A a… – Cả người thanh niên phiếm hồng sáng bóng, tiếng kêu thê lương giống như mèo hoang, hai tay bị áo sơmi trói chặt chống trên đất, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch không tự giác chảy xuống nước miếng trong suốt, hai mắt nhắm chặt lắc đầu lung tung, bộ dáng điên cuồng vừa thống khổ muốn chết lại vừa thỏa mãn muốn chết.

– Tôi… Muốn… Muốn… Chết… Aha… A… – Tiếng lãng kêu của thanh niên bị phá thành mảnh nhỏ, dưới một trận khoái cảm cuồng mãnh đột nhiên ngẩng phắt đầu, cổ thấm đầy mồ hôi, cả người phun ra từng đợt từng đợt dịch thể đặc sệt, tiếp theo hai tay bỗn nhiên mềm nhũn, lập tức tê liệt ngã xuống mặt đất.

Mà nam nhân vẫn như trước điên cuồng va chạm trong cơ thể cậu, dưới sự co rút điên cuồng của nội bích khi đạt cao trào của thanh niên mà đạt tới một đợt cao trào nho nhỏ, lại cởi bỏ hai dây thắt lưng chói chặt trên đùi thanh niên, kéo thân thể xụi lơ của cậu lấy tư thế đoàn tàu bắt đầu đâm chọc.

Mỗi lần đầu đỉnh cứng rắn đâm thật mạnh lên điểm mẫn cảm của thanh niên, lại làm cho dục vọng của thanh niên đang dựa lưng vào lòng ngực gã, vừa mới phát tiết lại lần thứ hai ngẩng đầu đứng thẳng lên.

– Thoải mái không… Tần Dương?

Nam nhân thở dốc gặm cắn cái cổ duyên dáng của cậu, cánh tay cường tráng ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của thanh niên, bàn tay nóng bỏng bao lấy phân thân lần thứ hai nhếch lên của cậu, vừa đâm mạnh lên trên, vừa xoa bóp tuần hoàn có quy luật.

– Ưm a… A… Thoải mái… Sướng… – Phía sau bị nam nhân thô bạo xỏ xuyên qua, phía trước lại bị đụng chạm đầy phiến tình, trước sau tập kích như thế, làm cho Tần Dương đã sớm bị khoái cảm ngập trời cọ rửa toàn bộ lý trí, chỉ có thể dựa vào bản năng của cảm quan để đáp lại, sao còn quản được vấn đề này có vô sỉ hay không.

– Vậy… Em sẽ không nghĩ đến chuyện rời đi chứ!? – Nam nhân chỉ cần tưởng tượng đến chuyện thanh niên nói đi là đi, cơn tức lại dâng lên, ôm lấy thắt lưng thon gọn của thanh niên, xoay người cậu 180 độ lại. Lấy tư thế mặt đối mặt, hạ thế gắn chặt ôm cả người cậu đặt trên tường, tiếp theo nâng hai chân cậu vòng qua ôm lấy vòng eo cường tráng của mình, muốn giữ chặt cậu ra sức thao, không thao cho cậu không xuống giường được là không thể!

– A… Không… Muốn… Ưm… Thạch Lỗi… Đừng… – Tần Dương dưới những động tác liên tiếp của nam nhân kêu khàn cả giọng, dục vọng lại bắn đến tung tóe không nói, cả người tê nhức đau yếu sắp trở thành một bãi xuân thủy.

– Nếu em không đáp ứng không đi, thì chúng ta cứ tiếp tục làm đi! – Nam nhân thở dốc bên tai cậu, hai chân thon dài trắng trẻo của thanh niên bị gã nâng lên đè trên vách tường kịch liệt đong đưa không ngừng.

– Tôi không… A… – Mặt đỏ tươi như cây lựu nở rộ, tóc trên trán ướt đẫm, Tần Dương trừ bỏ quay cuồng trong dục vọng của nam nhân, không còn cách nào khác.

Cả phòng bừa bãi, cả phòng *** mĩ, cả phòng đều là hơi thở giống đực tanh nồng.

Áo sơmi, dây lưng, quần dài… Quần áo tán loạn ném một bên, trên sàn nhà cũng tung tóe khắp nơi chất lỏng màu trắng không rõ…

Một tên thanh niên toàn thân trần trụi, diện mạo diễm lệ quyến rũ ngồi phịch trên giường lớn, hai chân thon dài bóng loáng như ngọc mềm nhịn rủ xuống một đôi khuỷu tay cường tráng, phủ trên người cậu là một gã đàn ông lưng hùm vai gấu, cường tráng như núi đang ra sức đưa đẩy.

Trên mặt cậu tràn đầy màu đỏ cùng nước mắt, hai tròng mắt xinh đẹp mê muội mà tan rã, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp chảy đầy nước bọt trong suốt vô ý thức phun ra tiếng rên rỉ đứt quãng: – Ưm a… Đừng… Ưm…

Tiếng nói khàn khàn mang theo tiếng khóc nức nở nồng đậm, cậu đã không thể kêu ra tiếng, dục vọng đang dựng đứng cũng không thể chảy ra một giọt mật nước, liên tục mấy giờ giao hoan không ngừng, làm cho cậu đã hoàn toàn tan thành một bãi xuân thủy.

– Em… Không đi… Rốt cuộc… Không dám… Lỗi… Van cầu anh… Tha… Em… – Thanh niên điên cuồng lắc đầu cầu xin, một lần lại một lần bắn tinh, một lần lại một lần nếm trải cực hạn vừa đau lại vừa làm người thích đến phát cuồng, thanh niên cảm thấy mình thật sự sắp bị tinh lực vô cùng của nam nhân làm đến điên rồi!

– Thật sự không đi!? – Nam nhân đang phủ trên người cậu dừng lại, nhếch miệng cười.

– Ừ ưm. – Tần Dương chảy nước mắt gật đầu không ngừng, thở phì phò, khàn khàn mở miệng: – Em… Không đi, em thề. Van cầu anh, Thạch Lỗi, em thật sự chịu không nổi. – Tiếp tục làm thế này, cậu thật sự sẽ chết á.

Nhìn thấy khuôn mặt mảnh mai rơi đầy lệ của thanh niên, vẻ mặt chờ đợi nhìn gã, Thạch Lỗi cho dù có lửa giận ngập trời cũng tan thành mây khói. Gã vội rút ra hung khí đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể thanh niên, tùy tiện vuốt vài cái, mũi nhọn liền hộc ra chất lỏng vẩn đục.

– Nói thật, Tần Dương, thể lực của em quá kém. – Nam nhân dùng khăn lau khô tay, ôm lấy thanh niên đang vô lực nhúc nhích.

– Tôi thể lực kém? Căn bản anh là đồ… Dã thú! – Thật vất vả lấy lại hơi thở Tần Dương mệt mỏi mắng.

Ô! Thật sự là mất mặt muốn chết, cậu thế nhưng bị đầu ‘gấu’ này làm đến khóc ra nước mắt!

– Tôi biết thể lực của tôi tốt em chịu không nổi, nhưng tại em cứ nói muốn đi, tôi vừa nghe liền nóng nảy, trong đầu liền bốc hỏa, không còn nghĩ đến cái gì nữa.

Thạch Lỗi nhớ lúc mình còn đi học, có một lần bị người khiêu khích gay gắt, đầu óc ‘bùm’ một tiếng liền phát hỏa, nhấc nắm tay đấm về phía người đó, thiếu chút nữa đánh chết người, nếu không phải đồng bạn của gã liều chết kéo gã lại, chỉ sợ bây giờ gã còn đang ở trong nhà tù ăn cơm tù vì tội ‘ngộ sát’.

– Chẳng lẽ anh phát hỏa là có thể muốn làm gì thì làm sao? Hiện tại chính là xã hội pháp trị!

– Tôi không quan tâm phương pháp có hợp pháp hay không! Dù sao tôi thích em, ai muốn em đi tôi liền đánh người đó! Ông trời cũng không xen vào được!

– Anh ––– tôi không thèm nghe anh nói nữa! – Tần Dương nghe xong lâm vào chán nản, sống chết giãy khỏi ngực nam nhân, xoay người hầm hừ nằm lên giường.

Cái gì chứ, đầu ‘gấu’ chết tiệt này, nói với gã không phải uổng phí khí lực hay sao, dù sao gã sẽ không buông tha mình là được!

Chính là, vì sao trong ngực cậu lại có một cảm giác ngọt ngào, vui vẻ vụng trộm chứ!? Mặt Tần Dương hết đỏ lại trắng, hết trắng lại hồng.

– Tần Dương, tôi biết tôi thực ngốc, không biết ăn nói, cũng không biết lấy lòng em, càng không biết lúc nào em vui vẻ hay tức giận, nhưng tôi thật sự rất thích em, tôi… Tôi… yêu em! – Đột nhiên nam nhân cúi người ôm lấy cậu, lắp bắp nói xong một câu cuối cùng.

Oanh ––– mặt Tần Dương trong nháy mắt nóng bừng lên, cộng thêm tim đập nhanh, máu chảy ngược.

Tuy rằng bên tai thường xuyên nghe được nam nhân thì thào nói ‘thích em’, nhưng không lần nào làm cho cậu luống cuống chân tay như lần này. Cậu chỉ có thể vừa thẹn vừa loạn đông liếc tây ngó, chính là không dám đem đôi mắt đẹp nhìn thẳng mặt nam nhân, nam nhân ôm cũng chỉ từ chối tượng trưng một chút, sau đó liền mặc gã.

– Anh có biết anh đang nói gì không! Hai người đàn ông thì yêu cái gì mà yêu, có thấy rợn người không hả!? – Tần Dương nghiêng người nhìn thẳng một điểm trên mặt đất, miệng tuy nói ‘ghê tởm’, trong lòng lại ngọt ngào đến sắp toạc ra.

– Sẽ không nha, tôi thích em, từ lúc vừa nhìn thấy em đã thích rồi, tựa như… Lôi Đình thích Lí Tuấn vậy đó, vì sao bọn họ có thể, chúng ta lại không được!? – Nam nhân làm một so sánh rất đơn giản.

– Cái đó không giống nhau, bọn họ phải… – Bốn chữ ‘lưỡng tình tương duyệt’ không nói ra được.

Để tay lên ngực tự hỏi, nam nhân thích cậu, cậu tựa như cũng, có lẽ, có thể thích nam nhân, lúc này bọn họ chẳng phải thuộc loại ‘lưỡng tình tương duyệt’ sao? Vì cái gì không thể nhận!?

– Dù sao bọn họ mười năm trước đã cùng nhau… – Nhanh mồm nhanh miệng như Tần Dương khi đối mặt với vấn đề này cũng khó tránh khỏi vụng về.

– Ở cùng với anh đi, được không, Tần Dương? Anh sẽ đối xử với em thật tốt, anh thề. – Nam nhân lộ ra vẻ mặt chân thành.

– Anh cho tôi là nữ nhân à! – Tần Dương đỏ mặt thụi cho nam nhân một cái, – Còn có, anh nói đối xử tốt với tôi thì tôi sẽ tin sao? Tôi cũng không phải đồ ngốc!

– Vậy… – Thạch Lỗi có chút nóng nảy, xoay người ngồi dậy, lõa thân nhảy xuống giường lôi toàn bộ sổ tiết kiệm trong ngăn kéo của mình ra, ném hết lên giường, – Anh đem toàn bộ tiền gửi trong ngân hàng giao cho em giữ được không? Như vậy em có thể tin tưởng anh đi? Tần Dương. – Thấy thanh niên lộ ra vẻ mặt như nhìn thấy quái vật nhìn gã, gã liền vội vàng bảo chứng: – Về sau tiền anh làm ra đều giao cho em, chia ra cũng sẽ không ít! Em thấy thế nào!?

– Phụt… Oa ha ha… – Tần Dương ghé vào gối cười phá lên, cười đến nước mắt cũng sắp chảy ra. – Ô… Thật sự là cười chết tôi… Rất khôi hài…

– Anh… Làm cái gì!? Tôi cũng không phải vợ anh nha! – Tần Dương cười đến không thở nổi.

– Kỳ thật em chính là vợ của anh a. – Nam nhân thẳng tính đem nửa sức nặng của mình đặt lên lưng thanh niên, vươn đầu lưỡi liếm cần cổ tuyết trắng của cậu.

– Đừng đè… tôi, anh rất nặng! – Tiếng nói khàn khàn vừa thẹn vừa giận của thanh niên mang theo một loại quyến rũ cùng gợi cảm nói không nên lời.

Nam nhân mỉm cười, trở người, ngồi dậy, kéo thanh niên vẫn bủn rủn vô lực như cũ vào lòng ngực, dựa nửa người lên thành giường, mà thanh niên hữu khí vô lực tựa vào lòng ngực gã, hai người dựa sát vào nhau.

– Vậy cha mẹ anh bên kia thì làm sao bây giờ!? – Tần Dương tựa vào lòng ngực nam nhân lười biếng hỏi han.

– Không sao, cha mẹ anh tuy không đọc qua sách vở, nhưng vẫn thực tiến bộ. Trừ bỏ anh không đọc sách làm cho bọn họ tức giận muốn chết, những chuyện khác của anh bọn hò đều không quản. Hô, nếu thực không được, cùng lắm thì bị bọn họ hành hung một chút, lại đá ra khỏi nhà la được. Dù sao bọn họ cũng không ôm hi vọng gì với anh, ở trong mắt ba anh, cái loại ‘rác rưởi’ tốn cơm như anh này, không vào xã hội đen đã tốt lắm rồi! – Thạch Lỗi bình thản nói.

– Cha mẹ anh đối với anh không tốt sao? – Tần Dương là lần đầu tiên nghe nam nhân nói đến gia đình của mình.

– Cũng không phải, chẳng qua con người anh từ nhỏ hay cùng người khác đánh nhau, cũng sẽ không đọc sách, bộ dạng cũng cao tráng hơn người khác, bạn bè chơi cùng cũng đều là một số người không được xã hội ủng hộ, cho nên tất cả mọi người rất sợ anh, nói anh lớn lên khẳng định sẽ gia nhập xã hội đen, trở thanh một tên lưu manh, ác ôn giết người phóng hỏa… Dù sao cha mẹ anh đã sớm buông tha anh, mặc anh làm cái gì, chỉ cần đừng giết người, đừng ngồi chồm hỗm trong tù, làm thế nào cũng được! – Khi nam nhân nói những lời này vẻ mặt hiện lên một tia cô đơn.

– Đừng như vậy… – Tần Dương nhịn không được đưa tay xoa xoa lên đôi mày hơi nhăn lại của nam nhân.

– Không có việc gì! – Nam nhân khom người ôm chặt cậu, – Tần Dương, chớ đi, đừng rời khỏi anh được không!? – Tiếng nói ám ách theo nồng đậm cầu xin.

– Ừ. – Ma xui quỷ khiến, Tần Dương bất tri bất giác lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.