Kiển

Chương 3: Chương 3




Tư Đồ Cương uể oải bước vào nhà, các yêu cầu của khách hàng vẫn không ngừng xoay tròn trong đầu y. “Ca ca, sao hôm nay ngươi về muộn thế, chắc mệt lắm hả?” Tư Đồ Huy cầm lấy cặp sách cùng áo khoác cho Tư Đồ Cương, nhẹ giọng hỏi. “Đại ca, nhất định ngươi đã quên hôm nay là sinh nhật của mình rồi đúng không? Sinh nhật 24 tuổi, thật có kỷ niệm vô cùng đặc biệt nhỉ. Dám làm bọn ta chờ cả một buổi tối, nhất định phải trừng phạt đó nha. Nào, ba ly rượu vang, không uống hết không cho vào.” Tư Đồ Nham nói. Tư Đồ Hạo từ đằng sau đi tới, trên tay cầm chiếc khay đựng ba ly rượu vang. “Các ngươi… các ngươi chưa ngủ, là vì muốn chúc mừng sinh nhật ta sao?” Tư Đồ Cương cảm động không thôi, mặc dù bình thường quan hệ giữa y và các đệ đệ không được tốt lắm, nhưng đúng là cùng chung huyết thống. “Đúng vậy, mau uống rượu đi, còn tiến hành tiết mục kế tiếp nữa.” “Được.” Ly rượu vang màu mận chín thuận theo đôi môi mở ra mà rất nhanh đã tiến vào dạ dày, sau đó liền phát huy công lực. Tư Đồ Cương chậm rãi mở mắt ra, có chút không hiểu, vì sao mình lại nằm trên ghế salon, bị ba đệ đệ vây quanh? Vì sao ba đệ đệ không mặc quần áo? Y cố gắng động đậy, nhưng lại phát hiện cánh tay không nghe theo sự chỉ đạo của y. Muốn mở miệng hỏi, chỉ có điều, miệng chỉ giật giật chứ không phát ra chút âm thanh nào. Y không khỏi ngạc nhiên mà nhìn ba đứa em có cùng huyết thống kia. “Đại ca, trong ly rượu ngươi uống có loại thuốc làm tứ chi vô lực, dược hiệu có thể duy trì trong một tiếng. Bây giờ sẽ tới tiết mục chính mừng sinh nhật ngươi.” Hình như nghe thấy tín hiệu, cả sáu bàn tay liền bò lên người Tư Đồ Cương, cởi áo, cởi quần, cởi cà vạt. Rất nhanh, Tư Đồ Cương đã trở nên trần truồng như đứa bé mới sinh. Đừng! Dừng lại! Các ngươi không thể làm như vậy được! Tư Đồ Cương chỉ có thể dùng hai mắt để biểu đạt sự phản kháng của mình. “Bọn ta đương nhiên có thể làm vậy. Bình thường đều là ngươi ra lệnh cho bọn ta, hôm nay, ngươi cũng phải nếm thử tư vị bị người khác sắp đặt đi. Còn gần một tiếng nữa, có thể làm rất nhiều việc đó nha. Nhưng đầu tiên phải cho ngươi một kỷ niệm khó có thể quên đã. Nhị ca, chỉnh lại đầu của đại ca ra phía này, thân thể nghiêng ra ngoài về phía camera. Đúng rồi, ấn chân vào, để phần hông nhô ra. Tốt lắm.” Dưới tình huống toàn thân vô lực, Tư Đồ Cương chỉ có thể mặc cho Tư Đồ Huy bài bố. Nhưng điều càng làm y hoảng sợ chính là, Tư Đồ Hạo cùng Tư Đồ Nham đều lấy camera ra bắt đầu quay chụp. Y bất an nhìn camera một chút, hy vọng tiết mục này chỉ là một trò đùa mừng sinh nhật mà thôi. Nhưng y không biết, trông dáng dấp của y bây giờ cùng ánh mắt có bao nhiêu quyến rũ. Thường xuyên tiếp cận ánh mặt trời, làn da ngăm đen bóng loáng cùng chiếc ghế salon màu trắng sữa hình thành hai mảng màu đối lập rõ nét, càng cường điệu thêm vẻ nam tính khỏe đẹp. Cơ bụng sáu múi do luyện tập hằng ngày nổi lên, phía bụng dưới bởi vì không được ánh sáng chiếu tới mà trắng nõn nà, được màu da bánh mật xung quanh hỗ trợ trông càng bắt mắt. Cánh tay vô lực nhẹ nhàng đặt trên hông, một chân bị tách ra, khiến nam tính của y hiển lộ rõ trước màn ảnh. Hai tròng mắt kia bình thường luôn nghiêm khắc, vậy mà bây giờ chỉ tràn đầy sự nghi hoặc, hoảng sợ cùng nhục nhã, giống như chú nai nhỏ sợ sệt, khiến người khác trìu mến yêu thương. “Rất mê người rồi, ta không chịu được nữa.” Mặc dù xuyên qua camera, nhưng Tư Đồ Hạo vẫn cảm thấy kích thích, hắn không thể không ngừng quay chụp để giải quyết dục vọng của bản thân trước. Dòng chất lỏng màu trắng phun mạnh ra, có một ít dính vào người Tư Đồ Cương. “Thật là vô dụng, nhanh như thế đã tiết rồi, tý nữa làm sao chơi đùa được đây?” Tư Đồ Nham giễu cợt Tư Đồ Hạo. Tư Đồ Hạo cũng cười cười, ánh mắt cực nóng dính chặt vào người Tư Đồ Cương: “Đừng lo lắng, vì hôm nay, một tuần ta đã không làm rồi đó, khẳng định sẽ làm cho lão đại sướng đến không thể sướng hơn được nữa.” “Chụp ảnh cũng đủ rồi, hay là tam ca ra kia nghỉ ngơi dưỡng sức đi.” Tư Đồ Nham vẫn đang tiếp tục quay chụp, từ ngón chân mượt mà tới hai chân thon dài hữu lực, ở giữa là nam tính tượng trưng của Tư Đồ Cương vẫn đang mềm nhũn, lẳng lặng nằm giữa bụi cỏ màu đen. Tiếp tục lên trên là tiểu phúc mịn màng cùng bộ ngực nở nang, trên đó điểm hai khối quả thực màu đỏ. Còn cả đôi môi đỏ mọng gợi cảm đầy kiên nghị, cùng cái mũi cao cao, cuối cùng là hai tròng mắt tràn ngập ngọn lửa phẫn nộ đang nhìn về phía camera. Tất cả, tất cả, rất nhanh sẽ được dùng tay, dùng môi, dùng da thịt để cảm nhận. Nghĩ vậy, một luồng nhiệt đột nhiên phóng mạnh về phía hạ phúc, khiến dục vọng của Tư Đồ Nham cũng cương cứng lên. Tư Đồ Nham xấu hổ nhìn Tư Đồ Huy cùng Tư Đồ Hạo, nhưng lại phát hiện nam tính của bọn họ cũng một trụ giơ lên trời, chỉ là đều đang kiệt lực nhẫn nại mà thôi. Tư Đồ Nham đánh trống lảng cười nói: “Đại ca sức quyến rũ thật lớn, khiến bọn ta cũng chịu không nổi. Xem ra cần phải nhanh chóng chấm dứt tiết mục này, để tiến hành tiết mục kế tiếp mới được. Nhị ca, đè chân đại ca lên trên đi, để ta chụp hậu động của đại ca. Cần phải khai phát qua thì mới tiến hành được. Mà chiếc camera này có thể chụp được những chi tiết dù nhỏ nhất như nếp nhăn, chúng ta cũng có thể biết sau khi khai phát nó sẽ mở rộng thêm được bao nhiêu nữa đó.” Khai phát xong thì mới tiến hành được? Chẳng lẽ chụp xong còn có chuyện khác phát sinh sao? Tư Đồ Cương bụng đầy nghi vấn. Nhưng bây giờ căn bản không có ai lo lắng tâm tình của y, bởi bọn họ đều bị cảnh đẹp trước mắt mê hoặc. Giữa song khâu trắng trẻo không bị ánh mắt trời chiếu tới là cúc động nho nhỏ, vùng đất nhăn nheo có chức năng giữ nhà đang gắt gao hợp lại, cự tuyệt tất cả những thứ tiến vào thăm dò. Nhưng mà rất nhanh, nơi này sẽ bị ngoại vật tiến vào, bị ép đến mở rộng tất cả bí mật bên trong, vô lực mà không cách nào ngăn cản bất cứ thứ gì tiến vào tìm kiếm cùng thám hiểm. Nghĩ vậy, thân thể cả ba người đều trở nên khô nóng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.