Kiếp Làm Lẽ

Chương 3: Chương 3




Bị mẹ chồng mắng mà chị Thu chẳng thể thanh minh thêm nên không nói gì nữa. vậy nhưng chuyện chị dám cãi lại mẹ chồng đã lan đi cả xóm. họ xì xào về chị ở khắp mọi mặt trận từ từ cổng chợ cho đến ngoài đồng ruộng. Nói chung là tất cả mọi nơi, mọi chỗ miễn là có người.

Ngày trước chị Dung cũng chẳng coi mẹ chồng ra gì. Này được thể lại giả bộ thương mẹ chồng mà đi đâu cũng chê trách em dâu. Chị ta nói với những người đàn bà rỗi chuyện trong xóm rằng.

_ những tưởng đi tu thì thế nào. có mà tu hú. thế nên mới chả theo được. mai kia nó sinh con mà sang chơi cứ phải hỏi bà nội. “ xích con chó đẻ vào chưa “

Mấy người hóng hớt nge thế cũng cười nắc nẻ. chị Ngân được dịp thể hiện.

_ đấy. Hôm cưới tôi đã bảo bà rồi. cái mắt ấy không hiền đâu. rồi mà xem nó đè đầu cưới cổ mẹ chồng mà chửi chồng như hát hay

Chị Dung lại chu mỏ đáp lại.

_ thì tôi có bảo bà nói sai đâu nào.

Câu chuyện lại cứ thế tiếp tục kẻ mỉa mai người châm chọc. Một lũ cười hô hố đến là mam dợ.

Mấy ngày sau chị Thu cũng sinh con trai được 2,8kg. Với một người phụ nữ đã đến cái tuổi 38 thì đó còn là mong mỏi là toàn bộ nỗi niềm của chị dành cho thằng bé.

Ở viện chỉ có em gái chị chăm sóc 2 mẹ con. Còn anh Hùng tranh thủ để xuống thăm vợ. ngoài ra chẳng có ai đoái hoài. Khi về nhà thì chị tự chăm sóc con. Đến giặt giũ kiêng khem cũng chẳng ai giúp. bà cụ Sung không bao giờ động vào một chiếc tã, chị Thu lại càng không dám nhờ vả mẹ chồng. Còn thằng Dũng ngày càng thái độ không ưa mẹ dì. Dù rằng chị chẳng động chạm đến nó. Rồi cái lý do tại sao thằng Dũng xử sự như thế dần dần cũng được hé lộ.

Buổi trưa thằng bé con ngủ chị Thu tranh thủ giặt giũ ít tã bẩn rồi ra ngoài vườn phơi. vô tình lại nge từng lời mẹ chồng dặn cháu.

_ nó chỉ là mẹ ghẻ. con không phải sợ. sau này tất cả mọi thứ của nhà này sẽ thuộc về con. Còn con chia cho thằng cu bé bao nhiêu là tùy. bà chưa chết nhất định không để nó lộng hành.

Thằng Dũng lại nịnh bà nội

_ nhưng bây giờ bố chỉ nge lời bà ta thôi. lại có thêm thằng cu bé. bà xem cháu làm gì cũng không vừa mắt bố cháu nữa

Bà cụ Sung lại vỗ vai cháu nội

_ bà thách chúng nó làm gì cháu của bà đấy. chúng nó phải có trách nhiệm chăm lo cho cháu. việc của cháu chỉ ăn và học. ngoài ra không phải động tay vào việc gì cũng không cần bận tâm gì cả

Chị Thu nge thế chỉ biết thở dài. thằng Dũng có lẽ không hỏng đến thế nếu nó được uốn nắn. Bà nội đã chiều nó hư quá rồi. năm nay có 16 tuổi đầu không biết lo lắng cho gia đình lại chưa gì đã sợ mất phần. Chẳng phải là do bà cụ Sung đã nhồi nhét vào đầu nó những thứ không hay về mẹ kế hay sao.

*

* *

Thằng cu bé được tròn một tháng anh chị bế nó đến nhà thờ để làm các thủ tục tín ngưỡng theo đạo Công giáo. Dĩ nhiên là dịp đầy tháng con thì nhà anh Hùng cũng có làm vài mâm cơm mời họ hàng, làng xóm. bữa tiệc kết thúc khi mà đàn ông ai cũng ngà ngà say. Đúng lúc ấy cô giáo chủ nhiệm gọi điện thông báo với anh Hùng. Khi anh vừa bắt máy cô giáo đã hỏi.

_ dạ. Cho tôi xin phép hỏi. đây là số điện thoại của phụ huynh của em Trần Anh Dũng phải không ạ

anh Hùng đáp lại.

_ vâng. Tôi là bố cháu.

Cô giáo lúc này vào thẳng vấn đề

_ tôi là giáo viên chủ nhiệm lớp 10a5. Mời anh 8h sáng mai đến phòng hiệu trưởng chúng ta trao đổi một số vấn đề của em Dũng.

Anh Hùng hỏi lại.

_ có chuyện gì cô cứ nói trước với tôi được không.

Cô giáo đáp lại.

_ em Dũng thường xuyên hay bỏ học, trốn tiết ạ. mà chuyện nghiêm trọng hơn là hai hôm trước tại nhà giữ xe của học sinh đã bị mất xe máy điên của em học sinh lớp 11a1. Qua điều tra thì xác định được là do em Dũng cùng 1 học sinh khác dắt xe đó ra ngoài để một đối tượng mang đi. Hiện tại đối tượng đó đã bị công an bắt giữ. Còn 2 học sinh của trường là em Dũng và em học sinh kia ngày mai sẽ bị triệu tập. Tôi nói trước và muốn cùng gia đình phối hợp xử lý. Ngày mai anh bớt chút thời gian đưa cháu tới trường gặp công an và Ban Giám hiệu

Anh Hùng giận đến cháy mặt. sau khi kết thúc cuộc điện thoại với cô giáo đã gọi luôn Dũng vào để tra khảo. anh Hùng quát lớn.

_ có phải mày đã trộm xe của người ta không.

Mặt nó đỏ bừng không đáp. Nhưng bà nội nó lại lên tiếng bênh vực

_ nó không dám làm thế đâu. Chắc lại dại dột bị đứa nào lừa giúp nó trộm thôi.

Anh Hùng lại gắt lên.

_ bà im đi để con dậy nó. Bà nghĩ nó ngoan à. Nó là con của con không lẽ con muốn nó thành kẻ trộm cắp. Nhưng không vì thế mà cứ khăng khăng bênh một cách mù quáng được.

Bà cụ Sung lại dở giọng hờn dỗi

_ ừ thì tôi im. Nhưng anh cũng từ đũng váy tôi mà ra thôi.

Anh Hùng không them đáp lại mà quay sang thằng Dũng hỏi tiếp

_mày nói thật tao xem nào.

Nó lại cúi đầu không dám đáp. Anh Hùng cũng khẳng định như vậy là nó nhận tội nên giận quá lại cộng với men rượu khiến anh không kiềm chế được mà dơ tay vả mạnh vào mặt thằng con. Tiện chân đạp nó một cãi. chị Thu thấy vậy vội đặt thằng cu bé xuống giường mà chạy lại ôm chặt vào người thằng Dũng đỡ đòn cho nó để can. Chẳng ngờ bà cụ Sung lại gào lên.

_ ối làng nước ơi. mẹ ghẻ nó về chưa được bao lâu đã hùa cùng bố nó chiết con. Có ai cứu cháu tôi với.

Anh Hùng đẩy vợ ra rồi lại to tiếng với mẹ

_ bà làm cái gì đấy. con đang dạy nó mà bà không hiểu lại vu oan cho vợ con là sao.

Bà cụ Sung vẫn còn gào lên.

_ đấy anh xem. Khi chị ấy chưa về nhà này thì yên vui đầm ấm. Bây giờ thì anh nay đánh mai mắng con lớn. chỉ trọng con nhỏ. chị ấy còn giữ nó cho anh đánh còn oan à.

Chị Thu ấm ức cãi lại.

_ mắt mẹ nhìn thế nào mà nói con giữ con cho chồng đánh. mẹ đừng vu vạ cho con như vậy. Con gánh không nổi.

Bà cụ Sung vẫn tiếp tục ầm ĩ

_ a. Chị còn mồm loa mét dải nói tôi mù lòa đổ sống cho chị à. Mắt tôi còn sáng lắm nhé. tôi còn thấu cả tâm can của chị nữa cơ.

Chị Thu im lặng vì nghĩ càng cãi bà cụ càng kích động. mà chị cũng không biết rằng càng như vậy và cụ càng làm tới. Cũng nhân lúc ấy thằng Dũng chuồn vào buồng riêng

Sáng hôm sau anh Hùng vào tận giường lôi cổ con trai dậy và mắng.

_ tao sẽ đưa mày lên trường để làm việc với công an. Nếu mày hư hỏng tao không dạy được thì để người ta dạy.Mà mày vẫn không sửa đổi thì tao thà không có đứa con như mày.

Thằng Dũng mặt nhơn nhơn không chút sợ hãi mà đi lấy quần áo để thay. bà cụ Sung lúc này lại nói với anh Hùng.

_ tôi xin anh nghĩ đến nó là máu mủ của mình mà tha cho nó đi. Anh hãy đến đấy mà xin người ta một câu là xong. tiền thì mình đền. trẻ con nó trót dại.

Anh Hùng đáp.

_ mẹ nghĩ nó bao nhiêu tuổi đầu rồi. cứ bao che để nó thành đầu trộm trộm cướp à.

Bà cụ lại tru tréo

_ à. Anh giờ có vợ mới, con thơ không cần thương đến nó nữa phải không. cái loại “ con đầu đen thì bỏ, con đầu đỏ để nuôi” quân phụ tình phụ nghĩa thì ngàn đời không khá được đâu.

Anh Hùng không thèm cãi lại mà bắt thằng Dũng lên xe trở đi luôn. bà cụ Sung ngồi bên bậu cửa cứ khóc lóc thảm thiết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.