Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 370: Chương 370: Buông tay một người đổi lấy một nước




Hắn hai mắt lạnh lùng, cực kỳ nghiêm túc hỏi.

“Đồng ý hay không?”

Hắn nói ra lời này, Ninh Tương Y và Long Thành Vô Cực đều kinh ngạc sửng sốt, Ninh Tương Y càng không hiệu nổi, thời khắc hiện tại nghiêm túc như vậy hắn cũng có thể xách cái yêu cầu này ra được sao? Cảm giác tầm mắt mọi người đều tập trung vào người nàng, da mặt vốn đã dày của nàng, lúc này cũng có chút thẹn thùng.

Nhưng kỳ thật chỉ có Ninh Tương Y mới cảm thấy Ninh Úc đang nói đùa, ở đây tất cả đều thấy hắn rất nghiêm túc, Ninh Úc không phải người dùng tốt xấu đến đánh giá một người, người không đáp ứng hắn, dù ai hắn cũng có thể xuống tay.

Tất cả mọi người đều nghĩ Long Thành Vô Cực sẽ rất dễ dàng đáp ứng, bởi vì Ninh Úc là người này tâm tính bất định, nếu hắn không đáp ứng, Ninh Úc thật sự giúp nhà Hoa Chu thì phải làm sao? Hắn nghĩ Ninh Úc không có xuất hiện thì tốt hơn, Long Thành Vô Cực cảm thấy hắn chưa chắc đã thua, thế nhưng hắn xuất hiện lại bày ra cảnh này, thật khó giải quyết.

“Không được sao?”

Ninh Úc nhíu mày, giọng điệu uy hiếp kia, khiến cả hội trường an tĩnh đến kỳ lạ.

Long Thành Vô Cực nghiến răng nghiến lợi!

“Ninh Úc, ngươi đúng là quá mức hèn hạ!”

“Thật sao?” Ninh Úc đưa tay vuốt vuốt tóc Ninh Tương Y, cười, “Buông tay một người, có thể cứu được cả một nước, người quá lời không phải sao?”

Giọng nói lạnh lùng cử hắn quay lại, Ninh Tương Y sững sờ nhìn hắn, đột nhiên có chút hiểu được một chút nỗi lòng Ninh Úc.

Hắn muốn chứng minh cho nàng thấy, những nam nhân này đều không đáng cho nàng lưu luyến, một người và một nước, ai cũng biết là nên chọn gì, nhưng Ninh Úc, hắn khác biệt.

Hắn là người sẽ vì một người, mà từ bỏ một nước, chỉ có hắn mới có thể làm được như vậy.

Long Thành Vô Cực thất bại, hắn nếu là người bình thường, hắn sẽ nguyện ý từ bỏ một nước để chọn Ninh Tương Y, nhưng hắn là Lâu Diệp Vương, con dân của hắn đang ở xung quanh quảng trường đứng run lẩy bẩy, cho nên, hắn không thể làm như thế.

Một khắc này, Long Thành Vô Cực không dám nhìn vào mắt Ninh Tương Y, chỉ nhìn Ninh Úc, cuối cùng phải bị phân cúi đầu, lạnh lùng mở đầu.

“Như thế...đa tạ Tề Vương Đại Dục đã giúp đỡ!”

Mấy chữ này, hắn nói trong ngột ngạt, phẫn nộ, vừa bất lực và đau khổ, hắn tới bây giờ cũng không biết cảm xúc mình sẽ phong phú như vậy.

Ninh Úc cong khóe miệng cười, hài lòng gật đầu.

“Không cần đa lễ.”

” Ninh Tương Y cứ như vậy nhìn bọn hắn như đang ký kết hiệp nghị, quả thực không có lời nào để nói, vả lại nàng cũng không muốn có khúc mắc tình cảm gì với người khác, cho nên cũng không nói gì thêm.

Thấy Ninh Úc và Long Thành Vô Cực kết đồng minh, đối với nhà Hoa Chu có thể nói là rất bất lợi, nhưng mưu phản vẫn là mưu phản, bây giờ lỡ đâm lao thì phải theo lao, vẫn nên so tài xem thực hư thế nào!

Đúng lúc Hoa Chu Cẩn Ngôn cũng đang chờ mong được đánh một trận với Ninh Úc!

Mọi người thuộc hai phe của trận chiến không ngừng đổ về quảng trường từ hai hướng, chém giết lẫn nhau! Ninh Tương Y vốn muốn tham gia, nhưng ngay khi kiếm của nàng rút ra, Ninh Úc hơi nhăn mày lại. cận chiến, bên trong hỗn chiến, hắn vậy mà bước đến ôm Ninh Tương Y như một con búp bê yếu ớt, ôm đến đặt trên lầu củi, nhẹ nhàng nói.

“Đây là chuyện của nam nhân,hoàng tỷ, nàng chỉ cần nhìn thôi là được.”

Nói xong, hắn liền nhảy xuống,tham gia chém giết, cùng đấu nhau với Hoa Chu Cẩn Ngôn triền đấu!

Ninh Tương Y lúc bị hắn để lên lầu củi có chút sững sờ, mặc kệ ở kiếp trước, hay kiếp này, nàng đã có thói quen xông pha chiến đấu, nàng đã quen với việc tự mình làm mọi chuyện, đọ sức giết chóc luôn ở hàng đầu, thế là nhưng cách làm của Ninh Úc, khiến nàng có cảm giác được bảo vệ...thôi thì nàng cứ thử làm nữ tử yếu đuối, chỉ cần nhìn là được.

Chẳng biết tại sao cảm giác này, cũng không xấu lắm.

Phía dưới tiếng giết chóc, những người phía trước đổ xuống, còn có những người liên tục tràn vào quảng trường, Ninh Tương Y nhìn những người chém giết nhau, cũng không có cảm giác, dù sao cũng đã gặp nhiều.

Mà có nhiều chuyện, cũng không đơn giản như bề ngoài vậy, giống như chuyện xử lý đơn giản, chỉ cần ngồi xuống tâm sự là có thể giải quyết, nhưng thực tế lại phải náo thành cục diện hiện tại này, tất nhiên bởi vì trước đây đã cố gắng chôn xuống những tai hoạ ngầm, cho nên mới có một ngày bộc phát như bây giờ.

Nàng đối với chuyện của Lâu Diệp không hiểu rõ, nhưng cách làm của nhà Hoa Chu muốn độc quyền chuồng ngựa, chắc chắn ngay từ đầu đã chạm tới ranh giới cuối cùng của Long Thành Vô Cực, chẳng qua khi đó hắn nhẫn nhịn mà thôi.

Mà Long Thành Vô Cực cũng đã sớm có phòng bị, sớm thông báo cho nhà Bạch Cập giúp đỡ, hiên nhiên tam đại gia tộc đã tan rã, qua chuyện này có thể nhìn ra, Lâu Diệp đơn thuần chất phác, cũng không hề thua Đại Dục phức tạp.

Phía dưới quá ồn ào, Ninh Tương Y quay đầu nhìn Hoa Chu Vô Ưu còn đang bị cột trên kệ cao, sờ sờ cằm nói, “người chết cũng không oan, có nhiều người như vậy chôn cùng ngươi...”.

Nhưng lúc này Hoa Chu Vô Ưu lọc không có chút bình tĩnh nào, nàng hốt hoảng nhìn chằm chằm cuộc chiến phía dưới, không để ý chút nào đến người ngoài cuộc như Ninh Tương Y.

Mùi máu tươi cùng tiếng chém giết đập vào thần kinh con người, có thể khiến người khẩn trương hoặc hưng phấn, còn Hoa Chu Vô Ưu là người vô cùng lo lắng, sắc mặt tái nhợt, cái trán đều là mồ hôi lạnh!

“Ta không muốn chết! Ta sẽ không chết! Dũng sĩ Hoa Chu chúng ta sẽ không thua! Ta không muốn chết!”

Thế nhưng lúc nàng nói lời này, tận mắt nhìn thấy phía dưới một người nhà Hoa Chu bị người nhà Bạch Cập giết chết! Nàng không nhịn được liền la hét, tựa như đao kia là chặt trên người nàng!

Máu tươi tung toé mọi nơi.

Trong mắt Ninh Tương Y nhìn thấy, dường như còn có thể cảm nhận được nhiệt độ của máu tươi kia phun ra.

Nàng đã từng một mực lao vào chém giết, cảm giác này cực kỳ quen thuộc, mà bây giờ, nàng ung dung ngồi chỗ này, lại có chút không quen.

“Không, nhà Hoa Chu các ngươi sẽ thua.” Ninh Tương Y lặng lẽ phân tích chiến cuộc, mặc dù người nhà Hoa Chu quá dũng mãnh, mà số lượng binh sĩ so với nhà Bạch Cập và nhà Long Thành đều nhiều hơn, nhưng có Ninh Úc ở đó, người hắn huấn luyện ra, cho dù ít, nhưng trong lúc này đều có ưu thế áp đảo.

Lại còn người đến hộ giá liên tục không ngừng... Mất đi ưu thế về quân số, bại cục của nhà Hoa Chu ngay từ đầu đã biết.

Mà lúc này, Hoa Chu Vô Ưu cũng nhìn về phía vị trí của Ninh Úc, nơi đó, gần như giết sạch lộ ra một cái khoảng trống, nàng mắt đều đã đỏ, thật lâu nói không ra lời.

“Ngươi thật đúng là tốt số!”

Rất lâu, Ninh Tương Y mới nghe được giọng nói của Hoa Chu Vô Ưu, “Có Ninh Úc yêu người như thế, có nhiều người che chở người như vậy… Ta hiện tại còn nhớ rõ, Ninh Úc, hắn vì muốn đem cho người một cái bánh ngọt hợp ý người, hơn nửa đêm còn réo chủ quán đem quán của bọn họ bày đồ ra...”

Ninh Tương Y sững sờ, đúng là nhất thời không nhớ ra được chuyện nàng nói kia, đúng là chuyện xảy ra khi Hoa Chu Vô Ưu lần đầu tiên bị Ninh Úc bắt lấy.

Đối với Ninh Tương Y, nàng là đố kị, thế nhưng cái đố kị này cũng ao ước được như nàng?

Thấy nhà Hoa Chu dần dần bại lui, ca ca của nàng vì nàng giết đỏ cả mắt cũng không thể cứu vãn thất bại, Hoa Chu Vô Ưu khóc, đột nhiên hối hận mình vì ích kỷ bản thân mà làm ra chuyện này, nhà Hoa Chu mưu phản phụ thân nàng cũng đã sớm có âm mưu, nhưng ca ca của nàng mưu phản là thật sự rõ ràng là vì nàng!

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.