Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 533: Chương 533: Diệt thế cũng là cứu thế




Nếu như thời gian nàng xuyên không qua với thời gian tế tự chạm nhau, là trùng hợp, vậy chuyện sau này giải thích thế nào?

Nếu nàng trong lúc vô tình lấy thuốc nổ ra, tạo thành cục diện tàn sát thiên hạ, chẳng phải là gián tiếp ứng với câu trên ghế đá kia “Đồ quốc diệt thế”!

Mà ở kiếp trước, vì sao không có những người này xuất hiện đối phó nàng, Có phải là do nàng thật sự sẽ vô tình làm thiên hạ đại loạn khiến người đứng sau rất đắc ý, nên chưa từng xuất hiện …

Thế nhưng sau này không phải nàng đã bình ổn bốn nước rồi sao?

Ninh Tương Y càng nghĩ càng thấy điên rồ, phía sau ớn lạnh… Tất cả chuyện này thật sự đều là trùng hợp sao?

Nàng cảm thấy không thể nghĩ xa thêm nữa, cả người cảm thấy không ổn! Nhưng… Nàng vẫn tin chắc thế giới này không có quỷ thần! Tất cả chuyện này chắc chắc có nguyên nhân khác!

Ninh Úc thấy Ninh Tương Y sắc mặt trắng bệch, có chút nhăn mày, tỉnh táo nói với nàng.

“Hoàng tỷ, nàng nhìn ta đi.”

Ninh Tương Y theo lời, một mặt mê mang nhìn hắn, gương mặt trước mắt này, nàng nhìn vô số lần, nhưng mỗi một lần đều khiến nàng rung động.

Ninh Úc kéo tay nàng.

“Hoàng tỷ, nàng từ nhỏ đã dạy ta, thế gian này không có quỷ thần, con người có thể có tín ngưỡng, nhưng tín ngưỡng tốt nhất chính là mình, mà không phải ở người khác.”

Ninh Tương Y gật gật đầu, nàng phát hiện nàng đã nói như vậy, Ninh Úc thật sự mỗi chữ mỗi câu đều nhớ rất tinh tường.

Ninh Úc mỉm cười, nụ cười khiến Ninh Tương Y có chút bối rối liền yên tâm, “Nàng còn nói rằng, thế gian này có vô số câu đố, nhìn thì khó giải, nhưng đáp án của nó nhất định có tồn tại, cho nên đừng sợ không biết, khám phá từ những manh mối cũng là một loại thú vị để trải nghiệm.”

Ninh Tương Y nghe hắn nói, dần dần yên tâm…

Có Ninh Úc ở bên, vốn làm cho lòng nàng rất an tâm.

Sau đó lại có chút đắc ý… Những lời này thật sự đều là nàng nói ra sao? Cũng quá... Có lý rồi!

Ninh Úc thấy nàng khôi phục tâm trạng, cúi đầu hôn lên tay nàng một cái.

“Đừng sợ, nàng còn có ta.”

Lần này, thật đúng ấm đến tận đáy lòng!

Ninh Tương Y không khỏi cười, “Ta không có sợ! Chỉ là có chút mê mang thôi! Không quan trọng, chúng ta cùng nhau đi giải đáp án là được! Còn người đứng đằng sau đối phó với ta, ta nhất định phải bắt được, để xem là thần thánh phương nào!”

Ninh Úc nhìn nàng giơ nắm tay nhỏ biểu hiện quyết tâm, cặp mắt chứa ý cười.

“Được rồi, dùng bữa thôi nào?”

Ninh Tương Y khẽ dựa vào ngực hắn!

“Mặc kệ, ta muốn được đút!” Nàng một mặt nũng nịu...

Ninh Úc ôm nàng, cảm thấy vô cùng ngọt ngào, “Được, ta đút nàng ăn.”

Cứ như vậy, một người ăn, một người đút, người ăn cảm thấy vui vẻ thỏa mãn, thật tình cũng không biết trong lòng người đút cũng tràn đầy hạnh phúc, Ninh Úc có đôi khi nghĩ, nếu kiếp này hắn không gặp được hoàng tỷ, sẽ phải buồn chán và nhạt nhẽo cỡ nào…

Hắn nhất định sẽ không lấy vợ, bởi vì những người kia đều không xứng với hắn, hắn cũng sẽ không có nhiều nụ cười như vậy, hắn thực tế không nghĩ ra được, thế giới này, ngoài nàng, ai còn có thể khiến hắn xúc động mà bật cười, sẽ có cảm giác ấm áp này, hắn chỉ mong cuộc đời bình yên như vậy.

Hắn có một câu không nói, đó chính là, nếu hoàng tỷ thật sự là linh hồn diệt thế, hắn cũng nguyện ý giúp nàng diệt thế!

Diệt thế cũng được, cứu thế cũng được, chỉ cần nàng muốn, chỉ cần có nàng.

Một đoàn người của Ninh Tương Y xuất phát đi Uyển Thành, nếu là bảo tàng Tuyết Tộc, chắc chắc đã từng ở trong lãnh địa Tuyết Quốc! Như vậy Uyển Thành, bọn họ không thể không đến.

Đường đi vẫn giống với mấy năm trước, Ninh Tương Y thậm chí còn nhớ kỹ, lúc trước sau khi nàng dịch dung, đã gặp được Thu Hành Phong, và Long Hàm Yến thế nào.

Có chút chuyện nàng cũng không dám nghĩ nhiều, ví như hiện tại Thu Hành Phong về Vân Đỉnh Sơn sao rồi? Ví như Thu Trọng Thiền còn sống không? Nếu còn sống, hắn nhất định sẽ tới cứu Tuyết Vô Tức, chỉ là liên quan tới chuyện Tuyết Vô Tức, cũng không biết Thu Trọng Thiền biết được bao nhiêu, Vân Đỉnh Sơn.. chắc là không có tham dự trong việc đó.

Ninh Úc cầm tay Ninh Tương Y đi trên đường phố Uyển Thành, đã là hoàng hôn chiều muộn, nhưng hai người vừa xuất hiện, lập tức liền chiếm toàn bộ ánh mắt của dân chúng! I

Cái gọi là Kim Đồng Ngọc Nữ,chính là như thế này!

Ninh Tương Y có chút bất mãn những nữ tử đi qua đường kia liên tục nhìn lén Ninh Úc.

Ninh Úc gần đây cùng đi theo nàng, cũng thể hiện ra nhiều dáng vẻ khác nhau, cho nên trên mặt cười cũng nhiều, không giống trước kia lúc ở trong kinh thành, dáng vẻ như Quỷ Kiến Sầu, mặc dù bây giờ hắn vẫn lạnh lùng, nhưng mọi người đều có thể thấy ngoài vẻ lạnh lùng, nhưng khi hắn nắm tay Ninh Tương Y,có thể cảm nhận được sự an tĩnh và hiền hoà của hắn.

Cho nên khi Ninh Tương Y đi ngang qua một sạp hàng mặt nạ, không cần suy nghĩ liền lấy một cái mặt nạ chỉ lộ ra mũi miệng đeo lên cho Ninh Úc, đeo lên còn nói.

“Ừm! Trông cũng đẹp! Ngươi đừng lấy xuống!”

Mặt Ninh Úc bị che khuất một nửa, nhưng khí chất kia vẫn mê hoặc như cũ, môi đỏ khẽ mím môi cười, có loại thiếu gia tuấn tú phong lưu.

Nhưng vẻ đẹp của hắn đều hướng về một người.

“Đều tùy nàng.” . Đam Mỹ Hài

Phu nhân bán mặt nạ có lẽ là chưa từng gặp qua cặp vợ chồng nào xinh đẹp như vậy, nhịn không được nói.

“Phu nhân dáng vẻ thật là xinh đẹp… Ánh mắt cũng đẹp! Mặt nạ này cũng rất thích hợp với tướng công của người!”

Ninh Tương Y nghe xong vui vẻ, sảng khoái móc bạc mua!

Nhưng Ninh Úc tranh trả tiền trước, lại cầm một cái mặt nạ khác, mang lên cho Ninh Tương Y.

“Phu nhân đẹp mắt như vậy, ta cũng muốn che nàng lại.”

Giọng nói của hắn khàn khàn, chẳng khác nào nước chảy, khiến Ninh Tương Y lặng lẽ đỏ mặt.y

Nữ chủ quán hâm mộ nhìn thoáng qua, cầm bạc lại có chút khó xử.

“Cái này… Quán nhỏ, không đủ tiền thối bạc này, công tử có tiền nhỏ một chút không?”

Ninh Úc lúc này mới nhìn người phụ nữ kia một chút, cặp mắt xinh đẹp còn được màu mực trắng trên con mắt mặt nạ phụ họa, thật giống như có hào quang đang lưu chuyển.

“Không cần, ngươi làm rất tốt giữ đi.”

Miệng ngọt như vậy, nhất định phải có thưởng.

Sau đó kéo Ninh Tương Y rời đi…

Ninh Tương Y nhanh chóng lại đi xem các đồ vật bên trên các sạp hàng khác, Ninh Úc cưng chiều nhìn Ninh Tương Y, trong lòng ngọt ngào.

Bọn họ rất giống vợ chồng sao?Được nhìn nhận như vậy thật khiến người ta vui vẻ đó!

Lúc này, một giọng nữ làm Ninh Tương Y chú ý, “Nha đầu! Dọn quán, cùng nương nương đi về nhà!”

Còn cái nha đầu kia nhanh nhảu lên tiếng, “Dạ vâng, nương nương!”

Các nàng có lẽ không biết Ninh Tương Y, nhưng Ninh Tương Y vẫn nhận ra các nàng, nói ra thật hổ thẹn, lúc trước nàng muốn đi tìm Thủy Vân Thảo, thuê một lão già hái thuốc kiếm sống, chính là chồng của người phụ nữ này, đáng tiếc cuối cùng chết thảm ở trong tay Long Hàm Yến, nhưng nàng...đã báo thù cho các nàng.

Ninh Tương Y cơ bản không có ý định quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của các nàng, lúc ấy nàng cải trang, các nàng cũng không nhận ra được, chuyện này cứ như vậy được rồi. … Ai ngờ lúc này người bán sạp hàng trong góc đột nhiên họ một tiếng.

“Thím Tuyết! Ngày mai đi chợ, cũng đừng quên!”

Ninh Úc biết nàng đang suy nghĩ gì, không khỏi kéo nàng nhẹ giọng nói, “ hoàng tỷ, nơi này trước kia là lãnh thổ của Tuyết Quốc, họ Tuyết rất nhiều.”

Nhưng Ninh Tương Y nhìn chằm chằm vào bóng lưng của nữ nhân kia, luôn cảm thấy, có loại linh cảm như giác quan thứ sáu...

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.