Lúc này, Ninh Úc ôm Ninh Tương Y nhẹ giọng nói, “ bây giờ ra không được, nên đành phải đi lên phía trước, mà thiên thạch có thể ảnh hưởng đến nơi này, có thể thấy được bảo tàng cách đây không xa, suy đoán của tên này, lối vào này chính là cửa chính của bảo tàng đặt vô số cửa ải, chuyên đề phòng những người thăm dò bảo tàng, mà tên Tuyết Tộc đại trưởng lão mắt mù kia nghĩ chắc chúng ta sẽ chết ở chỗ này, cho nên mới không ngăn chúng ta tiến vào.”
Ninh Tương Y nghe Ninh Úc nói xong, không khỏi hỏi người áo đen kia, “Trong thánh địa cuối cùng có cái gì? Vì sao nhiều người muốn vào trong như vậy…”
Người áo đen có chút trầm tư, “Có rất nhiều đồ tốt, ví như thuốc khiến dung nhan con người không già yếu, ví như cổ độc sẽ để cho người phát điên, nó có thể khiến năng lực của người kích hoạt, cũng sẽ khiến con người đánh mất lý trí...”
Ninh Tương Y nhớ tới nữ nhân điên kia, “Cổ độc? Nó là đồ vật bên trong bảo tàng sao?!”
Đó rõ ràng chỉ là thuốc kích thích mà thôi, Ngọc Kỳ Thái Hậu làm ra khiến người khác phát cuồng thuốc ngược lại còn cao cấp hơn một chút, mặc dù có di chứng, nhưng người khác chí ít vẫn còn mấy phần lý trí, đương nhiên, hiệu quả điên cuồng không được tốt như cổ độc như vậy.
Người áo đen có chút quỷ dị cười.
“Cổ độc sẽ khiến cho người khác đánh mất lý trí, nhưng nó có thể khiến sức chiến đấu của họ tăng vọt ba lần!”
“Thì sao? Trong người có cổ độc sẽ mất hết tính người, sức chiến đấu mạnh hơn cũng là một thanh kiếm hai lưỡi.”
“Nếu như có thể khống chế thì sao?” giọng nói của người áo đen, ở trong hang động này yếu ớt vang lại.
“Ngươi biết khối đá từ trên trời giáng xuống kia, còn được gọi là gì không?”
Ninh Tương Y bị cặp mắt u ám của hắn nhìn chằm chằm, vô thức hỏi, “Cái gì?”
“Đá Truyền âm.”
Sắc mặt hắn khó hiểu nói, “Việc hình thành cổ độc và đá truyền âm có liên quan mật thiết, nếu trong người có cổ độc, bên cạnh lại có đá truyền âm… Người đoán xem sẽ có hậu quả gì?”
Ninh Tương Y hai mắt nhắm lại.
Hắn nhún nhún vai, “Mà cụ thể ta cũng không biết nữa, dù sao trong tay của ta không có vật này..”
Ninh Tương Y trong lòng giật mình, đột nhiên nhớ tới, tên mù đã từng nói, sau khi mẹ nàng gả cho Vương Tuyết Quốc, bị hắn mê hoặc, vào trong thánh địa trộm ra một vật, mà vật kia, khiến tham vọng của Vương Tuyết Tộc bành trướng đến mức muốn giết chết Hoàng đế Đại Dục! Hắn chính là cái này?
Cổ độc có thể khiến người ta phát cuồng? Ninh Tương Y cảm thấy thứ này có lẽ không đơn giản như vậy. Mà người này còn biết rõ ràng như vậy, ai mà tin?
“Này, người tên là gì?”
Người kia cười một tiếng, khóe miệng nở cười thoải mái.
“Gọi ta là Tuyết Sắc. Ngươi… Có thể gọi ta là ca ca.”
Giữa trưa ngày kế tiếp.
Thuộc hạ của Ninh Úc liên tục xông vào mây toà núi!
Cái bảo tàng này nằm ngay ở bên trong rừng Vô Vọng, bị vô số núi và cây cối vây quanh, mà bảo tàng nằm ngay giữa những ngọn núi!
Ninh Tương Y phiền muộn, nàng chỉ muốn đến lấy Tuyết Linh Chi mà thôi!
Về phần nam nhân kia, có Ninh Úc ở đây, nàng không lo lắng chút nào, mặc dù không rõ lai lịch đối phương nên không thể tin, nhưng trong này, hắn vẫn sống được là tốt rồi, có lẽ sẽ có tác dụng?
“… Vì sao còn chưa tới!”
Ninh Tương Y phát điên, trên đường đi những cấu tạo này, mặc dù không làm bạn họ bị thương được, nhưng ứng phó cũng rất phiền phức! Không phải chỉ là một bảo tàng nhỏ của một tiểu quốc bị phá sao? Giấu cũng quá kỹ rồi!
Ninh Úc ra hiệu năng an tâm đừng vội, lúc này, bọn họ ở dưới đáy một tòa núi lớn, đột nhiên nghe một mùi hương kỳ quái.
Ninh Tương Y đi đến cuối hành lang xem thử, nháy mắt tê cả da đầu!
Trước mặt bọn họ không có đường, chỉ có một cái hố to! Mà bên trong có vô số đầu rắn đang quấn quanh, số lượng rất nhiều, cái đầu cũng lớn! Đây là toàn bộ rắn độc của rừng Vô Vọng hội tụ hết ở đây sao?!
Ở đối diện bọn họ, có một cái bệ đá, ốc phía sau bệ đá là một cánh cửa đá, rất lớn, nhìn qua giống như lâu rồi không có bị ai mở ra!
Chỉ là bọn họ phải làm thế nào đi qua hố rắn trước mặt, đến phía đối diện đây?
Ninh Úc nhìn một chút, khoảng cách xa như vậy, nhất định phải có hai điểm trụ chân mới có thể vượt qua, chưa nói trong hố đều là rắn, trên vách tường cũng thế, mà trên tường còn có dịch nhờn kỳ quái, nhìn rất xảo trá tàn nhẫn, người khác chắc chắn không có cách nào đặt chân qua.
“Làm sao vượt qua?” Ninh Tương Y vô thức nhìn Ninh Úc.” dùng lửa thiêu được không?”
Lúc này, người áo đen Tuyết Sắc đột nhiên nói, “ không thể gây động tĩnh quá lớn, nếu công phá mạnh, nơi này sẽ sập, cái này cũng là một thủ đoạn Tuyết Tộc phòng ngừa người khác tiến vào.”
“Vậy làm sao bây giờ?” Ninh Tương Y cảm thấy người này dường như có rất nhiều thông tin đáng giá.
“Dùng máu của người.”
Tuyết Sắc nhìn cổ trắng nõn của Ninh Tương Y, “Giả thiết nếu đường này thật sự là cửa chính bảo tàng, mà những cửa ải này là dùng để ngăn cản người ngoài, như vậy máu của ngươi, chắc chắn là chìa khoá.”
Ninh Tương Y lại cảm thấy không đơn giản như vậy, “Nếu máu ta dùng tốt như vậy, tên mù sẽ không dễ dàng thả chúng ta tiến vào.”
“Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?”
Tuyết Sắc giật dây nàng.
Ninh Tương Y nhìn Ninh Úc một chút, còn Ninh Úc đang dùng kiếm chém giết rắn nhào tới hướng bọn họ, gật gật đầu, hắn sẽ coi chừng tên nam nhân này!
Ninh Tương Y cắn ngón tay, giọt máu xuống dưới.
Thật giống như gặp phải bệnh dịch! Tất cả rắn điên cuồng tránh đi sang hai bên! Thật sự có hiệu quả!
Ninh Tương Y đá vào chân Tuyết Sắc.
“Ngươi xuống trước đi!”
Tuyết Sắc có chút uất ức, “Này, ta là ca ca của người mà!”
Nhưng mặc dù hắn nói như vậy, vẫn nhanh đi lên phía trước, còn Ninh Úc nhìn dịch nhờn trên đất một chút, nhíu mày, kéo Ninh Tương Y vào trong ngực, đi lên phía trước.
Hai bên đều là rắn, nhưng rắn nghe được mùi máu tươi trên người Ninh Tương Y, liền tự động tránh đi! Cho nên bọn họ có thể đi lại trong bể rắn, lại rất nhẹ nhõm.
Ninh Tương Y không nhịn được sờ sờ mặt Ninh Úc.
“Ninh Úc, tối hôm qua người ngủ không ngon sao?”
Tối hôm qua Ninh Úc và Tuyết Sắc phân nhau gác đêm, không ngủ bao nhiêu.
“Ta không sao.” Cho dù ở nơi ướt át rét lạnh địa này, mùi trên người hắn vẫn sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, “Chờ lấy được Tuyết Linh Chi, chúng ta sẽ về nhà.”
Chữa nhà này thật là tốt đẹp…
Sau khi trải qua một trận ảo giác làm nàng run sợ, nàng tỉnh lại, lúc tinh thần bất ổn, lời Ninh Úc nói với nàng giống như đóng dấu, khắc vào trong lòng của nàng từng chữ!
Khiến nàng càng thêm ỷ lại đối với Ninh Úc…
Còn Tuyết Sắc đi ở phía trước thật sự không chịu nổi nói, “ có thể đi ra ngoài rồi anh anh em em không! không nhìn thấy đây là chỗ nào sao?”
Xung quanh đám rắn không dám tới gần, nhưng vẫn khiêu chiến đối với bọn họ, không ngừng lè lưỡi! Vậy mà bọn họ còn nhàn hạ thoải mái tán tỉnh được.
Ninh Tương Y nghe vậy không phục, ôm Ninh Úc hôn một cái, còn cố ý phát ra tiếng kêu lên!
“Người quản ta.”
Tuyết Sắc im lặng, mặc kệ nàng, dẫn đầu đi đến cửa đá trước mặt.
Cái này của đá này rất lớn, Tuyết Sắc và Ninh Úc hai người dùng hết sức lực, mới đẩy được cửa ra. -
m thanh vù vù chấn động kéo dài truyền đến, thật giống như mở ra nơi nào đó ngủ say nhiều năm..
Ánh lửa chiếu sáng mạnh không gian phủ bụi đã lâu này, trước mặt bọn họ giống như là một hiệu thuốc, trong gian phòng có rất nhiều thuốc, Ninh Tương Y hai mắt tỏa sáng, không biết loại thuốc Tuyết Sắc nói có thể khiến đầu óc người ta thanh tinh thuốc có ở nơi này không!
Lập tức nàng liền nói, “Ngươi mau đi tìm, có loại thuốc mà ngươi nói hay không?”
- ---------------------------