Ninh Tương Y nghiêm túc nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt.
Cái nữ nhân Vô Tức này, dám lợi dụng đến bên cạnh Thái hậu, Thái hậu muốn để nàng đi, nhưng Vô Tức lại lừa nàng trở về, khiến Thái hậu cho là nàng lật lọng muốn nhúng tay vào chiến sự, dưới sự phẫn nộ, mượn tay Thái hậu hạ cổ độc nàng!
Nếu không phải Thái hậu đề phòng Vô Tức này, đem cổ độc hạ cho nàng trước, đêm nay Ninh Tương Y đúng là gặp nguy hiểm!
Dù sao Thu Trọng Thiền giúp Vô Tức! Nàng ta có trong tay Thu Trọng Thiền căn bản không có gì tốt!
Lúc này Vô Tức đã không nhận ra ai, nàng ra tay với Ninh Tương Y, thật giống với những binh sĩ nóng nảy ngoài kia, chỉ là những binh sĩ kia còn có lý trí, nhưng nàng không có, ra tay vô cùng ngoan cố, như muốn xé nát Ninh Tương Y!
Võ công của nàng cũng không tệ lắm, sau khi có thuốc nâng cấp càng lợi hại hơn!
Ninh Tương Y không muốn tiếp tục dây dưa, muốn trực tiếp giết nàng, nhưng Thu Trọng Thiền bên kia lại thấp giọng cầu xin.
“Xin công chúa tha cho nàng một mạng! Đây là độc, chắc chắn có thuốc giải! Xin công chúa hãy phong ấn huyệt đạo của nàng! Ta sẽ mang nàng đi!”
Ninh Tương Y nghe vậy sững sờ! Mặc dù Vô Tức muốn giết nàng, nhưng nàng dù sao cũng là thê tử của Thu Trọng Thiền… Nàng có chút khó khăn, còn bộ dạng của Vô Tức giống như kẻ điên, hoàn toàn không có lý trí!
“Nàng ta đã không còn lý trí nữa, độc dược này vô cùng lợi hại! Có thể Nàng sẽ không thể khỏi được!”
Ninh Tương Y nói như vậy cũng không phải không có lý, cặp mắt Vô Tức lúc này toàn bộ đều đỏ lên, nhìn qua rất dữ tợn. Còn chẳng khác nào dã thú!
Mà đối tượng tấn công của nàng cũng không phân biệt, ngay cả Thu Trọng Thiền trước mặt nàng cũng muốn giết không tha?
Nhưng Thu Trọng Thiền không từ bỏ ý định, còn muốn làm nàng tỉnh lại.
“Vô Tức, nàng tỉnh táo lại đi! Nàng... Chẳng lẽ đã quên con gái chúng ta rồi sao?
Vô Tức liên tiếp tấn công Ninh Tương Y không có chút nào dừng lại, hiển nhiên không nghe hắn nói cái gì. . Ngôn Tình Hài
Thu Trọng Thiền che vết thương lại, một mặt đau thương, “Cả nhà chúng ta mới đoàn tụ… Nàng tỉnh lại đi! Chúng ta cùng về Vân Đỉnh Sơn có được không? Mặc kệ là chuyện giang hồ hay là triều đình, chúng ta cũng đừng tham gia được chứ? Ta sẽ đối xử tốt với hai mẹ con nàng, dùng quãng đời còn lại đền bù cho hai người…”
Nhưng Vô Tức vẫn không phản ứng chút nào.
Lúc này Thái hậu ở một bên nhìn, thị vệ muốn hộ tống nàng rời đi, nhưng nàng không đồng ý!
Trên chiến trường nàng cũng không cần lo lắng, dược tính trong mấy vạn binh sĩ kia còn có mấy canh giờ mới hết, cũng đủ đánh bại Tư Vô Nhan rồi!
Thứ duy nhất nàng lo lắng chính là mấy người trước mặt này… Bọn họ tốt nhất cứ thoải mái náo loạn chém giết lẫn nhau, sau đó nàng ngồi làm ngư ông đắc lợi!
Ninh Tương Y bị Vô Tức liên tiếp lao tới, trong bụng nàng dần tức giận! Nàng phong ấn mấy huyệt đạo trên người Vô Tức, những căn bản là vô dụng! Nàng vẫn nóng nảy tấn công mình, thật giống như bị điên!
Còn tiếp tục tốn sức như vậy, chẳng phải là cho Thái hậu nhân cơ hội sao? Cho nên Ninh Tương Y quyết định nhanh, muốn đánh ngất xỉu nàng!
Ai ngờ đánh ngất xỉu nàng cũng vô dụng, ngược lại còn cho nàng tìm được cơ hội, một chưởng vung lên!
Ninh Tương Y đôi mắt co rụt lại, nếu vừa rồi Vô Tức đánh trúng chiêu chắc chắn sẽ khiến nàng trọng thương! Cho nên nàng bây giờ đã hết cách, cầm kiếm lao tới, muốn đâm xuyên bàn tay của nàng!
Kiếm này nàng không hề nương tay, mặc dù nàng là thê tử của Thu Trọng Thiền, nhưng nàng cũng là người chủ mưu muốn giết mình, trước mắt như vậy, nàng không giết đối phương cũng được, nhưng cũng phải phế nàng!
Ai ngờ, Thu Trọng Thiền thấy Ninh Tương Y muốn dùng kiếm đi tổn thương Vô Tức, hắn đang trọng thương bỗng nhiên cũng hướng về phía trước, xoay người nhận một chưởng của Vô Tức đang hùng hổ! Còn ngăn cách nàng và Ninh Tương Y!
Hành động lần này là vị bảo vệ Vô Tức, nhưng lực của Ninh Tương Y một kiếm này đã không thể thu hồi!
Ninh Tương Y thấy Thu Trọng Thiền chặn ở trước mặt, tái mặt! Nàng không muốn giết Thu Trọng Thiền, không thể dời mũi kiểm ở thời khắc này, liền đâm vào bờ vai của Thu Trọng Thiên!
Nàng cũng bởi vì vội vàng đột ngột phải thu tay lại mà nội thương, khí huyết cuồn cuộn, trong cổ trực trào máu.
Nhưng Ninh Tương Y kịp thời thu tay lại, còn Vô Tức thì không!
Sau khi một chưởng nàng bị Thu Trọng Thiền ngăn cách, cũng chưa dừng lại, lại một chưởng đánh vào sau lưng Thu Trọng Thiền, khiến hắn trực tiếp phun ra một lọc ngụm máu, mà bởi thân thể nàng luôn hướng về phía trước, đến người Ninh Tương Y! Để vốn chỉ là một chưởng nhẹ, nhưng giờ một kiếm như muốn xuyên thủng.
Cảnh tượng này, đã đập vào mắt Thu Hành Phong đang vội vàng chạy tới!
Hắn mở to hai mắt, không thể tin nổi!
Hắn nghe lệnh sư phụ đến, hỗ trợ sự phụ mang nữ nhi về nhà, hắn biết sư phụ đang ở hoàng cung Ngọc Kỳ, cho nên đi thẳng một đường tới đây.
Không ngờ vừa đến đã nghe được tiếng đánh nhau, hắn vội vàng xông tới, liền nhìn thấy bộ dạng sư phụ bị trúng một chưởng đến hộc máu!
Còn kiếm của Ninh Tương Y, đang đâm vào người sư phụ hắn, nháy mắt xuyên qua!
Trên thân kiếm đầm đìa máu tươi nhỏ xuống, khiến mắt hắn đỏ lên!
“Sư phụ!”
Ninh Tương Y giật mình, vội vàng buông tay, nhưng dù vậy, trên tay nàng cũng dính đầy máu Thu Trọng Thiền!”
Rõ ràng nàng không làm gì, nhưng Thu Hành Phong lại bỗng nhiên đẩy nàng ra, ôm Thu Trọng Thiên vào trong ngực!
Thế nhưng Vô Tức chẳng cần biết hắn là ai, thấy Thu Hành Phong ôm Thu Trọng Thiền, nàng không cần suy nghĩ liền lao đến đánh hắn, Ninh Tương Y chỉ là khẽ lay động, cơ thể vô thức liên tiến lên chặn lại móng vuốt của Vô Tức đang dính đầy máu tươi, sau đó nói với Thu Hành Phong.
“Dẫn hắn đi đi!”
Thu Hành Phong thấy Thu Trọng Thiền hơi thở yếu ớt, trong lòng càng căm hận!
Hắn giận dữ nhìn chằm chằm Ninh Tương Y!
“… Lại là ngươi!”
” Hắn cúi đầu không ngừng truyền nội lực cho Thu Trọng Thiền, cả người đều run rẩy!
“Vì sao! Vì sao người giết tiểu đồ đệ của ta còn chưa đủ! Ngay cả sư phụ tốt duy nhất của ta, ngươi cũng phải giết?”
Thu Hành Phong ôm Thu Trọng Thiền quỳ dưới đất, cúi đầu gầm lên câu nói này, khiến Ninh Tương Y sững sờ! Mà một chút sững sờ này, liền bị Vô Tức đánh trúng bả vai, nhưng lúc này Ninh Tương Y bởi vì đang hoảng hốt, cũng không cảm thấy đau nhức!
Thu Hành Phong cũng đang run rẩy, nội lực truyền cho Thu Trọng Thiền chỉ như ném đá vào biển rộng! Hai mắt hắn đỏ bừng, lại sợ vừa hận!
Hắn cảm thấy Ninh Tương Y chính là ác quỷ trong cuộc đời hắn! Cứ nơi nàng xuất hiện, đều là nơi người thân hắn phải đổ máu!
“Vì sao ngươi không làm vậy với ta... Không giết chết ta chung bọn họ?”
Giọng hắn khàn khàn gần như không một nghe được, nhưng Ninh Tương Y lại nghe được, bởi vì lời nói của Thu Hành Phong, hơi thở của nàng trở nên không ổn định, nghẹn ngào, lúc này, Vô Tức trực tiếp dùng tay chưởng vào ngực Ninh Tương Y, khiến cho nàng phun ra một ngụm máu!
Lần này nàng bị thương rất nặng! Thế nhưng Vô Tức cũng không cho nàng cơ hội thở, cách tấn công giống như không muốn ai sống!
Còn Thu Hành Phong cũng ý thức được nếu còn tiếp tục như vậy, Thu Trọng Thiền sẽ chết! Cho nên hắn đứng dậy, ôm Thu Trọng Thiền rời đi, thế nhưng trước khi rời đi, hắn nhìn Ninh Tương Y, trong mắt tràn đầy uất hận.
Vừa lúc Ninh Tương Y vì tránh một đòn của Vô Tức, lùi về phía sau này, mà nàng vừa lùi lại, đột nhiên cảm thấy bả vai đau đớn!
Nàng cúi đầu, liền thấy một thanh kiếm xuyên vào người mình! Sau một giây, Thu Hành Phong rút kiếm ra khỏi, lạnh lùng nhìn nàng!
“Ta nên giết người…”
Những câu nói này vừa căm hận, nhưng cũng là bất lực!
“Ta nên giết ngươi! Vì sao… Ta lại không xuống tay được?”
- ---------------------------