Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 489: Chương 489: Nghi ngờ




“Sinh...” Sinh cái đầu ngươi!

Ninh Tương Y vừa nói một chữ, liền bị Ninh Úc hôn xuống! Trái tim hắn chẳng biết tại sao lại nhảy cực nhanh! Đến mức nụ hôn của hắn cũng rất vội vàng, khiến Ninh Tương Y không thở được đến mức cảm thấy choáng váng.

Nàng nhìn màu trời đã tối, trong phòng chỉ có một chiếc đèn dầu, ngoài trời tối om, đèn đuốc mờ ảo, hai người ở trên giường hôn nhau thật sự là một chuyện rất nguy hiểm.

Ninh Úc cắn một cái trên cánh môi nàng, nàng nhẹ “Aa” một tiếng, ở giữa môi với răng đang hoà quyện, nàng nghe được giọng khàn khàn Ninh Úc khiến tim đập thình thịch.

“Tương Y, nàng không tập trung.”

Ninh Tương Y nuốt một ngụm nước bọt, chỉ cảm thấy người trước mắt giống như yêu nghiệt, đang thèm thịt nhỏ dãi!

Tóc của nàng và hắn quyện vào nhau, khuôn mặt hoàn mỹ tinh xảo của hắn chập chờn dưới ánh nến mờ ảo, một nửa đung đưa, nổi bật ra hình dáng tinh xảo, như yêu tinh mê người..

Hắn đưa tay sờ nhẹ mặt của nàng, ánh sáng xuyên qua đầu ngón tay, từng đốt ngón tay đều đẹp đến khó tin, còn ánh mắt của hắn màu u tối, một mảng đen kịt dường như có sóng ngầm đang cuộn trào mãnh liệt.

Ninh Tương Y bị mê hoặc bởi đầu ngón tay hắn sờ trên mặt nàng, ma xui quỷ khiến lại ôm lấy cổ hắn, hơi nhướng nửa người lên, hôn vào môi hắn…

Một giây sau, tay Ninh Úc từ một bên mặt nàng vòng đến sau đầu nàng! Đè nàng sát vào mình quấn quýt thật sâu,mới một nháy mắt mất tất cả lý trí Ninh Tương Y đột bừng tỉnh lại!

Cảnh tượng vừa rồi thật nguy hiểm!

Ninh Úc thở hồng hộc buông nàng ra, nếu còn không buông ra, hắn sẽ bị yêu tinh này hấp dẫn mà đánh mất lý trí!

Ninh Tương Y mỉm cười ngọt ngào, bởi vì nàng nằm, cho nên dưới ánh nến, Ninh Úc có thể thấy rõ từng biểu cảm trên mặt nàng, hai mắt nàng ngấn nước, lộ ra hàm răng trắng noãn, cười một tiếng có chút xấu xa, nhưng cái chớp mắt lại vô cùng hấp dẫn người khác.

“Thế nào, Tiểu Ninh Úc, còn chưa hài lòng sự nhiệt tình của ta sao?”

Ninh Úc một tay chống vào giường, tay phải đột nhiên nắm chặt chăn! Yêu tinh này đang câu dẫn hắn! Nàng biết mình đang bị thương, hắn sẽ không làm gì mạnh, cho nên mới câu dẫn hắn sao?

Thấy Ninh Úc đang chịu đựng không nói chuyện, Ninh Tương Y càng ngày. càng bạo, bàn tay trượt vào trong vạt áo của hắn, lại bị Ninh Úc dùng tay trái kịp thời bắt lại!

“Tương Y, nàng biết nàng đang làm cái gì không?”

Giọng điệu hắn rất nguy hiểm, mặc dù cực lực kiềm chế hơi thở, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hơi thở bất ổn của hắn.

Ninh Tương Y chớp chớp mắt nhìn hắn, sau đó ánh mắt thuận theo chóp mũi của hắn, xuống cằm, xương quai xanh, chậm rãi hướng xuống, ánh mắt trêu chọc kia như có lực thôi trên người Ninh Úc, trái tim hắn chợt thít chặt, bỗng không tự chủ ngừng thở.

“Ta biết...” Nàng nói giống như mèo con non nớt, nằm trên giường, có loại hấp dẫn nói không nên lời.

Nàng dùng khuỷu tay chống trên giường, ngẩng đầu rồi cắn vào vành tai của hắn, quả nhiên, cơ thể của hắn giật mình! Dường như đã trên bờ vực chuẩn bị sụp đổ!

“Ta đã nói... Gặp lại ngươi, sẽ cùng ngươi… Bên nhau.”

Nàng ghé vào lỗ tai hắn nói như vậy.

“Hoàng tỷ!”

Ninh Úc đột nhiên hô nhỏ một tiếng, trực tiếp khoá lại đôi môi tiểu yêu tinh làm hắn khó chịu này, mạnh mẽ ép nàng xuống giường!

Ninh Tương Y hô nhỏ một tiếng, đều bị hắn nuốt hết, hai người đều rất hồi hộp, một cảm giác kích thích lại hồi hộp khiến bọn họ một chút quên kiềm chế, cho đến khi Ninh Úc tình ý mê mẩn, không cẩn thận đụng phải vết thương của nàng, Ninh Tương Y la lên một tiếng, Ninh Úc bừng tỉnh!

Lúc này hai mắt hắn đỏ bừng hiển nhiên đã không còn lý trí, nhưng hoàng tỷ vết thương đầy người… Hắn!

Ninh Úc hung hăng cắn răng, hận không thể cắn chết tiểu yêu tinh này, nàng đã dụ được hắn, nhưng hắn lại không nỡ, chỉ cần nàng nhăn lông mày một cái hắn cũng muốn đau lòng nửa ngày, sao có thể nhẫn tâm làm đau nàng?

Không thể ở lại, chờ chút nữa hắn sợ sẽ không nhịn được!

Ninh Úc nhìn Ninh Tương Y một chút chuẩn bị ra ngoài, Ninh Tương Y lại dùng ánh mắt mê mẩn nhìn hắn, hai mắt chớp chớp, miệng nhỏ khẽ nhếch, dưới ánh nến vừa đủ vừa ngâm nước.

Yết hầu Ninh Úc khẽ động, lúc này, hắn nên đi ra ngoài, nhưng làm sao cũng không động đậy được!

Hai người giằng co, Ninh Tương Y đột nhiên híp mắt, dùng một giọng nói ngọt dịu nói.

“… Kỳ thật cũng không phải đau lắm... Tiếp đi... Ta có thể chịu được…”

Oanh!

Ninh Úc dường như nghe được tiếng máu của mình hừng hực lên, chỉ trong một giây liền đứng dậy biến mất khỏi phòng, Ninh Tương Y nhìn bộ dáng chất vật của hắn rời đi mà cười thầm.

Ninh Úc chắc chắn là đi dập lửa rồi, dáng vẻ vô cùng chật vật của hắn bỏ chạy, thật đúng là chuyện hiếm thấy của Vương gia...

Chỉ là trộm cười thì trộm cười, trong lòng Ninh Tương Y vẫn nhẹ nhàng thở ra...

Nàng dự cảm Ninh Úc hình như đã biết thân thế của nàng, mà hắn lại thông minh như vậy, tất nhiên nhớ lại những lời nàng ngẫu nhiên nói, cũng đoán được nàng đã biết chuyện này.

Như vậy cũng có chút đau đầu, nàng phải giải thích thế nào, nàng đã biết thân thế của mình, còn luôn dùng chuyện này để ép hắn từ bỏ? Hắn sẽ cảm thấy, nàng vô cùng chán ghét hắn mới làm như vậy?

Còn nữa, sau này rõ ràng hai người đã yêu nhau, vì sao nàng không nói cho hắn chuyện này, có phải là chứng minh, nàng thích hắn chỉ là giả không?

Ninh Tương Y suy tư, nếu như nàng là Ninh Úc, nàng nhất định sẽ nghĩ như vậy.

Chỉ là…

Ninh Tương Y thở dài một tiếng, chuyện của kiếp trước hắn cũng không trải qua, nói ra cũng không có ý nghĩa gì, nhưng còn nàng một người đã trải qua, làm sao có thể thờ ơ được?

Nếu nàng cũng giả vờ không biết chuyện này, chỉ nhìn vào cách Ninh Úc đối xử với nàng cẩn thận, sau khi hắn biết chuyện này, lại liên tưởng nàng chỉ nhớ lại một giấc mơ thôi, hắn sẽ tin nàng không?

Ninh Tương Y đau đầu, cho nên nàng ép Ninh Úc bỏ đi, suy nghĩ thật kỹ đối sách.

Ngoài này Ninh Úc đang luyện công! Mồ hôi rơi như mưa, hắn dùng cái này để làm hao mòn rạo rực trong lòng hắn!

Cuối cùng dừng lại, hắn đột nhiên nghĩ đến chuyện đang canh cánh trong lòng kia, nhiệt độ trong người liền lạnh đi, thậm chí có chút đau lòng!

Máu Hoàng tỷ dung nhập với địa đồ.

Nói cách khác nàng thật sự là người Tuyết Tộc, không phải người thân của hắn! Chuyện này, vốn khiến hắn mừng rỡ như điên! Thế nhưng khi biết chân tướng trong nháy mắt, trong đầu của hắn bỗng nhiên nhớ ra một vài lời nói của nàng trước kia.

Chỉ tốt ở bên ngoài, nhưng lời muốn nói nhưng lại thôi, kỳ thực hắn cảm nhận được ngay từ đầu hoàng tỷ đã biết chuyện này!

Suy nghĩ này thật đáng sợ, nếu nàng ngay từ đầu đã biết thân thế của mình, như vậy nàng đã chán ghét hắn bao nhiêu, cho nên dù hắn vì chuyện này đau đớn đến không muốn sống, nàng cũng không chịu nói ra sự thật…

Hắn nghĩ bọn họ đã đến mức ở bên nhau, nhưng nàng mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng là vì sao? Là hắn… Làm không tốt, hay là nàng… Cũng không có thích hắn...

Ninh Úc không ngờ, có một ngày hắn sẽ lâm vào cảnh tâm tình bấn loạn này.

Càng không biết người rơi vào trong lưới tình, một người luôn quả quyết lại vì một chút biến cố nhỏ mà lo nghĩ, trằn trọc.

Hắn cảm thấy đau khổ, thật giống như ngũ tạng lục phủ bị tinh mịn kim khâu quấn quanh ở cùng một chỗ, lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi, có thể hoàng tỷ... Cũng không biết thì sao?

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.